Ngân Huyết Tam Nhận Xoa đã tới tay, Hàn Sâm cũng không có thời gian vuốt ve, liền bị Hoàng Phủ Bình Tình mang đến chỗ Thần Thiên Tử.
Thần Thiên Tử giống như đã biết là Hàn Sâm sẽ đến, lôi kéo Hàn Sâm tới, cùng với điều kiện đưa cho Hàn Sâm vân vân, nguyên bản bọn họ đã thương lượng xong.
Nếu như không phải bởi vì sợ đêm dài lắm mộng, không biết lúc nào Thần Vực Đảo sẽ trở lại hư không, Thần Thiên Tử cũng sẽ không đồng ý tìm Hàn Sâm hỗ trợ, càng sẽ không tặng chỗ tốt cho Hàn Sâm.
Chỉ tiếc là y cũng không biết, cho Hàn Sâm chỗ tốt cũng vô dụng, Thánh Chiến Thiên Sứ đã bị Hàn Sâm giết đi.
Bọn Thần Thiên Tử cần phải trở về làm chuẩn bị, lại không dám chỉ chừa lại một người ở trên Thần Vực Đảo, sợ bị Kim Tệ đánh lén. Hơn nữa bọn họ cảm thấy một mình Kim Tệ cũng không thể giết được sinh vật thần huyết ở trên Thần Vực Đảo, cho nên chỉ phái những người khác ở bên dưới giám thị Thần Vực Đảo, cũng không đi lên đảo nhìn, bây giờ vẫn không biết sinh vật thần huyết đã bị giết.
Lúc này Thần Thiên Tử đã bỏ ra cái giá rất lớn, không chỉ mua lại cánh thần huyết trên tay Lâm Bắc Phong, còn từ chỗ Tần Huyên bên kia thuê đến một cái thú hồn biến thân thần huyết hình người, hơn nữa còn trả giá cao mời Hàn Sâm cùng Ngón Tay Cái, cộng lại thì đã chi tiêu vài tỷ rồi.
Chỉ vì một cái thú hồn hình người.
Hàn Sâm cũng không nói chuyện, sau khi mượn Hoàng Phủ Bình Tình cánh thần huyết cùng một mũi tên thú hồn thần huyết, hắn đi theo Thần Thiên Tử, Thần Thiên Tử bảo hắn làm cái gì hắn liền làm cái đó, nói hắn chạy đi đâu hắn liền chạy tới đó.
Trong lòng lại thầm vui:
- Thần Thiên Tử à Thần Thiên Tử, mày hao tốn một cái giá lớn như vậy, lúc quay trở lại Thần Vực Đảo, lại phát hiện Thánh Chiến Thiên Sứ đã không còn, không biết sẽ là biểu lộ gì.
- Mày phụ trách kiềm chế ở cự ly xa, tao bảo mày ngừng thì mày phải ngừng, nếu như lại xuất hiện tình huống giống như lần trước, đừng trách Thần Thiên Tử tao tâm ngoan thủ lạt.
Thần Thiên Tử lạnh lùng nhìn về phía Hàn Sâm nói.
- Mày yên tâm, thu tiền của người sẽ vì người tiêu tai, phương diện này tao rất chuyên nghiệp, biết rõ nên làm như thế nào.
Hàn Sâm bình tĩnh nói.
- Vậy thì tốt nhất.
Thần Thiên Tử cũng không sợ Hàn Sâm dám đoạt một đòn cuối cùng, lần này nhất định sẽ ra thú hồn, cho dù Hàn Sâm đoạt, cũng phải giao ra, nếu không thì y có thể danh chính ngôn thuận thu thập Hàn Sâm ở trong Liên Minh, mà ngay cả Tần Huyên cùng tổ hành động an toàn đặc biệt cũng không thể nói cái gì.
Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, Thần Thiên Tử mang theo Ngón Tay Cái cùng Hàn Sâm một lần nữa bay về phía Thần Vực Đảo, sau khi lên đến Thần Vực Đảo, Thần Thiên Tử cũng không lập tức chạy tới núi lớn, còn cố ý bỏ ra thời gian nửa ngày, để cho bọn họ khôi phục tới trạng thái tốt nhất, vì một cái thú hồn hình người, có thể nói là đã hao hết tâm cơ.
Hàn Sâm cũng không nói lời nào, tất cả đều dựa theo lời Thần Thiên Tử nói mà làm, chỉ là trong lòng thầm vui, đợi xem biểu lộ của Thần Thiên Tử lúc không nhìn thấy Thánh Chiến Thiên Sứ.
Rốt cục, Thần Thiên Tử ra lệnh một tiếng, mang theo Hàn Sâm cùng Ngón Tay Cái hướng về núi lớn xuất phát.
- Sinh vật thần huyết đâu rồi?
Từ xa, Thần Thiên Tử dùng kính viễn vọng nhìn về phía đỉnh ngọn núi lớn, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của Thánh Chiến Thiên Sứ, sắc mặt lập tức đại biến.
Thần Thiên Tử vội vàng tăng tốc độ, bay về phía núi lớn, nhưng mà nơi nào còn bóng dáng của sinh vật thần huyết, cho tới tận khi bay lên đỉnh núi lớn, vẫn không nhìn thấy một cọng lông của sinh vật thần huyết.
Thần Thiên Tử không cam lòng vòng vo vài vòng ở trên đỉnh núi, sau đó lại để cho Hàn Sâm cùng Ngón Tay Cái cùng một chỗ đến nơi khác tìm, giày vò hơn nửa ngày cũng chẳng tìm được cái gì cả.
- Kim Tệ, tao muốn giết mày!
Thần Thiên Tử cuối cùng cảm thấy vô vọng, cắn răng nghiến lợi nhìn trời gào thét, quả thực là còn hận hơn so với mối hận giết cha cướp vợ.
Lúc trở về, toàn bộ hành trình mặt Thần Thiên Tử đều đen lên không nói một lời, thoạt nhìn đã tức giận tới cực điểm.
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ không đi trêu chọc hắn, trong lòng lại sắp vui phát điên.
- Tại sao lâu như thế mới trở về? Lấy được thú hồn không?
Hoàng Phủ Bình Tình ở bên dưới đã đợi nửa ngày, thấy ba người trở về liền vội vàng nghênh đón hỏi.
- Không có.
Thần Thiên Tử cơ hồ là từ trong hàm răng đẩy hai chữ.
- Không có là có ý gì? Sinh vật thần huyết không có thú hồn? Điều đó là không có khả năng, sinh vật thần huyết trên Thần Vực Đảo là đều cho ra thú hồn mà.
Trong lúc nhất thời Hoàng Phủ Bình Tình chưa kịp phản ứng.
- Không có sinh vật thần huyết trên Thần Vực Đảo, nhất định đã bị tên vương bát đản Kim Tệ kia giết trước một bước, tôi với hắn chưa xong đâu.
Biểu tình kia của Thần Thiên Tử, quả thực chính là muốn ăn thịt uống máu Hàn Sâm.
Trên thực tế thì trong lòng Thần Thiên Tử cũng đang rỉ máu, hao tốn một cái giá lớn như vậy, làm nhiều chuẩn bị như vậy, thậm chí ngay cả bóng dáng của sinh vật thần huyết đều không nhìn thấy, tức giận đến mức y muốn nôn ra máu.
- Làm sao có thể? Con kia sinh vật thần huyết kia lợi hại thế nào thì chúng ta đều thấy, một người sao có thể giết được nó?
Hoàng Phủ Bình Tình giật mình há rộng cái miệng nhỏ nhắn ra.
- Ngoại trừ Kim Tệ, ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở không còn ai có năng lực như thế, nhất định là hắn.
Trong mắt Thần Thiên Tử tràn đầy tơ máu, hai tay nắm thật chặt, đốt ngón tay đều bị nắm tới trắng bệch, trong lòng đã hận tới cực điểm.
Hoàng Phủ Bình Tình thấy bộ dáng này của Thần Thiên Tử, cũng không nói thêm gì nữa, bây giờ nói cái gì nữa, sẽ chỉ làm cho Thần Thiên Tử càng thêm mất hứng, cô rất rõ ràng vì giết con sinh vật thần huyết này, Thần Thiên Tử đã bỏ ra một cái giá lớn cỡ nào.
Mặc dù đối với Tập Đoàn Tinh Vũ mà nói, một chút tiền như vậy cũng không coi vào đâu, nhưng mà đối với Thần Thiên Tử tâm cao khí ngạo mà nói, loại đả kích tâm lý này lại khó có thể chịu đựng được.
Mặc dù Hàn Sâm rất muốn nhìn thêm bộ dạng tức giận kia của Thần Thiên Tử một lúc, nhưng mà Ngón Tay Cái đã cáo từ rời đi, hắn cũng không nên tiếp tục lưu lại đây.
Đem cánh thần huyết cùng mũi tên thú hồn thần huyết trả lại cho Hoàng Phủ Bình Tình, Hàn Sâm cũng cáo từ rời đi.
Đối với mũi tên thú hồn thần huyết kia, Hàn Sâm vô cùng không muốn, nhưng mà vật này là thú hồn của Hoàng Phủ Bình Tình, trên cơ bản có thể tính là thứ phi phàm, hơn nữa cho dù Hoàng Phủ Bình Tình chịu, Hàn Sâm cũng không còn tiền mua.
Trở lại căn phòng của mình ở Tí Hộ Sở, Hàn Sâm gọi Ngân Huyết Tam Nhận Xoa ra cầm trong tay vuốt vuốt, càng xem càng yêu, càng dùng càng thuận tay, chỉ hận ngay bây giờ không thể tự mình đi ra tìm một con sinh vật thần huyết đại chiến 800 hiệp, sau đó dùng Ngân Huyết Tam Nhận Xoa giết chết.
- Xem ra đến lúc lại đi tới Đại Sa Mạc Bạch Ma rồi, đã có cái Ngân Huyết Tam Nhận Xoa này, con Hồ Vương thần huyết cùng Hắc Vũ Thú Vương thần huyết kia khó có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay của mình.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm hưng phấn.
Nhưng mà Hàn Sâm còn chưa kịp đi tới Đại Sa Mạc Bạch Ma, lại nhận được tin tức của Tần Huyên, Tần Huyên nói hắn đến gặp cô, giọng điệu vô cùng cổ quái, lại không chịu nói ở trong máy truyền tin, khiến Hàn Sâm nghi hoặc không thôi.
- Chắc có lẽ không phải là chuyện công việc của tổ hành động đặc biệt an toàn, nếu không cô ấy nói thẳng là được, không cần phải tỏ loại thái độ này.
Hàn Sâm nghĩ một hồi, cũng không nghĩ ra đến cùng là chuyện gì, chỉ có thể đi tới Tí Hộ Sở gặp Tần Huyên.
Mà lúc này trong tay Tần Huyên đang cầm một phần tư liệu xem, vẻ mặt hết sức cổ quái.
- Tại sao giáo sư Bạch ở Thánh Đường lại vừa ý Hàn Sâm thế nhỉ?
Tần Huyên nhìn tư liệu, không nhịn được tự lẩm bẩm.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận