- Trang Chủ
- Huyền ảo
- Sinh Tồn Trên Đảo Hoang: Vừa Vào Game Đã Gặp Nữ Thần Tỷ Tỷ (Dịch) (Full)
- Chương 2: Đồ Ăn Và Nước Uống, Chìa Khóa Sinh Tồn
Diệp Thần còn đang mải nghĩ về Dương Minh Nhi thì hệ thống ký danh lại vang lên.
Rất nhanh, trước mắt hắn hiện ra một bảng điều khiển lơ lửng.
Chưa đầy hai phút, trên bảng giao dịch đã xuất hiện vật tư:
Dây leo núi 10 mét: đổi 1 chai nước khoáng.
1 cái bật lửa: đổi 2 chai nước khoáng.
1 bộ vỉ nướng tháo rời: đổi 2 chai nước khoáng.
1 con dao găm: đổi 200g bánh mì hoặc bánh quy.
…
Cái chợ giao dịch này đúng là náo nhiệt, cái gì cũng có.
Rõ ràng những món lạ lùng kia đều là vật phẩm mà đám người sống sót ký danh được.
Diệp Thần liếc qua là hiểu ngay: ở đây, quan trọng nhất chính là đồ ăn và nước uống.
Hắn vốn bụng đói cồn cào, chẳng hơi đâu nghĩ tới giao dịch.
Hai người tiếp tục lái xe men theo bờ biển hướng về phía đông.
Chạy được không xa, khóe mắt Diệp Thần bỗng lóe sáng, hình như thấy cái gì đó.
“Két!”
Hắn phanh gấp, khiến cô gái bên cạnh suýt nữa đập đầu vào kính chắn gió.
Diệp Thần quay đầu nhìn ra ngoài.
Thứ vừa phản chiếu ánh sáng suýt làm hắn lóa mắt… lại là một hồ nước!
Khoan đã! Hồ? Lẽ nào là hồ nước ngọt?
Hắn lập tức mở cửa xe, nhảy xuống, chạy thẳng tới bờ hồ.
Ngồi xổm xuống, vốc một ngụm nước đưa lên miệng.
Ngọt lịm, mát lành.
Thật sự là nước ngọt!
Bước đầu tiên để sinh tồn trên đảo chính là tìm được nguồn nước. Vậy mà hắn lại tìm được hẳn một hồ nước ngọt lớn như thế!
Dương Minh Nhi cũng theo sát đến bên hồ.
Hai người đang khát khô cổ, bèn cúi xuống uống lấy uống để.
Cái cảm giác cổ họng bỏng rát cuối cùng cũng được giải tỏa, sảng khoái vô cùng.
“Đi, theo tôi, lấy chai đựng nước.”
Giải quyết xong vấn đề khát, Diệp Thần phất tay với cô nàng.
“Chai? …”
Dương Minh Nhi vẫn chưa kịp phản ứng.
“Bán nước!”
Có hồ nước, có chai, vậy còn sợ thiếu gì nữa?
Ai bảo chai rỗng là đồ bỏ đi, trong tình cảnh này, nó chính là cây tiền biết đi!
Dương Minh Nhi cũng hiểu ra, hai người vội vã ôm hết đống chai nhựa trong xe ra, rồi cần mẫn hứng đầy hồ nước.
Làm xong, Diệp Thần hào hứng mở lại bảng giao dịch:
1 chai nước ngọt: đổi 100g bánh mì.
1 chai nước ngọt: đổi 100g bánh quy.
Giờ quan trọng nhất là no bụng đã!
Chẳng mấy chốc, Diệp Thần dùng bốn chai nước đổi được 200g bánh mì và 200g bánh quy.
“Cái này cho cô, ăn chút đi đã.”
Hắn hào phóng ném cho Minh Nhi một phần.
“Cái đó… anh ăn nhiều hơn đi, tôi chỉ cần một phần là đủ rồi.”
Cô nàng chỉ cầm lấy ít bánh mì.
Diệp Thần cũng không khách sáo, đoán chừng cô gái này chắc còn giữ dáng.
Ăn uống xong, trời cũng dần sập tối.
Diệp Thần quyết định dừng xe nghỉ ngơi.
Ở nơi lạ lẫm, an toàn luôn phải đặt lên hàng đầu.
“Ngủ ngoài này đi.”
Minh Nhi chỉ ra bãi cỏ ngoài xe, có chút ngây ngô.
Diệp Thần bật cười, lắc đầu, tiện tay nhấn nút điều chỉnh ghế phụ.
Ghế ngả ra sau, không gian rộng rãi.
“Ngủ trên xe.”
Kính chống va chạm, ghế da êm ái, không gian rộng rãi… Có xe bán tải rồi, dại gì ra ngoài nằm đất?
Minh Nhi có phần ngượng ngùng, không dám xoay người đối mặt cũng chẳng dám quay lưng, đành nằm thẳng nhìn chằm chằm trần xe.
Diệp Thần thì thoải mái, vừa nằm đã ngủ khò.
Cho đến khi bị tiếng hệ thống đánh thức.
【Đinh! Hệ thống Hợp Thành kích hoạt!】
Một bảng thao tác mới lại hiện lên trước mắt.
2 dao găm = 1 dao phay.
2 dao phay + bản vẽ rìu bổ núi = 1 cây rìu.
2 rìu + bản vẽ cưa máy + 3 tấm pin năng lượng mặt trời = 1 cưa máy động năng.
2 bè gỗ = 1 xuồng kayak.
2 xuồng kayak + bản vẽ mô-tô nước + 3 tấm pin năng lượng mặt trời = 1 mô-tô nước chạy bằng năng lượng mặt trời.
…
Hệ thống hợp thành này đúng là khủng thật.
Chỉ cần trong tay có đủ hàng và bản vẽ, xây dựng cả một đế quốc cũng không phải mơ!
Diệp Thần hưng phấn đến mất ngủ, lại mở bảng giao dịch lần nữa.
Giá nước uống vẫn leo thang, nhưng cung vẫn chẳng đủ cầu.
Đa số người khác còn đang vật lộn vì một chai nước, trong khi hắn đã ăn uống no say, nằm trong chiếc xe bán tải sang trọng, bên cạnh lại là một đại minh tinh.
Không lâu sau, đồng hồ vừa điểm 0 giờ, Diệp Thần lập tức hô to:
“Ký danh!”
【Đinh! Chúc mừng ký danh thành công, nhận được phần thưởng cấp D – hiếm có: 1 nồi sứ nấu canh Supor.】
“Cái gì cơ? Supor…?”
Đệt, còn cài quảng cáo nữa hả?
Đừng nói là hệ thống này được Supor tài trợ nhé?
“Cạch!”
Chiếc xe khẽ rung lên.
Dương Minh Nhi giật mình ngồi bật dậy.
“Âm thanh gì thế?”
Cô chỉ tay về hướng phát ra tiếng động.
“Không sao, chắc… nồi của tôi giao tới rồi.”
Diệp Thần mặt tỉnh bơ.
“À mà này, đại minh tinh, cô cũng ký danh đi.”
“Đừng gọi tôi vậy, cứ gọi Minh Nhi, hoặc Tiểu Minh thôi.”
“Được, Minh Nhi, mau xem thử phần thưởng của cô nào.”
Dương Minh Nhi ngồi thẳng dậy, hai tay chắp lại, miệng còn lẩm bẩm như đang cầu nguyện.
Diệp Thần nhìn mà buồn cười.
Con bé này thật sự coi ký danh như ước nguyện à?
【Đinh! Người được ngươi chiêu mộ – Dương Minh Nhi, nhận được phần thưởng cấp B – Hoàn mỹ.】
“Má ơi… Phần thưởng cấp B – Hoàn mỹ?”
Chẳng lẽ trước khi ký danh thật sự phải cầu nguyện mới hiệu nghiệm sao!?
----
Chú thích: Xuồng kayak:

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận