- Trang Chủ
- Xuyên không
- Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch)
- Chương 22: Phương án “Trợ giúp sư phụ độ kiếp” thứ nhất
Tề Nguyên uống rượu đến nửa đêm mới trở về Tiểu Quỳnh phong.
Đã bảy tám năm nay Lý Trường Thọ chưa từng nhìn thấy sư phụ vui vẻ như thế, lúc sư phụ đi đường còn hát khẽ bài dân gian không biết nghe ở chỗ nào.
Lúc đi tới trước cửa Lý Trường Thọ, Tề Nguyên hét lên:
"Trường Thọ à? Đang tu hành sao?"
"Bẩm sư phụ, đệ tử đang nghỉ ngơi, hôm nay thư giãn tâm trí, chuẩn bị ngày mai sẽ tu hành."
Lý Trường Thọ đang ngồi trên giường cỏ nhắm mắt tĩnh tọa, mở mắt trả lời, vừa muốn đứng dậy đi mở cửa, bỗng nghe thấy sư phụ cười nói:
"Nghỉ ngơi đi nghỉ ngơi đi, vi sư cũng muốn tiếp tục bế quan.
Lần này ngươi làm không tệ, dùng độn pháp cứu sư điệt Hữu Cầm Huyền Nhã của Phá Thiên phong, việc này coi như làm rạng rỡ Tiểu Quỳnh phong của chúng ta.
Chỉ có điều, cũng không thể vì như vậy mà đắc chí, bây giờ mọi chuyện đều lấy tu hành làm chủ, không cần cân nhắc thay đổi quá nhiều độn pháp, đạo cảnh của bản thân mới là căn bản!"
"Đệ tử hiểu rồi." Lý Trường Thọ ở trong phòng đáp lại.
Tề Nguyên lão đạo vuốt râu cười, lại dặn dò: "Ừ, củng cố cảnh giới cho tốt.
Tu hành không thể nóng vội, vững vàng, thận trọng từng bước, như vậy mới có thể vượt qua mấy đại huyền quan.
Ngươi nghỉ ngơi đi, vi sư đi bế quan.
Mấy ngày nay, Linh Nga cũng nóng ruột nóng gan vì ngươi, có chút tiều tụy, ngày mai nhớ an ủi muội ngươi mấy câu."
"Vâng." Lý Trường Thọ nhẹ nhàng đáp ứng.
Tề Nguyên cười, lại hát bài dân gian, cất bước trở về nhà cỏ của chính mình, mở mấy đạo trận pháp xung quanh mình ra.
—— bế quan tu hành vẫn nên yên lặng một chút, trận pháp cách âm và những trận pháp cảnh giới chắc chắn không thể thiếu.
Lý Trường Thọ mắt nhìn những hộp ngọc trong trữ vật pháp khí, nhẹ nhàng thở phào một cái, lại chuẩn bị chút thời gian, xây xong tâm niệm phòng đan từ lâu của mình, như vậy có thể mở lò luyện chế Dung Tiên đan.
Chỉ cần luyện chế thành công Dung Tiên đan, lại cầm tới để bên đồ dự bị khi sư phụ độ kiếp, đối mặt thiên kiếp, xác suất sư phụ có thể còn sống sót vẫn có thể đạt tới chín phần.
Thiên kiếp thành tiên, đối với những sinh linh muốn sống lâu mà nói, đều không thể nào tránh khỏi rèn luyện và trắc trở.
Thiên lôi vừa rơi xuống, sinh tử đã chia thành hai.
Từ xưa, người độ kiếp cầu tiên, ai cũng không dám nói mình hoàn toàn chắc chắn có thể sống sót trong thiên kiếp.
Mà lúc trước, sư phụ bởi vì một lần bị thương, đạo cơ bị tổn hại, tu vi của bản thân cũng không vững chắc, thần hồn chi lực càng yếu gấp đôi so với những tu sĩ đạo cấp chín.
Nếu không suy nghĩ những biện pháp khác, sư phụ đối mặt với thiên kiếp, hoàn toàn chính là tình thế chết là cái chắc.
Mà sư phụ, hết lần này tới lần khác cấp bách muốn độ kiếp thành tiên...
Tề Nguyên không chỉ là sư phụ của hắn và Linh Nga, mà còn là Phong chủ của Tiểu Quỳnh phong ở thế hệ này, là Phong chủ duy nhất không thành tiên trong các phong ở Độ Tiên môn, nghị sự trưởng lão Phong chủ căn bản sẽ không thông báo cho Tiểu Quỳnh phong.
Nếu so sánh, Tửu Cửu sư thúc nhập môn muộn hơn sư phụ mấy năm, bây giờ đã là Chân Tiên, để lại sư phụ ở phía sau...
Trước khi thành tiên, tuổi thọ của Nhân tộc Luyện Khí sĩ sẽ không thể nào vượt qua 3000 năm, đây là đại đạo định số, thật ra Tề Nguyên ít nhất còn có thể sống hơn mấy trăm ngàn năm nữa.
Nhưng Lý Trường Thọ biết, sư phụ cũng không muốn áp chế cảnh giới, càng không muốn đợi lúc tuổi thọ không đủ lại đi liều xem có thể thành tiên hay không.
Thậm chí có khi Lý Trường Thọ có thể cảm nhận được, sư phụ đã có suy nghĩ muốn chết dưới thiên kiếp, muốn lấy cái chết để đọ sức với chút hi vọng sống của mình!
Nghe có vẻ rất nhiệt huyết, nhưng ý tưởng đó của sư phụ trong cái nhìn Lý Trường Thọ chính là ngoan cố và ngu ngốc.
Cho nên, mới có sự chuẩn bị kín đáo trong 15 năm qua của Lý Trường Thọ...
Cho nên, Lý Trường Thọ mới có thể lần đầu tiên vi phạm nguyên tắc của mình, rời đi nơi ẩn trốn trong sơn môn, đi tới Bắc Câu lô châu; sau khi phát hiện Tiên Giải thảo, suy nghĩ mạo hiểm tính kế Tam Tình Bích Ba xà và đám người Vũ Văn Lăng.
Phương án thứ nhất trong “Trợ giúp sư độ kiếp” của Lý Trường Thọ chính là dùng Tiên Giải thảo luyện chế thành Dung Tiên đan.
Khi sư phụ độ kiếp, chỉ cần có thể kháng trụ thiên kiếp thứ nhất, bản thân sẽ sinh ra luồng khí tức Tiên Linh, có thể trực tiếp nuốt Dung Tiên đan, mượn Dung Tiên đan giả chết cũng mở ra binh giải, từ đó thoát khỏi đến thiên kiếp tiếp theo.
Tiên nhân như độ kiếp thất bại, sau binh giải sau có thể hóa thành “Trọc tiên”.
Mặc dù tu vi, thần thông Trọc tiên kém xa Nguyên Tiên bình thường, nhưng tuổi thọ lại giống nhau, có thể tiếp tục tu hành lên.
Căn cứ vào ghi chép trong sách cổ, trọc tiên tối cao chỉ có thể tu hành đến Chân Tiên cảnh, cho nên được xưng là Địa Tiên đạo, dùng để phân chia với Thiên Tiên đạo.
Trong phương án thứ nhất này, thậm chí sinh hoạt lão niên của sư phụ cũng được Lý Trường Thọ lên kế hoạch kỹ càng.
Hóa thân Địa Tiên, tích lũy mấy trăm năm tu vi, đúng lúc đi tới bước này, những quan chức nhàn tản trong Thiên đình cần nhân thủ gấp, để làm thần thổ địa ở những địa phương nhỏ hoặc là sơn thần hà bá, chỉ cần được hưởng chút hương hỏa, tuổi thọ có thể dài hơn không ít so với Chân Tiên.
Nếu sư phụ có thể tạo ra chút thành tích, có được công tích do Thiên đình ban cho, thậm chí số mệnh còn có thể dài hơn một số Thiên Tiên...
Thuận tiện, sư phụ đi tích lũy giao thiệp với Thiên đình, đợi đến khi hắn và sư muội chuẩn bị đầy đủ, cũng có thể đi vào những quan chức nhàn tản trong Thiên đình, tương lai làm một nguyên lão quản lý cơ cấu tam giới, sau đó an tâm dưỡng lão.
Một kế hoạch hoàn mỹ.
"Luyện chế đan này cũng không tính rườm rà.
Nếu có thể mời Tửu Cửu sư thúc Chân Tiên này đến hỗ trợ, chuẩn bị thêm mấy phần nguyên liệu, tóm lại có thể luyện chế ra được.
Nhưng mà..."
Sư phụ chính là Luyện Khí sĩ tông môn điển hình, đến chết vẫn còn sĩ diện, muốn thuyết phục ông ấy dùng biện pháp mạng sống này, quả thật còn khó hơn việc tìm kiếm Tiên Giải thảo.
Chỉ có điều, người làm đệ tử như hắn cũng phải gánh chịu phần nhân quả này, đây chính là không tránh khỏi trách nhiệm.
Nếu thực sự không được, cũng chỉ có thể vừa dỗ vừa lừa, dùng lớp đường bao bên ngoài Dung Tiên đan, nói là Tiên đan cứu mạng...
Nghĩ tới đây, Lý Trường Thọ cũng lộ ra một chút mỉm cười.
Ngoài cửa sổ tiếng côn trùng vang kên, hồi ức của hắn bắt đầu trôi qua một lần nữa, kiểm điểm thiếu sót của mình.
Đối phó với thủ đoạn Nguyên Tiên không đủ, xử lý không nhanh chóng.
Cắt giấy thành người vẫn còn chỗ cải tiến, đến lúc phân thân từ đầu đến cuối không thể nhận ra đâu là thật đâu là giả.
Lúc chuyển đổi ngũ hành độn pháp vẫn còn chút chậm trễ, lúc mình tiến vào gốc cây bách lão kia, trong đất bại lộ một chút dao động...
Sau khi tự kiểm điểm xong, sau này cũng có nhiều thời gian để bù đắp những thiếu xót, dù sao thì Lý Trường Thọ cũng không muốn đi ra ngoài, ở trong núi thành thật tu hành là được rồi.
Liên quan tới thiên kiếp của mình...
Ngược lại hắn không sốt ruột, bản thân không nắm chắc 99%, tuyệt đối sẽ không đi tới một bước này.
—— Còn 1% kia, Thiên đạo có thể sẽ biến động.
Bịch!
Tường gỗ nhà cỏ bị cục đá đập vào, Lý Trường Thọ bấm ngón tay suy tính, phát hiện bất tri bất giác đã qua giờ Dần.
Đứng dậy, Lý Trường Thọ cất bước đi ra nhà cỏ, đi về nơi ở của sư muội ở sát vách.
...
Trong 10 năm sư muội nhập môn, bất luận là dạy học, học bù, chỉ bảo về nhân sinh, phần lớn đều là diễn ra vào giờ Dần.
Đến trước nhà cỏ, Lý Trường Thọ nhẹ nhàng gõ cửa, cửa gỗ tự động mở ra một khe hở, hắn cũng đẩy cửa đi vào.
Một màn che màu hồng đập vào mặt, thảm dưới chân cũng đổi thành màu hồng giống như vậy.
Sau tấm bình phong nửa trong suốt kia, bóng dáng xinh đẹp quen thuộc đang quay mặt vào bên trong nằm nghiêng trên giường, chiếc váy mỏng trên người làm cho cảnh đẹp như ẩn như hiện.
Hiếm thấy nhất là mông lung cảnh, làm cho tâm trí người khác phải hạ lưu.
Nhưng Lý Trường Thọ lại không liếc mắt đến, trực tiếp ngồi vào chỗ phòng chính chủ ở trong phòng, lạnh nhạt nói:
"Đừng giả bộ ngủ, tư thế ngủ yên tĩnh như thế không thích hợp với muội đâu."
Sau đó nghe thấy sau tấm bình phong truyền đến một giọng nói nũng nịu làm nũng: "Sư huynh, người ta vừa mới học phối hợp Nhuyễn Tiên tán, bây giờ đầu có chút choáng váng, không tỉnh táo, không làm điều gì được, thân thể mềm yếu không có sức để nhấc lên."
Lý Trường Thọ gật đầu, làm bộ đứng dậy, "Vậy ngày mai bàn lại đi, dù sao cũng không phải chuyện đại sự gì."
"Không được!" Trong nháy mắt Linh Nga trong nháy mắt phá công, đổi thành bộ dạng bất mãn phàn nàn: "Ngồi xuống! Muội sẽ ra ngay!
Hừ, hôm nay nhất định phải giải thích cho rõ, vì sao trở về muộn như vậy!"
Sau đó nghe những tiếng xột xoạt, rất nhanh Lam Linh Nga đã đổi sang váy dài bước ra khỏi tấm bình phong, ngồi bên trái chiếc bàn, có chút thở phì phò trừng mắt Lý Trường Thọ.
Lý Trường Thọ bất đắc dĩ cười một tiếng, nói: "Đúng là gặp phải một số chuyện ngoài ý muốn, muội cũng biết Phá Thiên phong Nguyên Thanh?"
"Ừ." Linh Nga chớp chớp mắt, "Là đệ tử Phá Thiên phong đã cùng sư huynh đi tới Bắc châu ngày hôm đó, tu vi đứng thứ hai trong thế hệ chúng ta, nghe nói rất ôn nhu."
"Nhớ kỹ, nam nhân ôn nhu mãi mãi chỉ là biểu tượng.
Lần này hắn đã làm chút chuyện, muốn tính toán Hữu Cầm Huyền Nhã, kết quả bị Hữu Cầm Huyền Nhã giết chết."
Lý Trường Thọ lắc đầu, sửa sang lấy hình ảnh mà mình nhìn thấy trong ký ức những tàn hồn kia, "Hắn hành động như vậy thật ra là vì đã mất đi sự mẫu mực từ nhỏ đến lớn, từ bỏ thân phận đệ tử Độ Tiên môn của chính mình, nhất định phải quan tâm đến những vương quyền thế tục giống như mây khói kia."
Linh Nga chống cằm, nghiêng người dựa vào bàn vuông, nhỏ giọng hỏi: "Sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy.”
Lý Trường Thọ chậm rãi nói:
"Hữu Cầm Huyền Nhã là Lục công chúa của một thế tục quốc gia ở Nam châu, Nguyên Thanh này không phải là con trai trưởng của một gia tộc quyền quý trong thế tục quốc gia, được xưng là Tứ công tử.
Có lẽ mẫu thân của Nguyên Thanh là thiếp thất của nhà quyền quý này, nhưng nàng cường thế hơn, lại là tiểu thư của một nhà quyền quý khác, bản thân cũng có chút thế lực.
Sau đó những người này đã nhắm ngay, vào Lục công chúa được mang đến Độ Tiên môn để bái sư tu hành.
Chỉ cần Nguyên Thanh có thể cưới được Lục công chúa, có thể trở thành phò mã gia của thế tục quốc gia này, dựa vào đó có thể thu hoạch được nhiều tiếng nói trong gia tộc mình, thuận tiện còn có thể mưu quốc, cho nên bọn họ dùng tất cả các biện pháp, để cho Nguyên Thanh cùng nhau bái nhập vào Độ Tiên môn của chúng ta.
Nhưng bản thân Nguyên Thanh không tranh giành được, 60 năm không thể ôm mỹ nhân về, nhóm người đứng sau hắn lo lắng cho tình cảnh, cuối cùng đã đợi không kịp, quyết định bí quá hoá liều..."
Lý Trường Thọ kể sơ lược một lần những chuyện đã xảy ra trước đây với sư muội.
"Kết quả bây giờ, những người này trộm gà không được còn mất nắm gạo, mối quan hệ giữa hai gia tộc cũng bị liên luỵ, đoán chừng là bị Quốc chủ của bọn họ nhổ cỏ tận gốc, để lắng lại sự tức giận của Độ Tiên môn."
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ lộ ra vẻ suy tư của Linh Nga, Lý Trường Thọ ôn nhu hỏi:
"Tiểu Nga, trong câu chuyện này, muội có thể học được những gì?"
"Ừm —— "
Linh Nga trầm ngâm, sau đó nói một câu chắc như đinh đóng cột: "Nữ tử tuyệt đối không thể làm thiếp thất! Nếu không thì trong nhà tranh quyền sẽ lao lực như vậy!"
"Khụ!"
Lý Trường Thọ không chịu được giơ tay nâng trán, "Còn điều gì nữa?"
"Nguyên Thanh này trù tính bố cục quá thô ráp, hơn nữa thế lực của gia tộc quyền quý thế tục này đã đánh giá thấp thực lực của Độ Tiên môn và giá trị của đệ tử Độ Tiên môn."
Linh Nga vô cùng nghiêm túc phân tích nói, "Ta cảm thấy, suy nghĩ chính xác là chèn ép Hữu Cầm Huyền Nhã, ẩn nhẫn mấy ngàn năm tu thành Thiên Tiên, sau khi xuống núi trực tiếp âm thầm đi làm một ám vương ẩn giấu trong thế tục quốc gia, vơ vét tài lực mà quốc gia đó cống nạp lên môn, nâng địa vị và tầm quan trọng của mình trong môn, hai thế tục Tiên môn được nở hoa!
Nếu dựa vào làm con rể Quốc chủ, đúng là suy nghĩ hão huyền, những Quốc chủ chính là không bao giờ thiếu dòng dõi."
Lý Trường Thọ: ...
"Được rồi, chuyện này coi như nghe cho vui thôi.
Nhà muội cũng là thế tục quyền quý, vốn định nhắc nhở muội một chút, lấy đó mà làm gương."
"Hì hì." Linh Nga hé miệng cười, "Yên tâm đi sư huynh, không có huynh Linh Nga cũng không đi."
Lý Trường Thọ không khỏi lắc đầu cười khẽ, "Lấy túi thuốc ra đi, ta bổ sung cho muội, có lẽ lần này có chút tiêu hao đúng không."
Trong nháy mắt Linh Nga liền chột dạ, chậm rãi ngồi thẳng người, khép đôi chân trắng nõn, hai tay đặt lên trên đầu gối, đôi mắt kia nhẹ xoay chuyển, làm bộ như...
Nhu thuận, đáng yêu, thần du vật ngoại.
Độc phấn đan dược mà sư huynh cho, lần này vừa mới đi ra ngoài, không biết lãng phí bao nhiêu... mà nói.
Tiểu sư muội bại gia này!
Sức chiến đấu của những yêu tôm đánh với phàm nhân cùng tầm thường, vậy mà độc phấn tiêu mà mình đã chuẩn bị cho nàng đã tiêu hao gần tám phần...
Phân lượng này đủ để đánh bại 10 vạn đại quân đó!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận