- Trang Chủ
- Xuyên không
- Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch)
- Chương 35: Kịch bản, phản kịch bản, phản phản kịch bản
Lúc sáng sớm, sau một đêm bận rộn ở đan phòng Lý Trường Thọ lại trở về căn nhà lá ở gần đó.
Còn chưa đến nhà lá hắn đã ngửi thấy một mùi rượu nhàn nhạt, linh thức quét qua phòng của tiểu sư muội nhà mình, nhẫn nhịn không đưa tay nâng trán.
Vẫn là, đi vòng đi...
Mặc dù lúc này bên trong nhà lá phong cảnh cũng xem như không tệ.
Trên mặt đất rải rác các loại nhã hiệu ‘Mô phỏng tiên sinh' cùng với bộ 'Bài poker' mà trước đó chính mình đã làm cho sư muội.
——Thật ra tấm bài này có chút xa xỉ dùng loại giấy đặc biệt mà Lý Trường Thọ dùng làm 'Người giấy, nguyên liệu đến từ nhựa của một loại cây quý, thủ pháp chế tạo ra vô cùng phức tạp.
Rõ ràng, hôm qua ba người này đã chơi một đêm, cuối cùng lại bị Tửu Cửu lấy rượu ra đánh ngã...
Linh thức có thể nhìn thấy, trên mặt đất ném một đại kiếm, một cái váy dài, một cái áo sam ngắn, mấy cái tất...
Linh Nga và Tửu Cửu sư thúc một người nằm một người nằm úp sấp ở trên giường ngáy o o, Tửu Cửu ôm đùi Linh Nga, Linh Nga thì ôm lấy chân ngọc của Hữu Cầm Huyền Nhã.
Trong góc giường nhỏ Hữu Cầm Huyền Nhã coi như văn nhã nằm nghiêng, chẳng qua là... Trong tay cầm cái yếm màu hồng không biết của ai...
Không nhìn thấy gì, không nhìn thấy gì.
Lý Trường Thọ mở ra trận pháp ở bên cạnh nhà lá, xoay người đi đến dưới cây liễu bên cạnh hồ nước, tiếp tục dùng pháp lực cắt.
Cắt giấy trưởng thành cũng xem như một môn cao thâm thần thông, thu nhận sử dụng trong đạo môn 《 Thiên Cương Tam Thập Lục pháp 》, Lý Trường Thọ có được môn thần thông này cũng nhờ có duyên tế hội.
Mà từ khi hắn dùng phương pháp này đến nay đã được năm mươi năm, môn thần thông này chỉ vừa mới có ít thành tựu mà thôi.
Chờ sau khi Lý Trường Thọ thành tiên, cắt giấy trưởng thành mới có thể phát huy uy lực chân chính, khi đó người giấy làm ra có thể ký thác một chút nguyên thần của mình, từ đó đạt tới trình độ thân ngoại hóa thân*...
Cắt giấy thành người cũng là một trong những chủ tu thần thông của hắn có thể đả thương địch thủ mà không để bị thương, rất hợp tâm ý của hắn.
Cái khác ví dụ như trận pháp, bùa chú, đan dược, luyện độc, thật ra cũng chỉ là tùy tiện làm coi như làm việc yêu thích ngoài giờ, gia tăng chút vốn để sống yên phận.
Sau nửa ngày Lý Trường Thọ cất hai cái người giấy mới làm xong đi, mắt nhìn nhà lá, ba người bên trong vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Sư phụ đi ra ngoài dự tiệc mãi vẫn chưa về, phỏng chừng phải loanh quanh ở bên ngoài rất lâu rồi.
Mặc dù sư phụ chỉ là tu thành Trọc Tiên nhưng địa vị ở trong môn cũng đã tăng cao rõ rệt.
Người không thành tiên chỉ là phàm nhân, nhiều nhất chỉ có tuổi thọ ba ngàn năm;
Những người trước kia có quan hệ tốt với Tề Nguyên, bất luận có tâm tư như thế nào, cảm thấy trước đây Tề Nguyên không có giá trị xã giao cũng tốt, không muốn quá mức thương tâm lúc Tề Nguyên thọ nguyên đã tận cũng được, hay là không muốn để Tề Nguyên cảm thấy có áp lực, mấy trăm năm gần đây vẫn luôn giữ một khoảng cách với Tề Nguyên.
Lúc này, Tề Nguyên tu thành Trọc Tiên, sau này chỉ cần thuận lợi cũng có thể trở thành Chân Tiên;
Mặc dù trên danh nghĩa có hơi khó nghe nhưng thọ nguyên cũng có, những bạn bè năm đó của Tề Nguyên lại tụ tập tới...
——Thật ra trong Tiên môn cũng rất hiện thực.
"Về sau sư phụ tu hành cũng là một vấn đề khó khăn..."
Đang nghĩ ngợi đột nhiên Lý Trường Thọ quay đầu nhìn về phía ngoài núi.
Hưu ——
Tiếng xé gió từ bên cạnh truyền đến, Ly Trường Thọ lập tức trốn đến một bên khác của cây liễu, nâng tay trái lên nhắm ngay vào ngọc kiếm nhỏ nhỏ đang bay nhanh đến, ở lúc nó còn cách mười trượng vững vàng ngăn nó lại.
Bên trong ngọc kiến truyền đến tiếng nói của một đạo trưởng trung niên nào đó: 'Núi Tiểu Quỳnh Lý Trường Thọ, mau tới điện Bách Phàm nghị sự.'
Lý Trường Thọ nói một câu: "Đệ tử lĩnh mệnh."
Ngọc kiếm này lập tức quay đầu phóng về hướng Phá núi Thiên.
Một lát lại có hai đạo ngọc kiếm từ cùng một phương hướng phóng đến, lần này lại vọt thẳng về phía nhà lá của tiểu sư muội.
Lý Trường Thọ thấy thế lập tức hiểu ra.
Hắn lắc đầu một cái, dựng lên mây trắng đi trước một bước, tránh khỏi cùng với Hữu Cầm Huyền Nhã và Tửu Cửu cùng nhau đi đến điện Bách Phàm.
...
Lần này triệu tập chắc là vì chuyện đại hội đãng yêu ở Đông Hải.
Vì để tránh cho mình tới sớm quá mức nổi bật, Lý Trường Thọ đứng ở một gốc cây hạ đẳng bày trận...
Qủa nhiên không bị người phát hiện.
Đợi góc tây nam của điện Bách Phàm có bóng hơn mười người, hắn mới cất bước đi vào điện, ở trong góc tiếp tục 'Ẩn mình'.
Mặc dù Tửu Ô sư bá gian trá hiểm ác, làm người hẹp hòi, thích chiếm tiện nghi nhưng cũng có một tí xíu ưu điểm, chẳng hạn như rất trọng lời nói giữ chữ tín.
Lúc này trong mắt người khác Lý Trường Thọ vẫn là đệ tử 'Ưu tú' Phản Hư cảnh cấp hai, Tửu Ô vẫn chưa tiết lộ 'Tu vi thật sự' của Lý Trường Thọ đã là 'Phản Hư cấp sáu'...
Lúc Lý Trường Thọ đến, trong môn đại đệ tử tu vi trước mười đã có sáu người tới, thiên tuế thọ linh tiên nhân Châu Tiên cảnh cũng tới sáu bảy người.
Loại việc quan trọng để quần tiên tụ hội giống như đại hội đãng yêu quần, các tiên môn khó tránh khỏi muốn tranh đua, mà 'Thiên phú' và tiềm lực của đệ tử môn nhân thể hiện trực quan như thế nào? Chính là so sánh ở sự tiến bộ tu vi vủa đệ tử môn nhân và thọ tinh của bọn hắn.
Thọ tinh càng thấp tu vi càng cao, đương nhiên thiên phú ngộ tính càng cao, cũng càng có thể tranh sĩ diện cho tiên môn nhà mình.
Lý Trường Thọ ở trong điện đợi một hồi, liên tục có tiên nhân Chân Tiên cảnh đến, đệ tử trẻ tuổi lại có thêm hai ba vị tới;
Đợi Tửu Cửu và Hữu Cầm Huyền Nhã khoan thai đi tới, ở đây đã có tổng cộng mười một tên đệ tử trẻ tuổi, mười sáu tên môn nhân Chân Tiên cảnh.
Đây chính là tất cả người được triệu tập hôm nay.
Vị Cát trưởng lão phụ trách môn phái ngoại vụ và hai vị trưởng lão cùng nhau đi đến, giải thích cặn kẽ mục đích triệu tập bọn họ đến...
Nghe Cát trưởng lão nói: "Lần này Đông Hải Long cung ở Đông Hải tổ chức đại hội đãng yêu, mời các Tiên môn chủ yếu của Đông Thắng thần châu đến tham gia, Độ Tiên môn của chúng ta cũng nằm trong nhóm được mời.
Lần trước ác long kia đột kích sơn môn chúng ta, chắc hẳn các ngươi cũng nhìn thấy;
Không chỉ có như thế, ác long này còn có ý báo sai ngày đại hội cho chúng ta, muốn để Độ Tiên môn chúng ta đứng một mình...
Cũng may các tiên môn Đông châu đều có liên hệ với nhau, trong môn đã sớm biết đại hội này cụ thể sẽ được cử hành sau bảy ngày nữa, bốn ngày nữa Độ Tiên môn chúng ta và các Tiên môn khác cùng nhau đi tới Đông Hải tham dự.
Chưởng môn có lệnh, lần này đại hội do Vong Tình thượng thần mang đệ tử trong môn đến đó, cũng có mấy trưởng lão tu được Thiên Tiên đi theo...
Các ngươi Chân Tiên ở đây cũng đi theo"
Cát trưởng lão dừng lại lời nói, ánh mắt đảo qua hai mươi bảy người, tiếp tục nói:
"Lần này Long cung tổ chức đại hội đãng yêu, mục đích không ngoài ba cái sau:
Một, muốn vạch rõ giới hạn giữa Đông Hải và bên bờ Đông Hải;
Hai, muốn từ trên người đông đảo Tiên môn trừ yêu đi Đông Hải chúng ta tìm lại mặt mũi họ đã vứt bỏ trước đây;
Ba là muốn để cho con cháu Long tộc bọn họ diễu võ giương oai một trận.
Đại hội đãng yêu lần này, Long tộc sẽ lấy ra một ít bảo vật làm phần thưởng để cho các đệ tử trẻ tuổi của tiên môn tỷ thý với nhau, thủ lôi công lôi*
Mười người các ngươi..."
Cát trưởng lão vốn là nhìn đằng sau có mười đệ tử trẻ tuổi đứng, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Lý Trường Thọ ở trong xó xỉnh, sửa lại lời nói:
"Mười một người các ngươi hiện nay là đệ tử trẻ tuổi có tu vi cao nhất, hoặc là nhất là, ừ, người cơ cảnh.
Mấy năm trước chúng ta mới vừa ở Đông Hải trừ yêu, đại hội lần này tất nhiên sẽ bị Long cung nhằm vào, cũng có mấy nhà tiên môn có thù hận với chúng ta, có lẽ sẽ âm thầm ngáng chân để xem những đệ tử trẻ tuổi các ngươi bị xấu mặt.
Nhớ lấy các ngươi không thể ném mặt mũi của Độ Tiên môn chúng, càng không thể mất phong độ của tam giáo tiên tông chúng ta.
Nếu có người âm thầm tìm các ngươi khiêu khích, không cần để ý đến bọn hắn, lúc chính thức luận bàn chỉ cần để bọn hắn biết được lợi hại!
Chúng Tiên môn đã sớm thương nghị, lần này các thế hệ trẻ tuổi của các Tiên môn Đông châu đến đây đều là những kỳ tài hiếm có dưới một trăm năm mươi tuổi đã bước vào Quy Đạo cảnh;
Mấy cái bảo vật kia, nếu như các ngươi có thể bắt được sẽ xem như khen thưởng riêng cho các ngươi.
Đã nghe rõ chưa?"
Mười một tên đệ tử phần lớn trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, cùng kêu lên đáp ứng: "Đệ tử ghi nhớ lời trưởng lão dạy bảo."
Cát trưởng lão gật gật đầu, sau đó trầm ngâm một hồi, nhân tiện nói: "Còn một chuyện nữa là Vong Tình thượng nhân tự mình giao xuống..."
Tất cả mọi người đều yên lặng lại lắng nghe.
"Núi Tiểu Quỳnh Lý Tường Thọ ở đâu?"
"Đệ tử ở." Lý Trường Thọ thầm nghĩ phải gặp rồi, chính mình đã đánh giá thấp trình độ xảo trá của Tửu Ô này, nhưng lại ung dung thản nhiên khom mình hành lễ.
Cát trưởng lão trầm giọng nói: "Lần này đi ra ngoài, đệ tử trẻ tuổi đều phải nghe chỉ đạo của ngươi, ngươi chính là...Người lĩnh đội nhóm đệ tử trẻ tuổi."
Trong lúc nhất thời, không chỉ là mười tên đệ tử có chút mộng mị mà mười sáu vị Chân Tiên cũng rối rí quay đầu đánh giá Lý Trường Thọ.
Một đệ tử Phản Hư cảnh cấp hai, tại sao lại được chọn làm người lĩnh đội?
Cảm nhận được từng đạo ánh mắt hội tụ tại đây, Lý Trường Thọ cũng không nhịn được co quắp khóe miệng.
Cố ý, Tửu Ô nhất định là cố ý!
Đạo nhân lùn này là đang ép hắn phải tự ra con át chủ bài!
Vốn dĩ, trước đây Lý Trường Thọ còn cảm thấy chính mình bị trộn lẫn cùng đi Đông Hải, dù sao còn có mấy vị Thiên Tiên trong môn bảo vệ cũng sẽ không có vấn đề gì lớn;
Vừa hay có thể ở lúc đi đến Đông Hải hoang vắng mà tìm được nơi thích hợp bế quan độ kiếp.
Vội vàng không kịp chuẩn lại bị Tửu Ô ở đây chụp cho cái mũ này!
Trước đó còn cảm thấy cái con sóng này không lỗ hiện giờ đã thành bệnh thiếu máu...
Tửu Cửu vui vẻ hỏi một câu: "Sư tôn làm sao biết tên của ngươi?"
Nhưng xung quanh có mấy đệ tử và các đỉnh Chân Tiên khác đã không nhịn được muốn lên tiếng hỏi...
"Đệ tử thấy chuyện này không ổn." Lý Trường Thọ phản ứng thần tốc, nhíu mày cúi đầu khí tức hơi loạn, cái trán đầy mồ hôi.
Hắn thấp giọng nói: "Xin trưởng lão thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."
"Ồ?"
Cát trưởng lão cau mày nói: "Ngươi lại dám có bất mãn với lệnh của Vong Tình thượng thần?"
"Đệ tử không dám nhưng chuyện này có hơi kỳ quặc." Lý Trường Thọ cũng không ngẩng đầu lên, do do dự dự một lúc nhỏ giọng hỏi, "Đệ tử cả gan hỏi một câu, là Vong Tình thượng nhân chính miệng ra lệnh hay là từ Tửu Ô sư bá nhắn dùm?"
Cát trưởng lão nhướng mày, "Là Tửu Ô nhắn dùm."
Lý Trường Thọ hơi thở phào trong lòng, biểu tình chuyển thành sợ hãi lại có chút bất đắc dĩ [ biết trước là như vậy ]...
Tửu Ô tuyệt đối là cố ý mượn danh nghĩa Vong Tình thượng nhân, đại khái đoán chắc là loại chuyện nhỏ liên quan đến đệ tử trẻ tuổi này sẽ không báo cho Vong Tình thượng nhân.
Làm giả như vậy đối với Tửu Ô mà nói cũng không quan trọng gì, Vong Tình thượng nhân không những sẽ không truy cứu mà lúc cần thiết còn sẽ giúp ái đồ che giấu, Tửu Ô cũng chỉ coi như là tiền trảm hậu tấu (hành động trước, báo cáo sau)...
Nhưng chuyện này cũng lưu lại rất nhiều sơ hở.
Lý Trường Thọ lập tức quyết định thuận thế phản kích.
Nếu sư bá ngươi làm mùng một thì cũng đừng trách ta làm mười lăm!
Lĩnh đội thế hệ trẻ tuổi thì tương đương với dê đầu đàn, cái này có ý nghĩa không thể coi thường, tuyệt đối sẽ đẩy hắn lên trước đầu sóng ngọn gió.
Chỉ cần chuyện này chứng thực thì sau này bất luận là toàn bộ Tiên nhân trên núi hay là tất cả đệ tử trẻ tuổi trên núi chỉ sợ đều sẽ nhìn chằm chằm hắn, phiền phức cũng sẽ một cái lại một cái tìm đến!
Việc này ——tuyệt đối không thể nhận!
Mặt Lý Trường Thọ lộ vẻ xấu hổ, thở dài:
"Không dối gạt trưởng lão, năm gần đây, đệ tử và núi Phá Thiên Tửu Ô sư bá có giao hảo, cùng nhau nghiên cứu thảo luận về thú vui cất rượu thưởng thức rượu.
Trước đây Tửu Ô sư bá và đệ tử uống rượu với nhau, lúc say từng đùa giỡn nói, là loại người bình thường vô danh tiểu tốt như đệ tử, hắn cũng có thể để cho đệ tử hãnh diện trước mặt đồng môn.
Không nghĩ tới, sư bá sau khi tỉnh rượu cảm thấy nói ra nhất định phải làm được, kiêng kỵ tự mình ra mặt nên an bài như vậy, làm cho đệ tử thực sự sợ hãi."
Cát trưởng lão chân mày càng nhíu càng chặt, đệ tử môn nhân khác lại lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh.
Hóa ra chuyện là như vậy...
Lập tức xung quanh ánh mắt nhìn Lý Trường Thọ đã không còn địch ý, cảm thấy Tửu Ô chấp sự ỷ vào thế lực trong môn quá mức không kiêng nể gì, lại có nhiều người đồng cảm nhìn về phía Lý Trường Thọ...
Tửu Cửu cũng không nhịn được nói thầm: "Ngũ sư huynh sao có thể đùa như vậy! Thật là!"
Ở xa mấy vạn dặm bên ngoài, Tửu Ô đang ngự không nhịn không được liên tục hắt hơi mấy cái...
Trong điện Bách Phàm, Lý Trường Thọ lại thở dài mấy cái, nói:
"Đệ tử không dám để cho trưởng lão ngài khó xử cũng không muốn phụ lòng tốt của Tửu Cửu sư bá.
Nhưng đệ tử quả thật không kham nổi trọng trách lớn như vậy.
Không bằng mời trưởng lão chỉ định một vị đệ tử tài đức tương xứng làm người lĩnh đội, đệ tử cũng mặt dày cùng đi tới bên bờ Đông Hải.
Nếu chuyện này quả thật là Vong Tình thượng nhân giao xuống, đệ tử không thể đổ trách nhiệm cho người khác, tất sẽ tuân mệnh mà đi, vì môn phái dù có ném đầu lâu vẩy nhiệt huyết cũng không chối từ.
Nếu như chuyện này là trò đùa do Tửu Ô sư bá mở ra, đệ tử cũng không dám mạo hiểm nhận danh vọng như vậy, chỉ cầu có thể thật giả lẫn lộn lần này.
Nội tình chuyện này, xin trưởng lão minh giám."
Nói xong, Lý Trường Thọ cúi đầu khom người rất lâu chưa lên.
Chúng tiên có chút cảm khái, đều cảm thấy cái đệ tử này quả nhiên bị Tửu Ô hố, tương đối không dễ dàng.
Thậm chí có nữ đệ tử còn ôn nhu nói: "Trường Thọ sư đệ, không bằng ngươi cứ làm người dẫn đầu đi, chúng ta đều biết chuyện này, tuyệt sẽ không có nửa câu bất mãn."
Những đệ tử khác cũng rối rít gật đầu theo.
"Trường Thọ nói cũng có mấy phần đạo lý." Cát trưởng lão trầm ngâm một lúc, trong mắt tràn đấy tán thưởng đối với Lý Trường Thọ.
Cát trưởng lão lại nói: "Tửu Ô vừa mới đi Trung thần châu, nhất thời cũng không liên lạc được với hắn, việc nhỏ như vậy cũng không đáng làm phiền đến Vong Tình sư huynh...
Cũng được vậy theo lời nói của ngươi, tìm một người lĩnh đội khác đi."
Cát trưởng lão vừa dứt lời, Hữu Cầm Huyền Nhã đột nhiên bước lên trước một bước, chắp tay cúi đầu, bình tĩnh nói; "Đệ tử nguyện gánh vác trọng trách này!"
Lý Trường Thọ cảm thấy ngạc nhiên trong lòng, hôm nay Hữu Độc...
Hiểu tâm ý hắn như vậy?
Bế quan mấy năm quả nhiên có tiến bộ, độc tính đã tiêu tán một chút rồi...
Nhưng mà, Lý Trường Thọ còn chưa kịp thở phào Hữu Cầm Huyền Nhã lại nói:
"Xin trưởng lão lập hai người lĩnh đội, đệ tử và Trường Thọ sư huynh cùng nhau đảm nhiệm, như thế cũng có thể vẹn toàn."
"Khục!"
Lý Trường Thọ trào ra một khí tức nghịch.
Ta đi!
Độc tính này không những không giảm mà còn gia tăng.
Đúng lúc này, Hữu Cầm Huyền Nhã quay đầu nhìn Lý Trường Thọ, trong mắt tràn đầy kiên định, trong mắt viết đầy nghiêm túc, thậm chí còn có một tia e lệ.
'Giao cho ta đi, Trường Thọ sư huynh, Huyền Nhã nhất định sẽ không để ngươi phải khó xử.'
Giờ khắc này, Lý Trường Thọ cảm giác người mình...
Nhanh chóng nứt ra...
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận