"Trường Thọ sư huynh, hôm nay ta và huynh có trọng trách đi tiên phong, sau đó là cùng nhau hiệp lực, bảo vệ tốt uy danh của Độ Tiên môn chúng ta."
"Ừm, Hữu Cầm sư muội nói rất đúng."
"Trường Thọ sư huynh, trước khi đi trưởng lão có dặn dò, sau này mấy vị Thiên Tiên trưởng bối trong môn muốn đi chủ đài, chúng ta phải đi khán đài, trong thời gian này rất dễ mắc sai lầm, chúng ta phải quan sát thật cẩn thận."
"Ừm, Hữu Cầm sư muội nói không sai."
"Trường Thọ sư huynh, mấy năm nay huynh tu hành có thuận lợi không?"
"Ừm, Hữu Cầm sư muội nói rất đúng… còn tu hành thì cũng có thể xem như rất thuận lợi."
Lý Trường Thọ mỉm cười đáp lại, đáy lòng yên lặng bổ sung thêm một câu:
“Cũng may là có Hữu Độc sư muội vẫn luôn bị phạt bế quan hối lỗi.”
Hữu Cầm Huyền Nhã mím môi, trong lúc nhất thời không tìm ra được chủ đề mới, nhưng lại cố gắng suy nghĩ muốn nói chuyện tiếp...
Đáng tiếc, trong cuộc đời nàng phần lớn đều là tu hành, bây giờ cũng không thể nói ra một đoạn đạo kinh.
Có lẽ nhìn thấy nàng suy tư quá khó khăn, cho nên Lý Trường Thọ chủ động mở miệng: "Đầu tiên nghỉ ngơi trước đã, sau này Hữu Cầm sư muội còn phải gánh trọng trách."
"Ừm." Hữu Cầm Huyền Nhã gật đầu đáp ứng, nghe theo lời nhắm mắt dưỡng thần, đôi môi đang mím cũng thả lỏng xuống, khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng từ trước đến nay.
Tiếp sau đó, bởi vì những câu này của Lý Trường Thọ, mà hai đệ tử trẻ tuổi đã bí mật quan sát hai người cũng cảm thấy dễ chịu với “tự biết thân biết phận” của Lý Trường Thọ...
Bay được hai canh giờ, cách biên giới Đông Hải vẫn còn khá dài, một nhóm Độ Tiên môn gặp bảy tám “đội đại biểu Tiên môn”.
Vì đáp ứng với lời mời đại hội của Đông Hải long cung lần này, các nhà Tiên môn nhận được thiệp mời đã âm thầm bàn bạc rất nhiều công việc.
Chẳng hạn như quy mô đội ngũ của các nhà vào lần này, tất cả đều phái hơn mười đệ tử, hơn mười Chân Tiên, tổng cộng khoảng ba mươi người.
Hiển nhiên Nhân tộc Luyện Khí sĩ của bọn họ cũng không quá coi trọng đại hội đãng yêu lần này, chẳng qua là cho Long cung một chút mặt mũi, cho nên mới có thể miễn cưỡng tham dự như vậy.
Lại ví dụ như, điều quan trọng của đại hội lần này chính là cố gắng tránh nhìn thấy huyết quang, ngày thường tiên môn có oán hận chồng chất đến đâu cũng phải tạm thời ép xuống, không thể để cho bọn Long tộc nhìn vào chê cười.
Vẫn còn rất nhiều những ước định giống như vậy.
Mục đích chủ yếu của những tiên môn đưa ra những ước định ra chính là để cho Nhân tộc Luyện Khí sĩ không bị mất mặt trước mặt Long tộc, thể hiện ra khí phách của nhân vật chính trong thiên địa.
Ở trong đó có một ước định hơi kỳ lạ —— đó chính là đệ tử trẻ tuổi mà các Tiên môn phái ra đều phải dưới một trăm năm mươi tuổi.
Vì sao phải như vậy?
Phần lớn những đệ tử trẻ tuổi đồng hành đều nghi hoặc không hiểu đối với điều này, ngược lại Lý Trường Thọ thì biết được chút ít.
Trứng rồng của Long tộc muốn ấp ít nhất cũng phải mất 150 năm mới có thể nở, ấu long vẫn luôn ở trong trứng rồng tu hành.
Ấu long của Long cung vừa nở đã có thực lực bất phàm, tu hành trăm năm là có thể thành tiên, nếu là huyết mạch của Long vương thì càng có thần thông lợi hại hơn.
Dựa theo kinh nghiệm của mấy lần đại hội lần trước, mỗi lần Long cung đều để ấu long đi ra diễu võ giương oai, nhờ vào đó chế nhạo Nhân tộc Luyện Khí sĩ.
Các đệ tử trẻ tuổi được phái đi chỉ cần dưới 150 tuổi, khi đối đầu những ấu long này, chắc chắn phần thắng sẽ cao hơn một bậc, Tiên môn vui vẻ, thua cũng không tính là mất hết mặt mũi...
Khí vận của Nhân tộc hội tụ ở Nam Thiệm bộ châu, còn cao thủ của Nhân tộc Luyện Khí sĩ thì tập trung ở Trung thần châu.
Còn Tiên môn ở Đông Thắng thần châu thì không ngẩng đầu lên được khi đứng trước mặt Long cung, cũng sẽ bị những Đại tông môn ở Trung thần châu chỉ trích, cho nên những Tiên môn ở Đông châu mới quan tâm đến hai chữ mặt mũi như thế.
Lúc đến gần Đông Hải, trên không trung đã có đầy những đám mây trắng tiên quang lượn lờ.
Mặc dù số lượng Tiên môn ở Đông Thắng thần châu nhiều không kể xiết, nhưng đủ tư cách nhận được thiệp mời của Long cung cũng chỉ có trăm gia.
Nhưng lần này Long cung vì phân rõ biên giới với Đông Hải, không chỉ mời tam giáo tiên tông có gốc gác thâm hậu như Độ Tiên môn, mà còn mời những tiên môn to nhỏ dài hẹp nằm trên biên giới Đông Hải.
Điều này đã dẫn đến, cho dù là một tiên môn chỉ phái ba mươi người, nhưng số lượng người đi dự vẫn đông như cũ, lúc đến gần bầu trời đại hội, có chút...
Lấp kín cả bầu trời.
Lúc này những đệ tử trong Độ Tiên môn đã đứng lên, Hữu Cầm Huyền Nhã cũng trở về vị trí ban đầu, lúc nào cũng có thể nghe lệnh của sư thúc sư bá ở phía trước.
Lý Trường Thọ vẫn chưa quan sát nhiều xung quanh, chỉ bình tĩnh đứng một góc, mắt nhìn mũi, tai nghe tâm.
Phía trước có đệ tử tán thưởng:
"Không hổ là đại hội đãng yêu do Long cung tổ chức, quả nhiên vạn tiên tới đây vô cùng khí thế."
"Suy cho cùng các nhà cũng là cho Long cung mặt mũi, dù sao cũng là viễn cổ tam đại tộc mà."
Có vị nam tiên quay người trách cứ: "Nói cẩn thận, nên quan sát nhiều hơn!
Không nên trò chuyện với nhà khác, dễ phạm vào điều kiêng kị!"
"Vâng, đệ tử lỡ lời, sư bá đừng trách tội."
Bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói của một nữ đệ tử: "Bên kia chính là nơi tổ chức đại hội sao?"
Đám người men theo phương hướng nàng chỉ nhìn qua đó, ngay lập tức phát ra từng tiếng tán thưởng.
Lý Trường Thọ cũng nhìn về phía chân trời, không nhịn được nhíu mày.
Thật khí thế.
Trận pháp tốt!
Ở hướng đông nam, trên mặt biển cách bọn họ không còn xa lắm, có một vòi rồng rất to lớn.
Vòi rồng này giống như một thân hoa sen dài, chuyển một lượng lớn nước biển lên không trung, bày ra một mặt thủy liên đài khổng lồ.
Vòi rồng được tiên lực cố định, sừng sững bất động, phía trên thủy liên đài rất rộng lớn vững vàng, xung quanh tràn ngập mây mù, giống như tiên cảnh trên biển.
Nơi đó chính là sân nhà của đại hội đãng yêu.
Trong môn có một vị Chân Tiên cười trêu chọc: "Long cung làm ra cảnh tượng hoành tráng này thật sự không hề làm cho người khác thất vọng thất vọng."
Lý Trường Thọ nghe vậy cũng cười khẽ, liếc nhìn Tửu Cửu sư thúc đang đứng cạnh mấy nữ tiên...
Đoạn đường này, Tửu Cửu sư thúc giống như biến thành người khác, vô cùng yên tĩnh, không chỉ có không đi đến bên hông tiểu hồ lô, ngay cả lời cũng không dám nói nhiều.
Dù sao sư tôn đại nhân của nàng đang ở trên đỉnh đầu.
Không thể không nói, bộ dạng này của tiểu sư thúc thật đúng là nhu thuận đáng mừng.
Mấy năm gần đây vẫn luôn cùng Tửu sư thúc “hợp tác” luyện chế đan dược, bố trí trận pháp, tiếp xúc càng lâu càng cảm thấy vị sư thúc này chỉ có thể dùng năm chữ để hình dung ——
Đáng tiếc chỉ biết nói.
Khụ, đùa thôi, đùa thôi.
Cách vòi rồng và đài sen càng gần, càng có thể trực quan cảm nhận được sự đồ sộ của cảnh tượng này, những người đồng hành không ngừng cảm thán đại thủ bút của Long cung.
Trên mặt biển đứng nghẹt những lính tôm tướng cua, những binh tướng này tuyệt đối không thể so với những tiểu yêu mà Lam Linh Nga đã giết, từng khí tức ngưng tụ.
Những quân tôm yếu nhất, khí tức dao động có thể so với Luyện Khí sĩ ở đạo cảnh, hiển nhiên bày trận ở nơi này chính là những tinh nhuệ của thủy quân Long cung.
Lúc này, Thiên đình đã nghèo nàn, Thiên hà cũng không còn binh tướng, một đại chức thủy quân Nguyên soái vô dụng trong Thiên đình, thế lực thuỷ quân mạnh nhất trong thiên địa chính là Tứ hải Long cung.
Theo từng đám trắng tới gần thủy liên hoa này, trong khoảng mười dặm đường kính của vòi rồng truyền ra từng tiếng Long ngâm.
Mấy chục con Thương long với đủ màu sắc tự trong vòi rồng xông ra, bay quay quanh vòi rồng!
Phía trên mép thủy liên đài đổ xuống tầng tầng màn nước, dưới ánh mặt trời, khắp nơi trong không trung đều phủ lên một dải cầu vồng...
Lại nhìn trên thủy liên đài, lần lượt từng thân ảnh phá không bay lên khoảng ba ngàn người.
Đây là Tiên giao binh của Long tộc, mặc áo giáp màu trắng bạc, phần lớn đều là hình người, da ngăm đen, trên đầu mọc sừng rồng.
Bản thể của bọn họ đều là Tiên giao gần với huyết mạch của Long tộc, cũng là một sức mạnh chủ chiến trong tay Long cung, đã có tiếng tăm lừng lẫy từ thời thượng cổ.
3000 Tiên giao này phân bố đều xung quanh thủy liên đài, bọn họ phụ trách duy trì trật tự của đại hội đãng yêu lần này.
Huyền không của Tiên giao binh đứng phía sau từng người tỏa ra khí thế, đúng là tu vi Chân Tiên cảnh cùng một màu sắc, cảnh tượng lập tức càng thêm hùng vĩ, đối nhân tộc Luyện Khí sĩ cũng sinh ra lực xung kích khá lớn.
Long tộc này vẫn là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo...
Không thể trở mặt, cũng không cần giao thiện, tốt nhất đừng nhiễm lên nhân quả với bọn họ...
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ như thế.
Phía trước một vị sư tỷ hỏi: "Lần này Long cung coi trọng đại hội như vậy sao?"
Phía trước một nữ Chân Tiên có tiếng trong môn cười khẽ, nhỏ giọng trả lời: "Long cung thích làm những kỹ năng giả này để tuyên dương uy phong, thật ra ai không biết hiện nay Long tộc gặp tình cảnh khốn khó chứ?"
Nghe thấy bốn chữ tình cảnh khốn khó, Lý Trường Thọ càng suy nghĩ nhiều hơn một chút.
Từ biểu hiện bây giờ của Long tộc có thể thấy, bá chủ thiên địa của Long tộc ngày xưa vẫn không chịu nhàn rỗi.
Nhìn thấy bây giờ Long tộc vẫn được xưng tụng là cường thịnh muốn lớn mạnh hơn...
Sau khi suy nghĩ thêm phong thần, Thiên đình đã cẩn thận dè dặt với công cụ làm mưa...
Sau khi Thiên đình cường thịnh, Long tộc hơi vi phạm thiên điều, hạ sai mấy phần hào mưa sẽ bị chém, mà gan rồng phượng tủy sẽ trở thành tiên hào trong thường phẩm của Ngọc đế...
Viễn cổ tam cự đầu này, trước sau gì phong thần cũng phải trải qua thảm kịch gì đó?
Đáy lòng Lý Trường Thọ không ngừng cảm khái, lại kiên định không đạo tâm không xông xáo ra bên ngoài!
Mặc dù phong thần đại kiếp vẫn còn xa, nhưng bây giờ mình nhất định phải bắt đầu chuẩn bị sớm thôi.
Lý Trường Thọ đứng trên mây yên tĩnh suy tư, đám mây trắng của Độ Tiên môn cũng khác với mấy chục đám mây trắng khác, trước hết bay đến gần thủy liên đài...
Ngay lập tức, trong thủy liên đài bay lên một con kim quy với kim quang lấp lánh.
Trên lưng Kim quy có hai vị “Quy thừa tướng” đang đứng, đều mặc cẩm bào màu đỏ thẫm, trên người phủ lên mai rùa, trên cổ chính là một cái đầu nhỏ, nhìn quả thực có chút buồn cười.
Người rùa bên trái hắng giọng, lắc lắc quạt xếp nho nhỏ trong tay, dùng một giọng nói ôn nhuận thuần hậu, tràn đầy mị lực nam tính trầm giọng nói:
"Mời các Thiên Tiên, trưởng lão của các Tiên môn, đi tới phía trên Phẩm Tiên đài."
Đây chính là... giọng nói dễ nghe của Long cung trong truyền thuyết sao?
Sau đó, nghe thấy người rùa bên phải dùng giọng nói bén nhọn lại chói tai hô to:
"Mời các môn nhân đệ tử các nhà Tiên môn tiến vào trận!
Bốn phía trên khán đài đã chuẩn bị xong một bàn trái cây mỹ thực rượu ngon, tên của các Tiên môn xếp hạng cao trong Đông thần châu đều có bảng hiệu, xin hãy nhìn thật kỹ!
Nếu không biết chữ có thể tìm những thị nữ kia hỏi!
Những Tiên môn xếp sau, không có bảng hiệu thì đứng thẳng, nếu không thì tự mình đi ra phía sau tùy tiện tìm một chỗ để ngồi!"
Cực kỳ giống công chức đồng tính trong thanh lâu của thế tục Nhân tộc.
"Phụt..."
Tửu Cửu yên tĩnh cả đường đi không nhịn được che miệng cười ra tiếng, nhóm người trong Độ Tiên môn cũng bị này hai con rùa tiên này chọc cười.
Con rùa này thật biết nói đùa.
Mấy người trong Độ Tiên môn đương nhiên không cần lo lắng mình không có chỗ ngồi, không chỉ như thế, chỗ ngồi của bọn họ còn được xếp cao nhất.
Ngay lập tức, Vong Tình thượng nhân và mấy vị Thiên Tiên trưởng lão bay lên đài cao trên không trung.
Trong môn có mười sáu vị Chân Tiên tự mình bảo hộ những đệ tử xung quanh, bọn họ hạ xuống khỏi mây trắng, bay về phía khu vực chỗ ngồi của Độ Tiên môn.
Hoàn toàn không để hai người Lý Trường Thọ và Hữu Cầm Huyền Nhã đi tiên phong…
Việc bàn bạc lúc trước của các nhà Tiên môn, mỗi nhà phái ba mươi người tới; đương nhiên Long cung cũng biết chuyện này, trong khu vực nhập tọa của mỗi Tiên môn, chỉ chuẩn bị hai mươi lăm con bồ đoàn, hai mươi lăm bàn thấp.
Trái cây trà bánh cũng đều chỉ chuẩn bị hai mươi lăm phần.
Chỉ có điều đây cũng chỉ là việc nhỏ, mấy vị nữ đệ tử lấy bồ đoàn ra, nhập hai bàn lại như vậy có thể ngồi xen lẫn vào.
Ngược lại đãi ngộ của những tiểu tiên môn kia thì có chút keo kiệt, chỉ là từng dãy tảng đá bồ đoàn, không có bàn thấp, lại càng không có rượu ngon hoa quả tươi.
Lý Trường Thọ ngồi trong một góc ở chỗ ngồi của Độ Tiên môn, bên cạnh có mấy vị nữ trai hầu hạ nhóm người Độ Tiên môn.
Ánh mắt của hắn đảo qua rượu ngon trái cây trước mặt, đáy lòng khẽ ồ lên một tiếng, cầm lấy một quả nho trong suốt để trước mặt quan sát, tiện tay bỏ vào trong miệng.
Một nữ trai dung mạo xinh đẹp ở bên cạnh lập tức che miệng cười khẽ, nhưng không nói gì thêm, len lén đánh giá Lý Trường Thọ.
Rất nhanh, Lý Trường Thọ đã há miệng đánh nấc, đáy lòng đã xác nhận đây là thứ gì.
Đây chính là tác phẩm Long cung trêu cợt người khác như vậy, trực tiếp cho mỗi người Độ Tiên môn một phần “Hậu thiên tiểu linh căn” được xưng là Băng Ngưng tiên nho.
Nhìn kỹ chung quanh là khu vực của những môn phái khác, là một loại tiên nho với chủng loại khác.
Băng Ngưng Tiên là đồ tốt không sai, dùng chút ít có thể làm thoải mái nguyên thần Luyện Khí sĩ, điều trị khí tức Luyện Khí sĩ, đối người bị thương cũng có hiệu quả điều trị khá tốt, hơn nữa hương vị lại tuyệt hảo, giá trị không nhỏ.
Nhưng có một khuyết điểm, đó chính là ăn nhiều rất dễ... Ra hư cung... Cũng chính là cửa sau thất thủ, khí tức trào ra ngoài.
Hơn nữa hậu kình liên miên, khó có thể nhẫn nại, tiên nhân cũng không phòng được.
Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, vẫn là nhắc nhở Hữu Cầm Huyền Nhã một câu...
"Hữu Cầm sư muội, trước khi ăn những thứ này, ta nên hỏi mấy vị sư thúc sư bá một chút, để xem có vấn đề gì hay không.
Ta thấy mấy vị đồng môn đã bắt đầu nói chuyện rồi.
Đừng nói ta nhắc nhở, chỉ nói ngươi cảm thấy có chút không đúng là được rồi."
Hữu Cầm Huyền Nhã chớp chớp mắt, quay đầu nhìn Lý Trường Thọ, tiên chỉ xanh nhạt đang cầm một quả nho trân châu đã lột vỏ đưa vào trong miệng, còn hơi cúi xuống phía dưới.
Lý Trường Thọ: ...
Được rồi, chúng ta không nhắc đến việc này.
.....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận