Rời khỏi núi Phá Thiên, đáp mây một đường bay theo hướng nam, không lâu sau đã bay đến chỗ sơn môn.
Cầm ngọc bài ra ngoài, nói mình trở lại quê hương tảo mộ, tiên nhân phục trách bảo hộ sơn môn cũng căn dặn Lý Trường Thọ ở ngoài hành sự cẩn thận, Lý Trường Thọ nói hai tiếng cảm tạ, đáp mây bay ra khỏi sơn môn.
Ngàn dặm xung quanh sơn môn thật ra đều là khu vực thuộc Độ Tiên môn.
Trong môn mấy chỗ mỏ linh mạch quan trọng đều phân bố ở khu vực phía nam.
Lý Trường Thọ đạp mây bay ra hai ngàn dặm, rơi vào trong một khu rừng, trong rừng ẩn nấp ở nơi hẻo lánh quan sát hai ngày, xác định trong môn không có người âm thầm theo dõi mình lúc này mới thi triển độn thổ đi về phía phương nam.
Đoạn đường này gặp núi thì độn thổ, gặp nước thì chạy bằng đường thủy;
Gặp qua Luyện Khí sĩ đấu pháp, đụng phải núi yêu nội đấu, từng đụng vào thúc tẩu tìm vui, hiểu biết thêm về mấy ngàn người phàm chém giết chiến loạn.
Đi một chút nhìn một chút, bước chân không ngừng;
Lý Trường Thọ giống như một bóng u linh không ai có thể phát hiện đi qua một cái lại một cái vạn dặm...
Nửa tháng sau, trên một thảo nguyên phía đông bắc bộ Nam Thiện bộ châu cách Đông Thắng thần châu không xa.
Lý Trường Thọ dựa theo tin tức trong môn đưa cho thuận lợi tìm được mộ của cha mẹ ở một chỗ trên sườn núi.
Mộ này làm vô cùng cầu kỳ, vừa nhìn đã thấy phải dùng không ít tài vật, chỗ góc bia mộ còn có ký hiệu của Độ Tiên môn, trên bia còn viết chữ 'Trưởng tử Trường Thọ lập'.
Trước mộ mọc lên không ít cỏ dại, Lý Trường Thọ lấy ra một cái dao ngắn, cẩn thận dọn dẹp lại xung quanh phần mộ.
Sau đó quỳ gối trước bia mộ, dâng lên trái cây thịt cá chuẩn bị trên đường, đốt hai cuộn giấy vàng, thắp ba cây hương, khấu đầu bốn cái, trong lòng ít đi một phần ràng buộc.
Sau đó, hắn tìm một nơi hẻo lánh gần phần mộ của cha mẹ, ở đó ngồi tĩnh tọa tu hành, coi như vì hai người thủ mộ.
Sau bảy ngày, Lý Trường Thọ lại chuẩn bị bước tiếp hành trình, đi tới nơi mình đã chọn để độ kiếp.
Lựa chọn nơi nào?
Thật ra ở ngay Đông Hải nhưng là ở Nam Thiện bộ châu đoạn Đông Hải.
Bởi vì ở thế tục trong lãnh thổ quốc gia có rất ít Luyện Khí sĩ qua lại, khí bẩn thế tục hỗn loạn, cũng chỉ có một ít tiểu yêu làm hại;
Khí vận nhân tộc phần lớn hội tụ ở Nam Thiệm bộ châu thế tục, sợ va chạm khí vận Nhân tộc, Long cung cũng không để trú binh ở đó.
Bên cạnh thế tục, biển rộng mênh mông, tìm một đảo nhỏ ẩn nấp được không gây chú ý chính là nơi tốt nhất để độ kiếp.
Lý Trường Thọ từ trong tay áo lấy ra một cái bảo túi ghi rõ 'Địa tự mười hai', từ trong túi đó lấy ra... Một đống bút kẻ lông mày phấn trang điểm cộng thêm tài liệu để chính mình mở rộng thêm kiến thức trang điểm...
Sau đó, đại lão gia này trong hai đời lần đầu tiên bắt đầu tinh tế biến trang cho chính mình.
Ngụy trang thân hình dung mạo có mấy cái nguyên tắc cơ bản, nếu như chỉ là dùng chướng nhã pháp hoặc huyễn hình thuật thì xem ra Lý Trường Thọ vẫn còn thiếu rất nhiều.
Trước hắn phải dùng cách trang điểm bằng những vật này để thay đổi dung mạo, sau đó lại dán một mặt nạ thủy nhuận tơ tằm siêu mỏng được đặc chế, tiếp đó lại dùng chướng nhãn pháp hóa thành một lão đạo sau đó lại thi triển huyễn hình thuật...
Như vậy nếu có cao thủ liếc nhìn hắn nhìn thấu hai tầng thuật pháp ngụy trang cũng sẽ không nhìn thấy bộ dạng chân chính của hắn.
Bên ngoài Luyện Khí sĩ đi lại phần lớn sẽ dùng chướng nhãn pháp, cái này không có gì hiếm lạ.
Thu thập gần nửa ngày, Lý Trường Thọ hóa thân thành lão đạo mặt lạnh lẽo, lặng lẽ độn thổ đi về hướng đông tầm kiếm nhắm vào nơi bế quan độ kiếp.
Cùng lúc đó...
Nơi giáp giới giữa Nam Hải và Đông Hải, một nơi tiên quang lượn lờ, tựa như một tiên đảo to lớn.
Trong một góc hẻo lánh của tiên đảo có một chỗ bảo trong ao, cái [ Đảo Sủng] này mới tới không lâu, tiểu Thanh Long dài khoảng mười trượng đang dùng hai mắt vừa nhô ra khỏi mặt nước chậm rãi quan sát bốn phía;
Trong miệng rồng phun ra những chuỗi bọt khí, cặp long nhã kia hơi híp lại.
'Rất tốt'
Lại đến ngày Đại La Kim Tiên giảng đạo, gần đây những tiên nhân tu hành kia đều đi nghe đạo.
'Các ngươi chắc là không nghĩ tới, ngay từ lúc bản thái tử sáu tuổi đã học thuộc lòng đường thủy của tứ hải.
Từ hướng Nam Thiệm bộ châu mà đi, xuất phát từ sát bờ biển Nam Châu hướng về phía Đông Thắng thần châu, mượn khí bẩn thế tục che lấp hành tung sau đó từ chỗ giao giới Nam Châu và Đông Châu thâm nhập vào, bí mật che giấu hành tung tới Đông Thắng thần châu.
Nếu như Độ Tiên môn không có can đảm thu đồ, bản thái tử có thể đi Trung thần châu tìm những tiên tông tam giáo kia!'
Thanh Long cười lạnh, thân hình từ từ thu nhỏ rất nhanh liền hóa thành dài ba thước, bơi về phía một chỗ khe nước hở dưới đáy nước.
Mà khi hắn rời khỏi phạm vi tòa tiên đảo này, chỗ cuối tiên đảo, khu vực kia nhìn vô cùng giống một cái ngao đầu, một đôi quy nhãn lớn lên có chút kinh khủng mở ra một khe hở.
..........
Kỳ quái, như thế nào đột nhiên có nhiều tiên thức cường hoành đi tuần tra gần đây như vậy?
Đông Hải chi tân, Nam Thiệm bộ châu đông bộ, các vùng ven biển và núi Lâm Hải.
Trong mười mấy căn nhà đá trong làng chài, Lý Trường Thọ hóa thành lão đạo lạnh lùng đang bưng nước nóng đến cho mấy bà lão, vừa uống nước vừa nhìn ra xa mặt biển.
Hắn mới vừa tặng những người trong thôn một số lá bùa, lúc này nhận được sự cảm kích nhiệt tình của các thôn dân, cũng nhờ vào đó giúp hắn che dấu, để cho hắn hành động ở Đông Hải trở nên hợp lý hơn.
—— Có rất nhiều Nhân tộc đi sơ tán ở nhiều nơi, sẽ dùng cách này để kiếm chút vận khí và công đức của mình.
Nhưng đạo lý này, Lý Trường Thọ đã hiểu rõ từ rất sớm.
Giúp thiện đến thiện quả, giúp ác đến ác quả.
Hắn không thể nào xác định được những người mình phát lá bùa ra giúp là người tốt hay người xấu, vì vậy biện pháp ổn thỏa nhất chính là miễn phí phát ra một số “Là bùa trợ giúp giấc ngủ” cố ý vẽ sai không có công hiệu gì, như vậy sẽ không dính nhân quả.
Xa xa trên mặt biển, một thân ảnh Thương long lặng lẽ bay qua, rất nhanh đã ẩn vào trong mây.
“Quả nhiên là Long tộc, hình như bọn họ đang tìm thứ gì đó.”
Lúc này mình không nên ra biển, tránh khỏi việc đụng vào những người Long tộc.
Thế là Lý Trường Thọ ăn gió nằm sương, vừa đi vừa nghỉ bên bờ biển, đi từ bắc đến nam, nhìn cuộc sống sinh hoạt trần thế, từ đó cũng có thể cảm ngộ được chút ít.
Nửa tháng sau, Lý Trường Thọ cũng đi về phía nam hơn ngàn dặm, cuối cùng xác định, những cao thủ Long tộc kia đã rời khỏi khu vực Hải vực bị bọn họ tuần tra nhiều lần.
Sau khi ngẫm nghĩ, Lý Trường Thọ vẫn quyết định không thay đổi kế hoạch lúc trước của mình, tiếp tục độ kiếp trên vùng biển này.
Lại đợi hai tháng nữa, cuối cùng xác định trong phạm vi mấy trăm dặm đã hoàn toàn yên bình trở lại.
Hắn chọn một buổi tối, lặng lẽ thi triển huyễn hình thuật, hóa thành một con cá không lớn không nhỏ, nhảy vào trong nước biển ấm áp.
Thi triển độn thủy, trước đây mình đã từng nhìn thấy mấy hòn đảo nhỏ trên bản đồ vùng biển của những ngư dân.
Nơi độ kiếp không thể cách quá xa thế tục.
Nhân tộc thế tục chính là chỗ lánh nạn khẩn cấp của hắn, nếu trước hoặc sau độ kiếp bị đánh lén, có thể trực tiếp trốn vào biển người mênh mông.
Nhưng nơi độ kiếp cũng không thể cách thế tục quá gần.
Thế tục trọc khí hỗn tạp, dễ dơ bẩn nguyên hồn trên thân Luyện Khí sĩ, nếu mình có thể thuận lợi độ kiếp, lúc phi thăng hóa thành tiên nhân sẽ tự mình thu nạp linh khí trong thiên địa.
Cho dù hít phải trọc khí của trần thế cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, nhưng tóm lại có chút không hoàn mỹ.
——Sư phụ nhà mình độ kiếp cũng không hoàn chỉnh, cho nên về phần thu nạp linh khí này rất ngắn.
Hai tháng trước, rốt cuộc Long tộc đang tìm thứ gì?
Bây giờ Lý Trường Thọ cũng có chút hiếu kỳ.
Là người hay bảo vật gì có thể làm cho đối phương điều động nhiều người như vậy, luôn lục soát quanh khu vực Đông Hải?
Lúc ấy mặc dù không nhìn thấy thân hình những cao thủ Long tộc, nhưng khí tức bọn họ căn bản không thể che dấu được, cách mấy trăm dặm cũng có thể cảm nhận được...
Quên đi, chuyện này không liên quan đến mình là được.
Lén lút độ thiên kiếp, sau đó tìm một chỗ tu hành hai ba năm, củng cố đạo hạnh, che dấu khí tức, cải tiến quy tức quyết, quay trở về sơn môn, tiếp tục trải qua cuộc sống yên ổn của thế hệ trẻ tuổi trong Độ Tiên môn.
Bây giờ chính mình đã sắp không thể áp chế được cảnh giới, lúc nào cũng có thể bước vào Quy Đạo cửu.
Cẩn thận tiến vào trong nước biển, Lý Trường Thọ từ từ bơi tới kia mấy hòn đảo nhỏ với diện tích mấy trăm mẫu ở gần đó, cẩn thận quan sát khắp nơi, nhưng không thể tìm được nơi mình hài lòng.
Không phải những đảo nhỏ này không đủ hắn ẩn thân, mà là cấu tạo của bọn chúng có chút phức tạp, ngược lại có quá nhiều chỗ ẩn thân, dễ khiến người khác xâm nhập dò xét.
Đây không phải một nơi tốt để bế quan độ kiếp.
Lý Trường Thọ nghẫm nghĩ, tiếp tục hướng về phía nam tìm kiếm, bởi vì hai ba tháng trước mấy cao thủ Long tộc cao thủ đi từ nam ra bắc...
Nhanh chóng bơi, chậm rãi tìm, hắn mang tâm thái bình tĩnh, tìm nơi hữu duyên với mình.
Đến sau nửa đêm, đột nhiên hai mắt Lý Trường Thọ phát sáng, linh thức phát hiện một hòn đảo nhỏ cũng không tệ lắm.
Tổng thể hòn đảo nhỏ đó là một hình tròn, thật ra chính là mấy tòa núi nhỏ nhô lên khỏi mặt biển; linh thức quét qua đã nhận ra được cấu tạo của nơi này, sẽ không thu hút người ngoài vào kiểm tra tỉ mỉ.
Lý Trường Thọ hóa thành cá bơi tới gần đảo nhỏ này, đáy lòng Lý Trường Thọ càng cảm thấy hài lòng, thi triển thuật độn thủy, xa xa đảo mấy vòng xung quanh hòn đảo nhỏ này trước, sau đó mới quyết định tới gần kiểm tra.
Đến khi cách nơi đó còn hơn mười dặm...
Hả? Hình như dòng hải lưu không đúng lắm.
Lý Trường Thọ nhìn thấy trong nước biển có một vòng xoáy nhỏ, dùng linh thức kiểm tra từng tấc, rất nhanh đã phát hiện, ở dưới nước có một cái hang rất thích hợp cho việc ẩn nấp.
Hang rất hẹp, cấu tạo tổng thể là từ trên kéo xuống, nối tiếp mấy đầm nước trong đảo...
“Không tệ, quả là nơi tốt, còn có đường chạy trốn của thiên nhiên!”
Lý Trường Thọ càng xem càng hài lòng.
Quyết định chọn nơi này!
...
“Muốn bắt bản Thái tử trở về sao? Nằm mơ!”
Ngao Ất hóa thành hình người, thân hình dán trên vách đá băng lãnh cứng rắn, cẩn thận từng li từng tí dò xét tình hình ba dặm quanh đảo nhỏ này, âm thầm vận chuyển bí pháo «Tiềm Long quyết» của Long tộc.
Hắn biết, mình không thể dò xét linh thức quá xa, nếu không thì rất dễ bị bại lộ...
Nhưng cũng vì vậy, hắn không thể nào kết luận, các tộc nhân của mình còn dừng chân trên này không.
Không sao, hắn có tính kiên nhẫn, cho dù hắn đã ẩn thân ở đây ba tháng, hắn cũng có thể tiếp tục chờ đợi.
Vì sự theo đuổi của Long sinh.
Vì huyết mạch chảy trong cơ thể mình.
Vì trách nhiệm mình chính là Thải tử của Long tộc!
Chỉ cần hắn lên bờ, rời khỏi phạm vi thế lực của Long cung, tình thế sẽ rất có lợi với mình.
Ngao Ất cũng có chút bất đắc dĩ, hắn cũng không nghĩ tới, những tiên nhân đó lại đi lục soát đảo để tìm kiếm mình.
Ô Vân đại tiên vậy mà trực tiếp thông báo cho Long cung, Long cung phái ra số lớn cao thủ chặn đường từ bắc đến nam!
Ngày đó, nếu không phải Ngao Ất phản ứng kịp thời, vẫn luôn ở trong nước lặng lẽ tiến đến, gần như chính diện đụng phải những đồng tộc đó!
Cũng coi như số phận hắn không tệ, lúc trốn dưới đáy biển, dựa vào địa thế đáy biển, nhanh chóng tìm được một đảo nhỏ hình tròn này, phát hiện khe đá bí mật này...
Không nghĩ tới, thật sự tránh được sự lục soát của những cao thủ đồng tộc.
“Hừ, một nơi ẩn thân tốt như vậy, cũng chỉ có bản Thái tử mới có thể tìm được!”
Ngao Ất nghĩ đến đây, đáy lòng đang dương dương tự đắc.
Đột nhiên, Ngao Ất cảm thấy một cỗ nguy hiểm đang áp sát.
Đây không phải hắn dò xét được điều gì, mà là năng lực tự có trong huyết mạch, có thể dự cảm được nguy cơ.
Hắn sắp bị tìm thấy rồi?
Đáy lòng Ngao Ất lập tức quýnh lên, áp sát vào vách đá không dám cử động loạn, Tiềm Long quyết điên cuồng vận chuyển.
Lúc này, hắn chỉ hận đám tiền bối Long tộc quá ngạo mạn, không nghiên cứu pháp thuật ẩn thân cao minh!
Đột nhiên, một lão đạo Nhân tộc đang hiện thân bên ngoài hanh, chui vào khe đá, đi tới gần nơi mình đứng.
Ngao Ất lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhướng mày, ánh mắt ngưng lại, đáy lòng của vị Long nhị thái tử đã có quyết đoán, lặng lẽ chuẩn bị một kích mạnh nhất của mình.
Một tay hắn mai phục, khí tức của lão đạo này không mạnh, cũng không phát hiện thi triển Tiềm Long quyết giống như mình, trước mắt hắn nhất định phải chết!
Tiên thiện bị tiên lấn, long thiện bị tiên cưỡi!
Đây là đạo lý mà lúc hắn còn ở trong trứng đã được một vị lão sư dạy cho mình!
Lão đạo kia nhanh chóng bơi đến gần...
Mười trượng...
Tám trượng...
Năm trượng...
Đến rồi!
Ngao Ất nhắm hai mắt lại, đợi lão đạo kia cách mình không tới ba trượng, hắn đang dán trên vách đá đột nhiên nhảy ra, thân hình nổi lên một đạo thanh quang!
Nước biển âm u lạnh lẽo, khe đá chật hẹp, đột nhiên xông ra một thanh long đầu rồng, không nói lời nào mở ra miệng rộng to lớn ra, dáng vẻ như muốn nuốt lão đạo mặt lạnh Lý Trường Thọ vào bụng!
Trời sinh thần thông: Thôn Thiên Thực Địa!
Rõ ràng Lý Trường Thọ hơi run lên!
Nhưng phản ứng hắn cũng rất nhanh chóng, gần như vô thức nghiêng qua một bên né tránh, tay trái nhanh chóng đổ ra hai bình sứ.
Trong điện quang hỏa thạch, trong nước biển đầu rồng lóe ra một thanh quang chói mắt, miệng rồng trực tiếp cắt đứt cánh tay trái của Lý Trường Thọ, một hơi nuốt vào!
Lý Trường Thọ kêu lên một tiếng đau đớn, vội vã lui lại, tay phải nhanh chóng ấn pháp quyết!
Ngao Ất phát động tập kích mãnh liệt vậy mà hắn né tránh được, đáy lòng cũng hơi kinh ngạc.
Hắn lập tức đuổi theo, nhưng không ngờ đối phương đã thi triển thuật độn thủy, thân hình nhanh chóng thoát ra khỏi hang trong biển!
Không thể để cho hắn chạy thoát!
Đáy lòng Ngao Ất khẩn trương, đuôi rồng vẫy lên muốn lập tức đuổi theo người phía trước, nhưng đột nhiên hắn cảm thấy trước mặt choáng váng...
Lúc nãy mình đã nuốt thứ gì vào bụng?
Vọt lên phía trước vội vàng quan sát bên trong cơ thể, nhìn thấy trong bụng mình có thêm một cánh tay “Giấy trắng” nho nhỏ, hai chiếc bình sứ nhanh chóng được thần thông hòa tan cùng với hai viên dược lực...
Trong nháy mắt, hắn đã nặng đầu đuôi nhẹ, mê man muốn ngủ!
Thuốc mê!?
Đúng là loại thuốc mê lợi hại!
Ngao Ất hiểu rõ mình đã bị kính kế, sức mạnh huyết mạch trong thân rồng bộc phát, trán lóe thanh quang.
Vào hiểm cảnh như thế này, nếu mình hôn mê chắc chắn sẽ chết, chỉ có thể nhân lúc hai viên dược lực này còn chưa hoàn toàn phát tác, giết chết lão đạo cụt tay kia!
Xông!
Ào ——
Nước biển ở phía trước trở nên trong suốt, thanh long đã xông ra khe đá.
Vì đối kháng với dược lực khuếch tán, trong nháy mắt Ngao Ất đã gồng cơ thể mình lên, nhưng cũng trong một chớp mắt này, hắn nhìn thấy trong nước biển tối tăm ở phía trước kia, có một lão đạo mặt lạnh đang yên tĩnh đứng đó...
Miệng rồng mở ra lần nữa, xông về phía trước!
Trong nước biển xung quanh xuất hiện từng huyền băng con lăng, trong băng có ngọn lửa thiêu đốt, đồng loạt bắn nhanh về phía lão đạo!
Cánh tay đã tốt rồi?
Không đúng, không phải cùng một người!
Đầu rồng của Ngao Ất ngày càng to ra chìm xuống, cảm giác hôn mê nồng đậm hơn, tư duy trở nên vô cùng chậm chạp, điều này đã khiến đáy lòng hắn dâng lên một trận lo lắng.
Đồng thời Ngao Ất cũng cảm nhận được, càng nhiều dược lực tương tự từ bốn phương tám hướng trong nước biển tập trung đến, chui vào khắp nơi trong cơ thể mình, trực tiếp ăn mòn long hồn của mình!
Cùng lúc đó, phía sau lão đạo đó đột nhiên dịch chuyển ra mấy thân ảnh giống nhau như đúc, trong tay mỗi người đều cầm một bình sứ đã được mở ra!
Bọn họ đồng thời thi triển thuật độn thủy, sáu thân hình trong nước biển nhanh chóng tản ra, Ngao Ất dựa quán tính xông tới của thân rồng nhẹ nhàng né tránh.
Trước sau sáu bình Nhuyễn Tiên tán, một bình siêu phẩm Nhuyễn Tiên tán...
Ngao Ất vẫn ở trong nước biển ổn định thân hình, Long nhãn thần quang vẩn đục, thân long dài khoảng mười trượng lắc lư, nhưng lập tức xông lên trên mặt biển...
Dường như có thể đọc hiểu ý nghĩ của Ngao Ất, sáu thân hình đó lại tập trung lên phía trên lần nữa.
Mười hai tay áo bào của những người giấy phân thân này ở trong nước biển phồng lên, bao nang ở trong đó mở ra, nhanh chóng bay ra từng tấm lá bùa, ở trong nước biển xen lẫn thành một tấm lưới lớn!
Một trăm lẻ tám tấm lá bùa giống như một trăm linh tám trận cơ loại nhỏ, trên đó lưu động pháp lực, linh khí thuộc tính Thủy trong nước biển nhanh chóng được dẫn động.
Phù trận • Thủy Nguyên Kinh Thiên Ấn!
Trong chớp mắt, trong đường kính hơn trăm trượng ngưng tụ thành đại ấn, ập xuống đầu thanh long ở bên dưới!
Quang mang xung quanh đại ấn lóe tuôn, kẹp trong thế núi lở, bởi vì vốn là linh khí ngưng tụ thành, trực tiếp xem nhẹ lực cản trong nước biển.
Thanh long bên dưới ngẩng đầu gầm thét, thương tông nổ tung, Long trảo thẳng tắp, mang theo thế thẳng tiến không lùi, thẳng tắp phóng tới đại ấn!
Lúc này, Ngao Ất đã không còn nhiều tâm trạng để suy nghĩ, cơn choáng váng mãnh liệt đã làm cho hắn căn bản không có cách nào tiếp tục phán đoán, đáy lòng chỉ có chiến ý mãnh liệt, còn có trái tim long không chịu khuất phục!
Ngao Ất ta chính là Nhị thái tử của Đông Hải Long cung!
"Gào —— "
Thanh long rống lên, đại ấn ập xuống!
Mắt trần có thể nhìn thấy đợt sóng xung kích phun trào trong nước biển!
Mặt biển mười dặm dâng lên từng cơn sóng thần, hòn đảo ở bên cạnh không ngừng rung động!
Nếu nhìn thêm nữa!
Đại ấn ầm ầm nổ tung nát vụn, nhưng thanh long kia lại không bị thương!
Nhưng đôi mắt to trên đầu rồng thon dài chậm rãi nhắm lại, thân thể cao lớn giống như đã mất hết tất cả sức lực, rơi xuống đáy biển sâu trăm trượng...
“Long tộc chưa thành tiên đã có thể chống chọi như vậy?”
Trong khe đá dưới đáy biển ba trăm trượng, Lý Trường Thọ nhíu mày, linh thức quan sát ba mươi dặm xung quanh.
Phương thức chiến đấu trong nước, đương nhiên có sự khác biệt so với đấu trên lục địa, cũng buộc hắn phải dùng một số “Hệ thống bài võ” tiêu hao pháp lực.
Lúc này, đã nghiệm chứng được công hiệu của Tam Muội chân viêm.
Phù trận ban nãy cũng là đồ có thanh thế.
Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại, tiện tay rút sáu thanh phi kiếm màu bạc tinh xảo trong ống tay áo ra, ném mấy người giấy phân thân kia.
Sáu thanh phi kiếm mang ra từng tia bạch quang, đảo mắt hóa thành bảo kiếm dài ba thước, bị sáu người giấy phân thân vững vàng tiếp được.
Lý Trường Thọ mở năm ngón tay trái ra, sáu người giấy phân thân cầm kiếm múa, thân hình giao thoa gian bày ra Lục Mang kiếm trận.
Tay trái ấn xuống, sáu người giấy đầu dưới chân trên, vận chuyển kiếm trận hướng phía quấn giết thanh long ở bên dưới, trên sáu thanh tiên kiếm đều có một cổ Tam Muội chân viêm!
Xung quanh nước biển giống như không có gì, uy lực Tam Muội chân viêm không hề bị ảnh hưởng gì!
Đột nhiên...
Lý Trường Thọ bất đắc dĩ, sáu thanh chân viên tiên kiếm đã sắp đâm vào da rồng của thanh long, miễn cưỡng dừng lại.
Không có gì khác, đây cũng không phải Lý Trường Thọ động lòng nhân từ.
Ban nãy Tiểu long đã ra tay ngoan tuyệt, trực tiếp muốn giết tính mệnh hắn, chính mình phản kích giết hắn cũng hợp tình hợp lý.
Ngay tại chỗ chấm dứt nhân quả, sau đó thong dong độn đi, đổi sang độ kiếp bên cạnh Nam Hải, sau khi thành công sẽ trở về núi... Đây là Lý Trường Thọ kế hoạch khi hắn đã lên sẵn trong chớp mắt bị tiểu long đánh lén.
Nhưng, sau thanh long xuất hiện một vảy hình tam giác màu tím lấp lóe, trên đó khắc hoạ bí pháp phù văn, Lý Trường Thọ đã gặp qua trên sách cổ.
Nếu giết thanh long này, nguyên thần của mình sẽ lập tức bị bí pháp Long tộc khóa chặt, sẽ bị Long tộc vĩnh viễn truy sát không có điểm dừng.
Theo quy củ Long tộc, nhìn thấy vảy màu tím này lấp lóe mà thu tay lại, người xuất thủ không những không bị truy sát, mà còn được Long cung tạ lễ...
Thông tin này được ghi chép trong cổ tịch, là do chính Long cung thả ra, này tương đương với cho ấu long quan trọng của nhà mình có thêm một con đường sống, từ thượng cổ đến nay đã được nghiệm chứng mấy lần cũng không phải là giả.
Tiểu long này là ai chứ? Tất nhiên là thân phận tôn quý.
Tám phần chính là người mà những cao thủ Long tộc đang tìm kiếm.
Lý Trường Thọ lắc đầu, nhanh chóng thu mấy người giấy phân thân trở về, bắt đầu tìm kiếm dấu vết mình có thể lưu lại ở khắp nơi.
Nhưng khi Lý Trường Thọ thu thập xong chiến trường sắp rời đi, lại nhìn thấy không biết từ lúc nào ở phía trước đã hóa thành hình người, chính là Nhị thái tử của Đông Hải Long cung đang nằm hôn mê.
Lại là hắn?
Tại sao lại là hắn?
Những cao thủ Long tộc đang tìm kiếm từ nam ra bắc...
Lại nghĩ đến lần trước tiểu long này đã cố ý thất bại khi đấu với mình...
Nếu ngày đó mình suy đoán không sai, lúc đại hội đãng yêu tên Nhị Thái tử đúng là muốn làm Long tộc nhục nhã, kết quả lại “thắng” mình, kế hoạch thất bại?
Sau đó... chẳng lẽ lại lấy cớ đi bái Thánh Nhân môn đình, tiếp tục kích thích thần kinh Long tộc?
Cuối cùng tên gia hỏa này được đưa đến Tiệt giáo để bái sư. . . Lại chạy trốn tới nơi này?
Đây quả thật đúng là có thể làm một bộ phim!
Nếu Ngao Ất chạy trốn đến phía nam, xuất hiện ở nơi này, xem ra con đường hành động của tên gia hỏa này, rõ ràng là muốn đi Trung thần châu hoặc là Đông Thắng thần châu, thậm chí rất có thể mục tiêu chính là chạy tới Độ Tiên môn...
Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại.
Nếu quả thật bị vật nhỏ này chạm đến Độ Tiên môn, phản ứng có thể nhất của Độ Tiên môn chính là đầu tiên ổn định long tử này, sau đó tìm Long cung hỏi ý việc này, cuối cùng nói không chừng sẽ nháo mọi chuyện khá lớn.
Thôi đi, dù sao Độ Tiên môn cũng là sư môn của mình, tiểu long này lại có bí pháp Long tộc bảo vệ không thể nào trực tiếp giết chết...
Quả nhiên là phiền phức.
Lần này thua thiệt lớn rồi, hắn đã dùng nhiều thuốc mê như vậy, ngay cả Long huyết cũng không thu thập được.
Lý Trường Thọ lại thả ra mấy người giấy, lấy ra nguyên dịch Giai Nhân Mị đã sớm luyện chế cho sư thúc.
Một lát sau, một chiếc bè trúc nhẹ nhàng đong đưa trên mặt biển.
Ngao Ất đầy mùi rượu nằm trên chiếc bè trúc, trên người lóe ra tử quang yếu ớt.
Khóe miệng Ngao Ất lộ ra một nụ cười bình thản, trong tay cầm “Bầu rượu” được làm từ vỏ sò, dựa vào dòng hải lưu trôi về phía biển sâu phía bắc.
Hắn bị rót hơn hai mươi bình nguyên dịch Giai Nhân Mị, dự tính hắn có thể ngủ đến mấy chục ngày.
Mà toàn thân từ trên xuống dưới của Ngao Ất, đã hoàn toàn được rửa sạch mấy chục lần, không hề lưu lại một chút khí tức tự thân ở bên ngoài...
Thậm chí kia một chút xíu tờ giấy bị Ngao Ất nuốt vào, không thể nào tiêu hóa trong dạ dày long cũng bị Lý Trường Thọ dùng người giấy lấy ra ngoài.
Còn phần tạ lễ của Long cung, Lý Trường Thọ cũng không có chút hứng thú, sớm đã độn về phương nam.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận