Dịch: Hoangforever
“Hệ thống vận hành được 1 tháng, Hệ Thống Rút Thưởng chính thức khởi động!”
Nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống, trước tiên Lâm Phong sửng sốt một chút, sau đó có điểm muốn khóc.
Hắn gần như quên mất cái Hệ Thống Rút Thưởng này. “Tân Thủ Lễ Bao” mà hắn mở ra lúc trước có tặng cho hắn cơ hội 1 lần rút thưởng.
Lâm Phong ngoảnh đầu lại nhìn cây đào cổ thụ ở trước cổng thôn, lại nhìn người dân thôn Đá đã lần lượt vào trong thôn, lại nhìn “nhóc con” trong đám người, sau đó âm thầm cầu nguyệt:
“Đồ đệ ngoan, nếu như con thật sự là chân mệnh thiên tử vậy thì con cũng đừng có chết quá sớm nha. Cố gắng kiên trì, vi sư rất nhanh sẽ quay lại cứu con.”
Sau đó, hắn đi ra xa khỏi cây đào cổ thụ một chút, rồi khẩn trưởng mở ra Hệ Thống Rút Thưởng.
Tiến vào Hệ Thống Rút Thưởng, hắn liền nhìn thấy 3 hình ảnh xuất hiện trong đầu.
Một cái xúc xắc, một cái vòng quay và một mảnh xám xịt không nhìn thấy rõ hình ảnh lắm. Nó giống như bị mây mù che phủ vậy.
Lâm Phong thử một chút, mây mù xám xịt kia cũng không có lựa chọn được, có thể là do hệ thống còn chưa có mở ra.
Còn lại là vòng quay và con xúc xắc. Đây là 2 phương thức rút thưởng khác biệt nhau.
Vòng quay tương tự như máy đánh bạc, hoặc vòng quay kỳ diệu cho dễ hiểu. Cái vòng tròn này được chia cắt thành 18 ô, trong đó có 16 ô có biểu tượng vật phẩm bên trong, 2 ô còn lại trống không. Các vật phẩm không giống nhau. Lâm Phong quay vào ô nào thì nhận được vật phẩm đó.
Các vật phẩm bên trong 16 ô gồm có 3 cái đạo pháp, 3 cái linh đan, 3 cái pháp khí, 3 tấm bùa, 3 thần thông và một chiếc hộp bí ẩn với một dấu chấm hỏi.
Ba đạo pháp trên vòng quay cấp bậc cũng không có bằng Cửu Tiêu Thiên Lôi Chánh Pháp, đối với Lâm Phong mà nói nó cũng không có lực hấp dẫn nào cả.
Đan dược thì cũng chỉ là đan dược bình thường, ít nhất nó cũng không thể nào khiến cho tu vi Lâm Phong trong nháy mắt tăng mạnh lên, đạt tới trình độ có thể đối kháng được với tu sĩ Trúc Cơ kỳ được.
Pháp khí, tấm bùa, thần thông... Lâm Phong nhìn một vòng, cũng không có thứ nào có thể giúp hắn thu thập được cây đào cổ thụ kia.
Lâm Phong thoát khỏi Hệ Thống Rút Thưởng Vòng Quay, quay sang nhìn Hệ Thống Rút Thưởng Xúc Xắc một chút.
Ba viên xúc xắc được đặt nằm im trên một cái đĩa. Xung quanh cái đĩa là các ô vật phẩm được xếp theo hình chữ nhật, có đánh số thứ tự từ 1 đến 18.
Tổng cộng có 16 ô có biểu tượng, 2 ô để trống đó là ô số 12 và ô số 14.
Lâm Phong hiểu được đây là muốn hắn quăng xúc xắc. Quăng 1 lúc 3 viên xúc xắc, sau đó cộng điểm 3 viên lại ra được số điểm bao nhiêu, thì vật phẩm tương ứng với số đó sẽ là vật phẩm mà hắn nhận được.
Nếu ngẫu nhiên rơi vào số 12 hoặc số 14 vậy thì hắn cũng chỉ có thể tay không mà trở về.
Cũng giống như Hệ Thống Vòng Quay, Hệ Thống Xúc Xắc cũng có 16 món vật phẩm, gồm có 3 đạo pháp, 3 đan dược, 3 pháp khí, 3 lá bùa, 3 thần thông cộng với một chiếc hộp bí ẩn có dấu chấm hỏi.
Đối với mỗi cơ hội rút thưởng, mười sáu món vật phẩm đang chờ được rút sẽ được tạo ngẫu nhiên.
Hệ Thống Vòng Quay và Hệ Thống Xúc Xắc là hai hệ thống khác biệt, độc lập với nhau.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Hệ Thống Xúc Xắc, xem các vật phẩm trong các ô số theo chiều kim đồng hồ.
Khi hắn nhìn thấy số 13 đối ứng với vật phẩm pháp khí Ô Lôi Phá Thiên Trùy, mắt hắn liền sáng rực lên.
Cái pháp khí Ô Lôi Phá Thiên Trùy này ấy thế mà lại là một cái pháp khí Trúc Cơ kỳ.
Thế giới Đại Thiên Nguyên, chỉ có đại tu sĩ Nguyên Thần mới có thể tế luyện ra pháp bảo. Từ cảnh giới tu sĩ Nguyên Thần trở xuống, Luyện Khí luyện ra đều gọi là pháp khí. Căn cứ tu vi của người tế luyện, pháp khí được chia ra làm pháp khí Nguyên Anh kỳ, pháp khí Kim Đan kỳ, pháp khí Trúc Cơ kỳ và cuối cùng là pháp khí Luyện Khí kỳ.
Lúc trước, Hệ Thống Vòng Quay hắn nhìn vào có 3 món Pháp khí, 3 món pháp khí này đều là pháp khí Luyện Khí kỳ. Hệ Thống Xúc xắc cũng có 3 món pháp khí, thế nhưng lại chỉ có 2 món là Luyện khí kỳ.
Đối với Lâm Phong hiện tại mới chỉ là Luyện Khí tầng 4 mà nói, đương nhiên pháp khí Luyện khí kỳ dùng được. Thế nhưng nếu như nghĩ dựa vào nó để chống lại cây đào cổ thụ có cảnh giới Trúc Cơ kỳ kia thì đó quả thật là một chuyện nằm si nói mộng (1).
(1) Nằm si nói mông: chuyện viễn vông, không có thực.
Mà cái pháp khí Ô Lôi Phá Thiên Trùy Trúc Cơ kỳ kia thì lại khác. Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói nó chẳng khác gì thần khí, để cho Lâm Phong lúc đối mặt với cây đào cổ thụ kai cũng có sức đánh một trận.
Chiếc hộp bí ẩn có dấu chấm hỏi kia có lẽ là một món vật phẩm đặc biệt. Mở ra cũng không biết thứ gì, rất có thể được món đồ tốt, thế nhưng cũng có thể được món đồ cùi bắp!
Lâm Phong hít sâu mấy cái, trong lòng lẩm bẩm nói:
“Ô Lôi Phá Thiên Trùy, Ô Lôi Phá Thiên Trùy.... 13, 13!”
Cầu nguyện một thời gian, cuối cùng Lâm Phong quyết định bắt đầu rút thưởng.
“Ném nào!”
Ba cái xúc xắc ở trên đĩa xoay một vòng, rất nhanh cái xúc xắc đầu tiên liền dừng lại, mặt ngoài của nó hiện ra 6 chấm tròn thật to. 6 điểm!
Lâm Phong hồi hộp nhìn chằm chằm vào hai cái xúc xắc còn lại, trong lòng thầm mắng hệ thống thất đức, không hiện luôn hết ra cho rồi đi, lại còn bắt phải hồi hộp chờ đợi nữa.
Cái xúc xắc thứ 2 cũng rất nhanh liền dừng lại.
5 chấm ~ 5 điểm!
Lâm Phong trong lòng có chút thả lỏng, sau đó lại căng thẳng.
Hai cái xúc xắc sau khi quay xong, cộng điểm lại hiện tại đã là 11 điểm rồi. Điều này có nghĩa rằng món vật phẩm Ô Lôi Phá Thiên Trùy ở ô số 13 kia, rất có thể hắn sẽ rút trúng được.
Nhưng đồng thời cũng có thể rút được số 12 và số 14.
“Hai! Hai! Hai!”
Lâm Phong cảm giác cả người như biến thành số 2 rồi. Hắn nín thở, không dám thở mạnh, chăm chú nhìn cái xúc xắc cuối cùng này.
Tinh thần tập trung cao độ, Lâm Phong cảm thấy xúc xắc quay rất là chậm.
Xúc xắc nhảy lên càng ngày càng yếu, dần dần có dấu hiệu dừng lại.
Lâm Phong mặt đỏ bừng. Chỉ thấy xúc xắc rơi xuống đĩa, mặt ngoài của nó rõ ràng hiện ra 6 chấm!
“Đừng a! Nẩy tiếp đi, nẩy thêm chút nữa đi!”
Lâm Phong nôn nóng tới mức kêu gào trong lòng.
Thêm 6 điểm nữa chính là 17 điểm. Đối ứng với nó chính là một lọ Tụ Khí Đan bình thường nhất, đối với Lâm Phong hiện tại mà nói có cái “rắm” dùng (2).
(2) có cái rắm dùng: vô nghĩa, nó hoàn toàn vô dụng, nhưng tác giả đang chửi một cách thô tục.
Giống như nghe thấy được tiếng lòng của Lâm Phong, xúc xắc quả nhiên lại nảy thêm lần nữa.
“Hai”, Lần này mặt ngoài của nó hiện ra 2 chấm, 2 điểm mà Lâm Phong hi vọng kia.
Mặt Lâm Phong liền nở ra nụ cười tươi rói, thế nhưng rất nhanh liền ngưng đọng lại.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, xúc xắc vẫn chưa có nằm im hoàn toàn, nó nhẹ nhàng lăn thêm cái nữa, hiện ra một chấm đỏ tươi!
Sáu với 5 là 11 ... cộng 1 nữa là 12...
Con mẹ nó chứ!
12, không có gì...
Ngay vào lúc tâm trạng Lâm Phong đang từ trên trời rơi xuống mặt đất, xúc xắc lại lăn thêm lần nữa, cuối cùng lật nghiêng giữa 1 chấm và 4 chấm.
Sau đó theo quán tính lật thành 4 chấm, rồi dừng hẳn. Xúc xắc số 3 là 4 điểm.
Trong nháy mắt, Lâm Phong hướng số 15 nhìn xem đó là món đồ gì.
Một chiếc hộp bí ẩn với một dấu hỏi được đặt lặng lẽ ở trong đó.
Lâm Phong có chút chần chừ mở chiếc hộp bí ẩn ra. Một thanh trường kiếm màu vàng nhạt xuất hiện ở trước mặt hắn. Mặc dù thanh kiếm này chưa ra khỏi vỏ thế nhưng Lâm Phong có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong nó.
Bắc Cực Thiên Từ Kiếm, một pháp khí Trúc Cơ kỳ.
Nó cùng với một cái pháp khí khác có tên gọi là Nam Cực Đại Từ kiếm là một đôi. Hai kiếm hợp nhất, tạo thành pháp khí Lưỡng Cực Nguyên Từ Đạo Kiếm, một pháp khí Kim Đan kỳ.
Lâm Phong nhìn chằm chằm Bắc Cực Thiên Từ Kiếm một lúc lâu. Mãi sau, hắn thở dài ra một hơi, cảm giác giống như là vừa mới thoát lực vậy.
Đều là pháp khí Trúc Cơ kỳ, thế nhưng uy lực của Bắc Cực Thiên Từ Kiếm có phần mạnh mẽ hơn so với Ô Lôi Phá Thiên Trùy một bậc.
Lâm Phong thoát khỏi hệ thống, ý thức trở lại thân thể, nhìn trong tay thanh trường kiếm Bắc Cực Thiên Từ Kiếm phát ra ánh sáng nhàn nhạt, khẽ nhếch môi lên cười một tiếng.
Rút thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, chém một phát. Một tia sáng nhỏ như ngón tay lóe lên, nhanh như chớp cắt đứt ụ núi ở phía xa xa.
“Lần đầu tiên rút thưởng, vận khí cũng không tệ.”
Lâm Phong thu hồi Bắc Cực Thiên Từ kiếm lại, thu hồi lại tâm tình mừng rỡ như điên ở trong lòng kia, đầu óc lại một lần nữa thanh tỉnh, tự hỏi:
“Mặc dù có được pháp khí Trúc Cơ kỳ rồi, thế nhưng tu vi của mình cũng chỉ mới là Luyện khí Tầng 4, kỳ thực cũng không có phát huy ra được hoàn toàn uy lực của pháp khí.”
Lâm Phong bắt đầu tính toán các lá bài tẩy mà mình có.
Cửu Thiên Động Lôi Dẫn uy lực mặc dù không tầm thường, thế nhưng điều kiện sử dụng quá mức hà khắc. Nó chỉ thích hợp để phục kích chứ giao phong chính diện không có nhiều tác dụng. Hơn nữa mỗi một lần sử dụng phải tiêu hao 10 miếng tinh thạch Lôi hệ. Lâm Phong hiện tại cũng không có dư điểm để đổi lấy tinh thạch.
Bắc Cực Thiên Từ Kiếm mặc dù lợi hại, thế nhưng tu vi hiện tại của Lâm Phong không có cách nào phát huy ra được toàn bộ uy lực của nó.
Cây đào cổ thụ kia rất có thể có tu vi là Trúc Cơ kỳ. Lâm Phong dựa vào pháp khí chỉ phát huy ra được 1 phần lực lượng kia cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh được một trận với nó. Nếu như thật sự đánh, hắn có lẽ không phải là đối thủ của cây đào kia.
Chỉ tiếc thời gian của hắn có hạn, cũng không biết cây đào cổ thụ này lúc nào sẽ ra tay lần nữa. Nàng ta cứ như vậy canh giữ ở trước cổng thôn, đối với đám người nhóc con mà nói lực uy hiếp rất lớn. Ngoại trừ Lâm Phong ra, cũng không ai ý thức được sự nguy hiểm của nàng.
Thậm chí đại đa số người dân trong thôn còn coi nàng là thần hộ mệnh của thôn. Lâm Phong chạy tới cảnh báo, ngược lại còn bị xem là kẻ thù.
“Hai tu chân giả của Vu gia kia ở trong rừng sau núi thẳm này đi dạo, tìm kiếm hỏi thăm tung tích của “nhóc con”, có lẽ còn có đồng bọn, có thượng cấp. Nói không chừng bên trong còn có cao thủ Trúc Cơ kỳ.”
Lâm Phong thầm suy nghĩ trong lòng:
“Nếu như có thể đem cao thủ Vu gia dẫn dụ tới đây, cùng cây đào cổ thụ kia lưỡng bại câu thương, vậy thì tình thế nghịch chuyển rồi.”
“Thế nhưng mình không biết lúc nào mình có thể tìm thấy được bọn họ đây? Thời gian của mình lại không còn nhiều nữa.”
Lâm Phong đang suy nghĩ, đột nhiên khẽ động trong lòng. Từ nơi xa truyền tới một cỗ ba động pháp lực mạnh mẽ, có người đang dùng một tốc độ cực nhanh tới đây.
Mơ hồ có tiếng nói chuyện với nhau vọng vào tai hắn.
“Sư muội, ngươi có lẽ đã sớm quyết định đi tới Tiêu gia từ hôn, đúng không?”
“Hiện tại tới cũng không muộn.”
Lời còn chưa dứt, ba người mặc áo trắng đeo trường kiếm sau lưng đã xuất hiện trước mặt Lâm Phong.
Trong 3 người, có một vị lão giả mặc áo bào trắng xanh, trên gương mặt nở ra nụ cười hiền hòa, mặt mũi sáng láng, đôi mắt tuy hơi nhỏ thế nhưng lại tỏa ra tinh quang.
Vị lão giả này nhìn bên ngoài thì có vẻ bình thường, thế nhưng từ trên người lại tản mát ra một cỗ ba động pháp lực cường đại, sâu như đại dương.
Một Tu chân giả Trúc Cơ kỳ.
Sau khi hắn tới cái thế giới này, đây là lần đầu tiên Lâm Phong nhìn thấy một Tu chân giả Trúc Cơ kỳ chân chính, thế nhưng hắn cũng không có thời gian nhìn kỹ.
Lúc này toàn bộ lực chú ý của hắn tập trung vào thiếu nữ bên cạnh vị lão giả này.
Trên gương mặt Lâm Phong nở ra một nụ cười rạng rỡ, trong đầu hiện lên vô số suy nghĩ.
“Từ hôn? Nếu như mình không có nghe sai thì... bọn họ vừa mới đàm luận về chủ đề này, là Từ Hôn trong truyền thuyết sao?”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận