Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)
  4. Chương 55: Hoang Khu Số 38

Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)

  • 160 lượt xem
  • 1603 chữ
  • 2023-11-19 21:38:25

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Mẹ, con về rồi.

- Hôm nay về sớm như vậy?

- Giờ này trong cửa hàng không có khách.

- À, vậy con đi rửa tay trước, mẹ hâm nóng đồ ăn cho.

Tô Bình ngoan ngoãn đi rửa tay, sau đó ngồi vào trước bàn ăn, chuẩn bị dùng bữa tối.

Trong lúc chờ đợi, cậu cũng đang suy nghĩ có nên nói việc bản thân đã thức tỉnh, trở thành một Chiến Sủng Sư với người nhà hay không?

Dù sao giấy không thể gói được lửa, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, mọi người cũng biết rõ thôi.

Rất nhanh, mấy món ăn nóng được mang lên, đặt trước mặt cậu.

Nhìn thấy thịt trong thức ăn, Tô Bình hơi kinh ngạc hỏi:

- Em con không ăn sao?

Thông qua vòng xoáy tinh lực tụ tập trên lầu, Tô Bình biết cô em gái của cậu đã về, nhưng thức ăn hôm nay lại chừa thịt cho cậu, chuyện lạ có thật mà.

Lý Thanh Như thấy cậu còn biết nghĩ tới em gái mình, cảm thấy vui mừng:

- Em gái con đã ăn rồi, là mẹ để lại một phần cho con.

Tô Bình giật mình.

Khó trách...

- Mẹ.

Tô Bình hơi do dự một chút, liền chuẩn bị lên tiếng nói việc bản thân đã thức tỉnh.

- Mẹ.

Đầu bậc thang cũng vang lên âm thanh lanh lảnh.

Lời nói của Tô Bình lập tức dừng lại ở cổ họng.

Ngay sau đó, tiếng bước chân dồn dập nhanh chóng đạp trên cầu thang chạy tới, đứng ở trước bàn ăn, kinh ngạc nói:

- Mẹ, không phải con đã ăn hết thịt rồi sao? Tại sao vẫn còn?

Tô Bình nghe đến đây khóe miệng giật giật lên, ăn hết...

Thật hung ác!

Lý Thanh Như nói:

- Mẹ làm lại đấy!

Tô Lăng Nguyệt nghe xong, miệng nhỏ chu ra nhưng rất nhanh liền khôi phục như thường, cô hờ hững nhìn Tô Bình.

- Sao hôm nay về sớm như vậy, không phải vẫn chưa đến giờ đóng cửa sao?

- Có liên quan gì với em?

Tô Bình tức giận nói.

- Hửm?

Tô Lăng Nguyệt nhíu mày.

Lại dám nói chuyện với “Chị đây” như thế? Đủ lông đủ cánh rồi nha?

Cô hững hờ ngồi xuống, tùy ý mà nói:

- Gần đây hình như không hoạt động thân thể.

Tô Bình làm như không cảm nhận được sát khí trong lời nói, tỏ vẻ kỳ quái nói:

- Gần đây không phải bọn em đang tranh tài sao? Em còn không hoạt động thân thể đủ à? Hay là em chỉ núp ở phía sau hò hét, toàn bộ nhờ sủng thú giúp đánh mà thôi?

Cái bàn hơi chấn động một cái.

Vá múc cơm trong tay Tô Lăng Nguyệt bị uốn cong.

- Ha ha.

Cô nhe răng cười yếu ớt.

Ngón tay triển khai, vá sắt trong tay cô trong lúc lơ đãng cũng khôi phục thẳng tắp.

- Ha ha.

Tô Bình cũng cười theo.

Cậu vừa cười vừa ăn.

Tô Lăng Nguyệt mỉm cười nhìn cậu một lúc, sau đó thu hồi ánh mắt, đứng dậy nói với Lý Thanh Như nói:

- Mẹ, con đi tắm trước.

- Ừm, đã đun nước ấm cho con rồi.

Lý Thanh Như gật đầu.

- Con đi tắm trước đi, đợi lát nữa mẹ mang quần áo cho.

- Cảm ơn mẹ yêu.

Đưa mắt nhìn bóng lưng Tô Lăng Nguyệt rời đi, Tô Bình cũng nhanh chóng cơm ăn, thừa dịp người vướng bận không có ở đây, cậu nghĩ nghĩ, nói:

- Mẹ, đêm nay con có chút việc phải đi ra ngoài một lát, có thể tối khuya mới trở về.

Nói là tối khuya trở về nhưng Tô Bình biết, chắc có lẽ đêm nay không về được.

Có điều cứ tiền trảm hậu tấu đã, có gì nói sau.

- Có việc gì thế?

Lý Thanh Như sửng sốt.

- Chuyện của cửa hàng sủng thú, có khách hàng muốn con đến nhà kiểm tra...

Tô Bình cố nhớ kỹ cái cớ này.

Nghe là chuyện trong cửa hàng, Lý Thanh Như nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu:

- Vậy con phải chú ý an toàn, về sớm một chút.

-Vâng.

Tô Bình ăn xong, ngồi nghỉ ngơi một lát, cậu cũng chẳng vội vàng gì nhưng trước khi cô em gái kia tắm rửa xong, phải nhanh chóng rời đi, để tránh kế hoạch bị phá hỏng.

...

...

Trên đường vắng vẻ, có một chiếc xe việt dã màu đen dừng ở dưới bóng cây ven đường.

Có hai người đang dựa vào cửa xe, trong đó một người đang hút thuốc lá.

- Anh Phạm, người này có mạnh như anh nói không, có thể tuỳ tiện bẻ gãy cánh tay của anh thật à? Nếu vậy thực lực của cậu ta cũng không kém hơn đội trường là bao?

Cậu thanh niên hút thuốc hiếu kỳ hỏi.

Một người thanh niên khác mặc áo sơ mi, quần bò có vết rách trả lời:

- Đoán chừng cũng không kém bao nhiêu đâu, tuy nhiên cậu ta là một thiên tài, tuổi còn rất nhỏ, thậm chí tương lai còn có thể trở thành phong hào Chiến Sủng Sư!

- Không phải chứ, siêu thế sao?

Cậu thanh niên hút thuốc kinh ngạc.

Phạm Ngọc Kinh nhún vai, chuyện tương lai ai có thể nói đúng hết được?

Lúc này, khóe mắt cậu liếc qua, lập tức nói:

- Tới rồi.

Hai người nhìn lại, chỉ thấy cuối con đường có một bóng người cao lớn ăn mặc thoải mái đi tới.

Khi đối phương đi tới đoạn đường này, cậu thanh niên hút thuốc cũng cẩn thận quan sát, phát hiện người này quả nhiên có chút giống như lời Phạm Ngọc Kinh nói, vô cùng trẻ tuổi, tuy nhiên khí tức thu liễm vào trong, không nhìn ra sâu cạn cỡ nào.

- Đợi lâu chưa?

Từ xa, Tô Bình đã nhìn thấy dưới bóng cây có chiếc xe việt màu đen đỗ nơi đó, giống chiếc xe lúc trước Phạm Ngọc Kinh đi, trừ cậu ra, còn có một thanh niên xa lạ khác, trên người có tinh lực nồng đậm, cậu suy đoán hơn phân nửa là chiến hữu của Phạm Ngọc Kinh.

- Chúng tôi cũng mới vừa đến.

Phạm Ngọc Kinh cười một tiếng, thấy trên người Tô Bình dường như không mang theo binh khí gì, cậu hơi kinh ngạc nhưng cũng không hỏi nhiều.

Binh khí mạnh nhất của Chiến Sủng Sư chính là sủng thú của mình, còn những thứ vũ khí khác, trong căn cứ khai hoang của bọn họ cũng không thiếu, nhưng rất ít người sử dụng chúng.

- Ông chủ Tô, vị này là chiến hữu của tôi, Lý Ưng.

Phạm Ngọc Kinh giới thiệu cậu thanh niên hút thuốc với Tô Bình.

Cậu thanh niên hút thuốc hít thêm mấy hơi, nhiệt tình chào Tô Bình:

- Chào cậu, ngưỡng mộ đã lâu.

- Rất vui được gặp.

Tô Bình khách sáo nói một câu, liền trực tiếp hỏi:

- Tình huống bên kia thế nào, đến ban ngày chưa?

Sắc mặt Phạm Ngọc Kinh hơi ngưng trọng mấy phần, thở dài nói:

- Còn chưa.

Tô Bình khẽ nhíu mày, nhưng điều này cũng ở trong phạm vi cậu cân nhắc, cậu nói:

- Đi thôi.

- Được.

Phạm Ngọc Kinh mở cửa xe sau cho Tô Bình.

Tô Bình chợt nói:

- Tôi ngồi bên ghế lái phụ.

Nói xong, liền vòng qua đầu xe từ một bên khác ngồi vào ghế lái phụ.

Phạm Ngọc Kinh cũng không để ý, ngồi vào ghế lái xe, Lý Ưng cũng vòng ra sau xe ngồi, xe việt dã nhanh chóng chạy đi.

- Nghe nói ông chủ Tô mở cửa hàng sủng thú, vậy sủng thú của ông chủ Tô chắc hẳn là rất mạnh nhỉ?

Lý Ưng ngồi ở phía sau chủ động lên tiếng, có ý muốn thăm dò, mặc dù cậu hết sức tín nhiệm Phạm Ngọc Kinh nhưng khai hoang cũng không phải là việc nhỏ, nếu làm không tốt sẽ chết người đấy.

Tô Bình thông qua kính chiếu hậu nhìn anh ta một cái, nói:

- Miễn cưỡng xem như cũng được.

Lý Ưng cười nói:

- Ông chủ Tô thật khiêm tốn, không biết ông chủ Tô tên là gì?

- Tô Bình.

Phạm Ngọc Kinh đang lái xe, cũng lần đầu tên biết tên Tô Bình, thầm ghi nhớ cái tên này.

- Tôi thấy cậu Tô đây chắc khoảng hai mươi tuổi, ở độ tuổi này bình thường đều còn ở trong học viện tu luyện, chẳng lẽ cậu tốt nghiệp sớm?

Lý Ưng hiếu kỳ hỏi.

Hầu hết Chiến Sủng Sư đều xuất phát từ học viện, ít khi đi ra ngoài.

Tô Bình cười ha ha, không trả lời.

Lý Ưng thấy Tô Bình tránh không nói, có chút không cam tâm, hỏi:

- Cậu Tô, nghe anh Phạm nói cậu tuỳ tiện bẻ gãy cánh tay của anh ấy, đây là sự thật sao?chẳng lẽ cậu Tô là Chiến Sủng Sư cấp cao?

Tô Bình khẽ nhíu mày, cậu chỉ đi chấp hành nhiệm vụ một lần, cũng không muốn bị người đưa ra quá nhiều nghi vấn.

Phạm Ngọc Kinh bên cạnh cảm giác được Tô Bình không vui, lập tức pha trò nói:

- Cậu Tô, căn cứ khai hoang của chúng tôi có chút xa, cậu mệt thì cứ nghỉ ngơi trước một lát đi.

Tô Bình lườm anh ta một cái, mệt như lời anh nói tôi còn cùng anh đi khai hoang làm gì?

- Nói một chút về chuyện khai hoang đi.

Tô Bình nói tiếp:

- Tôi chưa từng đi bao giờ, muốn biết thêm một chút.

Phạm Ngọc Kinh có chút kinh ngạc, thực lực của Tô Bình thế này mà chưa từng đi khai hoang thật sao? Đã như vậy, sao lúc trước còn biết rõ mà chú ý đến vấn đề chênh lệch thời gian?

Nhưng Tô Bình đã nói như vậy, anh cũng không tiện chất vấn, chỉ có thể giới thiệu qua:

- Vết rách tinh không lần này là ở phía ngoài hoang khu số 38 của khu căn cứ Long Giang chúng ta, chiến đội chúng ta cũng tạm thời trú đóng ở bên cạnh căn cứ khai hoang.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top