Đây là loại Khô Lâu gì?
Diệp Trần Sơn và cô gái đều giật mình nhìn chằm chằm vào tiểu Khô Lâu dưới chân Tô Bình. Bởi vì có năng lượng hắc ám bao phủ, bọn họ không nhìn thấy rõ hình dạng của tểu Khô Lâu. Nhưng thân hình nó nhỏ xíu như vậy mà lại có thể điều khiển nhiều Vong Linh hài cốt đến thế thì quả thực là một điều không tưởng.
Mặc dù có một vài yêu thú tuy có kích cỡ rất nhỏ nhưng sức mạnh lại rất đáng gờm. Nhưng đối với chủng khô lâu mà nói, ngoại trừ một số dị loại hiếm hoi, đại đa số đều có thực lực tỉ lệ thuận với thể tích.
Chẳng lẽ nó là Khô Lâu thiên về công kích tinh thần?
Trong lòng cả hai người suy đoán, ánh mắt lập lòe.
Đúng lúc này, bọn họ trông thấy tiểu Khô Lâu cấp tốc thu liễm năng lượng hắc ám trên người nó lại, như cá voi hút nước thu hết vào bên trong cơ thể, để lộ ra một bộ Khô Lâu đen thui. Sau đó, nó rút cây cốt đao sắc bén cắm ở xương hông ra lẽo đẽo theo sau quân đoàn hài cốt, cùng nhau phóng đến chỗ Thú Ma Hài.
Một màn này khiến cho cả hai bối rối...
Vừa rồi còn tưởng nó là pháp sư, kết quả đột nhiên chuyển thành chiến sĩ rồi?
Rầm rầm!
Quân đoàn hài cốt đông nghịt chung quanh tiểu Khô Lâu nhào lên, trong những hài cốt bên này có tàn niệm khi còn sống, biết tổ hợp thành bộ Khô Lâu hình người hoặc là yêu thú. Con trước vừa ngã xuống, con sau liền tiến lên, khí thế hùng hổ.
Dưới sự gia nhập của quân đoàn hài cốt, áp lực của Thị Huyết Ma Lang đã giảm đi nhiều, nó phối hợp với đám Vong Linh hài cốt vọt đến điên cuồng cắn xé Thú Ma Hài. Chúng nó hành động rất nhanh nhẹn, đại đa số đều có thực lực cấp 5 đến cấp 6, nếu đổi lại mục tiêu công kích là Thị Huyết Ma Lang, e là có thể đập nó thành bả trong nháy mắt.
Thú Ma Hài phát ra tiếng gầm phẫn nộ, từ trong thân thể như một núi hài cốt của nó bắn ra hai nhánh roi xương to khỏe hết quét ngang lại quất dọc.
Quân đoàn hài cốt nhảy trái nhảy phải né tránh, có đứa bất hạnh bị quất trúng thì thân thể vỡ tung ngay ra thành từng mảnh. Nhưng mà, sau khi vỡ ra thành từng mảnh thì đống hài cốt lại tràn ra hắc ám chi khí, rất nhanh đã tụ hợp sống lại, vọt tới đánh tiếp...
Rống!
Một bộ Khô Lâu hình dáng cự hổ sừng nhọn gầm thét lao đến Thú Ma Hài, cốt trảo bén nhọn cào xé như bay, miệng lớn mở rộng ngoạm vào khung xương của Thú Ma Hài, có mấy cây xương hơi mỏng liền bị cắn gãy, cũng có cây xương bị kéo rách xuống rồi ném bay đi.
Thú Ma Hài gầm thét liên tục, toàn thân nó đột ngột lòi ra những cây gai xương đâm nát một đám Vong Linh hài cốt đang đeo bám.
Nhưng mà, thực sự có quá nhiều Vong Linh hài cốt, vừa đánh nát một đám lại toát ra thêm một nhóm, giống như sóng biển không ngừng không nghỉ, đảo mắt lại phủ kín thân thể khổng lồ của Thú Ma Hài.
Rắc!
Tiểu Khô Lâu hòa lẫn với quân đoàn chen tới gần Thú Ma Hài, đưa đao chém ngay một nhát. Đao khí màu đen đổ ập tới như một cơn sóng, vỗ lên xương cốt của Thú Ma Hài, thế là có không ít nhánh xương to đứt đoạn.
Chuyện này...
Nhìn thấy Thú Ma Hài bị áp chế, đám người Diệp Trần Sơn cùng Phiền Cương Liệt như biến thành kẻ ngốc, không thể tin được cảnh tượng trước mắt này là thật.
Mặt mũi Lâm Mạc Không vô cùng rung động, đây chính là một tồn tại cấp 8 thượng vị nha, thế mà đã bị Tô Bình chế trụ rồi?
Bỗng nhiên anh ta cảm thấy hối hận, khoé mắt nhìn lướt qua Tô Bình. Lại thấy được cậu ta rất bình tĩnh, trong lòng càng thêm kiêng kị. Anh ta phát hiện mình đã hoàn toàn không thể nhìn thấu người thiếu niên này. Rõ ràng đây là lần đầu tiên đi khai hoang, nhưng trên cả đoạn đường lại phi thường tỉnh táo, hơn nữa tuổi trẻ như vậy đã có thực lực kinh khủng bậc này, quá yêu nghiệt rồi...
Sau lưng Tô Bình cực kỳ có khả năng là một thế lực khủng bố, nếu vậy thì anh ta đắc tội không chỉ với một mình Tô Bình, mà là cả một thế lực!
Nghĩ đến đây, lông tơ sau gáy anh ta dựng thẳng lên, tận đáy lòng ứa ra mồ hôi lạnh.
Phiền Cương Liệt hồi thần, nhìn thấy Thị Huyết Ma Lang đang phối hợp với quân đoàn hài cốt tiến công, đáy mắt lóe ra một tia giãy giụa, quay người nói với Diệp Trần Sơn:
- Không ngờ cậu Tô có thực lực như vậy, không bằng chúng ta cùng tiêu diệt con Thú Ma Hài này?
Diệp Trần Sơn cũng sững sờ, không nghĩ tới người này lại dám có ý muốn chiếm một phần thưởng Thú Ma Hài...
Với thực lực của con Thú Ma Hài này, giết được nó sẽ thu hoạch được công huân cực kỳ phong phú, thậm chí có thể lập tức trở thành Ngân Long Khai Hoang Giả!
Cậu ta không có trả lời ngay, mà là nhìn về phía Tô Bình, người này thật tuổi trẻ, nhưng giờ phút này đã rất có phong phạm.
Từ trước cậu đã chú ý tới người này, nhưng với tuổi tác của đối phương thì cậu tưởng là tùy tùng của đội ngũ này. Không nghĩ rằng đối phương là thâm tàng bất lộ (có tài mà giấu), ở độ tuổi như đã có thực lực khủng bố như thế, chỉ sợ lại lịch người của này khó mà tưởng tượng!
Nhìn thấy Tô Bình biểu lộ bình tĩnh, cậu ta do dự một chút, gật đầu đồng ý:
Vậy thì thử một chút xem sao.
Được.
Có được sự đồng thuận của Diệp Trần Sơn, Phiền Cương Liệt thở ra nhẹ nhõm, nói với Lâm Mạc Không:
Anh Lâm, anh cũng đến giúp chúng tôi một chút đi!
Lâm Mạc Không tỉnh táo lại, hơi đắn đi nhưng vẫn cắn răng nói:
Được thôi.
Nói xong, anh ta mở không gian thú sủng ra triệu hồi đến hai con sủng thú, một con là Liệt Diễm Điểu cấp 6, xem như bản sao cấp thấp của Thánh Diễm Điểu, chỉ có huyết thống cấp trung, bây giờ đã trưởng thành nên đã tới trạng thái mạnh nhất của nó.
Một con khác là thú sủng mạnh nhất của Lâm Mạc Không, Lục Tí Ma Viên cấp 7 trung vị.
Con Lục Tí Ma Viên này có thân cao bảy tám mét, lông tóc toàn thân màu nâu đậm, cơ bắp tựa như như King Kong. Trong sáu cánh tay thì có bốn cánh tay nắm giữ bốn thanh binh khí, hai cánh tay còn lại đeo quyền sáo phủ đinh nhọn hoắc, bộ ngực còn được một bộ Tỏa Tử giáp màu đen che chắn, võ trang thật là đầy đủ!
Đây là át chủ bài của Lâm Mạc Không, là điểm tựa lớn nhất của anh ta.
Mặc dù mới cấp 7 trung vị, nhưng dưới sự bồi dưỡng và võ trang của anh ta, thậm chí con Lục Tí Ma Viên này có thể trực diện đối đầu với yêu thú cấp 7 thượng vị, cho dù là một vài yêu thú cấp 8 hạ vị cũng có thể miễn cưỡng cầm cự.
Ồ!
Diệp Trần Sơn nhìn thấy con Lục Tí Ma Viên này thì hơi kinh ngạc, nhìn kỹ đống trang bị của nó thì càng thêm cảm thán. Trang bị của con Lục Tí Ma Viên này thấp nhất cũng có giá trị mấy trăm vạn, đủ để mua một con thú sủng cấp cao rồi!
Đôi mắt Phiền Cương Liệt sáng lên, không thể ngờ được Lâm Mạc Không còn có sủng thú mạnh mẽ như vậy, thế là anh ta cũng không tiếp tục che dấu nữa, cũng triệu hồi ra hai con thú sủng...
Một con là Hám Sơn Thú cấp 7 hạ vị, hệ nham, một con khác thì là Xà Dực Thương Long cấp 8.
Tuy con Xà Dực Thương Long có huyết thống của yêu thú hệ Long, nhưng huyết mạch không được tinh thuần, chỉ mới có thực lực cấp 8 hạ vị. Nhưng dù sao chăng nữa cũng là một chiến sủng cấp 8.
Tăng phúc!
Phiền Cương Liệt dốc hết tinh lực toàn thân, liên tục thi triển bốn loại kỹ năng tăng phúc. Mà mỗi loại tăng phúc rõ ràng đều là cấp 7, biên độ tăng phúc to lớn đủ để một ông lão chống gậy đi đường có thể chạy nhanh hơn cả quán quân Olympic!
Ngoại trừ tăng phúc cơ sở, Phiền Cương Liệt còn thi triển một kỹ năng khác cho Xà Dực Thương Long: “Thần Thuật Ảnh Tượng”!
Giữa không trung xuất hiện một con Xà Dực Thương Long thứ hai!
Đây là bản lĩnh giữ nhà của Phiền Cương Liệt, có thể tạm thời phục chế ra ảnh tượng của một con thú sủng trong thời kỳ toàn thịnh (thời kỳ mạnh nhất), hóa một thành hai, tăng sức chiến đấu lên gấp đôi ngay tức khắc.
Diệp Trần Sơn ngạc nhiên, không nghĩ tới là chiến đội này có thực lực cũng khá, xem như là một chiến đội tương đối xuất sắc trong đám chiến đội hạng hai.
Ngay khi Phiền Cương Liệt và Lâm Mạc Không khống chế thú sủng của mình lao về phía Thú Ma Hài, bỗng nhiên bên đó vang lên một tiếng gào thét. Đột nhiên thân thể của Thú Ma Hài nổ tung lên, gai xương bén nhọn bay ngập trời, quét ngang toàn bộ quân đoàn hài cốt, khiến chúng nó tan ra thành từng mảnh.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận