Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)
  4. Chương 78: Tuyên Truyền (2)

Sủng Thú Siêu Thần (Dịch)

  • 176 lượt xem
  • 1782 chữ
  • 2023-11-19 22:05:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“...”

Tô Bình nghẹn không nói được lời nào.

Rất nhanh, Lý Thanh Như bưng đồ đã hâm nóng tới, Tô Bình kinh ngạc phát hiện hôm nay đồ ăn chừa lại cho mình còn rất nhiều, ớt xanh xào thịt rốt cuộc có thịt rồi, hơn nữa còn không ít.

Tô Bình nhìn thoáng qua Tô Lăng Nguyệt bên cạnh, người sau hừ lạnh một tiếng, xoay người nghiêng đầu đi chỗ khác.

Tô Bình cũng không nghĩ nhiều, lập tức vùi đầu ăn cơm.

Chờ Lý Thanh Như dọn thức ăn lên hết rồi ngồi xuống, Tô Lăng Nguyệt lại nói tiếp:

- Mẹ, thật mà, mẹ mua cho con một con đi, mẹ không biết đâu, bây giờ Lôi Quang Thử giống như phát hỏa, tiềm lực của nó bị đánh giá thấp nghiêm trọng, ngoại trừ con Lôi Quang Thử biến thái ở học viện con thì nghe nói ở học viện Tương Nam cũng có một con Lôi Quang Thử cấp 3 đánh bại Hoa Đằng Thú cấp 4 thượng vị, đây tuyệt đối là một con thần thú tiềm ẩn!

Phụt!

Tô Bình bị sặc, ho liên tục.

Cậu bưng chén nước sôi để nguội bên cạnh lên uống một hơi cạn sạch, mới đỡ hơn một ít.

- Hôm nay chừa lại cho anh không ít, không thèm tranh với anh!

Tô Lăng Nguyệt trừng mắt nói.

Tô Bình cười ha ha, tiếp tục cúi đầu ăn cơm, nhưng trong lòng có chút ngạc nhiên, Lôi Quang Thử phổ thông không có được sự bồi dưỡng của cậu mà cũng có thể vượt cấp chiến đấu, có thể thấy được con Lôi Quang Thử kia thật sự thiên tài.

Thế nhưng tình huống như vậy cũng chỉ là số ít, Lôi Quang Thử có ưu tú hơn nữa cũng chỉ là sủng thú cấp thấp mà thôi, tiềm lực huyết mạch có hạn.

Lý Thanh Như dù sao cũng là người trưởng thành, hơn nữa lại là Bồi Dưỡng Sư sơ cấp, tầm nhìn cùng lý trí thành thục hơn, bà kiên nhẫn nói:

- Từ sự kiện này có thể thấy được, chỉ cần thiên phú đủ cao, ngộ tính thật tốt, liền xem như Lôi Quang Thử cũng có thể phát huy ra chiến lực kinh người như vậy, cũng giống Huyễn Diễm Thú trong tay con, nếu như vun trồng thật tốt, tự nhiên cũng có thể phát huy ra chiến lực mạnh hơn.

- Con hoàn toàn không cần phải đi mua sắm Lôi Quang Thử, thay vì đặt tâm tư vào Lôi Quang Thử, con nên tin tưởng Huyễn Diễm Thú của mình, như vậy mới có thể nhận được hồi báo lớn hơn.

Tô Bình cũng không nghĩ tới Lý Thanh Như lại có kiến giải sâu sắc như vậy, gật đầu nói:

- Đúng vậy, mẹ nói rất đúng.

Tô Lăng Nguyệt dùng ánh mắt giết người nhìn về phía cậu, nhưng khi quay mặt về phía Lý Thanh Như thì khuôn mặt sát khí biến mất trong nháy mắt, điềm đạm đáng yêu mà nói:

- Mẹ!!!!

- Mẹ không biết đâu, bây giờ lão sư trong học viện đánh giá một người thiên phú hay không đều sẽ hỏi bồi dưỡng Lôi Quang Thử kiểu gì, con lại không có Lôi Quang Thử, nếu lão sư hỏi như vậy, con phải trả lời làm sao?

Lý Thanh Như kinh ngạc nói:

- Lão sư con lại như vậy? Làm sao có thể, trên đời này có nhiều rất sủng thú, không thể bởi vì một con Lôi Quang Thử mà bỏ qua những sủng thú khác?

Tô Bình liếc mắt liền nhận ra được lời nói dối thấp kém này, vẻ mặt tràn đầy đồng cảm, gật đầu nói:

- Không sai, nếu thật như vậy thì học viện này sớm muộn cũng phải đóng cửa.

- Đồ ăn chưa đủ nhiều để chặn lại cái miệng của anh sao!

Tô Lăng Nguyệt quay mặt lại, biểu lộ đáng sợ như Ma Vương địa ngục, thiếu mỗi thất khiếu chảy máu là đủ làm cho người ta kinh hoảng.

- Hahaha...

Tô Bình không để ý cười lớn, cậu không nghĩ tới ngày bình thường Tô Lăng Nguyệt biểu hiện ra thông minh, nhưng vào lúc này lại không lý trí như thế...cũng không đúng, trào lưu Lôi Quang Thử đã được mấy ngày rồi, cô em gái này có thể nhịn đến bây giờ mới đòi mua, có thể nói là đã cố gắng kiềm chế rồi.

Nói cho cùng thì cô em gái của mình vẫn chỉ một đứa trẻ mà thôi.

Tầm nhìn cùng sức phán đoán chưa thể độc lập, khó tránh khỏi sẽ bị trào lưu cùng đại chúng làm lệch lạc.

Cuối cùng, Lý Thanh Như chịu thua trước sự nài nỉ của Tô Lăng Nguyệt, kỳ thật giá một con Lôi Quang Thử cũng không đắt, chỉ hơn ba ngàn một con, thành niên cũng chỉ tầm năm ngàn, loại sủng thú cấp thấp này có lợi nhuận cực thấp, chỉ có sủng thực dành cho chúng nó mới đắt tiền.

Lý Thanh Như chủ yếu là lo lắng nếu nuôi thêm một sủng thú nữa sẽ khiến Tô Lăng Nguyệt phân tâm, nhưng thấy con mình kiên trì như vậy, cũng chỉ có thể chấp thuận.

Được mẹ đồng ý, Tô Lăng Nguyệt tỏ ra hớn hở, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, nói:

- Đúng rồi mẹ, ngày mai học viện có biểu diễn thi đấu, mẹ có muốn đi xem không?

Lý Thanh Như sớm đã nghe qua việc này, lắc đầu nói:

- Sức khoẻ mẹ không tốt, nên không có đi được.

Tô Bình nhìn Lý Thanh Như một chút,

Cậu đã sớm biết sức khoẻ mẹ không tốt, mà truy cứu nguyên nhân là vì cửa hàng từng nhận sủng thú hoang dại của khách hàng, chúng nó bị cưỡng ép ký kết khế ước, còn chưa hoàn toàn thuần hóa, kết quả một khi không có chủ nhân ở bên, thừa dịp Lý Thanh Như không đề phòng mà tập kích bà. Cũng may bà phản ứng rất nhanh nên mới có thể giữ được một mạng, nhưng thân thể đã lưu lại bệnh tật, không thể làm việc nặng, cũng không thể mệt nhọc quá độ.

Sau chuyện này, chủ nhân của mấy con sủng thú kia chẳng những không bồi thường, ngược lại chỉ trích Lý Thanh Như chăm sóc không kỹ, xúc phạm tới sủng thú của anh ta, cho nên mới bị sủng thú tập kích, hai bên tranh cãi mãi đến khi trình lên tư pháp mới được xử lý, mặc dù lấy lại được công đạo nhưng cũng chỉ được bồi thường mấy chục ngàn mà thôi.

So sánh giữa mấy chục ngàn với sức khỏe nửa đời sau, hiển nhiên rất là khập khiễng, nhưng chuyện đã đến nước này, không có cách nào truy đến cùng.

Tô Bình nghĩ đến một số kỳ dược trong nhà kho khai hoang, hình như có một ít dược vật có thể trị khỏi thương thế của Lý Thanh Như, cho dù gãy chân gãy tay cũng có thể khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là kỳ dược như vậy rất quý, cần đến một triệu công huân.

- Xem ra, lúc nào đó mình lại phải đi khai hoang một lần nữa...

Tô Bình thầm nghĩ trong lòng, lần trước không nhớ tới việc này, sau đó công huân còn dư lại không nhiều lắm, nên chỉ có thể bỏ qua thôi.

Tô Lăng Nguyệt thấy Lý Thanh Như nói như vậy, đôi mắt ảm đạm đi mấy phần, có chút thất vọng, nhưng rất nhanh liền khôi phục như thường, cô nở nụ cười nói:

- Vậy con nhờ đồng học quay video giúp con, mang về cho mẹ xem.

- Ừ.

Lý Thanh Như cười nói.

Tô Lăng Nguyệt cười cười, lén nhìn dáng đứng không đươc tự nhiên của Lý Thanh Như, không có dừng lại quá lâu, cô quay người lên lầu, nhưng ngay khi quay người, lại thấy Tô Bình đang ở một bên, Tô Bình phát hiện nụ cười trên mặt cô đã không thấy đâu, chỉ còn lại có một mảnh bi thương.

Trong lòng cậu khẽ động một cái, im lặng không nói.

Hôm sau trời vừa sáng.

Tô Bình ngủ rất yên ổn, tỉnh lại cũng không có bị hù, chờ cậu xuống lầu thì Tô Lăng Nguyệt đang ăn điểm tâm.

Sau khi Tô Bình vệ sinh xong, quay lại bàn ăn đã thấy mấy nữ sinh đứng ở cửa gọi tên Tô Lăng Nguyệt.

- Này, vé xem trận biểu diễn thi đấu, nếu anh có hứng thú có thể đi xem, không hứng thú thì vứt đi, cũng không đáng tiền.

Trước khi đi, Tô Lăng Nguyệt đi ngang qua bên người Tô Bình, tiện tay buông xuống một tấm vé bên cạnh bát cơm của cậu.

Chờ Tô Bình lấy lại tinh thần thì Tô Lăng Nguyệt đã cùng đồng học rời đi.

Tô Bình nhìn thoáng qua tấm vé trên bàn. Lý Thanh Như đi từ phòng bếp ra cũng nhìn thấy, nói:

- Dù sao mấy hôm nay cửa hàng không có bao nhiêu khách, con cũng đi xem một chút đi, coi như là đi cổ vũ cho em con, con làm anh hai đấy, là phải biết bảo vệ em con.

Tô Bình thầm nghĩ, đứa em gái này không ăn hiếp người khác đã là cám ơn trời phật rồi, đâu cần cậu bảo vệ.

Nhưng mà hôm nay cậu cũng muốn đi học viện, ngược lại là tiện đường, chỉ là thời gian không phù hợp.

Tiện tay thu hồi tấm vé, Tô Bình cưỡi xe đi đến cửa hàng.

Tu luyện cả một ngày, hôm nay cậu vẫn giống như một đầu cá ướp muối, cũng không có con ma nào tới.

Đến buổi chiều, Tô Bình chuẩn bị tờ rơi thật kỹ càng, thời gian nhanh đến bốn giờ, hai bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước cửa, chính là Tô Yến Dĩnh cùng cô bạn Lam Nhạc Nhạc đã ước hẹn từ hôm qua.

- Ông chủ, anh thật sự muốn chúng tôi đi phát tờ rơi?

Nhìn thấy một chồng tờ rơi thật dày trong tay Tô Bình, Lam Nhạc Nhạc trợn mắt líu lưỡi nói.

Tô Bình nói:

- Không thì muốn cô tới làm gì?

- Anh...

Lam Nhạc Nhạc lần nữa chán nản, cô phát hiện mỗi lần gặp nhau đều sẽ bị ông chủ này chọc tức chết.

Tô Yến Dĩnh vội vàng hoà giải, nói:

- Được rồi, mình đã đồng ý với ông chủ, Nhạc Nhạc mỹ nữ, cậu cũng đã đồng ý với mình đấy?

- Phi!

Lam Nhạc Nhạc trừng mắt cô bạn thân của mình một cái, nhưng vẫn tiến lên tiếp nhận tờ rơi trong tay Tô Bình, hai cô gái chia nhau cầm lấy.

- Thời gian không còn sớm, lên đường thôi

Tô Bình nhìn đồng hồ treo tường một cái rồi nói.

Mấy người ra khỏi cửa hàng, chờ Tô Bình khóa cửa hàng lại thì hai cô gái cũng đã gọi xe taxi đến.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top