Đây xem như là...vượt quá giới hạn?
Không cho Tô Yến Dĩnh có thời gian để suy nghĩ, Lôi Quang Thử đã không kịp chờ đợi chủ động tấn công.
Lôi Điện Bôn Đằng!
Tứ chi nó có điện quang vờn quanh, thân thể như một viên đạn đạo lao nhanh, nơi đi qua lưu lại một chuỗi điện quang tàn ảnh dài, đây chính là bản tiến hóa từ Thiểm Điện Tốc Trùng, sủng kỹ cao cấp Lôi Điện Bôn Đằng!
Tốc độ của Lôi Quang Thử trong nháy mắt đạt đến gấp hai lần vận tốc âm thanh, gần như là trong nháy mắt đã gần trước mặt gần Ngân Dực Long Thú, trong nháy mắt nó hơi dần lại, trên đầu Lôi Quang Thử có lôi điện sắc bén ngưng tụ trên đỉnh đầu, sau một khác, thân thể nó đột nhiên nhảy lên thật cao, Lôi Đoạn ẩn chứa lực lượng hủy diệt hung hăng trảm xuống bên cổ Ngân Dực Long Thú.
Rắc một tiếng, bên cổ nó bị chém ra một lõm sâu vết chừng bàn tay, thuận tiện cắt đứt xuống vài miếng vảy rồng!
Rống!
Ngân Dực Long Thú đau đớn gào lên, ánh mắt lập tức từ trên không chuyển hướng mặt đất, mắt rồng màu bạc khóa chặt thân hình con chuột nhỏ trên mặt đất.
- Đây là...
- Lôi Quang Thử?
Một màn bất thình lình khiến tất cả mọi người trong đấu trường sửng sốt, khi nhận ra thân hình đã xuất thủ kích thương Ngân Dực Long Thú, ai nấy đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Con Lôi Quang Thử này, bọn họ đã không thể quen thuộc hơn được nữa.
Thế nhưng đối thủ lần này của nó Ngân Dực Long Thú đã đột phá đến cấp 7 thành niên kỳ a!
Riêng là Ngân Dực Long Thú tự thân thức tỉnh Long uy cũng đủ để cho tuyệt đại bộ phận sủng thú cấp thấp run lẩy bẩy, cho dù là một ít sủng thú cấp cao bình thường đứng trước Long uy đều sẽ run sợ trong lòng, chiến lực đại giảm.
Mà Lôi Quang Thử...nó lại dám chủ động xuất kích?
Đã nói xong nhát như chuột đâu, con vật nhỏ này chẳng lẽ vụng trộm ăn gan rồng sao?
Trên khàn đài ghế ngồi Khai Hoang Giả, đám người hai mặt nhìn nhau, trước đó Lạc Phượng của Tô Yến Dĩnh bị đánh bại, bọn họ đã cho rằng cuộc biểu diễn thi đấu đến đây đã kết thúc, nhưng không nghĩ tới một khắc cuối cùng, lúc trước Lôi Quang Thử bị dọa co lại thành một cục thế mà đứng dậy.
Thời gian ngắn ngủi này, nó đã khắc phục long uy?
Đây là người...đây là chuột sao?
Loại tốc độ thích ứng nghịch thiên như vậy để bọn họ cảm thấy có chút kinh khủng!
- Hả?
Diệp Hạo cũng chú ý tới Lôi Quang Thử, cậu ta có chút kinh ngạc, vô ý thức nhìn thoáng Tô Yến Dĩnh hướng đối diện, lại thấy người sau cũng lộ vẻ mặt ngơ ngác, dường như còn giật mình hơn cả cậu ta.
Diệp Hạo khẽ nhíu mày, đôi mắt ôn hòa dần dần lạnh lẽo, Lôi Quang Thử đã dám ra tay, đã nói lên Long uy đã mất hiệu lực với nó, từ một góc độ nào đó thì cậu ta lại trở thành nhân vật làm nền, lại một lần nữa hiển lộ ra sự yêu nghiệt của Lôi Qu Thử!
Ha ha...
Cậu ta hít một hơi thật sâu, ánh mắt đáng sợ, ý niệm truyền lại cho Ngân Dực Long Thú.
- Giết!
Cậu ta muốn triệt để đánh gục con vật nhỏ hèn mọn này.
Dám ra tay cũng tốt, như vậy cậu ta đúng lúc có cơ hội có thể hung hăng giẫm nó ở dưới chân, mặc kệ yêu nghiệt bao nhiêu, một khi trở thành kẻ bại, vinh dự sẽ theo gió mà đi, cái mọi người nhớ mãi mãi chỉ là cường giả (kẻ mạnh)!
Rống!
Cảm nhận được sát ý cùng phẫn nộ của chủ nhân, Ngân Dực Long Thú ngửa mặt lên trời gào thét, lúc trước bị Lôi Quang Thử công kích vẫn còn có cảm giác đau, nó đã cực kỳ phẫn nộ, nhận lấy sỉ nhục lớn lao, giờ phút này rít lên một tiếng phát tiết, long ngâm ẩn chứa vô tận nộ khí vang vọng toàn bộ đấu trường!
Long uy từ thời hồng Hoang phóng thích ra, nương theo tiếng long ngâm rung khắp tâm linh, cho dù là người ngồi ở trên khán đài cũng bị long uy tác động đến, lông tơ toàn thân dựng thẳng lên, da thịt nổi da gà, có loại cảm giác hoảng sợ.
Đây chính là sủng thú hệ Long!
Bọn họ có cảm giác không thể địch nổi, không dậy nổi bất kỳ ý đồ kháng cự nào.
Đám học sinh dự thi cũng biến sắc, lúc trước Ngân Dực Long Thú cấp 6 cũng đủ để quét ngang bọn họ, mà giờ khắc này Ngân Dực Long Thú cấp 7 lại khiến cho bọn họ cảm giác được sợ hãi, đây chính là sủng thú cấp cao thành niên kỳ sao (trưởng thành)? Nếu như đổi lại bọn họ ở trên đàu tác chiến, đoán chừng chính họ sẽ nhịn không ở trực tiếp mở miệng nhận thua.
- Đáng chết!
Trong đám nữ sinh năm nhất, sắc mặt Tô Lăng Nguyệt chợt biến, ánh mắt nhìn chằm chằm cái bóng lưng trên sân kia, ngón tay siết chặt thành nắm đấm, trong mắt vừa oán hận lại vừa khẩn trương, cô biết rõ ông anh vô dụng này của mình là mặt hàng gì, chỉ cần bị con Ngân Dực Long Thú hơi chạm nhẹ đều phải xong đời, cô đã chuẩn bị lao lưu cứu giúp.
Nghĩ đến việc đối phương chạy đến đây để được nổi tiếng, trong lòng cô càng thêm tức giận.
- Băng Hải Đông Lạnh!
Dưới sự chỉ huy của Diệp Hạo, Ngân Dực Long Thú lần nữa thi triển năng lực trước đã dùng qua, đây là sủng kỹ cao cấp, phạm vi công kích cực lớn, không khí lạnh từ dưới chân nó tràn ra, dự định đông cứng toàn bộ đấu trường bừa bộn này!
Mặt sàn kết băng, chạy càng nhanh càng dễ dàng trượt!
Với lại, chỉ cần Lôi Quang Thử đặt chân tại trên mặt băng, Ngân Dực Long Thú sẽ có thể khống chế không khí lạnh dính chắt tứ chi Lôi Quang Thử, sau đó đông nó thành tượng băng!
Lôi Quang Thử không biết phi hành (bay), một chiêu này đối Lôi Quang Thử cũng đủ để trí mạng!
- Không được
Nhìn thấy “Băng Hải Đông Lạnh”, Tô Yến Dĩnh lấy lại tinh thần, biến sắc.
Tô Bình nhìn ra ý nghĩ của đối phương, lại nhìn về Lôi Quang Thử phía nằm rạp trên mặt đất, toàn thân nó nổi lên năng lượng tử khí tối tăm mờ mịt, dường như đang ấp ủ kỹ năng triệu hoán vong linh, cậu không khỏi liếc mắt, tức giận nói:
- Ngu ngốc, nơi này là đấu trường, nào có vong linh cao cấp cho nhóc con ngươi triệu hoán, tỉnh táo một chút nào!
Lời này là cậu thông qua tinh thần lực đưa vào trong đầu Lôi Quang Thử, Lôi Quang Thử sửng sốt, tử khí trên người lập tức biến mất, mặc dù nó e ngại Tô Bình, nhưng đối với lời nói của Tô Bình lại tin tưởng vô điều kiện, đây là kết quả của việc bồi dưỡng vô số lần trong sự sống và cái chết tạo thành bản năng tin phục.
Nó sở dĩ dùng triệu hoán vong linh, chủ yếu là tâm tình quá mức vội vàng, muốn lập tức đánh bại đối thủ, nhưng đối với tên to xác cực kỳ chịu đòn này, công kích mạnh nhất của nó lại không thể một kích trí mạng, này mới khiến nó bắt đầu nôn nóng.
Bị Tô Bình khiển trách, Lôi Quang Thử tỉnh táo lại, đôi mắt chuột linh động trở nên rực rỡ.
Mắt thấy Băng Hải bao trùm tới, thân thể của nó lập tức nhảy vọt lui về phía sau, một mực thối lui đến biên giới võ đài, thẳng đến không thể lui được nữa nó đột nhiên thi triển Thập Phương Lôi Ngục đánh nát Hàn Băng đang lao tới, lôi điện nóng rực thanh lý lớp băng trên mặt đất phía trước để có thể đặt chân.
Sau khi nó nhảy qua, Hàn Băng chung quanh lần nữa bao trùm đến.
Lôi Quang Thử liên tục dùng Thập Phương Lôi Ngục cỡ nhỏ bổ ra đất trống, nhảy trái tránh phải, đồng thời chậm rãi tiếp cận Ngân Dực Long Thú.
Nhìn thấy Lôi Quang Thử ứng đối thành thạo, Diệp Hạo nhướng mày, lập tức cải biến chú ý để cho Ngân Dực Long Thú thi triển “Ngưng Thị”!
Mắt rồng màu bạc sáng lên, kỹ năng “Ngưng Thị” lập tức khóa chặt Lôi Quang Thử, “Ngưng Thị” là một kỹ năng uy hiếp, nhưng phương thức phát động lại là thông qua tinh thần lực, thuộc về công kích tinh thần.
- Lôi Hống!
Tô Bình lập tức dùng ý niệm truyền lại.
Mặc dù không có thuận tiện bằng thông qua khế ước truyền lại suy nghĩ, nhưng sau khi Lôi Quang Thử thu được ý niệm, nó theo bản năng phục tùng, một tiếng sấm sét gào thét từ trong nó cái miệng nho nhỏ của nó phát ra, để tất cả mọi người toàn trường giật mình.
Tô Yến Dĩnh khoảng cách gần nhất vội vàng không kịp chuẩn bị, càng là bị sợ nhảy lên.
Bên trong tiếng gào thét ẩn chứa lực lượng Lôi Điện, thanh thế uy mãnh, cũng là kỹ năng uy hiếp, nhưng đây là thông qua sóng âm cùng năng lượng để uy hiếp, không phải công kích tinh thần.
Cùng lúc nó gầm rú, đôi mắt bạc của Ngân Dực Long Thú cũng phát động, Lôi Hống tạo ra uy hiếp đối với Ngân Dực Long Thú là không có có hiệu quả, dù sao cũng là sủng thú hệ Long, cơ bản đã miễn dịch đối với những kỹ năng uy hiếp, nhiều nhất chỉ bị ảnh hưởng rất nhỏ.
Nhưng mà Lôi Quang Thử vẫn còn đang nhảy nhót, cũng không có bởi vì Ngưng Thị mà toàn thân cứng đờ.
Thấy cảnh này, Diệp Hạo kinh ngạc, chẳng lẽ phát động kỹ năng thất bại?
Cậu ta lập tức để Ngân Dực Long Thú lần nữa phát động Ngưng Thị.
Rống!
Ngay khi nó phát động, Lôi Quang Thử dùng một chiêu “Lôi Hống” rống lên.
Lôi Quang Thử nhe răng trợn mắt, y nguyên phá băng tiến lên.
Diệp Hạo ngây dại, nhưng cậu ta lập tức liền ý thức được không phải là mình phát động kỹ năng thất bại, mà là bị phá giải rồi!
Hai lần phát động kỹ năng cũng nghe được Lôi Quang Thử dùng Lôi Hống, mặc dù không biết vì sao nó rống lên có thể làm cho kỹ năng mất đi hiệu lực, nhưng trong này nhất định là có nguyên nhân.
Diệp Hạo không thời gian suy nghĩ những này, chỉ có thể để Ngân Dực Long Thú đổi kỹ năng khác, thi triển Ngân Dực Phong Bạo.
Tô Bình nhìn thấy trên cánh Ngân Dực Long Thú nổi lên ánh bạc, lập tức biết nó muốn thi triển kỹ năng gì rồi, lại nhìn Lôi Quang Thử một cái, nó vẫn còn đang khó khăn phá băng tiến lên, chỉ là, đoán chừng không chờ nó đi đến trước mặt Ngân Dực Long Thú liền bị hất bay rồi.
Tô Bình có chút im lặng, quả nhiên không chỉ điểm cho nó một chút là không được, tên nhóc con này vẫn không biết dùng đầu óc.
Chẳng qua cũng không thể trách nó, dù sao đối phương cũng là Ngân Dực Long Thú cấp 7, về mặt chiến lực không những không kém cỏi hơn Lôi Quang Thử, thậm chí còn mạnh hơn nó mấy phần, nếu không thì trước đó Lôi Quang Thử trong nháy mắt dùng Lôi Đoạn giết tới cũng đủ để phân ra thắng bại.
- Dùng Đa Trọng Tàn Ảnh.
- Phân ra ba phương hướng, sau đó trước thi triển “Thập Phương Lôi Ngục”, bản thể quấn về phía sau ấp ủ Lôi Đoạn, số hai thi triển “Lôi Điện Bôn Đằng”.
- Liên tục “Lôi Thiểm” để cận thân, công kích chỗ yếu hại của đối phương, trước dùng “Lôi Điện Mù Loà” phá hư ánh mắt nó, lại từ miệng rồng xé rách!
- Lên!
Liên tục ra lệnh, Tô Bình nhanh chóng truyền lại cho Lôi Quang Thử, mặc dù sủng kỹ của đối phương loè loẹt, nhưng lực sát thương cũng không nhỏ, nếu để cho Diệp Hạo cùng Ngân Dực Long Thú tiếp tục phát huy, e là Lôi Quang Thử thật muốn thua, vẫn là trực tiếp miểu sát kết thúc cho thỏa đáng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận