Ngân Dực Long Thú thế mà...thua?
Giờ phút này, trong hố sâu đen kịt giữa đấu trường, Ngân Dực Long Thú nằm với tư thế khó coi, vảy rồng trên bị tróc ra vô số, máu chảy ra đã đông lại, toàn thân không nhúc nhích, tựa như đã hôn mê, trông vô cùng thê thảm.
Tất cả mọi người đều sững sờ, chưa kịp phản ứng, một màn trước mắt này hoàn toàn vượt ra khỏi trí tưởng tượng của bọn họ, ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ xuất hiện cảnh tượng như vậy, phải biết rằng Ngân Dực Long Thú đã đột phá đến cấp 7, trong đấu trường học viện tồn tại của nó đã là phạm quy, đơn giản mà nói đó là bất khả chiến bại (không thể bị đánh bại)! Thế nhưng bây giờ nó lại bị đánh bại, mà sủng vật đánh bại nó lại là Lôi Quang Thử , một con sủng thú cấp thấp đến không thể thấp hơn!
Trước đây khi Ngân Dực Long Thú vẫn còn cấp 6 thì đã có thể nhẹ nhõm đánh bại Lôi Quang Thử, giờ phút này đột phá đến cấp 7 rồi, tại sao lại bị thua?
Trên sàn thi đấu, Diệp Hạo cùng Tô Yến Dĩnh đều chết lặng, bất thình lình chuyển hướng khiến bọn họ vội vàng chưa kịp chuẩn bị, Ngân Dực Long Thú thua quá nhanh, bọn họ còn không kịp chuẩn bị tâm lý, bất kể là Diệp Hạo hay là Tô Yến Dĩnh đều không nghĩ đến kết quả này.
Trong đầu Diệp Hạo kêu ong ong lên, thông qua khế ước, cậu ta biết Ngân Dực Long Thú đã hôn mê mất đi chiến lực, sủng thú cấp 7 hệ Long cứ như vậy bị đánh bại.
Vì sao?
Chuyện này sao có thể?
Diệp Hạo có chút thất thần, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại sự mờ mịt.
Tô Yến Dĩnh ở bên kia cũng là bộ dáng mờ mịt này, là chủ nhân của Lôi Quang Thử nhưng cô lại không biết đã xảy ra chuyện gì, không thể hiểu rõ, bản thân tựa như đã thắng nhưng lại là mơ mơ màng màng thắng...
Chít chít!
Một đạo lôi quang từ bên trong hố to nhảy vọt ra, đúng vậy, là Lôi Quang Thử, thân ảnh nó nhẹ nhàng rơi xuống đất, Tô Yến Dĩnh vui sướng chạy tới.
Khi Lôi Quang Thử chạy đến dưới chân, Tô Yến Dĩnh mới ý thức tới bản thân đã bị động đóng băng rồi, nếu để một thời gian quá lâu, các bộ phận trong cơ thể sẽ bị đông lạnh dẫn đến hoại tử, cô vội vàng vận chuyển tinh lực trong cơ thể từ từ hoà tan nửa thân dưới đã đông cứng.
Răng rắc.
Bên cạnh vang lên một tiếng vỡ vụn, Tô Yến Dĩnh quay đầu nhìn lại, không khỏi mở to mắt, chỉ thấy nửa người dưới của Tô Bình cũng bị đông cứng, nhưng cậu ta vẫn không hề hay biết, bước về phía trước một bước, trên đùi cùng chỗ đầu gối bị đông cứng thành một khối băng, khối băng đó ngay lập tức vỡ vụn, cả người không chút thương tổn.
Cứ thô bạo như vậy mà....phá băng rồi?
Tô Yến Dĩnh bàng hoàng nhìn Tô Bình, cái này tốt xấu gì cũng là kỹ năng của Long Thú cấp 7 phát ra, sao lại có thể tuỳ tiện hóa giải như vậy?
Ở hàng ghế đầu tiên dưới sàn đấu, mấy vị Khai Hoang Giả dần dần lấy lại tinh thần, trong mắt vẫn còn chấn động, kết quả của cuộc thi đấu này hoàn toàn ra khỏi dự đoán của bọn họ, mặc dù nói là biểu diễn thi đấu, nhưng sau khi thấy toàn bộ cuộc chiến, bọn họ đều nhìn ra hai người bên trên đài thật sự quyết tâm, chỉ là, cuối cùng không nghĩ tới không phải Ngân Dực Long Thú nghiền ép Tô Yến Dĩnh cùng Lôi Quang Thử, mà là Lôi Quang Thử đuổi giết Ngân Dực Long Thú!
Cuộc đấu kết thúc quá nhanh.
Bọn họ biết Lôi Quang Thử vô cùng hèn mọn, nhưng loại yêu nghiệt này chung quy vẫn bị giới hạn, cho nên lúc trước Lôi Quang Thử bị Ngân Dực Long Thú cấp sáu đánh bại, nhưng nó vẫn không ảnh hưởng đến cách nhìn của bọn đối với Lôi Quang Thử, bởi vì theo bọn họ nghĩ, đó chính là cực hạn.
Chỉ là một con Lôi Quang Thử có thể làm được một bước đã đủ để kiêu ngạo.
Nhưng hôm nay, Lôi Quang Thử một lần nữa làm cho bọn họ có suy nghĩ khác, chẳng những thắng Ngân Dực Long Thú cấp 7, lại còn thắng một cách gọn gàng mà triệt để!
- Lôi Quang Thử của hôm nay, phong cách chiến đấu dường như có chút khác biệt.
Một vị Khai Hoang Giả sắc mặt ngưng trọng nói.
- Mặc dù các kỹ năng đã thi triển không có thay đổi, thế nhưng tốc độ của Lôi Điện Bôn Đằng tăng lên rất nhiều, phương thức vận dụng các kỹ năng rõ ràng cao hơn trước mấy bậc, kết hợp các kỹ năng vô cùng thành thạo, dùng cũng rất khéo léo, bao gồm cả tốc độ bộc phát của Lôi Điện Bôn Đằng lần cuối cùng đánh vào Ngân Dực Long Thú, muốn bay lên tránh thoát thì đã quá muộn, trực tiếp rơi xuống mặt đất, đây là một kỹ năng tăng phúc tốc độ lại được dùng để công kích, ý tưởng này thật là không tệ.
Một người khác nói ra.
- Không sai, con Lôi Quang Thử này tựa như đã trải qua rèn luyện trong các cuộc chiến tự nhiên, hành động sắc bén, công kích chuẩn xác, không có công kích (loè loẹt) làm màu vô dụng, nhưng tôi lại khá tò mò, đó là cách nó phá vỡ được kỹ năng “Ngưng Thị” của Ngân Dực Long Thú?
- Lôi Quang Thử so với lúc trước, thực lực cũng không tăng quá nhiều, thay đổi chỉ là phương pháp chiến đấu, nếu như tôi không nhìn lầm, người chỉ huy Lôi Quang Thử hẳn không phải là vị đồng học Lôi Quang Thử này.
Một cô gái khác híp mắt nói ra.
Nghe cô gái này nói, những người khác thật sự giật mình, quay ra nhìn.
- Mọi người không chú ý tới, cậu thiếu niên bên cạnh đồng học Tô kia, lúc trước tôi còn không có nghĩ tới là cậu ta, nhưng các người nhìn xem, hai người bọn họ đều bị Ngân Dực Long Thú dùng Băng Hải Đông Lạnh đóng băng lại, đồng học Tô dùng tinh lực hòa tan thân thể, mà cậu ta thì sao, đã trực tiếp phá băng.
Trong đôi mắt của cô gái phản chiếu thân ảnh trên đài kia, ánh mắt tỏ ra vô cùng hứng thú.
Vừa rồi Tô Bình dùng lực phá vỡ băng bị cô ta chú ý tới, một màn này khiến cô vô cùng ngạc nhiên, mặc dù hai người bị đóng băng nhiệt độ hẳn là rất thấp, cũng không phải mục tiêu chủ yếu của Ngân Dực Long Thú, nên mới có thể dễ dàng tránh thoát như thế, nhưng cũng đủ để chứng minh tinh lực trong cơ thể của cậu thiếu niên này cực kỳ hùng hồn, ít nhất là cấp 5 trở lên, tuổi còn trẻ mà thực lực đã mạnh mẽ như thế, thiên tư chỉ sợ so với tên Diệp Hạo kia cao hơn vài phần.
Nghe được lời của cô gái, những người khác lập tức lại nhìn trên đài, cũng nhìn thấy được cậu thiếu niên kia đã khôi phục năng lực hành động, mà Tô Yến Dĩnh vẫn còn đang dùng tinh lực từ từ hòa tan băng ở chân, chênh lệch này vừa xem liền hiểu ngay.
- Thì ra là thế...
- Nói như vậy, cậu thiếu niên này không phải đến xem cuộc biểu diễn này, mà là trợ thủ do đồng học Tô mời tới?
- Chậc chậc, còn trẻ như vậy, nhìn qua so với đồng học Tô còn nhỏ hơn mấy tuổi, phó hiệu trưởng Đổng, vị bạn học này ở lớp nào?
Người ngồi ở bên cạnh Đổng Minh Tùng cũng chú ý tới điểm ấy, giờ phút này ông ta cũng không hiểu vì sao, nhíu mày suy tư nói:
- Người này...tôi cũng không nhớ rõ, cậu ta là học viên của trường chúng ta sao?
Ở trong học viện chỉ cần là học viên có biểu hiện xuất sắc, ông ta đều có chút ấn tượng, chỉ cần là khuôn mặt đã từng từng trải qua đo đặc chiến lực, ông ta đều có xem qua, nhưng đối với khuôn mặt cậu thiếu niên trên đài lại hết sức lạ lẫm, có thể là thực lực của cậu ta không cao lắm?
Nghĩ đến đây, trong lòng của ông ta thả lỏng, trong đôi mắt lộ ra mấy phần ý cười, riêng Tô Yến Dĩnh cùng Diệp Hạo đã cho ông ta cực kì nở mày nở mặt rồi, không nghĩ tới trong học viện lại ngọa hổ tàng long, có học viên xuất sắc hơn nữa.
Học viên ưu tú như vậy, đạo sư (giảng viên) của ông lại không có phát hiện, thật sự là quá sơ xuất!
Trong lòng ông ta đã thầm quyết định, đợi khi trở về sẽ tìm lớp của học viên này, nhất định phải trừ đi một năm tiền thưởng của đạo sư (giảng viên) phụ trách lớp học đó, coi như trừng phạt!
Trên đài.
Nhìn thấy Ngân Dực Long Thú đã hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu, trọng tài cẩn thận xem xét, trong lòng thầm thả lỏng, lập tức tuyên bố cuộc thi đấu kết thúc, chiến thắng chính là Lôi Quang Thử.
Toàn trường vang lên một vài tiếng vỗ tay tán thưởng, thẳng đến khi nhiều người đã lấy lại tinh thần, tiếng vỗ tay mới dần dần to lên, tiếng hoan hô reo hò như biển động vang lên, toàn bộ khán đài đều sôi nổi náo nhiệt.
Tối nay, Lôi Quang Thử một lần nữa tạo ra kỳ tích!
Tuyệt địa lật bàn, phản công Long Thú cấp 7!
Mặc dù không thấy rõ Lôi Quang Thử làm như thế nào, nhưng kết quả đã nói rõ tất cả, Lôi Quang Thử muốn lật trời!
Trong tiếng hoan hô, pháo hoa được bắn lên từ khán đài, nổ tung trong trời đêm, cuộc thi kết thúc xong lại say sưa ăn mừng.
Không còn ai chú ý đến Ngân Dực Long Thú cấp 7 vừa thua cuộc, cũng không ai chú ý tới vẻ mặt ảm đạm nhạt dần của Diệp Hạo, mặc dù chỉ là một cuộc biểu diễn thi đấu, lần chiến thắng này cũng không được xếp hạng, quán quân hàng năm vẫn là Diệp Hạo, tiền thưởng quán quân cũng thuộc về Diệp Hạo, nhưng không hề nghi ngờ, qua buổi tối này, Lôi Quang Thử sẽ thành vua không ngai!
Mặc dù là biểu diễn thi đấu, nhưng từ quá trình chém giết kịch liệt cùng với bộ dáng thê thảm của Ngân Dực Long Thú, không ai cho rằng Diệp Hạo là cố ý bị thua.
- Anh...
Diệp Khinh âm kinh ngạc nhìn bóng lưng Diệp Hạo, tiếng hoan hô điếc tai nhức óc vây quanh toàn bộ khán đài, khói lửa hoa mỹ chiếu rọi trên đỉnh đầu, ở đây rất nhiều người vui mừng mở tiệc say sưa, nhưng cô chỉ nhìn thấy bóng lưng của anh trai, bóng lưng cực kỳ cô đơn tựa như bị mọi thứ xung quanh bỏ rơi, điề này khiến cô rất đau lòng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận