Bồi dưỡng chuyên nghiệp đòi hỏi rất cao, tư chất sủng thú nhất định phải là trung thượng đẳng. Điều này có nghĩa chiến lực phải tăng gấp mấy lần mới được, nhất định phải đạt tới trình độ Lôi Quang Thử.
Nhưng bồi dưỡng chuyên nghiệp thu phí cũng cao, gấp trăm lần ban đầu, có nghĩa là chi phí bồi dưỡng Lôi Quang Thử trước đó cần tới một triệu, thế nhưng lần trước cậu thu phí Tô Yến Dĩnh chỉ có...990 ngàn!
Ôi tiền của tôi!!!
Tô Bình đau lòng khôn nguôi, nhưng cũng may lần đó ban thưởng phong phú, nhận được bí tịch công pháp Thần Ma -Kim Ô Thần Ma Thể, loại bí tịch này bao nhiêu tiền cũng chẳng thể mua được. Điều này cũng làm cho lòng hắn cân bằng không ít.
Ngoại trừ yêu cầu về thu phí và tư chất, thời hạn bồi dưỡng lần này tương đối rộng rãi, khoảng tầm 1 tháng. Điều này khiến Tô Bình nhẹ nhàng thở phào trong lòng, xem ra hệ thống vẫn có nhân tính, dù sao lần này cậu cũng không được tiến vào miễn phí vé vào cùng với vô hạn tử vong, cần phải dựa vào năng lượng tự mình góp nhặt được, chỉ có thể cẩn thận bồi dưỡng.
Giang Hàn Tuyết gặp Tô Bình đồng ý, chuẩn bị lấy điện thoại ra để trả tiền.
Tô Bình thấy cô cử động, vội vàng nói:
-Chờ đã…đợi một chút…
- Làm sao?
Giang Hàn Tuyết nghi hoặc.
Tô Bình nói:
- Nếu như cô muốn bồi dưỡng sủng thú được như Lôi Quang Thử, cũng không phải không được, chỉ là thu phí sẽ tương đối cao.
Nơi này nói phú quý cũng thật không sai, một triệu là đã có thể mua một con sủng thú cấp 7 rồi. Đương nhiên, chỉ là sủng thú cấp cao còn nhỏ, còn cần huấn luyện, chăn nuôi, chăm sóc thêm, mà trong lúc này nhất định sẽ hao phí rất nhiều nhân lực cùng trí óc. Nói tóm lại, một con sủng thú cấp 7 thành niên bình thường cũng khoảng chừng ba bốn triệu, tương đương với một căn phòng nhỏ trên thành khu, nếu là chủng loại ưu tú, giá cả cao gấp mười lần cũng có.
Nói cho cùng, người nghèo thì chỉ có thể chờ tiền trợ cấp, người giàu thì có thể truy cầu vô hạn.
- Thật chứ?
Đôi mắt Giang Hàn Tuyết sáng lên, có chút vui mừng, hỏi
- Muốn bao nhiêu tiền?
- Đây là bồi dưỡng chuyên nghiệp, thu phí so với trước kia là tiêu chuẩn gấp trăm lần, sủng thú cấp thấp là 1 triệu, sủng thú cấp trung 10 triệu.
Tô Bình nói:
- Một…triệu?
- Vẻ vui mừng trong mắt Giang Hàn Tuyết lập tức biến mất, thay vào đó là chút ngạc nhiên.
Giá tiền này cũng đắt quá rồi, cô bình tĩnh lại, nghi ngờ nhìn Tô Bình:
- Ông chủ, nếu như cho 1 triệu thật sự có thể bồi dưỡng một sủng thú cấp thấp đến mức độ Lôi Quang Thử sao? Lúc ấy cậu cũng ở trên sàn thi đấu, cũng biết là Lôi Quang Thử đánh bại sủng thú hệ Long. Mặc dù Ngân Dực Long Thú chỉ là cấp 7 hạ vị, nhưng năng lực chiến đấu có thể so sánh với cấp 7 thượng vị, chỉ với một triệu thật sự có thể làm được?
Tô Bình thản nhiên đáp lại:
- Chẳng lẽ giảng viên của cô không dạy cho cô, chiến đấu thắng hay bại không hoàn toàn phụ thuộc vào sủng thú, nếu không thì cần Chiến Sủng Sư làm cái gì? Tự thân chiến của lực Lôi Quang Thử chỉ là cấp 7 hạ vị, nhưng lại có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Mà Ngân Dực Long Thú dù là cấp 7 hạ vị hệ Long, nhưng thiếu kinh nghiệm chiến đấu, chỉ có thân thể mạnh mẽ mà thôi, thật sự không thể phát huy hết sức mạnh của nó.
- Mặt khác, Chiến Sủng Sư còn có cho tăng kỹ tăng phúc, còn chỉ huy, đây cũng là mấu chốt để chiến thắng. Tôi chỉ có thể nói, tôi có thể thay cô bồi dưỡng ra sủng thú có chiến lực ngang với Lôi Quang Thử, nhưng nó có thể đánh bại sủng thú cấp 7 khác hay không thì cần phải phụ thuộc vào chính năng lực của cô.
Giang Hàn Tuyết ngẩn người, thật sự không ngờ rằng Tô Bình tuổi tác không lớn, nhưng lại hiểu rõ nhiều thứ như vậy, cô nhìn Tô Bình, có chút do dự. Mười triệu thì cô không bỏ ra nổi. Mặc dù gia cảnh nhà cô không kém, nhưng không thể tùy tiện móc ra 10 triệu để bồi dưỡng sủng thú, số tiền lên đến ngần này phải cực kỳ thận trọng. Mà 1 triệu, đối với cô cũng không tính là con số nhỏ, gần như là móc sạch số tiền tiệt kiệm của cô.
- Ông chủ, những chuyện này tôi cũng biết, nhưng, cậu thật sự chắc chắn có thể bồi dưỡng sủng thú có thể đánh bại sủng thú cấp cao chứ?
Giang Hàn Tuyết do dự hỏi lần nữa.
Tô Bình lý sự giải lo lắng của cô, nói:
- Chuyện này không thành vấn đề.
Giang Hàn Tuyết nhìn quanh cửa hàng một lượt, nhìn thấy trên kệ hàng có rất nhiều sủng thực giá cả đắt đỏ, hơi sửng sốt một chút, sắc mặt có chút biến đổi, nhìn Tô Bình, hỏi:
- Ông chủ, cửa hàng này cậu là thuê lại?
- Của tôi đấy
Tô Bình biết cô lo lắng mình cầm tiền rồi chạy mất, cho nên cậu cũng không cảm thấy ghét bỏ, mà còn có chút thưởng thức.
- À thì…có thể nhìn xem giấy tờ nhà đất không?
Giang Hàn Tuyết thật sự không biết làm sao để hỏi, thực sự có hơi ngại ngùng mở miệng, nhưng cô thật sự không thể xác định của cửa hàng này là của Tô Bình chỉ dựa theo lời nói suông, lại không dám tự tiện bỏ ra 1 triệu, dù sao trị an ngoại thành cũng không quá tốt, nếu như cậu ta cầm tiền bỏ trốn cũng chưa chắc có thể bắt được.
Thấy biểu lộ hơi quẫn bách cùng lúng túng của cô, Tô Bình cười một tiếng, nói:
- Cô thật sự quá lo lắng rồi, cô có thể lên Website Games của học viện các cô nhìn xem, tôi không những là chủ nhân của cửa hàng này, mà còn là giảng viên cấp cao mà học viện các cô vừa thuê! Chắc chắn phương diện này cô không cần phải lo lắng.
Không thể không nói, ngay tại lúc này, có một thân phận vẫn là có tác dụng đấy.
- Giảng viên cấp cao?
Giang Hàn Tuyết lập tức sửng sốt.
Cô mở to hai mắt nhìn, Tô Bình trẻ tuổi như vậy, liền kinh ngạc nói:
- Cậu nói mình là giảng viên cấp cao học viện chúng tôi vừa thuê? Sao có thể? Giảng viên cấp cao ít nhất phải là Chiến Sủng Sư cấp cao....
Tô BÌnh nói:
- Cô lên web nhìn xem là biết.
Giang Hàn Tuyết không nói lời nào, lập tức dùng di động vào Website Games của học viện, tiến vào giao diện giảng viên, lựa chọn giảng viên cấp cao, lập tức nhìn thấy ảnh chân dung của 4 giảng viên cấp cao ngay trên đầu đã biến thành 5 cái, mà trùng hợp là ảnh thứ năm lại là bộ dạng của Tô Bình.
- Chuyện này…
Giang Hàn Tuyết giống như gặp ma, suýt chút nữa đánh rơi điện thoại di động.
Cô ngẩng đầu nhìn Tô Bình một chút, lại cúi đầu nhìn điện thoại…thật sự là giống nhau như đúc.
- Cậu… cậu thật sự là...?
Giang Hàn Tuyết có chút khó tin, còn trẻ như vậy mà đã là giảng viên cấp cao.
- Nếu cô còn không tin, có thể gọi điện thoại hỏi phó hiệu trưởng của các cô.
Tô Bình mỉm cười nói.
Giang Hàn Tuyết lấy lại tinh thần, cô chắc chắn sẽ không gọi điện hỏi phó hiệu trưởng. Website Games của học viện không thể nào là giả, chẳng ai dám hack, mà coi như có ai hack vào cũng sẽ bị phát hiện xử lý kịp thời. Với lại lần này không có người nào biết cô đến đây, Tô Bình chắc cũng không có khả năng sớm tính đến điểm ấy, vì lừa cô mà cố ý làm giả Website Games, chuyện này chỉ có một cách giải thích, tất cả ở đây đều là thật.
Trước mắt người này có tuổi tác học viên, lại là giảng viên cấp cao, đây rốt cuộc là thiên phú đến mức nào?
Lòng tự tin của Giang Hàn Tuyết đã bị đả kích nặng nề, sắc mặt u ám, giải thi đấu lần này của học viện, cô chỉ vào được top 8, điều này khiến cô thực sự không cam lòng. Cũng biết được ngoài chính mình còn có rất nhiều thiên tài khác, nhất là Diệp Hạo, tuổi còn trẻ mà thực lực đã ở cấp 5, trong tay còn có Long sủng cấp 7, vượt xa những người khác một khoảng lớn, đủ để đánh tan mười vị trí đầu.
Vốn cho rằng loại này đã vô cùng đáng sợ, nhưng lại không nghĩ tới, ở một cửa hàng nhỏ vô danh này, rõ ràng còn cất giấu người còn khủng bố hơn so với Diệp Hạo.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận