Dư Viên Viên theo bản năng nhìn lại, khi nhìn thấy giá niêm yết trên kệ hàng, cô chớp mắt mấy cái, hoài nghi có phải mình bị hoa mắt hay không nên thấy nhiều thêm mấy con số.
Tô Bình đứng dậy đón khách:
- Hai cô muốn bồi dưỡng sủng thú?
Dư Viên Viên thu hồi ánh mắt, thấy Tô Bình đi tới, nếu không phải cô trời sinh có gan lớn, e là chắc đã chạy mất dép rồi, cô ưỡn ngực để cho bản thân lộ ra một chút khí thế, ngước đầu nói:
- Tụi tôi muốn anh bồi dưỡng sủng thú hung hãn một chút, cũng không biết nơi này các anh có thể bồi dưỡng được hay không, còn nữa, nơi này các anh bồi dưỡng giá tiền là bao nhiêu, tính thế nào?
- Sủng thú cấp thấp 10 ngàn, cấp trung 100 ngàn.
Tô Bình mỉm cười nói.
Nụ cười cậu rơi vào trong mắt Dư Viên Viên lại vô cùng gian, nụ cười của gian thương.
Tô Bình báo giá đã vượt ngoài dự đoán của Dư Viên Viên, nhìn giá niêm yết trên kệ hàng, cô còn tưởng rằng phí bồi dưỡng cùng lắm cũng mấy chục ngàn mà thôi, không nghĩ tới bồi dưỡng sủng thú cấp trung lên tới 100 ngàn.
Cô lập tức hỏi:
- Vậy anh bồi dưỡng Lôi Quang Thử thu bao nhiêu tiền?
Khóe miệng Tô Bình nhếch lên, nụ cười như có như không, nhẹ nhàng nói:
- Ít nhất phải 1 triệu.
- 1 triệu?
Dư Viên Viên khẽ giật mình, cô bạn bên cạnh cũng trợn mắt to.
Dư Viên Viên rất nhanh tỉnh táo lại, giá tiền tuy cao nhưng với giá trị của Lôi Quang Thử mà nói thì cũng đáng giá, thậm chí có thể nói là khá rẻ, chỉ là cô vẫn có chút hoài nghi, cửa hàng này thật sự là cửa hàng bồi dưỡng ra Lôi Quang Thử sao? Đừng chỉ nói mà không làm được, cuối cùng tiền mất tật mang.
- Anh có biết tôi nói Lôi Quang Thử là con nào không, chủ nhân của nó tên gì?
Dư Viên Viên hỏi.
Mắt Tô Bình híp lại, lườm cô một chút, nói:
- Tôi có nghĩa vụ bảo mật tin tức cho khách hàng, tuy nhiên, cô ấy là người học viện Phượng Sơn các cô, họ Tô, có đúng không?
Dư Viên Viên nhẹ nhàng thở ra, xem ra đối phương biết Tô Yến Dĩnh, liền tin tưởng cửa hàng này hơn không ít, cô hỏi:
- Bồi dưỡng 10 ngàn tệ, sẽ có hiệu quả gì?
- 10 ngàn?
Tô Bình nhíu mày, hỏi nhiều như vậy, lại chỉ muốn chọn 10 ngàn?
- Hiệu quả cụ thể rất khó nói, nhưng sủng thú nhất định sẽ có chỗ tăng lên, không phải đẳng cấp mà chính là kinh nghiệm chiến đấu, tóm lại thì so với trước đó mạnh một chút.
Tô Bình trở lại sau quầy, một lần nữa ngồi trên ghế, lạnh nhạt nói.
Nhìn thấy Tô Bình mất đi nhiệt tình, hai cô gái có chút kinh ngạc, người này cũng quá thực tế đi.
Nhưng mà nghĩ lại trong lòng các cô có chút mong đợi, muốn các cô bỏ ra một triệu để bồi dưỡng Lôi Quang Thử quả thật có chút khó khăn, nhưng bồi dưỡng bình thường thì vẫn có thể chấp nhận được.
- Vậy tôi bồi dưỡng một sủng thú cấp trung và một sủng thú cấp thấp.
Dư Viên Viên lập tức quyết định.
Cô gái tóc ngắn bên cạnh tính cách tương đối nhút nhát nói:
- Bồi dưỡng Bách Mẫu Chu cho tôi đi.
Tô Bình nhìn cô gái nhút nhát này, thế mà lại dùng một con sủng thủ dữ tợn xấu xí như Bách Mẫu Chu, không phải cô gái này bị nhân cách phân liệt chứ?
Có điều chuyện này không liên quan tới cậu, nói:
- Hết thảy hai trăm ngàn.
- Được.
Dư Viên Viên gật đầu, hai cô gái nhanh chóng trả tiền.
- Ông chủ, phải mất bao lâu chúng tôi mới đến lấy được?
Dư Viên Viên giao xong tiền mới nghĩ đến điều này, liền vội vàng hỏi.
- Ngày mai là được.
Tô Bình thu được tiền, cười tủm tỉm nói, vốn cho rằng hai cô gái chỉ bồi dưỡng sủng thú cấp thấp, không nghĩ tới lại là hai con sủng thú cấp trung, 210 ngàn trao đổi thành 2100 điểm năng lượng, xem như một khoản thu nhập không nhỏ, nhiều hơn số tiền kiếm được mấy ngày trước, đây chính là sức mạnh tuyên truyền.
- Nhanh như vậy?
Hai cô gái kinh ngạc, chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã có thể bồi dưỡng được rồi sao? Không phải anh ta đang nói đùa chứ!
Hay là thấy tiền sáng mắt, không có làm việc mà tùy tiện lừa gạt người?
Nhìn thấy sắc mặt hai cô gái khó coi, Tô Bình cũng không giải thích, chỉ nhàn nhạt nói:
- Nếu như ngày mai nhận lại sủng thú mà các cô không hài lòng, có thể trả lại tiền.
- Thật sao?
Hai cô gái khẩn trương thở phào nhẹ nhõm, kỳ thật hiện tại các cô cũng rất muốn lấy lại tiền, bởi trong lòng luôn có cảm giác bị lừa, nhưng nhìn thấy Tô Bình tự tin như vậy, gợi lên một chút hiếu kỳ trong lòng các cô.
- Tôi đã ghi âm lại lời nói của anh rồi đấy, ông chủ, đến lúc đó anh không chơi xấu được đâu.
Dư Viên Viên giơ điện thoại lên nói.
Dù sao Tô Bình cũng là Thần Ma Thể cấp 5, nhãn lực nhạy cảm đến cỡ nào chứ, biết rõ cô ta không ghi lại được cái gì, chỉ cố ý hù dọa cậu mà thôi, cậu cũng không vạch trần, nhẹ nhàng nói:
- Với chút tiền ấy của các cô không đến mức để tôi phải chơi xấu, nếu như không chuyện gì khác, mau triệu hoán sủng thú ra đi, hai vị thứ cho tôi không chiêu đãi nữa.
Hai cô gái cũng nhìn ra ông chủ này tức giận, ngẫm lại lời nói của mình cũng có chút quá mức, cũng không hay tốt lắm, nhưng vì các cô sợ bị lừa nên mới bất đắc dĩ. Hai người nhanh chóng triệu hoán sủng thú mà mình bồi dưỡng, lưu luyến không rời giao cho Tô Bình, trong
lòng luôn có điều lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng đành lòng rời đi, dù sao đợi đến ngày mai kết quả thế nào sẽ rõ.
Sau khi hai cô gái rời đi, Tô Bình mang ba con sủng thú vào phòng sủng thú, “Nơi nuôi dưỡng” đã đầy.
Nhìn thấy Truy Nguyệt Khuyển bên trong một cái “Nơi nuôi dưỡng”, Tô Bình có chút im lặng, chủ nhân con chó này đã sớm lỡ hẹn rồi, không có tới, cậu cũng không liên lạc được, với loại tình huống này, hoặc là chủ nhân Truy Nguyệt Khuyển gặp nạn, hoặc là nó đã bị vứt bỏ.
Mặc kệ là loại nào, con chó này xem như thuộc về cậu.
Tô Bình cắn đầu ngón tay, thử cùng nó ký kết khế ước linh thú.
Rất nhanh, khế ước phù văn hình thành, cậu cảm nhận được một cỗ ý thức, Tô Bình yên lặng, thế mà ký kết thành công, điều này nói rõ suy đoán của cậu hoàn toàn chính xác, kết quả chỉ có thể là một trong hai loại đó.
- Haizz.
Tô Bình thầm than, đưa tay sờ lên đầu Truy Nguyệt Khuyển một cái rồi đứng dậy ra trước cửa hàng, nếu đã ký kết khế ước rồi thì cậu cũng lười huỷ bỏ, một con Truy Nguyệt Khuyển không tốn bao nhiêu tinh thần lực của cậu, chờ sau này thuận tiện bồi dưỡng nó một chút, tăng cao chiến lực, đến lúc đó có thể cho thuê, hoặc chờ mở ra dịch vụ bán hàng lại bán nó đi, đến lúc đó cũng có được thêm không ít năng lượng.
Trở lại trước cửa hàng, Tô Bình tiếp tục sàng chọn vị diện bồi dưỡng, cũng không lâu lắm, lại lần nữa có học viên học viện Phượng Sơn đến.
Những học viên này có người gia cảnh khá là giàu có, có người là nằm trong “bảng chiến lực” của học viên, bọn họ ôm thái độ hiếu kỳ mà tới. Sau khi nghe Tô Bình báo giá liền trực tiếp lo sợ rút lui, có người ôm tâm thái muốn nhìn một chút, lựa chọn gửi nuôi cùng phục vụ bồi dưỡng, còn về phần sủng thực (thức ăn cho sủng thú) lại là không được chú ý nhất trong cửa hàng, không người mua sắm, dù sao, nhóm học viên này chủ yếu là vì Lôi Quang Thử hấp dẫn mà tới, thèm thuồng vị Bồi Dưỡng Đại Sư trong cửa hàng Tô Bình, với lại giá cả mua bán Sủng Thực vượt qua nhận biết của họ, đại đa số đều là đồ ăn của vong linh sủng thú, bọn hắn lại không có loại sủng thú hệ này.
Cho đến trưa, ngoại trừ Giang Hàn Tuyết cùng cô gái mặt tròn, lần lượt sau đó Tô Bình đã thu vào hơn năm ngàn điểm năng lượng.
Lần đầu tiên trong một ngày Tô Bình kiếm được nhiều điểm năng lượng như vậy, cậu không nói hai lời, trực tiếp tiêu hết 10 ngàn năng lượng để thăng cấp “Hỗn Độn Linh Trì” lên cấp 3.
Hỗn Độn Linh Trì cấp 3, thế nhưng có xác xuất sinh ra Vương Thú khá thấp.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận