Bởi Chu Văn đã thỏa thuận với người bán, cho nên giữa trưa ngày thứ hai, vòng tay bạch ngân mua qua Internet được đưa tới, thời điểm đến cửa trường học nhận chuyển phát nhanh, vừa hay thấy An Sinh lái xe đến cửa chính của học viện.
- Văn thiếu gia, phu nhân ở nhà hàng, muốn người cùng nàng dùng bữa.
An Sinh cung kính để cho người ta khó có thể mở miệng cự tuyệt.
Chu Văn suy nghĩ một chút, chỉ đi nhà hàng thôi không có đi An gia, nên hắn đi cũng không sao.
Vòng tay cũng không chiếm nhiều diện tích, Chu Văn không muốn chạy về ký túc xa, trực tiếp lên xa An Sinh ngồi.
- Văn thiếu gia, ngài cứ nghỉ ngơi một chút, phải mất không quá nửa giờ nữa mới có thể tới nơi.
An Sinh khởi động xe, vừa lái xe vừa nói chuyện với Chu Văn.
- Ngươi không phải là phụ tá của An Thiên Tá sao? Làm sao có thời gian thường xuyên giúp đỡ Lam tỷ làm việc?
Chu Văn hơi nghi hoặc hỏi.
An Sinh cười nói:
- Ta là phó quan Đốc Quân, ngoài trừ bình thường công tác bên ngoài, còn phụ trách sinh hoạt Đốc Quân, đồng thời cũng phụ trách phòng công tác An gia, coi như một nửa là quản gia của An gia đi.
Chu Văn gật gật đầu không nói gì nữa, bởi vì nửa giờ quá lâu, Chu Văn suy nghĩ một chút, mở ra hộp trang sức, đem vòng tay bạch ngân ra xem.
Vòng tay nhìn rất xinh đẹp, chế tác rất tinh tế, phía trên còn khảm nạm không ít hạt kim cương cùng hạt thủy tinh, Chu Văn trước khi mua sắm đã kiểm tra kích thước, cho Chu Văn biến thủy tinh cầu theo kích thước phù hợp với những hạt kim cương khác.
Chu Văn cẩn thận từng li từng tí tháo một viên thủy tinh châu lấy xuống, sau đó đem không gian hỗn độn thủy tinh châu lại khảm nạm lên, nhìn vô cùng hoàn mỹ, cơ hồ nhìn không ra sơ hở.
Bởi kim cương bên cạnh làm phụ trợ, thủy tinh cầu không còn dễ thấy, người bình thường chắc chắn không để ý đến.
Thử đeo vào cổ tay, Chu Văn phát hiện một vấn đề, thủy tinh châu không đáng chú ý, nhưng một thằng con trai đeo vòng trên cổ tay có chút sai sai.
“Bạch ngân có chút nhẹ, mà độ cứng cũng không đủ, dễ dàng bị gãy, xem ra nên đổi lại vòng tay chất liệu bằng thép vẫn hơn.
Chu Văn thầm nghĩ, đem vòng tay tháo xuống, bỏ vào trong hộp.
Hộp có chút lớn, không có cách nào bỏ vào trong túi áo, Chu Văn chỉ có thể cầm ở trong tay.
Đi tới nhà hàng về sau, Chu Văn mới phát hiện An Tĩnh cũng ở đây.
- Tiểu Văn mau tới đây, mọi thứ đều chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu ngươi.
Âu Dương Lam rất tự nhiên nắm Chu Văn kéo đến bên cạnh nàng ngồi xuống.
Mặc dù Chu Văn đối với An Tĩnh không có hảo cảm, nhưng cũng không để ý chút nào, nếu tới, cơm nước xong xuôi, đi cũng không muộn.
An Tĩnh ngồi bên cạnh Âu Dương Lam, nhìn thoáng qua Chu Văn, nhưng không có lên tiếng, một mặt biểu lộ cao ngạo lạnh lùng.
An Sinh đã phân phó nhân viên cửa hàng mang thức ăn lên, Âu Dương Lam thấy trong tay Chu Văn có cái hộp, lại hỏi:
- Tiểu Văn, người cầm cái gì vậy?
Chu Văn nghĩ thầm: "Để Âu Dương Lam nhìn một chút cũng không sao, nếu như ngay cả Âu Dương Lam cũng nhìn không ra sơ hở, thì những người khác càng khó nhìn ra sơ hở hơn.
- Ta mới mua một cái vòng tay, Lam tỷ ngài thấy thế nào.
Chu Văn mang hộp đưa cho Âu Dương Lam.
Âu Dương Lam nhận hộp, mở ra nhìn một chút, thấy đây là một chiếc vòng tay dành cho nữ giới, mặc dù không phải vật quý hiếm, có điêu tạo hình tương đối độc đáo.
- Tiểu Văn, nghĩ không ra ngươi có lòng như vậy, có phải là quà sinh nhật cho Tiểu Tinh hay không? Nguyên bản không có ý định nói cho ngươi hôm nay là sinh nhật Tiểu Tĩnh, để người qua đây dùng bữa chung cho vui, không nghĩ tới người đã sớm chuẩn bị lễ vật.
Âu Dương Lam thật sự cho rằng Chu Văn chuẩn bị lễ vật.
Bằng không hẳn là con trai, mua một chiếc vòng tay kiểu nữ, còn cầm ở trong tay mang đến nơi này làm gì?
Chu Văn nghe vậy lập tức ngẩn người, hắn không viết mình mua vòng tay dành cho nữ, chẳng qua xem kích thước vừa vặn thích hợp, để khảm nạm che dấu không gian hỗn độn thủy tinh châu, bèn đặt mua.
Không phải Âu Dương Lam nói cho hắn biết, hắn căn bản cũng không biết đây là một chiếc vòng tay nữ.
An Tĩnh cũng nghĩ là Chu Văn mua vòng tay cho nàng, trong lòng âm thầm có chút hổ thẹn: "Chu Văn không sai, ta trước kia làm quả thật có chút quá mức, phải chăng hôm nào tìm cơ hội xin lỗi hắn?"
An Tĩnh đang nghĩ ngợi đâu đâu, đột nhiên nghe Chu Văn nói:
- Lam tỷ, ta không biết hôm nay là sinh nhật của An Tĩnh, đây không phải quà sinh nhật dành cho nàng.
An Tĩnh biểu lộ hơi hơi cứng đờ, nhất thời trong lòng ngũ vị tạp trần, không biết là tư vị gì.
Âu Dương Lam vội vàng nói sang chuyện khác:
- Ngươi có phải yêu mến cô nương nào hay không, mà mua chiếc vòng tay đẹp như vậy?
Chu Văn lắc đầu nói:
- Là ta mua nhầm, vốn định chọn cho mình kiểu vòng tay cho nam, nhưng chọn sai loại cho nữ, hiện tại ta chuẩn bị đổi lại đây.
- Tên tiểu tử thúi này, vừa thúi vừa cứng. Lăng Phong như vậy biết ăn nói nhìn mặt người mà nói chuyện, làm sao lại sinh ra một tên tiểu tử thúi như thế?
Nghe Chu Văn nói như vậy, Âu Dương Lam cũng có chút buồn bực, ngươi đã chọn sai đồ, lại không có ý định muốn tặng cho người khác, một chiếc vòng tay như vậy không có đáng bao nhiêu tiền, thuận nước đầy thuyền đưa cho An Tĩnh, không phải tốt sao.
Âu Dương Lam làm sao biết, trên vòng tay có không gian hỗn độn thủy tinh châu, Chu Văn làm sao có thể đưa cho An Tĩnh.
Bữa cơm này ăn thập phần vi diệu, Âu Dương Lam cũng không có biện pháp tốt, sau khi ăn xong, trước tiên để An Sinh đem Chu Văn trở về.
Chu Văn trở lại ký túc xá về sau, lập tức lại lên mạng mua vòng tay, lần này Chu Văn cẩn thận hơn nhiều, xác nhận là vòng tay kiểu nam, đặc biệt chọn vòng tay thép cứng.
Chờ Chu Văn lấy được vòng tay mới về sau, đem không gian hỗn độn thủy tinh châu khảm nạm lên, phát hiện vô cùng phù hợp, coi như cẩn thận kiểm tra, cũng rất khó phát hiện được.
Mà bình thường có ống tay áo che chắn, người bình thường cũng không nhìn thấy hắn mang theo vòng tay.
Chu Văn giày vò lâu như vậy, cuối cùng cũng giải quyết xong vấn đề vòng tay, ngày thi chung cũng đã tới gần.
Lý Huyền vài ngày không thấy bóng dáng, chỉ sợ đang nỗ lực tăng lên thực lực của mình, hắn có Lý gia làm làm hậu thuẫn, đủ loại Thứ nguyên kết tinh cùng trứng Phối sủng lấy không hết, muốn tăng lên thuộc tính, khế ước với Truyền kỳ Phối sủng mạnh cũng không khó, thực lực nhất định tăng lên cực nhanh.
Đến ngày thi, Chu Văn mới biết được Tịch Dương học viện có nhiều học sinh như vậy, chỉ sợ không dưới vạn người.
Trên bãi tập phân ra bốn khu vực chuyên môn, trong đó có một khu vực bên trong có hơn trăm chảo dầu đang đốt nóng.
Mà khu vực khác, thì dùng giấy tuyên rộng 30 centimet, trải thành cầu độc mộc dài trăm mét, chắc đây là bài kiểm tra vượt cầu giấy.
Một khu vực khác, cách xa Chu Văn, Chu Văn chỉ thấy được một vài cái thạch đỉnh, những cái khác nhìn không rõ.
- Lão Chu, chuẩn bị thế nào rồi? Có lòng tin hay không vào mười vị trí đầu?
Lý Huyền đi tới bên cạnh Chu Văn, ôm bả vai hắn cười nói.
- Niên đệ thật đáng yêu, mới năm thứ nhất muốn xông vào top 10, có lý tưởng.
Mấy học tỷ nghe Lý Huyền vừa cười vừa nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận