Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Có Thể Biến Thành Cá (Dịch)
  4. Chương 414: Thịt Đường Tăng (1)

Ta Có Thể Biến Thành Cá (Dịch)

  • 353 lượt xem
  • 3043 chữ
  • 2022-01-24 09:44:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Mời nhập hội? Tiểu Dĩnh kinh ngạc nhìn Ngũ Hoa, nàng tưởng là đối phương đến tìm phiền toái, không nghĩ tới lại là mời bọn họ gia nhập Ngũ Hoa hội.

Sở Tiên hứng thú đánh giá thiếu phụ tràn ngập sức hấp dẫn trước mắt, cười hỏi:

- Ngũ Hoa hội các người có thể mang đến cho ta cái gì? Ta lại cần phải bỏ ra cái gì?

- Khanh khách. Ngũ Hoa cười rộ lên:

- Ngũ Hoa hội không phải mang cho cậu đến cái gì, mà là dựa vào chính cậu tranh thủ, gia nhập Ngũ Hoa hội có thể có được rất nhiều tư liệu, cậu mở nhà hàng và cửa hàng bể thủy sinh, Ngũ Hoa hội có rất nhiều người là giám đốc những chuỗi nhà hàng lớn, có rất nhiều người có tiền để đầu từ, nói về bối cảnh thì lại càng thâm hậu, chỉ cần cậu có thể tranh thủ thì sẽ có tất cả những thứ trên.

- Đúng là rất tốt, nhưng mà ta vẫn không muốn gia nhập Ngũ Hoa hội, ngại quá Hoa mỹ nữ, nếu cô chỉ muốn nói chuyện này, vậy cô có thể đi được rồi. Sở Tiên không hề khách khí nói tiễn khách.

Ngũ Hoa nghe được hắn cự tuyệt, cau mày rồi nói:

- Nếu cậu không muốn gia nhập Ngũ Hoa hội, như vậy ta liền đi thẳng vào vấn đề, chúng ta muốn cùng hợp tác với công ty Tiên Cảnh.

- Nếu như là liên quan tới cửa hàng bể thủy sinh và nhà hàng, như vậy ta nghĩ chúng ta vẫn là không cần nói, hiện tại ta không có ý định cùng hợp tác với bất cứ ai. Sở Tiên trực tiếp cự tuyệt.

- Chẳng lẽ cửa hàng bể thủy sinh của cậu không định mở chi nhánh ở kinh thành? Chẳng lẽ nhà hàng Tiên Cảnh cũng không định mở sao? Ngũ Hoa nhìn hắn nói:

- Nếu như hợp tác thì chúng ta có thể cung cấp cho cậu rất nhiều tiện lợi.

- Không sai, riêng việc kinh doanh ngành ăn uống, nếu muốn mở nhà hàng lớn ở kinh thành thì cần phải làm rất nhiều lại. Mà lại với tình hình cạnh tranh khốc liệt hiện nay, nếu có người muốn quấy phá cậu thì vô cùng dễ dàng, ở phương diện an toàn thực phẩm thì muốn phá rối là chuyện vô cùng đơn giản.

Lúc này, một bên thanh niên đứng bên cạnh mỉm cười nhìn Sở Tiên nói:

- Nếu như không có người quen mà muốn đặt chân ở kinh thành là chuyện phi thường khó khăn.

- Lời thoại này rất quen thuộc, nghe như trong mấy bộ phim hài nha, hahaha. Sở Tiên vừa nói vừa cười.

Tên thanh niên nhìn thấy Sở Tiên đột nhiên bật cười, hơn nữa còn cười rạng rỡ như thế, đây quả thực là khiêu khích mà.

- Ta không phải đang nói đùa, nếu như không tin lời ta nói thì ngươi có thể thử mở một nhà hàng xem. Thanh niên có chút lãnh đạm nói ra.

Một bên Ngũ Hoa khoát khoát tay:

- Thực tế thì những chuyện này cũng rất ít phát sinh, tuy nhiên cũng phải nên đề phòng, ở kinh thành chúng ta có chút thể lực, cậu có thể ra kỹ thuật, nguyên liệu nấu ăn, chúng ta có thể xuất tiền, hợp tác như vậy có thể hoàn toàn cam đoan lợi ích của cậu. Đương nhiên chúng ta cũng muốn tiến hành một số việc hợp tác lâu hơn, ví dụ như chúng ta có thể giúp cậu tiến hành khai thác thị trường bể thủy sinh ở nước ngoài, thế nào? Hợp tác cùng có lợi, một vốn bốn lời.

Hai người một tung một hứng, mặt mũi mỉm cười nhìn lấy Sở Tiên.

- Cây gậy và củ cà rốt, thật đúng là phương pháp tốt nha, không hổ là người ở thành phố lớn. Sở Tiên cũng mỉm cười nhìn lấy bọn hắn.

- Vậy xem ra đúng là ta không nên mở chi nhánh ở kinh thành rồi. Sở Tiên suy nghĩ một chút rồi đột ngột phán một câu.

Hai người sững sờ, nhìn về Sở Tiên vẫn đang mỉm cười, sắc mặt trầm xuống, tuy nhiên rất nhanh, sắc mặt Ngũ Hoa liền thay đổi.

- Sở tổng đã không định đến Thượng Kinh làm ăn, như vậy không biết nhà hàng Tiên Cảnh và cửa hàng bể thủy sinh có thể trao quyền nhãn hiệu cho chúng ta kinh doanh được không?

- Làm sao có thể. Sở Tiên trực tiếp lắc đầu:

- Trước mắt Tiên Cảnh không có ý định phát triển hay là hợp tác gì cả, thật sự là ngại quá.

Sở Tiên cự tuyệt vô cùng dứt khoát, không chừa chút đường lui nào.

 - Sở tổng đã không nể mặt. Ngũ Hoa thật sâu hít một hơi, sau đó vẫn giữ khuôn mặt tươi cười đứng lên nói:

- Vậy chúng ta sẽ không quấy rầy Sở tổng nữa, hẹn gặp lại.

Sở Tiên gật đầu.

Cả đám rời đi, tên thanh niên kia sắc mặt có chút âm trầm:

- Quả nhiên không biết tốt xấu.

- Đâu chỉ không biết tốt xấu, ngay cả lễ phép khi giao tiếp cũng không có.

Sắc mặt Ngũ Hoa không dễ nhìn chút nào, vô ý thức Sờ chiếc nhẫn trên tay.

- Một tên tiểu tử đến từ nông thôn mà không biết trời cao đất rộng như vậy.

Triệu Tùng có chút có chút tức giận:

- Nếu như hắn thật sự đến Thượng Kinh, ta chắc chắn sẽ khiến cho hắn đẹp mặt.

- Một nhãn hiệu tốt như vậy mà lại nằm trong tay một tên nhà quê, thật sự là lãng phí. Ngũ Hoa cau mày.

Trước mắt Tiên Cảnh xác thực là rất hot, hoàn toàn có thể nói là nhãn hiệu nổi tiếng nhất Trung Quốc hiện nay. Chỉ nói riêng nhà hàng, bây giờ chỉ cần có người ăn cơm đều sẽ nói đùa một câu Tiên Cảnh, thậm chí trong giới thương nhân bọn họ cũng có người chuẩn bị đi nhà hàng Tiên Cảnh ở thành phố Hải Thanh để ăn một bữa cơm cho biết.

Không vì cái gì khác, chỉ cần có những loại cá hàng đầu ở nhà hàng Tiên Cảnh đã là những món mà có tiền cũng khó mà ăn được ở kinh thành.

Nếu như nắm được nhãn hiệu Tiên Cảnh trong tay cộng với nguồn lực đầu tư mạnh mẽ của hội Ngũ Hoa thì có thể chắc chắn sẽ kiếm được một món lợi kếch sù.

- Đáng tiếc tiểu tử này khó chơi, chúng ta cũng không có khả năng nhằm vào hắn.

Dù sao đối phương không phải người bình thường, giá trị con người vài tỷ mà không có một chút bối cảnh là không thể nào.

- Đã như vậy, chúng ta đem chuyện vừa gặp tên đó nói cho một vài vị thiếu gia xem sao. 

Ngũ Hoa nói.

- Đúng rồi, thái độ của hắn đáng ghét như vậy, tin rằng hôm nay sẽ có nhiều chuyện vui rồi. Một tên đứng bên cạnh liền vui vẻ góp lời.

- Hi vọng hắn còn có thể mỉm cười đi ra nơi này.

- Anh thẳng thừng từ chối như vậy, bọn họ có thể tìm cách gây phiền toái cho anh không? 

Tiểu Dĩnh nhìn hội Ngũ Hoa rời đi, lo lắng hỏi.

- Không cần lo lắng. Sở Tiên lắc đầu, vỗ ngực một cái:

- Thạch gia gia, Chu lão bọn là thân phận gì em không phải không biết, hơn nữa anh còn có rất nhiều mối quan hệ, em có thấy mấy tên đại thiếu gia ở đằng kia? Trong đó có ba người anh đã từng gặp mặt, hơn nữa còn từng đánh một tên, cho dù là mấy tên đó tới đây cũng không dám đánh rắm trước mặt anh chứ đừng nói là gây phiền toái.

- Hihi, anh thật là có bản lĩnh nha.

Tiểu Dĩnh không nhịn được cười, hỏi về việc đã xảy ra.

Ngay lúc Sở Tiên đang kể về sự tích vẻ vang đánh mấy tên đại thiếu, những tên đại thiếu gia kia cũng vừa rời khỏi chỗ ngồi, đi đến chào hỏi những người xung quanh.

Năm người có thể hạ thấp thân phận cùng người khác nâng cốc chung vui, cũng chẳng trách mà bọn hắn có thể lấy được không ít thành tựu.

 

- Vị này là Sở tổng của Tiên Cảnh sao? 

Đúng lúc này, ba, bốn tên thanh niên đột nhiên đi tới chỗ Sở Tiên, mặt mũi mỉm cười nâng lấy chén rượu trong tay hỏi.

- Ừm?

Sở Tiên hơi kinh ngạc nhìn lấy bốn người bọn họ:

- Các vị là ai? Có chuyện gì không?

- Tại hạ Đoạn Thuần, Tổng Giám Đốc tập đoàn Đoàn Thị, hội trưởng hội Thái Vận, mấy vị này là bạn của ta, nghe qua danh tiếng Sở tổng, hôm nay nghe được Sở tổng cũng đến, muốn đến làm quen một chút. 

Đoạn Thuần mỉm cười nói ra.

- Vậy xin chào. Sở Tiên khẽ nhíu mày, cười gật đầu.

- Trước tiên chúng ta làm một ly, sau đó nói chuyện làm ăn có được không? Đoạn Thuần chỉ về cái bàn lớn bên cạnh rồi nói.

- Không có ý tứ Đoàn tổng, hôm nay chúng ta chỉ tới đây chơi thôi, không muốn bàn chuyện làm ăn. 

Sở Tiên uyển chuyển cự tuyệt.

Đoạn Thuần khẽ nhíu mày:

- Đã như vậy vậy chúng ta sẽ không quấy rầy Sở tổng, đây là danh thiếp của ta, có thời gian chúng ta có thể uống một chén.

- Ừm.

 Sở Tiên gật gật đầu.

Đoạn Thuần nhìn thấy hắn ngay cả ý trao đổi danh thiếp cũng không có, sắc mặt hơi hơi khó chịu, cứng nhắc nói ra: 

- Vậy chúng ta sẽ không quấy rầy Sở tổng.

- Ừm, hẹn gặp lại. 

Sở Tiên gật gật đầu.

Mấy người Đoạn Thuần trầm mặt rời đi.

- Thuần ca, tiểu tử kia cũng quá không nể mặt mũi. 

Một tên thanh niên bên cạnh Đoạn Thuần nói.

- Tên nhà quê kiêu căng, tự cho là có chút thành tựu cũng dám không coi ai ra gì, thật sự là đáng ghét. 

Trong mắt Đoạn Thuần lóe vẻ lạnh lẽo.

- Ngay cả danh thiếp cũng không muốn trao đổi, đúng là quá kiêu ngạo.

Một người xung quanh hơi tức giận nói.

Sở Tiên nhìn thấy bọn hắn rời đi thì nhún vai, mặc dù hơi bất đắc dĩ nhưng cũng không có để ý quá mức, tiếp tục nói chuyện với Tiểu Dĩnh.

- Quả nhiên. 

Hội Ngũ Hoa thấy nhóm người Đoạn Thuần sắc mặt khó chịu mà rời đi, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.

- Ta muốn biết gia hỏa này buổi tối hôm nay sẽ cự tuyệt bao nhiêu người, đắc tội bao nhiêu người.

- Nếu quả thật có người chuẩn bị gõ hắn, vậy thì đúng là vui rồi.

- Tiếp tục nói cho một vài người, không cần cố gắng khích bác. Nhãn hiệu Tiên Cảnh hiện đang rất nổi, không cần chúng ta khích, chỉ cần biết ông chủ Tiên Cảnh đang có ở đây thì bảo đảm sẽ có rất nhiều người muốn tới chào hỏi, bàn chuyện làm ăn, đến lúc đó thì xong rồi.

Mấy người vui vẻ trò chuyện với nhau, sau đó liền đi tới một đoàn thể bên cạnh.

Đúng như bọn hắn đã nghĩ, khi biết được ông chủ Tiên Cảnh đang có mặt ở đây thì tất cả mọi người đều giống như ruồi bu vào bãi rác, liên tục đi tới chỗ Sở Tiên.

Chỉ một chốc, lại có thêm một đám người đi tới vị trí của Sở Tiên.

- Lại có người tới. 

Tiểu Dĩnh bất đắc dĩ nhìn về hướng cả đám người đang đi tới.

Sở Tiên nhìn sang, bất đắc dĩ nhún vai.

- Xin chào Sở tổng, tôi nghe danh Sở tổng đã lâu, ...

- Xin chào.

 Sở Tiên lập tức cắt lời:

- Thật ngại quá, hiện tại ta có chuyện cần làm, không rảnh nói chuyện.

Mấy người kia hơi sững sờ, lập tức cười rồi rời đi, sắc mặt hơi xấu hổ.

- Xem ra rất nhiều người đều biết danh tiếng của anh. 

Tiểu Dĩnh mỉm cười nói.

Sở Tiên lắc đầu, nhìn về một phía, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh.

- Không cần để ý, chúng ta không để ý đến bọn họ. 

Sở Tiên vừa cười vừa nói.

- Ha-Ha, Sở tổng, chúng ta rất hâm một nhãn hiệu Tiên Cảnh đang nổi tiếng trên thị trường.

Không ngoài dự đoán của Sở Tiên, không đến mười phút đồng hồ, lại có mấy người đi tới, khuôn mặt tươi cười muốn làm quen.

- Thật ngại quá, ta không phải Sở tổng, mấy người nhận lầm rồi. 

Sở Tiên lập tức chơi chiêu.

Giả bộ như không phải Sở Tiên, đúng là tuyệt chiêu để chặn họng người khác.

Tiểu Dĩnh nghe được lời hắn nói liền nhịn không được mà ôm bụng cười.

Nhóm người vừa đi tới nghe được hắn lời nói nhất thời sửng sốt.

- Không phải?

Thanh niên vừa lên tiếng vô cùng kinh ngạc nhìn Sở Tiên, nghi hoặc nhìn về phía bạn mình rồi nói ra:

- Không có ý tứ, đã quấy rầy.

- Làm sao lại không phải? 

Hội Ngũ Hoa không có khả năng gạt chúng ta, cũng không thể nói nhầm được.

Một thanh niên hơi nghi hoặc nói với người bên cạnh.

- Nhưng mà đối phương cũng không có lý do gì mà nói mình không phải ông chủ Tiên Cảnh.

Mấy người nghi hoặc ngay lập tức đi về phía hội Ngũ Hoa.

- Ta nói Ngũ Hoa tỷ, các người có lầm hay không, chúng ta đi qua chào hỏi, người ta nói không phải ông chủ Tiên Cảnh, nói chúng ta nhận làm người.

Hội Ngũ Hoa một mực chú ý mấy người kia, nhìn thấy bọn hắn đi tới tra hỏi, trên mặt hơi lộ vẻ kinh ngạc, tuy nhiên rất nhanh đã hiểu ra rồi trả lời.

- Hắn thật sự là ông chủ Tiên Cảnh, nếu không tin thì cậu có thể đi hỏi đám Trương Tĩnh Sơn, về phần tại sao hắn nói không phải, đương nhiên là hắn không muốn để ý tới các cậu rồi.

Ngũ Hoa vừa cười vừa nói.

Mấy tên thanh niên sững sờ, ánh mắt lập tức nhìn về phía Sở Tiên đang đứng tán gẫu rồi nói:

- Không muốn quen biết chúng ta cũng không cần giả bộ như không phải nha.

- Cái này chúng ta cũng không hiểu, nhưng là hắn đúng là ông chủ Tiên Cảnh.

Ngũ Hoa nhìn bọn hắn nhún vai rồi trả lời:

- Ta đã nói ông chủ này có chút kiêu căng. Chắc là không muốn tiếp chuyện mấy cậu nên liền kiếm cớ đuổi các cậu đi cho nhanh.

-Ồ?

Đám thanh niên hơi giận dữ nhìn về phía Sở Tiên.

- Ngũ Hoa muội muội, Khâu Sơn, các người đang nói chuyện gì vậy?

Đúng lúc này một trung niên đột nhiên đi tới, trên mặt trung niên có một vết sẹo nhỏ nhìn qua có chút dữ tợn.

Nhìn thấy người trung niên này đi tới, Ngũ Hoa bọn hắn lập tức mỉm cười rồi đáp:

- Bát Ca, không nghĩ tới hôm nay ngài cũng tới.

- Rất lâu rồi không có tới tham gia loại tụ hội này, hôm nay có rất nhiều người mới nên ta muốn đến làm quen một chút.

Bát Ca vừa cười vừa nói. - Bát Ca hai năm gần đây nhất lên rất nhanh nha. Ở đây không có nhiều người có thể làm được như vậy đâu.

Ngũ Hoa vừa cười vừa nói.

- Đúng nha, riêng công ty khoa kỹ thôi cũng đã kiếm được bộn tiền, không cần phải liều chết như lúc trước nữa.

Bát Ca cười cười:

- Ngô Hoa muội muội, Khâu Sơn, các người gần nhất cũng rất tốt mà, phong sinh thủy khởi.

- Bát Ca, chúng ta chỉ có một chút thành tựu, muốn đạt tới địa vị như Bát ca thì còn rất xa, không biết còn phải phấn đấu bao lâu, nếu như ta đến tuổi của ngài mà có thành tựu như vậy thì đúng là tổ tông phù hộ.

Khâu Sơn rất giỏi nịnh nọt..

- Ha-Ha, mấy năm trước các người cũng chỉ mới bắt đầu lăn lộn xã hội, bây giờ đã có địa vị như này rồi, không hề tệ chút nào.

Bát Ca cười cười:

- Có thể giới thiệu cho Bát ca một vài người trẻ tuổi có tiềm lực không?

Ngũ Hoa, Khâu Sơn liếc nhau.

Bát Ca không phải là một vị tổng giám đốc, cũng không phải xuất thân con nhà giàu, mà là một vệ sĩ.

Nhưng mà, hắn từ một vệ sĩ cuối cùng chuyển đổi thành một quản gia, cuối cùng trở thành một tổng giám đốc dưới trường đại thiếu gia Cổ Thành, việc lớn việc nhỏ đều do hắn quản lí, đồng thời còn nắm trong tay một ít cổ phần công ty, thân phận so với Ngũ Hoa, Khâu Sơn thì lớn hơn rất nhiều

Bát Ca mới vừa nói muốn biết một số người trẻ có tiềm lực, ý của hắn là muốn gặp những người lạ nhưng rất có tiềm lực để mời về làm thủ hạ của đại thiếu gia Cổ Lực.

Việc này vừa có lợi vừa có hại, nếu như là những người không có bối cảnh thì chắc chắn sẽ lựa chọn gia nhập dưới trướng Cổ Thành, việc này là chắc chắn mang lại lợi ích cho họ. Nhưng những người có gia thế mạnh mẽ như Ngũ Hoa, Khâu Sơn thì lại chắc chắn không hề quan tâm, cho dù Bát ca là bậc cha chú thì cũng vậy thôi.

- Người trẻ mới mà lại có tiềm lực thì đúng là có một người.

Ngũ Hoa nhìn về phía Sở Tiên bĩu môi nói:

- Người mới hôm nay nổi bật nhất là một người, tuổi còn rất trẻ mà đã có gia tài bạc tỷ, nhưng là người thanh niên đó lại có chút kiêu căng, muốn mời hắn gia nhập cơ bản là không có khả năng, mà đối phương cũng không đồng ý hợp tác.

Ngũ Hoa nói, trên mặt lộ ra một nụ cười khổ:

- Ta cùng Khâu Sơn đều đã đi qua, tuy nhiên đều phải ăn quả đắng mà về.

- Ồ?

Bát Ca lộ ra vẻ hiếu kỳ, tràn đầy hứng thú hỏi:

- Là ai?

- Bát Ca hắn là đã nghe nói qua, nhãn hiệu Tiên Cảnh, ông chủ là Sở Tiên.

Ngũ Hoa gật đầu, nói ra.

- Ông chủ Tiên Cảnh?

Bát Ca ngày càng hứng thú hơn:

- Chính là bể thủy sinh và nhà hàng Tiên Cảnh sao?

- Vâng, đúng vậy.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top