"Ngươi không thể giết ta? Nơi này là căn cứ Lâm Hải, Lâm gia có quy định, bất luận là Võ Giả nào cũng không thể chém giết trong căn cứ, cũng không thể tùy ý sát hại người khác, nếu không sẽ phải chịu sự trừng phạt của Lâm gia cùng với các gia tộc khác!" Mạc Viễn ở dưới sự khủng hoảng, nói thẳng.
"Lúc này chẳng những không cầu xin, mà còn muốn uy hiếp ta? Xem ra người đã lấy danh nghĩa của Mạc gia ngạo mạn đã quen, không hiểu được cái gì gọi là sự kính sợ, hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi!" Diệp Thiên vươn tay, bắt lấy cánh tay của Mạc Viễn, nhẹ nhàng bóp.
Răng rắc! ! ! Một tiếng gãy vang giòn truyền ra, tiếp đó chính là tiếng hét thảm của Mạc Viễn.
Vừa rồi Diệp Thiên đã trực tiếp phế đi cánh tay của Mạc Viễn, muốn chữa trị xong mà nói, tất nhiên sẽ phải hao phí bảo vật chữa thương vô cùng trân quý, mà Mạc gia sẽ vì một Võ Giả không có tiềm lực phát triển tiêu hao một cái giá lớn hay sao?
Không! Mạc gia sẽ không!
"Lăn đi!" Diệp Thiên quát lạnh.
Mạc Viễn không còn dám uy hiếp Diệp Thiên nữa, nhẫn nhịn cơn đau nhức kịch liệt, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà của Diệp Thiên.
"Mạc gia, hi vọng các ngươi đừng làm ra chuyện điên rồ, nếu không..." Một tia sát cơ từ bên trong đôi mắt của Diệp Thiên thoáng hiện.
Mạc Viễn sau khi trở về gia tộc, liền đi gặp mặt gia chủ Mạc gia—— Mạc Trường Sinh.
Mạc Trường Sinh có thiên phú không cao, cũng vẻn vẹn chỉ nắm giữ thiên phú Sơ đẳng mà thôi, nhưng hắn ở dưới tài nguyên khổng lồ của Mạc gia chỉ mới 30 tuổi liền tu luyện đến cảnh giới Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, tuy nói là rất khó tiến bộ, nhưng địa vị của hắn lại đủ cao, lúc này mới ngồi lên được bảo tọa của Mạc gia.
Bởi vì hắn là con trai của Đại Võ Giả Mạc Trường Thanh Mạc gia! Mạc Trường Thanh có rất nhiều nhi tử cùng với nữ nhi, nhưng đại bộ phận đều là thiên phú Thấp, chỉ có vài người nắm giữ thiên phú Sơ đẳng, mà ở bên trong thiên phú Sơ đẳng, Mạc Trường Sinh xem như là có thiên phú tốt nhất rồi!
"Gia chủ, ngươi nhất định phải chủ trì công đạo cho ta a!" Mạc Viễn ôm theo cánh tay đã bị phế đi tới trước mặt Mạc Trường Sinh, hung hăng quỳ xuống.
"Cánh tay của ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ ngươi đi mời Diệp Thiên lại xảy ra vấn đề?" Mạc Trường Sinh nhíu mày.
"Diệp Thiên quá xem thường Mạc gia chúng ta a!" Mạc Viễn vừa khóc, vừa tự thuật lại sự phách lối của Diệp Thiên.
Ở trong miệng của hắn, bản thân của hắn đã hoàn toàn biến thành một người đáng thương vô tội, mà tất cả sai lầm đều thuộc về Diệp Thiên, đồng thời Diệp Thiên còn tàn nhẫn phế đi một cánh tay của hắn.
Sau khi Mạc Viễn nói xong, Mạc Trường Sinh liền cho người mang Mạc Viễn lui xuống, cũng không nói về việc trị liệu cánh tay.
"Phế vật!" Mạc Trường Sinh mắng chửi.
Người hắn mắng tự nhiên là Mạc Viễn, không hoàn thành sự tình không phải là phế vật thì là cái gì? Đương nhiên, hắn cũng không hoàn toàn tin lời của Mạc Viễn, là một gia chủ, hắn đối với tính tình của Mạc Viễn biết rất rõ, khẳng định là Mạc Viễn đã mạo phạm Diệp Thiên.
Nhưng Diệp Thiên tuyệt đối cũng đã cự tuyệt lời mời, bằng không Mạc Viễn cũng sẽ không mạo phạm đến Diệp Thiên.
"Hừ, chỉ là một tên Tinh Anh Võ Giả liền dám cự tuyệt Mạc gia chúng ta, nếu không phải phụ thân thi triển bí thuật, hao tổn tuổi thọ, thời gian còn lại không nhiều, ta hà tất phải đi mời một ngoại nhân!" Mạc Trường Sinh thầm hận.
Chuyện này chỉ có một vài người biết rõ, ngay cả phần lớn cao tầng của Mạc gia cũng đều không biết. Mạc Trường Thanh đã trở về, không chết ở bên trong nhiệm vụ thanh lý Kiến Thần Lực, nhưng Mạc Trường Thanh cũng phải thi triển bí thuật, hao tổn tuổi thọ để tăng cường tốc độ, mới thoát khỏi sự truy sát của con hung thú Kiến Thần Lực cao cấp kia.
Căn cứ theo sự kiểm tra, Mạc Trường Thanh nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 1 năm.
Mạc Trường Sinh biết rõ thế cục của Mạc gia, một khi không có Đại Võ Giả tọa trấn, tình huống của Mạc gia sẽ trở nên rất tệ, dù sao thì Mạc gia cũng đã đắc tội quá nhiều gia tộc, những gia tộc kia nếu gây khó khăn cho Mạc gia, sau này Mạc gia sẽ rất phiền toái.
Cho nên, hắn muốn làm cho thực lực của Mạc gia lớn mạnh hơn. Mà Diệp Thiên chính là một sự lựa chọn tốt! Diệp Thiên vô cùng trẻ tuổi, căn cứ theo sự điều tra, Diệp Thiên chỉ mới có 16 tuổi mà thôi, bây giờ đã đạt đến cấp độ Tinh Anh Võ Giả, thiên phú tu luyện của hắn thấp nhất cũng là Cao đẳng, hơn nữa hắn còn có thiên phú tốc độ, đây là do bại lộ ở bên trong nhiệm vụ thanh lý Kiến Thần Lực, có không ít Võ Giả đã nhìn thấy được.
Thiên phú tốc độ cùng với thiên phú tu luyện Cao đẳng, mấu chốt nhất là bối cảnh lại rất đơn giản, thiên tài như vậy tuyệt đối là người mà các đại thế lực muốn lôi kéo. Mạc gia chẳng những muốn lôi kéo, mà còn muốn khống chế Diệp Thiên, một khi thành công, Mạc gia sẽ có một con át chủ bài, bên trong mấy chục năm sau này cũng không cần lo đến sự phát triển của gia tộc nữa.
Mà muốn khống chế Diệp Thiên thì nhất định phải thừa dịp lúc Diệp Thiên còn chưa quật khởi, hiện tại chính là thời điểm tốt nhất. Mạc Trường Sinh quay người đi ra bên ngoài, hướng tới một căn mật thất sâu trong lòng đất.
Rất nhanh, hắn liền gặp được phụ thân Mạc Trường Thanh đang tiến hành chữa thương.
"Phụ thân, Mạc Viễn đã làm hỏng việc rồi!" Mạc Trường Sinh báo cáo.
"Làm hỏng việc? Cũng nằm ở bên trong dự đoán, những thiên tài loại này đều rất cao ngạo, căn bản là không đặt Mạc gia chúng ta vào mắt, không tiếp thụ lời mời là rất bình thường, bất quá coi như hắn không đến Mạc gia chúng ta, chúng ta vẫn có thể bắt hắn lại!" Mạc Trường Thanh lạnh giọng nói.
"Phụ thân, bằng không thì để cho người Lâm gia trừng phạt Diệp Thiên một chút, hắn vừa rồi đã phế đi một cánh tay của Mạc Viễn, đây là một cái cớ không tệ!" Mạc Trường Sinh vội vàng nói.
"Ngu xuẩn!" Mạc Trường Thanh nói: "Mạc Viễn thì tính là cái gì? Chỉ là một Võ Giả phổ thông mà thôi, mà Diệp Thiên có thiên phú cường đại cỡ nào, trong tương lai tất nhiên sẽ trở thành Đại Võ Giả, lại còn không phải là Đại Võ Giả phổ thông như ta, mà là Đại Võ Giả đỉnh phong chân chính. Thiên tài như vậy, Lâm gia sẽ không có khả năng đối phó, thậm chí còn lôi kéo. Bây giờ Lâm gia đang vì sự tình kết giao giữa hai căn cứ cho nên không có thời gian xử lý những sự tình khác, một khi chờ bọn hắn xử lý tốt sự tình kết giao, Diệp Thiên sẽ không đến phần chúng ta!"
Mạc Trường Sinh run rẩy một hồi, cúi đầu xuống nói: "Phụ thân giáo huấn rất đúng, vậy ta sẽ tổ chức người đi bắt Diệp Thiên!"
"Cho ngươi, đây là một bình độc dược xóa linh trí, là do ta tiêu hao một cái giá lớn mua được từ đại căn cứ, sau khi ngươi bắt được Diệp Thiên, thì hãy bắt hắn ăn vào, linh trí sẽ bị xoá đi đại bộ phận, sẽ bị si ngốc một đoạn thời gian, tuy nhiên chỉ mất đi ký ức mà thôi, thiên phú sẽ không chịu phải ảnh hưởng. Chờ đến thời điểm hắn khôi phục không sai biệt lắm, chúng ta lại lợi dụng biện pháp huấn luyện tử sĩ huấn luyện Diệp Thiên, như vậy mới có thể triệt để khống chế Diệp Thiên!" Mạc Trường Thanh độc ác nói.
"Biện pháp rất tốt, thứ này so với sử dụng kịch độc, ngẫu nhiên ban cho giải dược để khống chế còn tốt hơn nhiều!" Mạc Trường Sinh kích động.
Sau khi nhận lấy độc dược xóa linh trí, Mạc Trường Sinh rời đi, sau đó liền an bài sự tình săn bắt Diệp Thiên.
Đêm khuya, Mạc gia xuất động mười vị Tinh Anh Võ Giả, trong đó có hai tên nắm giữ thiên phú đặc thù. Một tên năm giữ thiên phú độc tố Thấp, một tên nắm giữ thiên phú kiếm thuật Sơ đẳng, đã tu luyện qua một môn kiếm kỹ cấp Hắc Thiết cường đại, hơn nữa còn là kiếm kỹ chuyên môn gia tăng lực công kích.
Hai tên Tinh Anh Võ Giả nắm giữ thiên phú đặc thù này mặc dù chỉ là Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ, nhưng năng lực thực chiến lại có thể sánh ngang với Tinh Anh Võ Giả trung kỳ.
Ngoại trừ cái đó ra, bên trong mười vị Tinh Anh Võ Giả còn có hai vị Tinh Anh Võ Giả trung kỳ, theo loại tính toán này mà nói, thì tương đương với bốn vị Tinh Anh Võ Giả trung kỳ cùng với sáu vị Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ.
Bằng vào cỗ lực lượng này đã đủ để đối phó với Tinh Anh Võ Giả hậu kỳ, mà chỉ dùng để đối phó với một tên Tinh Anh Võ Giả sơ kỳ nắm giữ thiên phú tốc độ không tệ mà nói, khẳng định là dư xài.
Đáng tiếc là bọn hắn căn bản không biết bản thân sẽ phải đối phó với yêu nghiệt nghịch thiên bực nào.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận