"Em gái, gần đây có lười biếng hay không?" Diệp Thiên xoa xoa cái đầu nhỏ của Diệp Vũ, tràn đầy cưng chiều hỏi.
Diệp Vũ vô cùng nghiêm túc nói: "Tiểu Vũ cũng không có lười biếng, tiểu Vũ vẫn một mực đang cố gắng tu luyện, hiện tại đã nắm giữ lực lượng 300 cân!"
Hơn một tháng thời gian liền nắm giữ lực lượng 300 cân, cái tốc độ này đặt ở bên trong thiên phú tu luyện Trung đẳng cũng coi như là vô cùng khoa trương, nhưng Diệp Thiên biết rõ phần lớn chuyện này phải quy công cho Máu hung thú.
Nếu như không có đầy đủ Máu hung thú, Diệp Vũ không có khả năng tu luyện nhanh như vậy.
"Gần đây em có gặp phiền toái gì hay không?" Diệp Thiên lại hỏi.
Diệp Vũ lắc đầu: "Không có người tìm em phiền phức, bất quá ngược lại thì có người đến tìm anh."
"Người nào?" Diệp Thiên nhíu mày hỏi.
"Không quen biết, bất quá thái độ rất là phách lối, nghe người kia giới thiệu bản thân, dường như là thiên tài gì đó của căn cứ Thiết Nha, tên là Tôn Phong." Diệp Vũ suy nghĩ một chút rồi nói.
"Căn cứ Thiết Nha, Tôn Phong!" Diệp Thiên âm thầm nhớ kỹ cái tên này.
Sau đó, hắn đem tài liệu cùng với Máu hung thú cao cấp đặt ở trong phòng, sau đó đi ra ngoài một thân một mình.
"Ra đi!" Diệp Thiên hướng về phía một nơi hẻo lánh, nói ra.
Xoạt! Có một bóng người từ chỗ ngoặt đi ra, chính là một vị Võ Giả của tiểu đội Phong Lang Liệp Sát.
"Xin chào Diệp Thiên đại nhân!" Vị Võ Giả kia cung kính nói.
"Mang ta đi tìm đội trưởng của các ngươi, ta có một số việc cần hỏi hắn." Diệp Thiên cần biết sự tình về Tôn Phong của căn cứ Thiết Nha, hắn không quen biết Tôn Phong, Tôn Phong lại tìm tới cửa, thái độ còn rất phách lối.
Đối với tình huống không biết, trước tiên hắn muốn tìm hiểu một chút, mà Phong Lang có lẽ sẽ biết một chút tin tức. Rất nhanh, Diệp Thiên liền gặp được Phong Lang.
"Diệp Thiên, ngài rốt cục cũng đã trở về!" Phong Lang nhìn thấy Diệp Thiên, thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Diệp Thiên không trở về trong một thời gian dài như vậy, hắn thậm chí còn cho rằng Diệp Thiên đã xảy ra chuyện rồi.
"Phong Lang, nghe nói sau khi ta rời đi, có một tên gia hoả tên là Tôn Phong tới tìm ta?" Diệp Thiên trực tiếp hỏi.
Phong Lang nhíu mày, gật gật đầu nói: "Không sai, Tôn Phong vốn là người của căn cứ Thiết Nha, hơn nữa còn là một nhân vật thiên tài của căn cứ Thiết Nha, hoàn toàn không phải thiên tài ở căn cứ Lâm Hải có thể so sánh. Nghe nói thiên phú tu luyện của Tôn Phong là Cao đẳng, thực lực bây giờ đã đạt đến cảnh giới Tinh Anh Võ Giả trung kỳ. Người của căn cứ Thiết Nha sau khi dung nhập vào căn cứ Lâm Hải, Tôn Phong liền đi bốn phía khiêu chiến thế hệ tuổi trẻ của căn cứ Lâm Hải, nhiều thiên tài nắm giữ thiên phú tu luyện Trung đẳng đều bị hắn tiện tay đánh bại, thậm chí ngay cả không ít Tinh Anh Võ Giả thế hệ trước cũng thua ở trên tay của hắn. Không biết hắn từ nơi nào nghe nói sự tình về ngài, cho nên chạy đến khiêu chiến ngài, nhưng ngài lại không có ở nhà, hắn chỉ có thể rời đi."
"Nguyên lai là dạng này!" Diệp Thiên hiểu rõ, hắn nguyên bản còn cho rằng là thù oán gì đó, không nghĩ đến chỉ là đơn thuần khiêu chiến mà thôi.
"Diệp Thiên, ngài cần phải cẩn thận một chút, nghe nói Tôn Phong ra tay rất nặng, người mà hắn khiêu chiến đều bị thương nặng, không có mấy tháng thời gian là không có cách nào tu dưỡng tốt. Hơn nữa sau lưng của hắn còn có một vị Đại Võ Giả đỉnh phong làm chỗ dựa, coi như là người có thực lực cường đại hơn so với Tôn Phong cũng không dám đi khiêu chiến hắn, để tránh đắc tội với hắn." Phong Lang nhắc nhở.
"Ta tự có chừng mực!" Diệp Thiên không quan trọng nói.
Hắn hiểu được sự lo lắng của Phong Lang, loại người giống như Tôn Phong hoàn toàn là một kẻ phiền phức, đánh thắng được Tôn Phong thì không dám khiêu chiến, đánh không lại Tôn Phong thì chỉ có thể bị đánh, cũng tạo thành thái độ phách lối cho Tôn Phong.
Người khác sợ Tôn Phong, hắn cũng không sợ, coi như vị Đại Võ Giả đỉnh phong ở phía sau Tôn Phong có đến khiêu chiến, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Sau khi cáo biệt Phong Lang, Diệp Thiên trở về.
Tu luyện! Vẫn là tu luyện!
Diệp Thiên hiện tại có một lượng lớn Máu hung thú cao cấp, hoàn toàn không cần phải lo lắng vì tài nguyên, tu luyện mỗi ngày đều có thể cảm thụ được lực lượng đang nhanh chóng tăng trưởng.
Loại tăng cường lực lượng phi tốc này, khiến cho Diệp Thiên si mê. Đối với hắn mà nói, không có cái gì thú vị hơn so với việc tăng cường thực lực. Nhưng hết lần này tới lần khác lại có người tới quấy rầy Diệp Thiên.
"Diệp Thiên, ta biết rõ ngươi đã trở về, hãy tranh thủ thời gian đi ra đánh với ta một trận!" Một giọng nói cực kỳ phách lối từ bên ngoài biệt thự truyền vào.
Diệp Thiên đang tiến hành tu luyện vô cùng khó chịu kết thúc tu luyện, đi ra bên ngoài.
"Ngươi là ai?" Ngữ khí của Diệp Thiên vô cùng bất thiện nhìn một tên thanh niên cách đó không xa, hắn không sai biệt lắm đã đoán được thân phận của đối phương, nhưng vẫn cố tình hỏi như thế.
"Tôn Phong một trong Tứ Đại Thiên Vương của căn cứ Thiết Nha, ngươi gọi là Diệp Thiên có đúng không, nghe nói ngươi cũng nắm giữ thiên phú tu luyện Cao đẳng, chúng ta đấu một trận đi, xem ai mới là người cường đại hơn?" Tôn Phong vênh váo tự đắc nói.
Diệp Thiên vô cùng rõ ràng tính tình của loại người như Tôn Phong này, nếu như hắn không nguyện ý tỷ thí mà nói, đối phương chẳng những không rời đi, ngược lại sẽ càng thêm quá phận dây dưa với hắn, thậm chí còn áp dụng những thủ đoạn quá phận.
Cho nên, hắn trực tiếp dứt khoát đáp ứng tỷ thí, hơn nữa còn phải đánh cho Tôn Phong không còn dám khiêu khích hắn nữa.
"Tỷ thí là có thể, nhưng tỷ thí đơn thuần thì rất nhàm chán, nếu là như có thêm đánh cược mà nói, ta ngược lại còn có một chút hứng thú!" Diệp Thiên cười cười, nói.
"Đánh cược?" Tôn Phong lộ ra một chút hứng thú hỏi: "Ngươi muốn đánh cược cái gì?"
"Một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng, có dám cược hay không?" Diệp Thiên đột nhiên hỏi.
"Đao kỹ cấp Thanh Đồng! ! !" Tôn Phong lộ ra sự hứng thú.
Đối loại đồ vật như đao kỹ, hắn tự nhiên muốn, càng nhiều càng tốt.
"Tốt, ta đáp ứng, ta cũng xuất ra một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng xem như là tiền đặt cược!" Tôn Phong vội vàng nói, sợ Diệp Thiên thất hứa.
Nhưng mà, Tôn Phong không biết là, Diệp Thiên sau khi nhìn thấy Tôn Phong đáp ứng, trên khóe miệng liền lộ ra một nụ cười lạnh.
Hắn xuất ra đao kỹ cấp Thanh Đồng xem như là tiền đặt cược, hoàn toàn là có nguyên nhân, bởi vì hắn thấy được tình huống thiên phú của Tôn Phong.
—— ——
Nhân loại: Tôn Phong
Thiên phú tu luyện: Cao đẳng
Thiên phú đao pháp: Trung đẳng
—— ——
Tôn Phong nắm giữ thiên phú đao pháp Trung đẳng, tất nhiên là sẽ tu luyện đao kỹ, đao kỹ cấp Thanh Đồng đối với hắn khẳng định có tác dụng lớn, hơn nữa lấy địa vị của Tôn Phong, cũng hẳn là có thể thu được đao kỹ cấp Thanh Đồng.
Nhưng đao kỹ cấp Thanh Đồng, ai sẽ ngại nhiều đây!
"Đã ngươi đáp ứng đánh cược, vậy thì phải nói rõ tiền đặt cược của chính mình đi chứ!" Tôn Phong dẫn đầu giới thiệu đao kỹ cấp Thanh Đồng của bản thân: "Đao kỹ cấp Thanh Đồng của ta tên là Thanh Phong trảm, là một môn đao kỹ có thể tăng cường lực công kích, một khi tu luyện tới cấp độ viên mãn, có thể tăng cường lực công kích lên gấp 6 lần, coi như tu luyện tới cảnh giới đại thành cũng có thể tăng cường lực công kích lên gấp 3 lần! Đao kỹ cấp Thanh Đồng của ngươi là cái gì?"
"Lại có thể là đao kỹ tăng cường lực công kích! ! !" Trong nội tâm của Diệp Thiên vô cùng không bình tĩnh.
Đối với dạng đao kỹ này, hắn thế nhưng đã tìm kiếm thật lâu, nhưng vẫn không tìm được, không ngờ được ở trên người của Tôn Phong lại có một môn đao kỹ cấp Thanh Đồng tăng cường lực công kích.
Một khi chiếm được dạng đao kỹ này, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt.
"Đao kỹ cấp Thanh Đồng của ta tên là Ảnh Sát, là một môn đao kỹ tăng cường tốc độ xuất đao, cao nhất cũng có thể tăng cường tốc độ xuất đao lên 5, 6 lần, hơn nữa môn đao kỹ này còn am hiểu nhất kích tất sát, rất khó có thể chống đỡ được!" Diệp Thiên giới thiệu.
"Đao kỹ cấp Thanh Đồng tăng cường tốc độ xuất đao, đây chính là khoái đao a, vừa vặn ta còn chưa có, kiếm lợi lớn rồi!" Tôn Phong dĩ nhiên đã xem đao kỹ của Diệp Thiên là của mình, cực kỳ tự tin rằng mình sẽ có thể dễ dàng đánh bại Trần Phong.
"Khi nào thì bắt đầu?" Diệp Thiên hỏi.
"Bí tịch đao kỹ cấp Thanh Đồng của ta không có ở trên người, hơn nữa chiến đấu giữa hai Tinh Anh Võ Giả có tính phá hoại rất lớn, chúng ta hãy luận võ trên quảng trường Tuệ Minh vào 10 giờ sáng mai, ngươi cảm thấy thế nào?" Tôn Phong đề nghị.
"Có thể!" Diệp Thiên đáp ứng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận