Từ đó có thể thấy: Hệ thống cũng không phải quá mức bóc lột, nếu không Sở Hà muốn đột phá cần phải giết chết quá nhiều yêu ma.
Mười hơi thở sau!
Sở Hà đứng giữa địa lao.
Toàn bộ tầng ba địa lao, chỉ còn lại một mình lão đầu lôi thôi là yêu ma còn ngồi xếp bằng trong lao tù, còn lại đều nằm trong vũng máu.
"Ngươi không sợ sao?"
Sở Hà nhìn lão đầu bình tĩnh hỏi.
"Không sợ!"
Lão đầu lắc đầu cười nói:
"Chết có gì đáng sợ, lão phu cả đời si mê võ học, mặc dù nhập ma, nhưng điều đáng tiếc là mười năm qua chưa từng được chân chính chiến đấu một lần."
"Đại nhân, không biết ngài có nguyện ý hoàn thành tâm nguyện này của lão phu hay không, cùng lão phu tỷ thí một phen."
"Vì thế, lão phu nguyện nói cho đại nhân một ít tin tức hữu dụng, hơn nữa, cũng có thể giúp võ kỹ của đại nhân tiến thêm một bước."
Nói xong.
Đôi mắt đục ngầu của lão đầu lóe lên một tia sáng.
Giống như một võ si chân chính, trong tình huống biết rõ mình chắc chắn phải chết, muốn được chiến đấu một trận cuối cùng.
Rắc!
Sở Hà một đao bổ ra lao tù, đi vào trong!
Xoẹt!
Sâu trong đôi mắt lão đầu lóe lên một tia hắc quang, nắm đấm dưới ống tay áo nổi gân xanh, móng vuốt sắc nhọn xuất hiện, nhưng trên mặt vẫn như cũ bình thản, chờ đợi Sở Hà từng bước tới gần!
Không sai.
Hắn không phải võ si.
Lời vừa rồi chỉ là muốn Sở Hà tới gần hắn mà thôi, tình huống hiện tại của hắn cũng rất không tốt, chỉ còn sức lực đánh ra một kích.
Cho nên.
Hắn nhất định phải chờ thời cơ Sở Hà tới gần hắn tốt nhất, tung ra một đòn tất sát, như vậy, hắn mới có cơ hội sống sót.
Ngay khi Sở Hà tới gần hắn năm mét, chuẩn bị ra tay, một giọng nói lạnh như băng truyền vào tai hắn:
"Ngươi cho rằng có thể lừa được bản Bách hộ."
Xoẹt!
Hắc quang lóe lên trong lao tù!
Bành!
Lão đầu ôm cổ tuyệt vọng ngã xuống.
Cho đến chết, hắn cũng không nghĩ ra, vì sao Sở Hà rõ ràng đã nhìn ra âm mưu của hắn, lại còn cho hắn hy vọng.
Chẳng lẽ: Chỉ là để đùa giỡn hắn hay sao?
...
"Cuồng vọng, diễn xuất vụng về!"
Sở Hà nhìn thi thể lão đầu, khinh thường lắc đầu.
Từ đầu đến cuối hắn đều không tin lời lão đầu nói, một yêu ma không sợ chết sao có thể còn sống trong lao tù.
Hơn nữa!
Cho dù những gì hắn nói là thật!
Sở Hà cũng không có hứng thú hoàn thành di nguyện của đối phương. Có trời mới biết có bao nhiêu thiên kiêu đã ngã xuống vì tự phụ, trở thành trò cười.
Trong các bộ phim truyền hình ở Tổ Tinh cũng đều quay như vậy, nhân vật chính tin tưởng người khác mà bị thương nặng, lỡ dở biết bao nhiêu chuyện!
"Đinh, chúc mừng ký chủ chém giết tà ma tứ phẩm trung kỳ, vẫn miểu sát như cũ, phong thái đại lão, thu hoạch được điểm yêu ma: 2000."
Tứ phẩm trung kỳ?
2000 điểm yêu ma?
Nghe được hệ thống nói, trên mặt Sở Hà lộ ra một tia kinh ngạc.
Hắn hoàn toàn không ngờ rằng Trấn Ma doanh quận Thanh Sơn nhỏ bé lại có yêu ma tứ phẩm trung kỳ, bởi vì theo lệ thường, phàm là yêu ma tứ phẩm đều sẽ bị đưa đến tổng bộ Vân Châu giam giữ ở Trấn Ma đại ngục!
Hơn nữa: Vừa rồi khí thế trên người lão đầu yêu ma cũng không mạnh hơn các yêu ma khác bao nhiêu, hắn cũng không nghĩ nhiều!
Hiện tại xem ra!
Có lẽ chính là do yêu ma kia bị thương quá nặng, mới có thể được cho phép giam giữ trong địa lao của quận Thanh Sơn!
"Hệ thống, hai ngàn điểm yêu ma này là tình huống gì?"
"Ký chủ, điểm yêu ma thu được căn cứ vào tu vi của ngươi cũng khác nhau, 2000 điểm này vẫn là do yêu ma này không tầm thường.
Bằng không: Hiện tại ngươi chém giết yêu ma tứ phẩm trung kỳ bình thường chỉ có thể thu được 1500 điểm yêu ma."
"Hệ thống, sao ta cảm thấy ngươi đang ăn bớt."
"Ký chủ: Người ta trong sạch, không tin ngươi lục soát người ta... (w/W/)..."
Sở Hà: →_→
Còn lục soát người?
Ngươi có thân thể sao?
"Hệ thống, hiện tại ta có tổng cộng bao nhiêu điểm yêu ma."
"Ký chủ, tổng số điểm yêu ma hiện tại là 5400 điểm."
"Rất tốt!"
Sở Hà hài lòng gật đầu.
Yêu ma ở tầng ba địa lao yếu nhất cũng là tam phẩm trung kỳ, cơ bản đều đáng giá một trăm điểm yêu ma, hai trăm, bốn trăm cũng có mấy con!
Mặc dù!
Lần này hắn đã giết sạch toàn bộ yêu ma mà Thanh Sơn Trấn Ma doanh tích lũy hàng trăm năm, nhưng, ít nhất kết quả là tốt.
Bộp!
Bộp!
Bộp!
Sở Hà từng bước đạp lên vũng máu đi ra khỏi địa lao, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao, đôi mắt lóe lên một đạo bá khí:
Tiếp theo chính là: đột phá tam phẩm hậu kỳ.
Sau đó!
Xung kích... Tứ phẩm!
Vân Châu!
Trấn Ma doanh!
Trong một tòa cung điện uy nghiêm, Tiền Hạo có chút thấp thỏm đứng ở phía dưới, nhìn Chu Thương sắc mặt nghiêm trọng phía trên, hỏi:
"Đại nhân, không biết đã xảy ra chuyện lớn gì, chẳng lẽ lại có tông môn cấu kết với yêu ma muốn gây rối hay sao."
Không trách Tiền Hạo căng thẳng.
Nửa canh giờ trước:
Hắn đã bị Chu Thương phái người gọi tới, kết quả, hắn vừa vào đại điện liền phát hiện Chu Thương trầm tư không nói một lời, khiến hắn phải đứng ngây ra nửa canh giờ không dám lên tiếng.
"Chuyện gì?"
Chu Thương nghiêm mặt ném ra một quyển trục, nói: "Đây là tư liệu chi tiết mà ngươi phái người đưa tới về Sở Hà, đã xác nhận chưa?"
Xoẹt!
Tiền Hạo lập tức nhặt quyển trục lên.
Mở ra xem.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận