Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hệ Thống
  3. Ta Dùng Hệ Thống Cua Em Gái (Dịch)
  4. Chương 2: Dễ bắt nạt

Ta Dùng Hệ Thống Cua Em Gái (Dịch)

  • 360 lượt xem
  • 2161 chữ
  • 2022-07-01 11:16:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

“Tiểu Man, em hôm nay trông thật đẹp!”

Chu Lâm ôn nhu nhìn Tào Tiểu Man, trong lòng thầm khen một tiếng. Sau đó đi tới nắm tay đối phương.

Thế nhưng, thân hình Tào Tiểu Man khẽ né sang bên cạnh một chút, né rất không lưu tình làm cho Chu Lâm rơi vào khoảng không, có chút xấu hổ.

 “Hôm nay chúng ta đi đâu?”

Tào Tiểu Man khẽ liếc mắt nhìn Chu Lâm, thản nhiên hỏi một câu. Sau đó đôi mắt của nàng không ngừng nhìn ngó khắp nơi, giống như thể đang tìm kiếm thứ gì đó vậy.

“Chúng ta đi công viên Long Hồ nha.”

Chu Lâm vội vàng nói.

Công viên Long Hồ cách trường cao đẳng sư phạm Dương Bình tầm 2-3 km. Đây là nơi sinh viên trong trường thường hay lui tới vui chơi thư giãn. Hơn nữa, quan trọng nhất là nơi này không tốn tiền.

 “Không đi.”

Tào Tiểu Man bĩu môi từ chối thẳng thừng. Sau đó hai con mắt luân chuyển, nói:

“Trước tiên chúng ta tới nhà hàng Màn Tây ăn cơm, sau đó đi xem phim, ngươi thấy thế nào?”

 “Oạch?”

Nghe thấy như vậy, vẻ mặt của Chu Lâm liền trở nên gượng gạo.

Nhà hàng Mạn Tây là nhà hàng đắt nhất ở khu vực gần trường cao đẳng sư phạm Dương Bình này. Hơn nữa, tiền của Chu Lâm đều là tiền hắn vừa học vừa làm mà ra, làm gì có tiền để ăn cơm nơi sang trọng như vậy chứ. Huống hồ, sau đó Tào Tiểu Man còn muốn đi xem phim nữa.

 “Đừng bảo, ngươi ngay tới cả mời một bữa cơm cũng không nổi nha?”

Tào Tiểu Man trừng lớn hai mắt, ngạc nhiên kêu lên.

Nghe Tào Tiểu Man nói như vậy, Chu Lâm cảm thấy rất là lúng túng.

“Đúng là một tên nghèo kiết xác, chẳng khác gì loài bọ. Có quỷ mắt mù mới nhìn trúng ngươi. Cả đời này ngươi đừng mong có được bạn gái.”

Tào Tiểu Man thoáng cái bộc phát, nhìn Chu Lâm, chửi một dây. Trên khuôn hiện ra sự chán ghét.

Chu Lâm thoáng cái ngây cả người.

“Tiểu Man, buổi sáng, ngươi còn nói rằng ngươi thích ta, chẳng lẽ những lời này chỉ là dối trá thôi sao?”

Lúc này Tào Tiểu Man vẫn luôn được hắn xem là nữ thần trong lòng giống như thế biến thành người khác vậy.

Đột nhiên, một chiếc xe BMW màu trắng từ đằng xa chạy tới cổng trường.

Nhìn thấy chiếc xe này, hai con mắt Tào Tiểu Man sáng lên, trên khuôn mặt xinh đẹp liền hiện ra nụ cười.

Tiếp đó nàng tiến lên một bước, tay khoác vào cánh tay của Chu Lâm, nở ra nụ cười má lúm đồng tiền, tươi như hoa nói:

“Đương nhiên là thật rồi. Ta hiện tại là bạn gái của ngươi, đi, chúng ta bây giờ đi công viên Long Hồ.”

Sau đó nàng kéo Chu Lâm đi về phía cổng trường.

Chu Lâm lơ tơ mơ không hiểu chuyện gì, bất quá khi nghe thấy Tào Tiểu Man nói như vậy, hắn vẫn rất là cao hứng. Nhất là được nàng khoác tay lôi kéo đi, lâu lâu thỉnh thoảng còn được đôi bồng đào cạ đi cạ lại vào cánh tay, làm cho hắn cảm thấy lâng lâng vô cùng.

Giờ phút này, hắn cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Trên khuôn mặt hiện ra nụ cười vui vẻ.

“Kíiiiiiit ….”

Hai người vừa mới bước ra cổng trường, đột nhiên một chiếc BMW dừng ngay trước mặt họ, doạ cho Chu Lâm giật mình nhảy sang một bên.

Sau đó, một thanh niên mặc quần áo đắt tiền, vẻ mặt cuồng ngạo bước xuống.

Chu Lâm vô cùng khẩn trương nhìn đối phương, đem Tào Tiểu Man che chắn sau lưng.

Người này tên là Khang Chí Hiên, có tính cách quái đản, ỷ mình là người có tiền, ở trong trường cực kỳ lớn lối, gần như không có người nào là không biết.

“Tiểu Man, nghe nói ngươi tìm được bạn trai mới, đừng bảo là cái tên bọ chét này nha? Ánh mắt của người từ lúc nào biến thành vụng về như vậy rồi?”

Khang Chí Hiên liếc nhìn Chu Lâm với một ánh mắt khinh thường, sau đó hướng về phía Tào Tiểu Man lạnh nhạt nói.

“Anh được phép tìm bạn gái mới, tôi chẳng lẽ không được tìm bạn trai mới sao?”

Tào Tiểu Man ngẩng đầu lên nói, hai mắt nhìn chằm chằm vào Khang Chí Hiên. Cánh tay thì ôm chặt lấy cánh tay Chu Lâm làm cho đôi bồng đào xiết chặt lại, mang tới cảm xúc mãnh liệt dành cho Chu Lâm.

 “Tiểu Man là bạn gái của ta. Có chuyện gì thì nói với ta đây này!”

Chu Lâm nóng đầu lên, khí phách nói.

“Đùng!”

“Cỏ rác, Tiểu Man là tên mà ngươi có thể gọi được sao? Ngươi là cái thá gì chứ?”

Khang Chí Hiên giơ tay lên, bạt cho Chu Lâm một cái bạt tai, sau đó mắng té tát.

Chu Lâm cảm thấy nửa khuôn mặt mình như tê dại đi. Sao có thể chịu nhục như vậy được? Định bộc phát ngay tại chỗ, nhưng đúng lúc này, một chiếc xe tải chạy tới, ngay sau đó là 5-6 tên côn đồ mặc quần áo kỳ dị xông ra, hò hét bao vây mọi người lại.

Đại não Chu Lâm thoáng cái liền tỉnh táo lại, lập tức không dám lộn xộn nữa. Nhưng cho dù là như vậy, hắn vẫn đem Tào Tiểu Man che chắn sau lưng mình.

Nhưng hắn không chú ý tới một điểm là, khi đám côn đồ này xuất hiện, trong mắt Tào Tiểu Man hiện ra một tia đắc ý.

Động tĩnh bên này quá lớn, thoáng cái liền hấp dẫn rất nhiều sinh viên tới đây xem náo nhiệt.

Khi họ nhìn thấy Khang Chí Hiên ở trong đám đông liền không khỏi xôn xao nghị luận, thế nhưng lại không có ai dám bước ra ngăn cản anh ta lại.

Dù sao thì tai tiếng của Khang Chí Hiên ở trong trường quá lớn.

“Khang Chí Hiên, ngươi định làm gì? Ta đã quyết định chia tay với ngươi rồi, từ nay về sau chúng ta không có bất kỳ quan hệ nào nữa.”

Tào Tiểu Man tiến lên nói.

“Ngươi xác định?”

Khang Chí Hiên nhìn Tào Tiểu Man chế giễu nói.

“Ta….”

Tào Tiểu Man lập tức không dám nói lời nào nữa.

“Tiểu Man đã nói nàng và ngươi chia tay với nhau rồi. Thỉnh cầu ngươi từ nay về sau đừng có quấy rầy nàng nữa.”

Chu Lâm lớn tiếng nói.

“Các ngươi có nghe thấy hắn nói gì không? Con bọ chét này đang mắng lão tử đấy!”

Khang Chí Hiên hướng về phía đám côn đồ cười quái dị nói.

“Đéo đỡ được!”

“Lại dám ở trước mặt Hiên ca chửi mắng, đánh hắn!”

Đám côn đồ kia lập tức rống to lên, căn bản không có nói nhảm với Chu Lâm, trực tiếp nhào tới.

Một người trong số họ trực tiếp đá Chu Lâm ngã lăn trên mặt đất. Ngay khi Chu Lâm định đứng dậy thì những tên khác đã lao tới, đấm đá túi bụi vào người hắn.

Chu Lâm hai tay ôm đầu, chỉ có thể đau đớn chịu đựng.

“Tiểu Man, em chạy đi!”

Cho dù là vào lúc này, hắn vẫn rất là lo lắng cho Tào Tiểu Man.

Còn Tào Tiểu Man xem như không nghe thấy, vẻ mặt lạnh nhạt, đối với sự sống chết của hắn, hoàn toàn không có đặt nặng ở trong lòng.

Rốt cuộc, đám côn đồ kia cũng đánh thoả mãn, cười ha ha ngừng tay lại. Mà Chu Lâm lúc này thì co ro ở nơi đó, giống như con chó chết nằm vật vã trên mặt đường vậy.

“Phi!”

Khang Chí Hiên phun một bãi nước miếng về phía hắn. Tiếp đó một cước hung hăng dẫm lên lồng ngực hắn. Lực đạo mạnh mẽ làm cho Chu Lâm kịch liệt ho khan lên.

“Phi!”

“Ngươi là cái thá gì chứ? Kể cả con đàn bà dâm đãng này lão tử không cần nữa, cái loại bọ chét như ngươi cũng không có tư cách mang đi.”

Trước mặt đông đảo sinh viên trong trường, Khang Chí Hiên không ngừng nhục mạ Chu Lâm.

Sau đó hắn lại hung hăng đá vào người Chu Lâm một phát nữa, cuối cùng đem ánh mắt của mình chuyển hướng sang Tào Tiểu Man,

“Hiện tại lão tử cho ngươi một cơ hội cuối cùng, còn muốn chia tay với lão tử nữa không?”

“Hiên ca, ngươi ta hiện tại đã biết ngươi rất quan tâm tới ta rồi, yêu ngươi còn không kịp nữa là, sao có thể cùng ngươi chia tay được chứ?”

Nói xong những lời này, Tào Tiểu Man vội vàng tiến lên ôm lấy cánh tay Khang Chí Hiên, không ngừng dùng đôi bồng đào của mình dụi dụi vào ngực Khang Chí Hiên, khuôn mặt nở ra nụ cười, nịnh nọt lấy lòng.

“Tiểu Man, làm sao em…”

Chu Lâm mở to hai mắt ra nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tào Tiểu Man, căn bản không tin những lời nói kia được xuất phát ra từ miệng của nàng.

“Câm miệng!”

Tào Tiểu Man trực tiếp cắt ngang lời hắn, sau đó hướng về  phía hắn khinh thường nói:

“Ngươi nghĩ ngươi là ai chứ? Tên của ta ngươi cũng xứng gọi sao?”

“Ngươi thật nghĩ rằng ta sẽ đi thích một con bọ chét giống như ngươi sao?”

“Ngay cả một bữa cơm cũng mời không nổi, cái loại như ngươi cả đời này đừng mong có được bạn gái.”

“Ta bất quá cũng chỉ là trêu đùa với ngươi một chút mà thôi. Nếu như không phải Hiên Ca bị con hồ ly tinh kia mê hoặc, ngươi ngay tới cả giá trị lợi dụng cũng không có.”

“Bất quá ngươi cũng xem như là có chút tác dụng, bộ dạng ghen tuông kia của Hiên ca kia, quả thực đẹp trai tới ngây người mà.”

Khuôn mặt Tào Tiểu Man hiện ra bộ dạng mê trai đẹp, sau đó trước đông đảo sinh viên trong trường trực tiếp hôn Khang Chí Hiên một cái,

“Hiên ca, yêu người chết mất.”

“Ngươi đúng là một tiểu yêu tinh mà, bất quá lão tử thích!”

Khang Chí Hiên cười cười, nghéo nghéo khuôn mặt của nàng.

Thấy vậy, Chu Lâm trợn tròn mắt, xém tí nữa phun ra một ngụm máu.

“Tại sao lại là ta?”

Hắn ngây người hỏi.

Tào Tiểu Man nép vào vòng tay của Khang Chí Hiên, cười vô cùng mê người nói,

“Bởi vì ngươi thật thà nên dễ bắt nạt a, hí hí…”

Nghe thấy vậy khuôn mặt Chu Lâm thoáng đỏ lên, hai nắm đấm nắm chặt lại, nghiến răng ken két, hai mắt đỏ ngầu. Thì ra Tào Tiểu Man chỉ là lợi dụng hắn mà thôi…nhất thời không thể chịu đựng nổi.

“Cùng cái loại bọ chét bỏ đi này nói nhảm nhiều làm gì. Người hình như trổ mã, đầy đặn thêm rồi. Lão tử nóng lòng muốn tự mình kiểm tra lắm đấy.”

Khang Chí Hiên ôm Tào Tiểu Man đi về phía xe BMW, không thèm liếc nhìn Chu Lâm lấy một cái.

“Anh này… ghét ghê.”

Hai người tán tỉnh, liếc mắt đưa tình nhau, không coi ai ra gì, thu hút ánh nhìn hiếu kỳ của mọi người.

Những lời cuối cùng mà Tào Tiểu Man nói cứ như vậy vang vọng mãi trong tâm trí Chu Lâm. Hắn cảm giác được những sinh viên xung quanh đang nhìn hắn với một vẻ mặt trào phúng và khinh thường.

Chu Lâm cảm thấy tức giận và nhục nhã vô cùng.

“Khang Chí Hiên, Tào Tiểu Man, một ngày nào đó ta sẽ khiến cho các ngươi phải trả giá!”

Không biết Chu Lâm lấy dũng khí từ đâu ra, đột nhiên hét lớn về phía hai người kia.

 “Cỏ rác, muốn chết, xử hắn!”

Khang Chí Hiên giận dữ. Hắn chưa bao giờ bị khiêu khích như vậy.

Chỉ thấy đám côn đồ mà hắn mang theo lại một lần nữa đấm đá túi bụi lên người Chu Lâm.

“Thứ bỏ đi!”

Sau khi dạy dỗ cho Chu Lâm một trận, đám người Khang Chí Hiên nghênh ngang bỏ đi.

Mà Chu Lâm lúc này thì quật cường từ dưới mặt đất bò dậy, nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người với vẻ mặt căm hận.

Hắn thò tay vào trong túi, định lấy một ít giấy để lau vết máu trên mặt. Nhưng lại lấy ra một tấm phù màu vàng. Trên tấm phù này có viết một chữ “Xui” thật to.

Thấy vậy, hai con ngươi Chu Lâm trong nháy mắt phóng to ra, khuôn mặt hiện ra sự khó tin, cái này dĩ nhiên là tấm phù gặp vận rủi liên tục mà hắn đã rút thưởng trúng trên điện thoại di động.

“Đây là…. rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?”

Trong điện thoại hắn rút thưởng trúng một tấm phù, thế nhưng mà nó lại xuất hiện trong thực tế.

Nhất thời, đại não Chu Lâm có chút phản ứng không kịp.

Bất quá rất nhanh, hắn liền nghĩ tới công hiệu của chiếc phù gặp vận rủi liên tục này. Trong nháy mắt tròng mắt hắn liền bắn ra quang mang kinh người.

Bất kể tấm phù này có như thế nào xuất hiện thì hiện tại hắn chỉ muốn báo thù.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top