Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hệ Thống
  3. Ta Dùng Hệ Thống Cua Em Gái (Dịch)
  4. Chương 7: Phan Ngưng Tuyết

Ta Dùng Hệ Thống Cua Em Gái (Dịch)

  • 386 lượt xem
  • 2397 chữ
  • 2022-07-18 22:29:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Phan Ngưng Tuyết.

“Này…….., này…….”

Cảm thụ được kích thích trước nay chưa từng có, đầu óc của Chu Lâm trong nháy mắt trống rỗng.

Hai con mắt hắn lại một lần nữa đỏ ngầu lên, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên.

“Ta muốn….”

Cô gái trẻ kia tiến tới bên tai hắn không ngừng phả ra hơi nóng, hết lần này đến lần khác đánh vào dây thần kinh của hắn.

Hắn không phải là Liễu Hạ Huệ, đối mặt với một nữ nhân xinh đẹp, mê người như thế này, hắn không có cách nào khống chế được bản thân không động tâm.

* Liễu Hạ Huệ, là người đất Liễu Hạ, nước Lỗ, thời Xuân Thu, nổi tiếng là một chính nhân quân tử.

Hắn rất nghèo, nhưng là nghèo có cốt khí.

Lúc này đây, hắn rất muốn buông thả bản thân để mình vui vẻ một bữa, thế nhưng hắn vẫn còn giữ lại điểm ranh giới cuối cùng.

Cô gái trẻ này bị hạ độc, ngay tới cả thần trí còn không có được thanh tỉnh, nếu như lúc này hắn giậu đổ bìm leo, chiếm đoạt lấy đối phương, vậy hắn có khác gì cầm thú đâu cơ chứ?

Sau đó hắn cắn răng, cố nén cỗ nhiệt lượng ở trong lòng, hai tay ôm lấy đối phương, bước nhanh về phòng vệ sinh.

Chỉ ngắn ngủi có mấy bước mà hắn cảm tưởng mỗi giây trôi qua giống như 1 năm vậy, đặc biệt là làn da giống như tơ lụa kia, tác động lên trái tim hắn hết lần này tới lần khác.

Vừa bước vào phòng tắm, hắn liền vội vàng mở ra vòi nước. Dòng nước lạnh như băng trong nháy mắt đổ xuống đầu hai người.

“Ư….”

Sự kích thích đột ngột khiến cho cô gái trẻ kia rên lên một tiếng. Toàn thân nàng bắt đầu run rẩy lên, giống như thể đạt được một loại khoái cảm tột đỉnh nào đó vậy, sau đó cơ thể dần dần thả lỏng ra.

“Ào ào ào ào….”

Chu Lâm ôm cô gái trẻ kia, tuỳ ý để nước lạnh dội lên hai người. Mà lúc này, cô gái trẻ kia cũng không còn lộn xộn nữa. Cô gục ở trong lồng ngực hắn và ngủ thiếp đi, vẻ mặt rất là tường hoà.

Thấy cảnh tượng này, hắn rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thân thể hai người lúc này dán chặt vào nhau, Chu Lâm cảm thụ đôi bồng đào khủng bố đè nặng lên người mình mà nở nụ cười tự giễu.

Một cơ hội mê người như vậy được bày ra trước mắt, thế mà hắn cứ như vậy lãng phí một cách vô ích.

Nhưng mà hắn không hối hận.

Đồng thời, hắn cũng cảm thấy có chút may mắn, may mà tôi thể đan cải tạo thân thể hắn, cũng khiến cho ý chí của hắn kiên cố hơn xưa.

Nếu như là trước kia, hắn tự nhận mình tuyệt đối không ngăn cản nổi sự mê hoặc dụ người này.

Mà đối với App Rút Thưởng Thương Thành kia, hắn càng thêm chờ mong hơn.

Sau khi xác định cô gái trẻ này không có việc gì, lúc này hắn đem nàng ôm ra khỏi phòng vệ sinh và đặt nàng ở trên giường.

Chỉ là khi nhìn thấy nội y nàng ướt sũng, hắn lại có chút do dự.

“Mặc đồ ướt như vậy đi ngủ, sẽ không bị ngã bệnh chứ?”

Trải qua một trận giao tranh giữa cái thiện và cái ác, hai tay hắn run run, trợ giúp đối phương cởi bỏ đồ lót ướt sũng. Sau đó là ngắm nhìn cơ thể hoàn mỹ kia, hai mắt của hắn lúc này gần như không rời ra nổi thân hình tuyệt mỹ này, trái tim đập rộn ràng lên, không khống chế nổi.

“Vô lễ, không được nhìn…. Vô lễ, không được nhìn….”

Hắn không ngừng nói như vậy ở trong lòng, khó khăn lắm mới quay đầu đi được, sau đó vội vàng kéo chăn lên che thân thể đối phương lại.

“Hô!”

Chu Lâm hít sâu vào một hơi, chuyện này đúng là gian nan a!

Sau khi đem quần áo đồ lót của đối phương hong khô xong, Chu Lâm không có việc gì làm, lâm vào trạng thái buồn chán.

Dù giày vò hơn nửa đêm, thế nhưng tinh thần hắn lúc này lại vô cùng tốt, không có một chút nào gọi là buồn ngủ cả.

Hắn lấy điện thoại di động ra, mở ra Rút Thưởng Thương Thành, phần thưởng hệ thống cho hắn 3 lần cơ hội rút thưởng hắn đã dùng hết, hắn còn không biết làm như thế nào để nhận được cơ hội rút thưởng đây.

Chu Lâm tiến vào hạng mục rút thưởng, chỉ thấy ở cái nút bấm rút thưởng hiện ra dòng chữ “Tiêu 100 điểm tích luỹ hoặc 200 danh vọng, rút thưởng được 1 lần.”

Hắn lập tức hiểu ra, nếu như hắn muốn tiếp tục rút thưởng, chỉ có thể dùng điểm tích luỹ hoặc là danh vọng. Hắn lại tiến vào hạng mục thông tin ký chủ, chỉ thấy danh vọng và điểm tích luỹ ở trên đó là 2 con số 0 tròn trĩnh.

Nói cách khác, hắn chỉ có thể rút thưởng sau khi có được điểm tích luỹ và danh vọng.

Hắn hơi có chút thất vọng, thế là lại tiến vào hạng mục nhiệm vụ.

“Có muốn lấy ra nhiệm vụ hay không?”

Một giọng nói điện tử vang lên, ngay lập tức tinh thần của Chu Lâm liền chấn động, vội vàng lựa chọn “Yes.”

“Nhiệm vụ 2 sao : Là một người đàn ông, làm sao có thể sống bằng nghề bán thời gian được? Ký chủ hãy tìm một công việc chính thức lương tháng 5.000 tệ trong vòng 3 ngày, thưởng: 200 điểm tích luỹ, 10 điểm danh vọng. Thất bại: Tước đoạt tư cách sử dụng Rút Thưởng Thương Thành, đếm ngược bắt đầu.”

Chu Lâm vận khí không tệ, lần đầu tiên liền rút ra một cái nhiệm vụ 2 sao, chỉ là nhìn cái nhiệm vụ này, khoé miệng hắn không khỏi nhăn lại một đoàn.

Trong vòng 3 ngày tìm được một công việc chính thức lương 5.000 tệ??

Đây không phải là hố người sao?

Ở thành phố Bình Dương này, thành phần tri thức (sử dụng chất xám để làm việc) trung bình kiếm được từ 5.000 tới 6.000 tệ. Hắn hiện tại còn chưa có tốt nghiệp đại học, trừ nghề gia sư dạy kèm tại nhà ra thì hắn không có bất kỳ kinh nghiệm nghề nghiệp nào, tới nơi nào tìm được công việc 5.000 tệ đây?

Hơn nữa còn phải trong vòng 3 ngày hoàn thành.

Hắn là sinh viên trường cao đẳng sư phạm, tốt nghiệp xong thì cũng sẽ đi làm giáo viên, làm gì có trường nào trả hắn lương cao như vậy?

“Nhiệm vụ 2 sao đã biến thái như vậy, vậy thì 3 sao, 4 sao còn có để cho người ta sống nữa hay không?”

Chu Lâm cau mày, đối với cái nhiệm vụ này không có bất kỳ đầu mối nào.

“Thật sự không được chỉ có thể hướng Vương mập mạp cầu trợ giúp a, Ai…”

Hắn dựa vào đầu giường, sau đó mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

“Đau đầu quá.”

Sáng ngày hôm sau, Phan Ngưng Tuyết mê man tỉnh dậy. Nàng cảm thấy đầu mình giống như nổ tung ra vậy, cả người nặng trĩu.

Nàng định đưa tay lên xoa đầu thì phát hiện ra tay mình đã bị trói chặt.

Thế là, nàng đột ngột tỉnh dậy. Lúc này nàng mới nhớ ra tối hôm qua nàng giống như bị đánh thuốc. Trong nháy mắt, đầu óc Phan Ngưng Tuyết liền trống rỗng, mặt đang còn nở nụ cười trong nháy mắt biến thành không có chút huyết sắc nào.

“A..a.a.a.a.a.a……….”

Hơn nữa, điều làm cho nàng cảm thấy hoảng sợ chính là nàng hiện tại đang khoả thân nằm trong vòng tay của một người đàn ông, mà người đàn ông này thì một chân đang đè lên người nàng.

Một âm thanh chói tai vang lên trong căn phòng 10m² .

“Làm sao? Làm sao?”

Chu Lâm đang còn mơ một giấc mộng đẹp, đột nhiên bị tiếng thét chói tai này làm cho tỉnh dậy, rốt cuộc cũng thấy rõ được mỹ nữ trước mặt.

“Tiểu thư, ngươi đã tỉnh?”

Hắn nở ra nụ cười mê người nhất theo hắn nghĩ, sau đó lên tiếng hỏi han.

“Đồ lưu manh, đi chết đi!”

Tiếp đó, một cước đá vào cái mông của Chu Lâm. Cú đá này quả thực mạnh tới doạ người, trực tiếp đã hắn ngã lăn quay xuống gầm giường.

“Phù phù….”

“Ai ui, cô mưu sát a!”

Chu Lâm miệng cười toe toét, tức giận kêu lên.

Phan Ngưng Tuyết vội vàng kéo chăn bông lên quấn quanh người, trừng lớn hai con mắt nhìn Chu Lâm, ánh mắt như sắp bắn ra lửa, đằng đằng sát khí.

Chu Lâm xấu hổ quay đầu lại.

“Sự trong trắng của ta đã bị tên khốn nhà ngươi phá huỷ mất rồi. Ngươi chờ cảnh sát tới bắt đi, ta nhất định sẽ cho ngươi vào tù.”

Phan Ngưng Tuyết oán hận la lên.

Chu Lâm ngẩn người, nhưng ngay lập tức bất đắc dĩ nói:

“Cô có phân biệt phải trái không vậy? Cô bị bỏ thuốc, nếu như không phải ta cứu cô, thì lúc đó có lẽ cô đã bị bao nhiêu nam nhân khác hãm hiếp rồi, thật đúng là không biết tốt xấu mà.”

“Cô cũng lớn rồi, ta có phá huỷ sự trinh trắng của cô hay không, cô cứ xem lại thân thể mình không phải là rõ ràng nhất sao?”

Giọng điệu của cô gái này làm cho Chu Lâm cảm thấy rất là khó chịu, hắn cũng hét lên.

Nghe những lời này của hắn, cô gái kia liền ngẩn ra.

“Đừng nói giữa chúng ta không có chuyện gì phát sinh cả, cho dù có phát sinh đi chăng nữa, cô là người bị đánh thuốc, cô nghĩ rằng tôi là người làm ra chuyện đó sao?”

Thấy tâm trạng của đối phương đã ổn định lại, Chu Lâm hừ một tiếng, nói.

Phan Ngưng Tuyết giấu mình trong chăn, sau khi xác định mình vẫn còn trong trắng xong, cả người liền cảm thấy thoải mái hơn không ít, Nhưng khi nghĩ tới cảnh hai người trần chuồng nằm trên cùng một chiếc giường, chắc chắn đối phương đã chiếm hết tiện nghi của cô rồi, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ tức giận.

“Kể cả không có chuyện gì phát sinh đi chăng nữa? Vậy tại quần áo của tôi lại bị cởi ra? Chẳng lẽ tôi tự mình cởi quần áo ra sao?”

Cô lạnh lùng nhìn Chu Lâm hỏi.

“Cô nói đúng rồi, cô thật sự là tự mình cởi quần áo ra.”

Chu Lâm nói.

“Ngươi….”

Phan Ngưng Tuyết lạnh lùng nhìn Chu Lâm.

“Quần áo của cô ở trên mặt đất kia kìa. Cô có thể tự mình xem xem chuyện gì đã xảy ra với nó. Cô không nhớ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì sao?”

Chu Lâm có chút chột dạ nhìn đối phương, quần áo đúng là đối phương tự mình cởi ra, nhưng quần áo lót là hắn cởi a!

Tiếp đó, khuôn mặt Phan Ngưng Tuyết đột nhiên trở nên khó coi, ánh mắt u ám như muốn ăn thịt người. Quần áo bị xé nát, có thể tưởng tượng ra được tối hôm qua cô không chịu nổi như thế nào.

“Người đi ra ngoài!”

Đột nhiên nàng quay về phía Chu Lâm quát lên.

Chu Lâm sững người, thế nhưng đụng phải ánh mắt lạnh như băng của đối phương, hắn liền lập tức bại trận.

Bất kể nói thế nào, thân thể người ta dù sao cũng bị hắn nhìn sạch, hơn nữa phát sinh chuyện như vậy, đối phương cũng cần ở một mình để bình tĩnh lại, hắn gật đầu, “Có việc gì gọi ta.”

Nói xong, hắn mặc quần áo vào mở cửa đi ra ngoài.

Chỉ qua 5 phút đồng hồ, cửa phòng lại được mở ra.

Nghe thấy động tĩnh, Chu Lâm vội vàng xoay người lại, nhìn về phía đối phương, quần áo đã được mặc xong, nhưng do rất nhiều nơi bị xé rách, căn bản không có che đậy được thân hình hoàn mỹ kia cho nên rất nhiều nơi lộ ra từng mảng tuyết trắng.

Hắn không khỏi liếc nhìn thêm một cái, thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của đối phương,

“Nhìn đủ chưa?”

Hắn vội vàng lúng túng rời tầm mắt đi chỗ khác.

“Người đi vào!”

Phan Ngưng Tuyết lại nói, Chu Lâm đáp lại một tiếng, vội vàng đi vào trong nhà, co quắp đứng ở nơi đó.

“Con mẹ nó chứ, nơi này chính là địa bàn của ta mà!”

Hắn thầm kêu như vậy ở trong lòng.

Nhưng cô gái kia khí thế mạnh mẽ quá, hơn nữa hắn có chút chột dạ nên ngược lại có chút yếu thế hơn so với đối phương.

“Ngươi tên là gì?”

Đột nhiên Phan Ngưng Tuyết lên tiếng hỏi.

“Chu Lâm, Chu trong Chu kỳ, Lâm trong rừng cây.”

Chu Lâm vội vàng đáp.

“Ngươi tối hôm qua gọi ta là Phan Nhược Tình, ngươi biết nàng ta?”

Phan Ngưng Tuyết nhàn nhạt hỏi.

“Phan Nhược Tình là hoa khôi của trường chúng ta. Có ai mà không nhận ra nàng ta cơchứ. Chỉ là nàng không có nhận ra ta mà thôi.”

Chu Lâm đáp, khuôn mặt ngẩn ra, nói,

“Thì ra là cô nhớ được chuyện xảy ra tối qua?”

Phan Ngưng Tuyết sắc mặt đỏ lên, “Ta chỉ biết ngươi cứu ta, về phần đằng sau xảy ra chuyện gì nữa, ta cũng không có biết.”

“Không biết là tốt.”

Chu Lâm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Ngươi nói cái gì?”

“Không, không có gì. Ý tôi là chỉ cần cô không coi tôi là kẻ xấu là được.”

Chu Lâm vội vàng giải thích.

“Cám ơn ngươi đã cứu ta.”

“Nếu không phải có ngươi, hậu quả kia thật sự khó mà tưởng tượng ra được, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ thoả mãn ngươi.”

Phan Ngưng Tuyết vỗ vỗ ngực, rất là trịnh trọng nói.

“Cũng chỉ là tiện tay mà thôi.”

Cho tới lúc này, thần kinh Chu Lâm mới hoàn toàn thả lỏng ra, hắn cười nhẹ khôi phục lại sự tự tin.

Thấy vậy, Phan Ngưng Tuyết không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hai người trò chuyện thêm một lúc, Phan Ngưng Tuyết càng ngày càng tò mò thêm về Chu Lâm, mà Chu Lâm thì rốt cuộc cũng biết được thân phận của nàng, thì ra là chị em song sinh của Phan Nhược Tình.

“Vì ngươi không muốn báo đáp, ta có thể mời người một bữa sáng được không?”

Cuối cùng, Phan Ngưng Tuyết bất đắc dĩ hỏi.

“Chuyện này thì có thể.”

Chu Lâm rất là dứt khoát đáp ứng. Vừa khéo hắn còn chưa có ăn sáng a!

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top