Đem công việc cho người phù hợp để làm, đây là tín điều kiếp trước kiếp này Tô Mục đều thờ phụng.
Sở trường của Tô Mục là Sức mạnh.
Trước đây không có người phù hợp tra khảo, giờ đưa tên thủ lĩnh đạo tặc này giao cho Bạch Kỳ Sơn thẩm vấn, là lựa chọn tốt nhất.
Bạch Kỳ Sơn là văn sĩ, năng lực điều khiển tâm nhân vượt xa hơn nhiều so với Tô Mục. Hơn thế, từ việc hắn có thể vì thôn dân thôn trang mình dựa vào Hắc Sơn trại, làm quân sư cho đám thổ phỉ và cường đạo, có thể thấy hắn không phải là một loại người cứng nhắc.
Một thuộc hạ như vậy, giao thủ lĩnh đạo tặc cho hắn không gì thích hợp hơn!
Đợi sau khi mấy NPC binh chủng mang theo thủ lĩnh đạo tặc về, Tô Mục bình tĩnh lại, bắt đầu quét dọn chiến trường, kiểm kê thu hoạch lần chiến đấu này.
Về kinh nghiệm, từ cấp 23 lên cấp 24.
Về điểm tiềm năng, chín thủ lĩnh đạo tặc lấy được 9 điểm tiềm năng, đại cường đạo tặc hắn tự tay giết tổng cộng cho 23 điểm, cộng thêm 61 điểm tiềm năng sẵn có, hắn có 93 điểm tiềm năng.
Mặt khác.
Sau khi đạt tới cực hạn binh chủng, lợi ích điểm tiềm năng của Tô Mục lại lần nữa giảm đi. Một binh chủng đặc thù chỉ cho 1 điểm tiềm năng, ba binh chủng tinh anh mới cho 1 điểm tiềm năng.
Binh chủng cơ sở và binh chủng tiến giai… không còn cung cấp được điểm tiềm năng cho hắn nữa!
Về tiền bạc, chín binh chủng đặc thù, hơn một trăm binh chủng tinh anh, lại thêm số lượng đông đảo binh chủng tiến giai và binh chủng cơ sở, trên mỗi địch nhân hoặc ít hoặc nhiều đều sẽ mang theo chút tiền, những số tiền đó cộng lại, lần nữa tràn đầy kim khố khô kiệt của Lạc Thiên Thiên, lại có thêm một ngàn đồng vàng!
Về trang bị, mười thủ lĩnh đạo tặc để lại 7 thanh vũ khí hoàn hoản. Mặc dù thuộc về trang bị binh chủng, không có đẳng cấp giai, nhưng trang bị của binh chủng đặc thù, phẩm chất không hề kém trang bị bạch ngân chút nào!
Tuy không bằng Tô Mục, trực tiếp mang phẩm chất hoàng kim, thì cũng không kém quá xa!
Bảy thanh vũ khí này, dù bản thân mình không thể sư dụng, thì về sau có thể dùng để ban thưởng thuộc hạ hoặc bán đổi lấy tài nguyên và tiền, đó là điều rất tốt.
Đương nhiên.
Trang bị của hơn trăm binh chủng tinh anh, cũng là một món tài phú không nhỏ.
Mất nửa tiếng để dọn xong chiến trường, Tô Mục liền mang Lạc Thiên Thiên tới phủ lãnh chúa, chờ đợi kết quả tra khảo.
Quân đội đột kích bị tận diệt vô số.
Lúc này, không có gì so với tin tức của võ tướng, khiến hắn động tâm tư hơn!
Bạch Kỳ Sơn không để Tô Mục chờ quá lâu.
Su khi Tô Mục và Lạc Thiên Thiên dọn sạch chiến trường, Bạch Kỳ Sơn không mất bao lâu hoàn thành thẩm vấn, vào trong đại sảnh phủ.
“Rõ ràng rồi chứ?”
Trên chỗ ngồi cho phó thủ trong đại sảnh lãnh chúa, thấy thân ảnh Bạch Kỳ Sơn, Tô Mục cố nén kích động trong lòng, dùng ngữ khí binh thần dò hỏi.
“Đều hỏi rõ ạ.”
Thi lễ với Tô Mục . Bạch Kỳ Sơn sắp xếp từ ngữ trong đầu rồi nói: “Tên thủ lĩnh đạo tặc này đến từ Hắc Phong trại. Dựa theo tin tức thuộc hạ thẩm vấn được, Hắc Phong trại là đại sơn trại lớn nhất trong vòng mấy trăm dặm, những sơn trại nhỏ trong phạm vi cơ bản đều lấy Hắc Phong trại làm chủ, hoặc là dứt khooát là sơn trại do Hắc Phong trại nâng đỡ.
“Hắc Phong trại cách ta không đến trăm dặm, cùng là một toàn sơn trại, chẳng bằng nói rằng xây một thành nhỏ trến núi.
“trong sơn trại nhân khẩu có gần mười vạn, trong đó có hai vạn chuyên trách là thổ phỉ và cường đạo, còn lại phần lớn là nạn nhân bị chúng cướp giật, chỉ có một phần nhỏ là gia đinh của những cường đạo và thổ phỉ “
Khi Bạch Kỳ Sơn nói đến đây, Tô Mục không nhịn được hút khí lạnh.
Lạc Thiên Thiên thì mặt mũi chấn kinh.
Một trăm nghìn nhân khẩu!
Hơn hai mươi nghìn binh lực!
Dù số binh lực này đa phần là binh chủng cơ sở và binh chủng tiến giai, thì cũng đã đủ đáng sợ!
Lấy Phượng Vũ trấn làm ví dụ.
Khi ở thành trấn cấp 3, Phượng Vũ trấn có thể dung nạp số lượng nhân khẩu là 10 ngàn. Thêm nữa, thì chất lượng sinh hoạt của cư dân sẽ bị hạ xuống, sự tin tưởng của dân cũng giảm theo.
Sau khi thăng cấp, trở thành thành nhỏ, số lượng nhân khẩu Phượng Vũ thành có thể dung nạp mới đạt tới 100 nghìn!
Binh lực thì sao?
Khi là thành trấn cấp 3, Phượng Vũ trấn có binh lực cũng chỉ là vài trăm.
Dù là mở rộng thêm một lần này, binh lực của Phượng Vũ trấn hiện tại vẫn chưa thể đạt tới một ngàn! Đây là nếu tính cả dân binh không tham gia!
Cũng khó trách tên thủ lĩnh đạo tặc kia một mực tin tưởng, Phượng Vũ trấn nhất định sẽ diệt vong.
Nếu như đại thủ lĩnh Hắc Phong trại thật mang binh đến tấn công, Phượng Vũ trấn đung là không thể ngăn được! Cho dù là có quái vật như Tô Mục ở đây, hắn có thể ngăn cản một người, mười người, nhưng còn ngăn cản một ngàn người, mười nghìn người thì sao?
Huống chi…
Đại thủ linh của Hắc Phong trại, là một vụ võ tướng chân chính!
Sau khi Tô Mục và Lạc Thiên Thiên tiêu hóa thông tin này, Bạch Kỳ Sơn nói: “Trừ đó ra, chính là phương diện binh chủng. Dựa theo vị thủ lĩnh đạo tặc kia nói, Hắc Phong trại vốn có 100 binh chủng đặc thù. Một bộ phận được phái ra để nâng đỡ sơn trại nhỏ khác, lại bị chúa công giết mười người lúc dưới tường thành, trước mắt số lượng binh chủng đặc thù trong Hắc Phong trại, hẳn là bảy mươi, tám mươi người.”
“Binh chủng tinh anh có số lượng khá nhiều, chừng bốn, năm trăm người, còn lại là thổ phỉ và cường đạo.”
Một trăm binh chủng đặc thù, năm sáu trăm binh chủng tinh anh, hơn hai mươi ngàn binh chủng cơ sở và binh chủng tiến giai, Tô Mục có thể khẳng định, vị đại thủ lĩnh Hắc Phong trại này, tuyệt đối là đại BOSS ẩn tàng giai đoạn trước của trò chơi!
Thực lực như vậy, đối với người chơi lãnh chúa chỉ có thể là ngẩng đầu ngưỡng vọng.
E là, dù có công hội trong trò chơi, thì phải vài công hội liên hợp, mới có thể toàn lực tiêu diệt nó!
“Không thể khinh thường a…”
Thở ra một hơi dài, cho mình tỉnh táo hơn chút, Tô Mục hỏi lại lần nữa: “vậy võ tướng thì sao?”
Lúc này, sắc mặt Bạch Kỳ Sơn nghiêm trọng hẳn lên.
Hắn suy nghĩ rồi nói ra: “Trong quá trình thẩm vấn, thuộc hạ nói bóng gió, sau nhiều lần thử có thể chắc chắn, đại trại chủ Hắc Phong trại gọi là Hàn Ly…là võ tướng!”
“Một võ tướng chân chính… trên cực hạn binh chủng!”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận