Người đăng: Black Joker
"Đúng vậy a."
"Ta thua rồi."
Chật vật từ trên mặt đất đứng lên, Hàn Ly có chút thê lương nhìn phía sau lưng mình.
Hắn thấy được Tô Mục mang đến một trăm bốn mươi tên binh chủng tinh anh, cũng nhìn thấy được Lạc Thiên Thiên đang trốn ở giữa những tên binh chủng tinh anh này. Nhìn thấy Lạc Thiên Thiên chỉ mặc một thân trang bị thấp kém, ngay cả gương mặt xinh đẹp đều bị che phủ bởi một cái mũ giáp xấu xí, chỉ lộ ra một đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn cùng vui mừng.
Càng thấy được những tên thủ hạ của hắn!
Lúc này.
Đã có không ít tên thủ hạ dưới trướng của hắn trốn đi. Liền ngay cả mười mấy tên thủ lĩnh đạo tặc mà hắn tự tay huấn luyện ra kia cũng đều chạy đến biên giới quảng trường, tùy thời chuẩn bị đào tẩu.
Nếu là hắn còn có át chủ bài, những tên thuộc hạ này còn có thể lưu lại.
Nếu như hắn suy tàn như rồi thì. . . Những tên thuộc hạ này tuyệt đối sẽ lập tức trốn đi!
Nếu nghĩ đến mệnh lệnh cho đám thuộc hạ vây công Tô Mục, trợ giúp mình thoát ly khốn cảnh đã là không thể nào. Nhìn dáng vẻ của những tên thuộc hạ này liền biết được, bọn hắn đã sớm bị chiến lực của Tô Mục dọa cho bể mật gần chết.
Tâm tính của hắn mỏng lạnh.
Luôn luôn dùng sức mạnh cùng sự tàn bạo để thống trị tòa sơn trại. Khi sức mạnh của hắn không còn, lâm vào nguy hiểm thì những tên thuộc hạ này cũng sẽ không nỗ lực sinh mệnh của mình để đến cứu viện hắn.
Nguy hiểm!
Tuyệt cảnh!
Nhìn thấy Tô Mục gần trong gang tấc, Hàn Ly đau thương cười một tiếng: "Đúng vậy a, ta thua rồi. Nhưng mà ngươi cũng không có đột phá binh chủng cực hạn! Không có phương pháp chính xác thì ngươi mãi mãi cũng không thể đột phá cực hạn này!"
"Thả ta rời đi."
"Chỉ cần ngươi đáp ứng thả ta rời đi, ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp đột phá binh chủng cực hạn, để ngươi trong thời gian ngắn nhất vượt qua khoảng cách, trở thành võ tướng!"
"Toàn bộ tất cả những gì bên trong Hắc Phong trại cũng đều thuộc về ngươi!"
"Hai đao."
Không để ý đến điều kiện của Hàn Ly, Tô Mục nhàn nhạt phun ra hai chữ.
"Cái gì?"
Hàn Ly không hiểu.
"Nội trong hai đao giết chết ngươi!" Tô Mục lần nữa hướng về phía bước một bước, nói: "Lúc ngươi chết đi thì cũng chính là lúc ta đột phá cực hạn của mình!"
"Ha ha!"
Hàn Ly cười cười: "Ta ngược lại cũng muốn nhìn, ngươi làm như thế nào để giết chết ta chỉ với hai đao!"
Một câu nói ra.
Hàn Ly bỗng nhiên giơ phượng chủy đao lên cao.
Chớp mắt!
Một đạo đao quang sáng chói liền từ phượng chủy đao phát ra!
Tô Mục nói không sai, lúc chiến đấu trước đó thì Hàn Ly có thể thi triển ra số lần võ tướng kỹ liền không nhiều lắm. Xác thực mà nói thì hắn còn có thể phóng thích một lần võ tướng kỹ cuối cùng!
Một lần võ tướng kỹ cuối cùng này, hắn là phải chờ đến thời điểm mấu chốt nhất để bảo vệ mạng sống của mình.
Mà bây giờ, chính là thời điểm mấu chốt nhất!
Đao quang sáng chói phát ra vạch phá bầu trời . Nhưng mà Hàn Ly chém ra một đạo võ tướng kỹ này cũng không phải là chém đến Tô Mục mà chém đến vị trí của Lạc Thiên Thiên đang được hơn một trăm tên binh chủng tinh anh bao bọc ở bên trong cách xa mấy chục mét!
Võ tướng kỹ không có tác dụng đối với Tô Mục.
Liên tiếp mấy lần võ tướng kỹ chém vào trên người của Tô Mục đều không thể tạo thành lực sát thương lớn, Hàn Ly liền đã ý thức được điểm này.
Cho nên.
Một đạo võ tướng kỹ cuối cùng này Hàn Ly không sử dụng với Tô Mục, mà là nhắm ngay Lạc Thiên Thiên!
Được một trăm bốn mươi tên binh chủng tinh anh bảo vệ, đủ để nhìn ra được Tô Mục rất quan tâm đến vị lãnh chúa này. Nếu đã như vậy thì phải chơi chiêu mới là lựa chọn tốt nhất hiện tại của Hàn Ly.
Chém ra một đao.
Hàn Ly không có chút nào do dự, thậm chí liền nhìn một chút kết quả cũng không có hứng thú. Ngay lập tức bỏ chạy về phía ngược lại!
Nếu như Tô Mục không quan tâm đến vị lãnh chúa kia thì hắn chỉ có thể tự nhận không may.
Nếu như Tô Mục chạy đến cứu viện vị lãnh chúa kia thì cơ hội để hắn chạy thoát liền đến!
Tô Mục sẽ cứu Lạc Thiên Thiên sao?
Không hề nghi ngờ.
Lúc phát giác được ý nghĩ của Hàn Ly ở một khắc này, thân hình của Tô Mục mãnh liệt phóng về phía Lạc Thiên Thiên!
"Dù là biết Lạc Thiên Thiên là người chơi, chết có thể phục sinh, dù là biết ở trên người của Lạc Thiên Thiên không trang bị gì cả, chết cũng không có tổn thất quá lớn, nhưng Tô Mục vẫn làm ra lựa chọn như vậy.
Lấy một trả một.
Như thế mà thôi.
Võ tướng kỹ chém ra, thân ảnh của Tô Mục cũng mãnh liệt phóng đi, tất cả đều tiến hành cùng một lúc.
Ngay đúng lúc đạo đao quang sáng chói này chưa tới gần, thì thân hình của Tô Mục đã xuất hiện ở trước mặt Lạc Thiên Thiên. Sau đó huyền thiết Mạch đao chém ra, cùng phát sinh va chạm với một loại đao quang khác dẫn đến một tiếng nổ lớn.
"Đao thứ chín!"
Một loại âm thanh không có một chút cảm xúc vang lên ở trên quảng trường nhỏ.
Cùng một lúc khi chém vỡ võ tướng kỹ của Hàn Ly, thân hình của Tô Mục liền nhanh chóng đuổi theo phương hướng mà Hàn Ly chạy trốn!
Oanh!
Đôi chân được bao phủ giáp chân giẫm mạnh ở trên mặt đất, lưu lại một vết nứt lớn. Thân hình của Tô Mục phóng lên trên trời, trong nháy mắt vượt qua hơn khoảng cách mười mét, lập tức rút ngắn khoảng cách giữa hắn cùng Hàn Ly.
Oanh!
Thân hình hạ xuống, Tô Mục lại toàn lực một cước giẫm trên mặt đất, thân thể lần thứ hai phóng lên bầu trời.
Lại rút ngắn thêm khoảng cách gần mười mét!
Dù sao Hàn Ly cũng đã lớn tuổi.
Cho dù có sức mạnh vượt qua Tô Mục thì từ lâu cũng không phải ở trạng thái đỉnh phong. Chính diện đối chiến, hắn bị nghiền ép, bây giờ so đấu tốc độ, hắn lần nữa bị nghiền ép!
Mỗi một lần tiếng nổ lớn vang lên, đều đại biểu cho Tô Mục tới gần vài mét. Mỗi một lần tiếng nổ lớn vang lên, đều đại biểu cho khoảng cách tử vong của Hàn Ly tiến thêm một bước.
Cuố cùng.
Khi Tô Mục sắp tới gần thì Hàn Ly nhảy lên một tòa kiến trúc ở biên giới quảng trường nhỏ. Chỉ cần lại nhiều một giây, hắn liền có thể nhảy xuống, tiến vào khu rừng ở phía sau Tụ Nghĩa Đường!
Đến lúc kia thì cho dù tốc độ không bằng Tô Mục, hắn cũng có thể dựa vào hoàn cảnh quen thuộc của mình, thoát khỏi sự truy sát của Tô Mục!
Nhưng mà.
Ngay lúc này.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên ở bên tai của hắn, làm cho ở trong lòng của hắn vì đó run lên, ngay cả động tác nhảy lên cũng bị chậm một giây!
"Một đao cuối cùng!"
Oanh! ! !
Tiếng nổ lớn xen lẫn với một đạo ánh sáng vừa lóe lên rồi biến mất.
Tô Mục phóng lên trên trời, thân hình của hắn liên tục nện vào trên nóc nhà Tụ Nghĩa Đường, đánh nát một mảng đá biến thành tro bụi.
Ngay lúc Tô Mục rơi xuống thì thi thể mất đầu của Hàn Ly cũng đồng dạng rơi trên nóc nhà. Đầu của hắn thì bay ra mấy chục mét về sau, mới rơi xuống đến núi rừng phía sau Tụ Nghĩa Đường.
Tô Mục từ trên nóc nhà Tụ Nghĩa Đường đứng dậy, hai mắt nhắm lại.
Lúc này hắn không có tâm tư để ý đến chiến lợi phẩm ở trên người của Hàn Ly, cũng không có tâm tư để ý đến những tên địch nhân đang điên cuồng chạy trốn.
Sự chú ý của hắn tất cả đều tập trung đến trong cơ thể của mình!
Đột phá.
Khi hắn đuổi kịp Hàn Ly, khi hắn phóng lên trên trời, khi hắn mang theo mình toàn bộ khí thế cùng tín niệm chém ra đao cuối cùng! Thì gông xiềng ở bên trông cơ thể vỡ vụn!
Giống như trong dự liệu.
Lúc chém ra đao thứ mười này thì Tô Mục đột phá binh chủng cực hạn.
Cùng lúc đó, một quả cầu nhỏ tiểu xảo cũng xuất hiện ở trước mặt hắn.
Đây là võ tướng mô bản!
Võ tướng mô bản thuộc về Hàn Ly!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận