Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Cho Thèm Phát Khóc (Dịch)
  4. Chương 75: Còn Có Hậu Thủ

Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Cho Thèm Phát Khóc (Dịch)

  • 186 lượt xem
  • 1615 chữ
  • 2023-11-06 21:51:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mắt thấy Từ Kiệt muốn chuồng đi, Hồng Tôn tất nhiên không có khả năng đồng ý, trong nháy mắt thay đổi nụ cười “hiền lành”, lắc mình ngăn cản đường đi của hai người, cười hỏi.

“Đồ nhi ngoan, ngươi chạy vào động phủ ta làm cái gì a?”

Tuy rằng đang cười, nhưng lúc này Từ Kiệt lại cảm giác có vô tận hàn ý bao phủ mình, ngay cả Diệp Trường Thanh ở phía sau cũng rụt cổ lại, không phải, nụ cười này của phong chủ thật sự có chút dọa người.

“Sư tôn, cái kia… cái này… ta a… ta đi động phủ vốn muốn tìm sư tôn ngài, kết quả trong lúc vô tình phát hiện Trường Thanh sư đệ, liền cùng hắn đi ra.”

Tuy nói là đã sớm có chuẩn bị, nhưng đối mặt với uy nghiêm của sư tôn, Từ Kiệt nói không khẩn trương là giả.

Mà đối với việc này, Hồng Tôn lại cười lạnh nói.

“À, vậy sao?”

Đối với những lời mà Từ Kiệt nói, hắn một chữ cũng không tin, đi động phủ tìm ta? Mẹ nó đứng sờ sờ ở bên ngoài động phủ, ngươi cũng không phát hiện?

Còn có cái gì trùng hợp gặp được Trường Thanh tiểu tử, càng là nói điêu, tên này tuyệt đối là cố ý.

Chỉ là làm sao hắn biết được tiểu tử Trường Thanh ở trong động phủ của mình? Chuyện này cho tới nay đều chỉ có mình cùng Thanh Thạch biết a, vì bảo đảm an toàn, ngay cả các Trưởng Lão khác cũng không có nói.

Mọi chuyện khắp nơi lộ ra quỷ dị, chỉ là hiện tại cũng không phải thời điểm nghiên cứu sâu, trước mắt nên cân nhắc, phải giữ lại Trường Thanh tiểu tử này như thế nào, dù sao bên phía…

Sợ cái gì tới cái đó, Thạch Tùng phục hồi tinh thần lại, lúc này cũng là mở miệng nói.

“Sư đệ, đây là có ý gì?”

Trong mắt tràn đầy hồ nghi, trong lòng còn mơ hồ có chút tức giận, ngẫm lại vừa rồi mình thế mà còn cảm thấy hiểu lầm lão tửu quỷ này, hiện tại xem ra, hiện thực cho mình một cú tát.

Đối mặt với câu hỏi của Thạch Tùng, Hồng Tôn ra vẻ trấn định, cười nói.

“Sư huynh hiểu lầm rồi, gần đây ta chuẩn bị thu người này làm đệ tử, trước đó cũng không hiểu rõ, cho nên đem hắn vào trong động phủ ta, chuyện này hẳn là rất hợp tình hợp lý đúng không?”

Nghe vậy, Thạch Tùng đánh giá Diệp Trường Thanh một phen từ trên xuống dưới, phát hiện tu vi chỉ có Kết Đan Cảnh, ngoại trừ diện mạo ra, hình như cũng không có chỗ nào xuất sắc, phản ứng đầu tiên chính là lão tửu quỷ này lại đang lừa gạt mình.

Đang định mở miệng, nhưng Hồng Tôn lại nói trước một bước.

“Sư huynh, sư đệ thân là chủ một phong, chuyện thu đệ tử hẳn không vi phạm quy định tông môn chứ?”

Không biết Hồng Tôn có ý gì, nhưng Thạch Tùng vẫn gật đầu.

Các phong trong Đạo Nhất tông, ngày thường trên cơ bản đều là phong chủ các phong quyết định, Chấp Pháp Đường cũng không thể tùy ý nhúng tay vào, huống chi việc có thu đồ đệ hay không, có thể xem kà chuyện riêng, không có lý do gì để quản.

Không chỉ có Thạch Tùng, mà ngay cả Từ Kiệt ở bên cạnh cũng tràn đầy nghi hoặc, sư tôn muốn làm cái gì? Hoàn toàn không đoán được, nhưng trong lòng cứ cảm thấy sắp xảy ra chuyện a.

Dưới ánh mắt chăm chú của mấy người, trên mặt Hồng Tôn dần dần lộ ra một nụ cười, nói.

“Vậy là được rồi, hơn nữa gần đây ta dự định tiến hành một ít khảo nghiệm với tiểu tử này, cho nên tạm thời không đi doanh trại gần biển được, đây có thể xem là tình huống đặc thù đi, chờ khảo nghiệm chấm dứt, ta sẽ tự mình đưa tiểu tử này đi doanh trại gần biển.”

Mẹ kiếp, lời này vừa nói ra, Từ Kiệt tê dại, mình tính toán nhiều như vậy, không nghĩ tới cuối cùng lại bị sư tôn rút củi dưới đáy nồi.

Hơn nữa, cứ như vậy, hắn đúng thật là không có cách gì, về phần cái gì mà sau này lại đưa đến doanh trại gần biển, quả thực đều là bìa đặt.

Hôm nay không mang theo được Trường Thanh sư đệ, vậy về sau càng đừng hòng nghĩ tới.

Hết lần này tới lần khác, Từ Kiệt không có cách nào nói rõ chuyện này với Thạch Tùng.

Nghe Hồng Tôn nói như vậy, Thạch Tùng trầm xuống trong chốc lát, một đệ tử Kết Đan Cảnh, có đi hay không hình như cũng không có ảnh hưởng gì.

Hơn nữa Hồng Tôn đều đã nói như vậy, hắn cũng không có khả năng không cho chút mặt mũi.

Thôi, dù sao cũng chỉ là chuyện một người, cũng không ảnh hưởng tới đại cục.

Đang lúc Thạch Tùng chuẩn bị đồng ý, đột nhiên truyền đến một thanh âm.

“Sư tôn, đệ tử phản đối.”

Hả???

Mắt thấy Thạch Tùng đều muốn gật đầu, mẹ nó lúc này ai dám phá hoại chuyện tốt của lão phu?

Vừa quay đầu nhìn, Hồng Tôn trợn tròn mắt, chỉ thấy Triệu Chính Bình vừa mới xuất quan, đồng hành cũng ba người Liễu Sương, Lục Du Du, Vương Dao, nhanh chóng bước tới.

Nhìn bốn người, lại kết hợp với đủ loại hành động của nghịch đồ Từ Kiệt vừa rồi, Hồng Tôn nhất thời có một loại cảm giác không ổn, không phải bọn họ cũng vậy đó chứ?

Đồng thời, Từ Kiệt cũng mang vẻ mặt nghi hoặc nháy mắt với Liễu Sương, hỏi tình huống này là sao, sao lại đem đại sư huynh đến đây.

Đối với việc này, Liễu Sương nháy mắt ý bảo cứ yên tâm.

Một đám người nháy mắt qua lại với nhau, toàn thân đều tản ra khí tức tính kế.

“Sư tôn.”

Triệu Chính Bình vẻ mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Hồng Tôn, chắp tay hành lễ, lập tức dưới ánh mắt khó hiểu của Hồng Tôn, vẻ mặt chính nghĩa nói.

“Sư tôn, ta không đồng ý.”

“Ngươi không đồng ý cái gì?”

Oa nhi này có tật xấu sao, liên quan cái rắm gì tới ngươi a, ngươi lại chưa từng ăn cơm của tiểu tử Trường Thanh, đến đây góp vui cái gì chứ.

Triệu Chính Bình đích thật chưa từng ăn qua đồ ăn do Diệp Trường Thanh nấu, nhưng vừa rồi Liễu Sương tìm được hắn, nói sư tôn bởi vì lo lắng an nguy của các đệ tử, sợ đi doanh trại gần biển gặp nguy hiểm gì

Cho nên lúc này đây tính toán tàng trữ một ít người ở lại tông môn.

Đây là chuyện vi phạm tông quy a.

Vừa nghe lời này, với tính cách cương trực công chính của Triệu Chính Bình, tất nhiên là không đồng tình, lúc này liền chạy tới.

Phóng mắt nhìn toàn bộ Đạo Nhất tông, nếu như nói Thạch Tùng là lão ngoan cố mà nói, vậy Triệu Chính Bình chính là tiểu ngoan cố.

Hơn nữa còn là loại trò giỏi hơn thầy, tại một số chuyện nào đó, so với Thạch Tùng còn phải lý lẻ cứng rắn hơn, ví dụ như quy củ tông môn.

Đây cũng có liên quan đến kinh nghiệm trưởng thành của Triệu Chính Bình, từ nhỏ đã được Hồng Tôn nhặt về, lớn lên ở Đạo Nhất tông, đối với Triệu Chính Bình mà nói, Đạo Nhất tông chính là ngôi nhà duy nhất của mình, cho nên so với bất luận kẻ nào hắn càng trân trọng tông môn hơn.

Mặc dù đối mặt với sư tôn của mình, Triệu Chính Bình vẫn không chút yếu thế nói.

“Đệ tử biết sư tôn quan tâm sư huynh đệ chúng ta, nhưng đóng quân ở doanh trại gần biển là do tông môn quy định, vả lại, nếu mỗi người đều không muốn đi đóng quân ở doanh trại gần biển, có phải là muốn mặc cho những thủy tộc kia tiến vào Đông Châu ta gây họa hay không?

Nếu Đạo Nhất tông ta thân là chính đạo đứng đàu Đông Châu, vậy tát nhiên phải lấy hộ vệ dân chúng Đông Châu làm nhiệm vụ của mình.”

“Không phải, vi sư ta…”

“Nếu tông môn đã quy định, mỗi một năm luân phiên, toàn bộ đệ tử các phong phải đi, như vậy toàn phong phải đi.”

“Ngươi nghe ai nói chuyện này, ta…”

“Sư tôn lo lắng cho sự an toàn của các đệ tử.”

“Ngươi im miệng cho ta.”

“Nhưng thân là đệ tử Đạo Nhất tông, đối mặt với yêu ma, hẳn sẽ không sợ hãi, sẽ kiên cường bảo vệ Đông Châu.”

Hồng Tôn mở miệng, Triệu Chính Bình cũng mở miệng, hai người mỗi người một tiếng, đến cuối cùng, thế nhưng vẫn là thanh âm của Triệu Chính Bình vượt qua thanh âm của Hồng Tôn, trực tiếp khiến cho lão đầu mất bình tĩnh.

“Đại sư huynh đúng là trâu bò a.”

Đối mặt với một màn này, đám người Liễu Sương, Từ Kiệt ngược lại không thấy bất ngờ gì, dù sao số lần đại sư huynh cãi nhau với sư tôn cũng không ít, nhất là thời điểm đại sư huynh lý lẻ cứng rắn, cho dù là sư tôn cũng không có cách nào cãi được với hắn.

Mắng không được, đánh cũng không được, nói như thế nào đây, tựa như tảng đá trong nhà xí, vừa thối vừa cứng.

Nói như vậy có thể có chút quá, nhưng sự thật chính là như thế, đại sư huynh chính là một người kiên cường như thế.

“Tình huống hiện tại là sao?”

Lúc này, Từ Kiệt cũng truyền âm hỏi Liễu Sương.

“Chuẩn bị một chút hậu thủ, sợ ngươi làm không ổn.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top