- Trang Chủ
- Xuyên không
- Ta Mang Theo Bên Mình Không Gian Săn Thú (Dịch)
- Chương 30: Tiểu Tử Này Nhìn Trộm Nữ Thần May Mắn Tắm Rửa Sao ??
Đám người đã hiểu, vì để Lục Trạch dành được vị trí tốt trong thực tập tốt nghiệp, hiệu trưởng quyết định đổ máu.
Dù sao, nếu thật sự được đại học Liên Bang đề cử, thì một ngôi trường có học sinh được đại học Liên Bang đề cử sẽ có thể thu hút rất nhiều thiên tài của Turon tinh hệ đến học tập. Huống chi còn có một thiên tài như Lục Trạch, thậm chí còn có cả thiên tài như Lục Ly, muội muội của Lục Trạch!
Lợi ích nhiều lắm, thành quả có được nhiều hơn vốn đầu tư rất nhiều.
Đương nhiên, tất cả đều cần Lục Trạch dựa vào thực lực bản thân thực hiện mới được, võ giả ngũ phẩm thắng được Nhậm Triển mạnh nhất trường, đó là thiên tài đã bước vào võ giả cửu phẩm.
Nếu như không có thực lực, thì không nên trách người khác.
- Cửa ải tiếp theo!
Biểu hiện của Lục Trạch đã làm chấn kinh và hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người. Dù sao võ giả ngũ phẩm vượt cấp chém giết Lợi Nhận Ma tộc, chiến tích kiểu này là cực kỳ hiếm có trong trường học.
- Má nó! Đây là Trùng tộc? Đây là ấu trùng của Tinh nhuệ cấp Trùng tộc? Vận may quỷ quái gì thế? Có phải tiểu tử này nhìn lén nữ thần may mắn tắm rửa? Được sắp xếp như vậy?
Mọi người nhìn thấy đối thủ của Lục Trạch, có chút câm nín.
Đối thủ của mỗi người là chủng tộc với đẳng cấp được chọn lựa ngẫu nhiên trong dữ liệu tổng hợp của Liên Bang, mà Trùng tộc lại chính là thứ mà võ giả đẳng cấp thấp không muốn đụng phải nhất, nhục thể của nó mạnh đến biến thái, phương thức công kích thì quỷ dị, vô cùng khó chơi.
Thời khắc này Lục Trạch cũng ngây ra, hắn nhìn con côn trùng khổng lồ bộ dạng uốn éo trước mặt, nhịn không được khóe miệng giật giật.
Lớp giáp xác màu đen thật dày, sáu cái chân tráng kiện bén nhọn, cái đầu dữ tợn, phía trên cái đầu còn có khoảng mười mấy xúc tu ốm dài nhọn hoắc đang vặn vẹo không ngừng.
Mẹ ôi, dáng dấp của con này còn độc đáo hơn cả người “cầu gai” ban nãy.
Quả nhiên, trong vũ trụ sinh vật gì cũng có.
Côn trùng vừa xuất hiện liền mở to giác hút dữ tợn hướng về phía Lục Trạch, đồng thời phát ra tiếng rít chói tai, đám xúc tu dài nhỏ trên đỉnh đầu nó đánh tới Lục Trạch từ hai hướng khác nhau.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, xúc tu hóa thành tàn ảnh, cả vùng không gian như bị mạng nhện bao phủ trở thành một lồng giam tử vong, mà Lục Trạch chính là con bướm nhỏ bé đáng thương bất lực kia.
Khí tức cực kỳ nguy hiểm khiến Lục Trạch lập tức tiến vào trong trạng thái chiến đấu, giống như đang đi săn trong không gian thì đụng độ phải cường địch, đại não trở nên tỉnh táo minh mẫn.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, mũi chân liên tục điểm lên trên mặt đất, thân hình lơ lửng không cố định, tránh thoát được tất cả xúc tu đâm về phía hắn.
- Má nó! Công kích như vậy mà cũng có thể tránh thoát?!
Đám người bên ngoài quan sát trận chiến đều kinh thán, toát mồ hôi lạnh. Công kích như vậy, nếu là bọn hắn thì chắc chắn không kịp làm bất kì thao tác gì, trực tiếp bị chém thành vụn thịt.
Ngay cả hiệu trưởng và các chủ nhiệm lớp cũng ngang trọng nhìn màn hình, đừng nói là võ giả ngũ phẩm, cho dù là võ giả bát phẩm cũng không chắc có thể tránh thoát được công kích như thế.
- Ta cảm thấy tiểu tử Lục Trạch này không chỉ kiên trì được năm phút, nói không chừng còn có thể làm bị thương con côn trùng kia nữa.
Hiệu trưởng chậm rãi mở miệng nói.
- Không phải chứ hiệu trưởng? Nếu ngài nói cậu ta kiên trì nổi năm phút thì chúng ta còn tin được.
Đám người hơi sững sờ:
- Nhưng với tình huống bây giờ tiếp cận đã là rất khó, cho dù tiếp cận được, thì Lục Trạch cũng không thể phá hủy lớp trùng giáp kia trong thời gian ngắn.
Hiệu trưởng mỉm cười sâu xa:
- Ta tin tưởng thực lực của tiểu tử này.
Trên lôi đài.
Lục Trạch lạnh lùng nhìn đám xúc tu đang công kích, hắn lại không cách nào tiếp cận được, xúc tu này quá linh hoạt, cong mình uốn éo giữa không trung như một con rắn tham ăn, hình chữ L, hình chữ S, hình chữ M đủ loại tư thế đều có thể làm ra, mỗi lần đều có mấy xúc tu đâm tới hắn.
Lục Trạch nhíu mày, con côn trùng này không hề di động đã có thể bức ép hắn tới mức này, có chút mạnh đây.
Nếu nói như vậy, ta cũng phải dốc toàn lực.
Mắt Lục Trạch sáng lên, hắn vốn chỉ thúc giục thực lực của hai tiểu cảnh giới viên mãn, xem ra thực lực như thế không phải là đối thủ của con côn trùng kia.
Thân thể hắn đột nhiên lóe lên bạch quang, sau đó tốc độ tăng vọt, nháy mắt đột phá khỏi phong tỏa của xúc tu, xuất hiện ngay phía trước con côn trùng.
- Chết!!
Oanh!
Một quyền được đấm ra mang theo âm bạo chói tai, đánh thẳng vào đầu con trùng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận