Hắn sờ cằm, suy tư một lát, phải nói là chiêu vừa rồi quá soái!
Bây giờ tôi thể của hắn đã hoàn toàn viên mãn, khoảng cách đến cảnh giới phía trên cũng không còn nhiều, hay là tiếp theo chuyển sang lĩnh ngộ thần thông nhỉ?
Nghĩ là làm, Lục Trạch lấy ra quả cầu pha lê Phong hệ và đoàn sáng nhỏ màu tím nhạt, bắt đầu tu luyện.
...
Hai ngày sau, buổi sáng.
Lục Trạch ngồi xếp bằng mở miệng, đáy mắt hiện lên thanh quang.
- Hô...
Hắn chậm rãi thở ra một hơi, đứng dậy.
Cuối cùng thực tập tốt nghiệp cũng bắt đầu!
Hắn siết chặt bàn tay, hài lòng nhếch miệng. Liên tục tu luyện ngày đêm trong một tháng, đổi lấy lực lượng phun trào bành trướng trong cơ thể.
Trong hai ngày cuối cùng, hắn đã tiêu hao sạch sẽ quả cầu pha lê Phong hệ, hiện tại trình độ nắm giữ thần thông của hắn không hề thấp. Mặc dù không thể so sánh với Thanh Lang khổng lồ kia, nhưng chênh lệch cũng rất ít.
Ít nhất sẽ không xuất hiện chuyện Phong nguyên tố là phản không do dự như trước, khiến hắn muốn khóc cũng khóc không nổi!
Cộng thêm tôi thể hoàn toàn viên mãn, lực lượng thần thông ngày càng tinh thâm, Lục Trạch cảm giác mình có thể tìm đủ toàn bộ nguyên liệu nấu ăn cho Alice.
Vừa nghĩ đến đó, bụng Lục Trạch liền kêu lên.
Tu luyện cả đêm, hắn sắp chết đói rồi.
Ra ngoài ăn điểm tâm thôi!
Sau khi ra ngoài rửa mặt, Lục Trạch đi xuống lầu.
Lục Văn, Phó Thư Nhã cùng Lục Ly đã ở dưới lầu chờ hắn.
Bởi vì hôm nay là thời gian bắt đầu thực tập tốt nghiệp của Lục Trạch, nên Phó Thư Nhã đã chuẩn bị bữa sáng phong phú cho hắn từ sáng sớm. Là cha mẹ, bọn họ lại không phải là võ giả cường đại gì, nên chỉ có thể dùng cách của mình cổ vũ động viên hắn như thế.
Lục Ly thấy Lục Trạch xuống, cười nhìn hắn nói:
- Ca ca, cố lên nha! Lớp ta có rất nhiều cô gái ái mộ ngươi, chờ ngươi lấy được thành tích tốt, chắc chắn các nàng sẽ ôm ấp yêu thương...
Nói đến đây, trong đầu Lục Ly lại hiện lên hình ảnh một thiếu nữ tóc lam với nụ cười xán lạn.
Không biết vì sao, nhưng mà trong dạ dày hơi chua.
Lục Trạch nghe vậy, ánh mắt sáng lên:
- Ôm ấp yêu thương cái gì chứ... Thật không?
- Hừ, có vẻ ca ca rất mong chờ ha?
Lục Ly thấy Lục Trạch hai mắt sáng trưng thì hơi híp mắt lại, thanh âm dịu dàng.
Sắc mặt Lục Trạch cứng đờ, vội vàng ho một tiếng, nghiêm túc nói:
- Nói đùa gì thế? Ta là loại người đó sao? Ta chính là một người đứng đắn!
- A Trạch, ta nói cho con nghe, người không phong lưu phí hoài tuổi trẻ, được những học muội đáng yêu như thế ôm ấp yêu thương, con lại còn do dự? Con có còn là đàn ông... Phốc...
Lục Văn đang nở nụ cười xấu xa dạy Lục Trạch thế nào mới là đàn ông chân chính lại một lần nữa bị Phó Thư Nhã mặt không thay đổi trấn áp.
Mặc dù bị trấn áp, nhưng lúc này đây trong lòng Lục Văn lại tràn đầy chờ mong.
Hi vọng các học muội kia có thể khiến cho A Trạch yêu các nàng, như vậy thì A Ly có thể làm áo bông nhỏ của ba ba rồi!
- Con ngoan à, đừng nghe cái tên không biết xấu hổ này nói bậy, con cứ gắng sức trong thực tập tốt nghiệp là được, đừng quá cưỡng cầu, quan trọng nhất vẫn là an toàn của mình.
Ánh mắt Phó Thư Nhã đầy từ ái, nàng đưa tay xoa đầu Lục Trạch, nhẹ nhàng nói:
- Cũng đừng để bị thương...
Thấy Phó Thư Nhã lải nhải, Lục Trạch đắc ý cười cười:
- Mẫu hậu cứ an tâm, nhi thần sẽ không làm nhục sứ mệnh!
Nhìn bộ dạng làm trò của Lục Trạch, Phó Thư Nhã tức giận lườm hắn một cái:
- Tên tiểu tử này, biết nghe lời là được rồi.
- Hắc hắc, một tuần lễ thực tập tốt nghiệp này, công ty của cha sẽ phát sóng trực tiếp phần thi của A Trạch, ngươi không được làm cha mất mặt đấy!
Lục Văn chật vật đứng dậy, cười nói như không có việc gì.
Đây là lần liên hợp thực tập tốt nghiệp đầu tiên, cơ quan giáo dục của Turon tinh hệ đặc biệt làm một trang web phát sóng trực tiếp thực tập tốt nghiệp.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận