Trang chủ của web sẽ phát trực tiếp phần thi của mười tuyển thủ hạt giống cao nhất, mà người xem cũng có thể dựa theo tên và số báo danh của thí sinh mình muốn xem, tìm phát sóng trực tiếp phần thi của ngươi đó.
Có thể biết được đến lúc ấy sẽ có bao nhiêu người chú ý đến lần thực tập tốt nghiệp này.
Toàn bộ Nhân tộc của Turon tinh hệ đều đang nhìn!
Ngay cả Lục Văn cũng muốn thật nhiều người biết con trai nhà mình ưu tú đến cỡ nào.
Lục Trạch cười gật đầu:
- Cha cứ yên tâm.
- Được rồi, ăn cơm thôi, đừng để đến muộn.
Ăn xong điểm tâm, Lục Trạch cùng Lục Ly ngồi xe tới trường học.
Sau khi xuống xe, hai người đi qua cổng trường đã bị người ta vây kín, đến một lối vào khác.
Lục Ly ngừng lại, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt lấp lóe nhìn Lục Trạch:
- A, Lục Trạch.
- Ừm?
Lục Trạch có chút cảnh giác nhìn Lục Ly, người này lại muốn lừa mình?
Lục Ly mỉm cười:
- Ta muốn đánh cược với ngươi?
Lục Trạch hơi sững sờ, hơi nghi hoặc mở miệng hỏi:
- Đánh cược? Cược cái gì?
- Thì cược xếp hạng của lần này đi, nếu Lục Trạch ngươi được hạng nhất, ta sẽ đưa cái kia cho ngươi.
- Thật sao?!
Tim Lục Trạch đập rộn lên, có chút không dám tin nhìn Lục Ly đang cười khẽ.
Cái kia mà Lục Ly nói, đương nhiên Lục Trạch biết đó là gì, chính là file ghi âm trẻ trâu của hắn!
Đây chính là thóp của hắn, lịch sử đen tối của cuộc đời!
Không ngờ nàng lại muốn đưa cho hắn?
Không được! Nhất định phải được hạng nhất, đây chính là cơ hội duy nhất loại bỏ lịch sử đen tối kia!
Hắn cũng không mặt dạn mày dày đến mức đi thám hiểm khe rãnh gì gì đó.
Lục Ly nhìn bộ dáng kích động của Lục Trạch, cười nói:
- Có thắng thì phải có thua, nếu như xếp hạng của ca ca thấp hơn mười người, A Ly sẽ nói cho ba ba nha?
Lục Trạch: "!!"
Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra!
Lục Ly mỉm cười:
- Sao thế? Ca ca không muốn? Vậy thì A Ly rút lại lời...
- Không! Muốn! Rất mong muốn!
Thấy Lục Ly dự định thu hồi mấy lời vừa rồi, Lục Trạch lập tức hét lớn, điều này khiến ánh mắt đám học sinh đang lén lút nhìn hai người bọn họ càng trở nên kỳ quái.
- Ê, các ngươi nói xem, cái kia mà nữ thần đại nhân nói có phải là...
- Việc này cũng có thể lắm! Thua nói cho ba ba, chắc chắn là phải bị đánh gãy chân nha!
- Không thể nào...? Nữ thần đại nhân cùng Lục Trạch học trưởng chính là hai anh em mà?!
- Bị khùng hả? Lục Trạch học trưởng là chồng ta, tỷ tỷ đại nhân là tỷ tỷ của ta, sao có thể chứ!
-... Ngươi thích là được rồi.
Lục Trạch: "..."
Bởi vì tu vi tăng lên nhiều, thính lực của hắn trở nên cực mạnh.
Điều này từng khiến hắn rất vui mừng, chí ít sẽ không xuất hiện tình tiết máu chó nữ sinh thổ lộ với hắn đột nhiên gió quá to, hoặc là đúng lúc có xe đi ngang qua khiến hắn không nghe rõ.
Nhưng hiện tại hắn rất xấu hổ.
Nên biết, hai người vốn không phải anh em ruột...
Nói thật, cảm giác của hắn đối với Lục Ly rất phức tạp. Trí nhớ của hắn hoàn toàn dung hợp với tiền thân này, tiền thân này đã xem Lục Ly là muội muội trong mười bảy năm qua, mặc dù bây giờ không phải anh em ruột, nhưng thứ tình cảm anh em suốt mười mấy năm đó sao có thể dễ dàng xóa bỏ?
Mà bản thân hắn lại xem Lục Ly là thiếu nữ xinh đẹp. Điều này sẽ dẫn đến hiện tại hắn xem Lục Ly như muội muội mình cũng không được, mà xem như thiếu nữ xinh đẹp cũng không được.
Huống chi, ai biết cái con người lòng dạ hiểm độc đó có cảm giác gì với hắn?
Phi! Nói kiểu đó cứ như mình có ý tứ với nàng?
Không thể nào!
Cho dù hắn có chết, cho dù có bị Tinh Không Cự Thú ăn sạch, hắn cũng sẽ không thích cái con người lòng dạ hiểm độc này!
Không thèm đếm xỉa đến quần chúng ăn dưa, Lục Trạch mỉm cười nhìn Lục Ly:
- Xem ra, cái kia sẽ là của ta.
Lục Ly ánh mắt lấp lóe, không nói gì, nàng vẫy tay chào Lục Trạch rồi mỉm cười quay người rời đi.
Đi vào lớp, Lục Trạch lập tức cảm nhận được bầu không khí có chút khẩn trương.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận