Nếu như trường học của mình hứa hẹn thật nhiều tài nguyên tu luyện, không biết cậu ta có hứng thú hay không?
Theo như bình thường, nhân vật cấp bậc Công Tử trên việc tu luyện đều đi con đường của riêng mình, nếu cần cũng chỉ là cần danh sư ngẫu nhiên chỉ điểm cùng với thật nhiều tài nguyên tu luyện mà thôi.
Danh sư chỉ điểm, bọn hắn không sánh bằng hai vị trên kia, nhưng nếu là tài nguyên tu luyện thì vẫn có thể cân nhắc.
Các vị lão sư hạ quyết tâm, chờ thực tập tốt nghiệp kết thúc, lập tức liên hệ với trường học của mình, xin nguồn tài nguyên tu luyện mức độ lớn nhất!
Danh tiếng của của một trường học có Công Tử sẽ được nâng lên rất nhiều, mà những học sinh còn lại cũng sẽ lấy Công Tử làm tấm gương, anh dũng theo đuổi, tạo nên một vòng tuần hoàn tốt, mang lại hiệu quả tuyệt vời.
Thời gian dần trôi, sắc trời nơi bán cầu Lục Trạch ở hoàn toàn ảm đạm hẳn.
Bầu trời không mây, chỉ có ánh sao chiếu xuống, bao phủ cả Hoàng Nham Thạch Lâm trong ánh sáng bàng bạc, hung thú ngày ngủ đêm thức bắt đầu gầm thét, khi đêm về cũng là lúc bầu không khí bắt đầu trở nên nguy hiểm.
Chỉ sợ sẽ có không ít học sinh sẽ bị loại ngay trong đêm đầu tiên?
Lục Trạch sờ cằm, tùy tiện tìm một cột đá thuận mắt, đưa tay nhấn một cái, quang huy nhàn nhạt màu lưu ly chợt lóe lên, khu vực với diện tích một mét năm mà bàn tay chạm vào lập tức hóa thành bột mịn.
Rất nhanh, một cái hang động thoải mái đã được làm xong.
Quần chúng vây xem: "..."
Có vài người có chút câm nín cúi đầu nhìn xem tay mình.
Đều là tay giống như nhau, sao tay của hắn lại ưu tú hơn chứ?
Rõ ràng cảm giác chỉ là tiện tay nhấn một cái, vậy mà lại ra một cái hang động?
Một vài lão sư ánh mắt sáng lên, rơi vào trầm tư. Dường như bọn hắn đã thấy loại lực lượng này ở đâu đó.
Sau một lát, có người nghĩ tới, ánh mắt hắn trợn to, không dám tin nhìn Lục Trạch trong phần trực tiếp.
Tiểu tử này chính là thiên tài thật sự, đó là dấu hiệu của vận dụng lực lượng cực kỳ thành thạo!
Thậm chí, có khi tiểu tử này đã thức tỉnh thần thông phương diện lực lượng!
Nếu thật sự là như vậy, chỉ e đánh giá về Lục Trạch lại được nâng cao.
Mà trong nhà, Lục Văn hoàn toàn ngây ra nhìn Lục Trạch tiện tay nhấn một cái đã làm xuất hiện một cái động lớn, hắn nhìn tay mình một chút, khóe miệng co giật.
Sau đó, hắn đưa tay lên không trung, mô phỏng theo nhấn thử một cái, rồi hiếu kỳ hỏi Lục Ly:
- A Ly, đây là nguyên lý gì?
Phó Thư Nhã cũng tò mò nhìn Lục Ly, thiên phú võ đạo của hai người bọn họ không tính là quá tốt, đành phải hỏi Lục Ly.
Nụ cười của Lục Ly cứng đờ, nháy mắt khôi phục bình thường, nàng lạnh nhạt mở miệng nói:
- Ba ba, cái này chỉ có thể hiểu ý, không thể nói bằng lời.
Lục Văn cùng Phó Thư Nhã đều khẽ gật đầu, mặc dù không hiểu lắm, nhưng luôn cảm thấy rất lợi hại!
Lục Ly nhìn xem bộ dáng hiếu kỳ của Lục Văn và Phó Thư Nhã, trong lòng thật sự câm nín, vì kỳ thật nàng cũng không biết đây là nguyên lí gì!
Rốt cuộc cái tên này dấu diếm nàng bao nhiêu thứ?
Mà trong một biệt thự tinh xảo, Alice đang cùng một người đàn ông trung niên óc vàng cực kỳ anh tuấn ngồi xem trực tiếp.
Trên màn sáng chỗ bọn hắn cũng đang xuất hiện cảnh tượng này, người đàn ông tóc vàng thấy thế, mắt sáng lên, mang theo vài phần kinh ngạc mở miệng nói:
- Alice, học trưởng này của ngươi có thiên phú không tồi. Tuổi còn trẻ đã vận dụng lực lượng đến mức xuất thần nhập hóa, chỉ sợ hắn đã thức tỉnh thần thông.
Alice hơi sững sờ:
- Lực lượng thần thông?
Người đàn ông mỉm cười:
- Có chút tương tự tiểu cô nương kia của Nam Cung gia, chỉ là chênh lệch trình độ vẫn hơi lớn.
Alice nghe vậy, che miệng lại:
- Tương tự Tĩnh tỷ tỷ?
Người đàn ông khẽ gật đầu.
Lúc này, Alice nở nụ cười.
Người đàn ông có chút nghi hoặc nhìn Alice:
- Cái tiểu cô nương này, có chuyện gì buồn cười à?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận