Ánh mắt mọi người lấp lóe, nhìn vẻ mặt vui vẻ của Lục Trạch, thấy hắn cười tự tin như thế, e rằng đã chuẩn bị từ sớm.
Cũng đúng, với tốc độ của hắn, chỉ cần không phải quá xui xẻo thì bỏ chạy là không thành vấn đề?
Mà lúc này Lục Trạch đã đi tới chỗ nhô lên, hắn nhìn Hoàng Tinh đằng dài chừng mười mấy mét đang kề sát vào cột đá, hốc mắt hắn ươn ướt.
Vì tìm nguyên liệu nấu ăn này, hắn đã mở ngũ giác và Phong hệ thần thông của mình đến mức độ lớn nhất, thật sự không dễ dàng mà!
Ngay tại thời điểm Lục Trạch định lấy Hoàng Tinh đằng đi, đột nhiên có một trận phong áp kinh khủng ập đến phía sau hắn.
Ánh mắt Lục Trạch lạnh lẽo, tay phải vỗ vách đá, thân thể dịch sang trái mấy met.
Xùy!
Một đạo công kích linh lực màu vàng dạng trảo xẹt qua thân Lục Trạch, lực lượng cường đại tạo nên âm thanh vang dội trong không khí.
Oanh!
Công kích đánh vào trên vách đá, phát ra một tiếng vang thật lớn, đá vụn cùng bụi đất tung bay, đáy mắt Lục Trạch lóe lên thanh quang, gió nhẹ lướt qua, bụi đất tự động bị mang đi.
Lục Trạch nhếch miệng lên, mỉm cười.
Muốn đánh lén hắn?
Ngây thơ!
Hắn quay đầu nhìn xuống, phía dưới cột đá có một con hung thú đang nhanh chóng bò lên.
Hung thú này có dáng vẻ hơi giống tinh tinh, tứ chi tráng kiện, móng vuốt to lớn bén nhọn, thân cao chừng hơn bốn mét, một tầng da lông màu vàng thật dày bao trùm toàn thân.
Nó há to cái miệng dữ tợn, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Lục Trạch, gào lên một tiếng bén nhọn.
Hừ, không phải nguyên liệu nấu ăn.
Mà trong phòng họp, các lão sư nhìn hung thú đuổi tới, hoàn toàn im lặng:
- Linh Vũ bát phẩm Hoang Thổ Viên, vận may tiểu tử này cũng quá kém rồi.
- Chỉ sợ phải sớm rời khỏi thực tập tốt nghiệp.
- Chẳng qua như vậy thì điểm tích lũy của hắn không đủ để được cử đi nữa nhỉ? Chỉ có thể thi đại học.
- Hình như là vậy.
Đám người liên tục gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng đều đang suy nghĩ, phải tranh thủ thời gian liên hệ với hậu phương nhà mình, đưa ra một vị trí tuyển sinh đặc biệt, nhất định phải cướp được tiểu tử này về tay!
Nói tóm lại, trước cứ nói xuôi theo đối thủ, rồi sau đó đâm sau lưng hắn, nhất định sẽ rất vui!
Ngay cả Lý Cuồng lẫn Harry đều hơi sáng mắt lên, nhưng trường học của bọn hắn là hai đại học tốt nhất Nhân tộc, mỗi một hành động đều liên lụy nhiều lắm, không thể tùy tiện thay đổi quy tắc được.
Mà mặc dù tốc độ lẫn thiên phú của Lục Trạch đều không tồi, nhưng biểu hiện của cậu ta vẫn chưa đủ để trường học bọn hắn thay đổi chế độ vì cậu ta, cho nên, bọn hắn có chút do dự.
Trong văn phòng tại trường học, học trưởng cùng các lão sư vẫn luôn chú ý tới Lục Trạch đều lộ ra thần sắc mất mát.
Lục Trạch một đường nhẹ nhõm tiến vào top mười, bọn hắn còn đang kích động đây, kết quả lại thành ra thế này.
Nữ thần may mắn thật sự nghịch ngợm quá!
Mà trong lớp, Alice có chút lo lắng nhìn Lục Trạch trên màn sáng:
- A Ly, học trưởng không sao chứ?
Ánh mắt Lục Ly hơi lo lắng, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười:
- Yên tâm đi, thần sắc Lục Trạch hoàn toàn không hốt hoảng, chắc chắn hắn rất tự tin sẽ làm được.
Lục Ly vừa dứt lời, Lục Trạch trên màn sáng đột nhiên biến sắc mặt. Hắn phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng!
Vừa rồi, hắn theo bản năng né tránh công kích, lại quên mất việc bảo vệ Hoàng Tinh đằng...
Lục Trạch sắc mặt cứng ngắc, run rẩy quay đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Hoàng Tinh đằng vốn dài mười mấy mét, vậy mà chỉ còn lại không tới năm mét.
Cả người Lục Trạch run lên, hắn há to miệng, yếu ớt vô lực nói:
- Ta... Hoàng Tinh đằng của ta...
Thanh âm đáng thương, nhỏ yếu lại bất lực.
Hắn chậm rãi quay đầu nhìn Hoang Thổ Viên đang gào rú vọt tới chỗ hắn, hôm nay nhất định ông đây phải đập chết ngươi a a a!!!
- Cút xuống cho ta!
Ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo, đá ra một cước, quang huy màu lưu ly chợt lóe lên, kình lực mãnh liệt như cự long gầm thét, hung hăng đánh vào Hoang Thổ Viên cách hắn chưa tới năm mét.
Oanh!!
Kình lực kinh khủng lập tức hất văng Hoang Thổ Viên ra khỏi vách đá, nó rớt thẳng xuống phía dưới.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận