- Trang Chủ
- Xuyên không
- Ta Mang Theo Bên Mình Không Gian Săn Thú (Dịch)
- Chương 97: Nói Không Chừng, Đám Hung Thú Đang Phổ Cập Giáo Dục
Lâm lão hơi dừng một chút, không an lòng nói tiếp:
- Bảo lão Vương và Larry cũng đi một chuyến đi.
Đẳng cấp võ giả ở Lunt tinh hệ không cao lắm, mạnh nhất cũng là Đan Võ cảnh, cảnh giới phía trên Huyền Vũ cảnh. Số lượng cường giả Huyền Vũ cảnh cũng không nhiều. Trong đội ngũ cứu viện phần lớn cũng là võ giả Linh Vũ cảnh, chỉ có lão Vương và Larry là cường giả Huyền Vũ cảnh lục tầng, để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, vẫn để họ đi một chuyến là hơn.
Dù sao, nơi xảy ra vấn đề là Phù Quang Sâm Lâm, bên trong còn có thiên tài như Lục Trạch. Nếu Lục Trạch xảy ra chuyện, đó chính là tổn thất của Turon tinh hệ.
Thư ký trung niên gật đầu, vội đi khỏi phòng họp.
Lúc này Harry cùng Lý Cuồng nhíu mày hỏi:
- Lâm lão, cần giúp không?
Bọn họ là lão sư của hai trường học mạnh nhất Nhân tộc, Đan Võ cảnh là hiển nhiên.
Ánh mắt Lâm lão lấp lóe, cười nói:
- Hiện tại e rằng không cần, đợi tới lúc thật có chuyện thì phiền Lý Cuồng lão sư và Harry lão sư!
Lý Cuồng cười:
- Cứ an tâm giao cho chúng ta đi!
Harry cũng cười nho nhã:
- Phiền với không phiền gì chứ, Lâm lão khách khí.
Trong lớp học, Lục Ly nhíu mày, nhìn Phù Quang Sâm Lâm yên ắng trong trực tiếp, trong đôi mắt xuất hiện vẻ lo lắng. Ai cũng nhìn ra sự không thích hợp ở đây nhưng tên ngốc Lục Trạch lại còn tâm tư thu thập linh dược!
Nhìn bộ dáng vui vẻ thu thập linh dược của Lục Trạch trong trực tiếp, Lục Ly khẽ cong môi nở nụ cười ôn nhu. Nàng cảm thấy mình có trách nhiệm khiến tên ngốc kia biết chuyện quá nguy hiểm thì không được làm.
Alice ở bên cạnh thì lấy điện thoại ra, nếu lát nữa quả thật có chuyện thì nàng sẽ liên hệ phụ thân hỗ trợ.
Trên màn hình trực tiếp cũng bộc phát trận thảo luận kịch liệt.
“Không phải nói Phù Quang Sâm Lâm rất nguy hiểm sao? Sao một con Hung thú cũng không thấy?”
“Khiếp sợ! Hung thú biến mất tập thể, đến tột cùng là nhân tính vặn vẹo vẫn là đạo đức suy đồi?”
“Hàng trên đừng giỡn nữa, ta cảm thấy tiểu ca ca thật gan lớn, thấy không thích hợp sao hắn lại không đi?”
“Chắc là sự tự tin của thiên tài?
“Ta lại cho rằng có lẽ đồ ngon hấp dẫn còn lớn hơn ấy...”
“...”
Nói trúng tim đen!
Quần chúng vây xem im lặng, từ biểu hiện của Lục Trạch tới giờ mà nói, thật đúng là khả năng này tương đối lớn!
Về phần Lục Trạch, hắn tự nhiên không phải không chuẩn bị gì. Thần thông và ngữ giác của hắn vẫn luôn triển khai mức độ lớn nhất, nếu có gì không hợp hắn lập tức chuồn ngay!
Chỉ cần hắn chạy lẹ, Hung thú sẽ đuổi không kịp hắn!
Rất nhanh, Lục Trạch đã đi tới khu vực bên trong Phù Quang Sâm Lâm. Lúc này, cuối cùng cũng xuất hiện tung tích Hung thú. Nhưng khiến Lục Trạch cứng họng là mấy đợt Hung thú hắn thấy đều là mấy chủng tộc Hung thú cùng nhau xuất hành, hơn nữa số lượng mỗi đợt đều không ít hơn mười con!
Lục Trạch:...
Từ bao giờ quan hệ của Hung thú lại tốt như vậy?
Mà đám Hung thú kia khi thấy Lục Trạch cũng không có ý tấn công mà chỉ gầm nhẹ uy hiếp, không cho hắn tới gần mà thôi.
Người đang xem trực tiếp thấy vậy đều ngớ người.
“Tình huống gì thế, đó là Ám Ảnh Báo và Thiết Trảo Hầu đúng không? Hai loại Hung thú này không phải thiên địch à? Sao lại đi cùng với nhau?
“... Nói không chừng Hung thú đang tiến hành phổ cập giáo dục tất cả Hung thú đều phải chung sống thân thiện với nhau, xây dựng xã hội hài hòa?”
“Con mẹ nó phổ cập giáo dục, lão ca ca, cầu ngươi ngồi im đi, đừng diễn nữa!”
“Ta cảm thấy việc này chắc chắn có vấn đề!
Trong phòng họp, các lão sư nhìn lẫn nhau. Hung thú thế mà liên hợp chung một chỗ, đây là lần đầu họ thấy đấy!
Kiểu này là muốn phá nát tam quan của họ à?
Nhưng nếu Hung thú vẫn tồn tại thì vấn đề chắc cũng không lớn. Nỗi lòng vốn đang thấp thỏm của Lâm lão cũng hơi an ổn.
Với thực lực của mấy người lão Vương chắc đủ xử lý.
Mà Lục Trạch nhìn bầy Hung thú đang gầm nhẹ mình, ánh mắt né tránh, cuối cùng, hắn không có lựa chọn công kích. Ai biết đám Hung thú có thật chung sống hòa bình với nhau không? Nếu sau khi hắn tấn công lại dẫn đám Hung thú khác tới thì lại không hay.
Nhưng bọn chúng đã không có ý công kích Lục Trạch thì Lục Trạch cũng vui vẻ thu thập linh dược vậy.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận