Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 7: Ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ là như thế. (3)

Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên (Dịch) (Đã Full)

  • 114 lượt xem
  • 1193 chữ
  • 2024-07-04 22:40:30

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lòng hắn lâm vào trong tuyệt vọng. Phương phủ tuy là Quốc Công phủ xuất thân từ tướng quân, nhưng cũng không có cao thủ tuyệt đỉnh tồn tại, đại bá của hắn Phương Thế mạnh hơn nữa, cũng chỉ là cấp độ đứng đầu nhất lưu.

“Ngươi rốt cuộc là ai? Là ai đang sai khiến sau lưng?”

Phương Hàn Vũ trầm giọng hỏi, hắn khó khăn đứng dậy, cánh tay cầm bảo kiếm đều đang run rẩy.

Chỉ vừa mới giao thủ, hắn đã bị chân khí của đối phương chấn bị thương ngũ tạng lục phủ, dù vậy, hắn cũng không muốn lùi bước, bởi vì nơi này là nhà của hắn.

Nam tử đeo mặt nạ cất bước đi về phía hắn, lưỡi đao chiết xạ ánh sắc lạnh, lấp lóe bên cạnh đống hoang tàn.

“Người sắp chết cần gì hiểu rõ sự thật, mọi việc trên thế gian cũng không còn liên quan gì đến ngươi.”

Nam tử đeo mặt nạ lạnh giọng nói, hắn xách nghiêng trường đao trong tay, khí lạnh trên lưỡi đao tăng vọt giống như sương mù, làm mờ thân hình của hắn.

Phương Hàn Vũ ném vỏ kiếm sang một bên, sau đó đưa tay lau đi vết máu bên khóe miệng, bày ra kiếm thức, chuẩn bị liều chết chiến đấu.

Cho dù không thể tru sát đối phương, cũng phải nghĩ biện pháp làm hắn bị thương, tranh thủ nhiều thời gian hơn cho Phương phủ.

Đúng lúc này.

Nam tử đeo mặt nạ bỗng nhiên dừng bước lại. Đang lúc Phương Hàn Vũ chần chờ, mờ mịt, một giọng nói quen thuộc mà xa lạ bỗng truyền đến từ sau lưng hắn:

“Nói không sai, nhưng ngươi có nghĩ tới người sắp chết là ngươi không?”

Phương Hàn Vũ vô ý thức quay đầu, khóe mắt vừa lúc thoáng nhìn thấy một bóng dáng như kinh hồng lướt qua bên cạnh hắn.

Đó chính là Phương Vọng!

Hắn lấy Tuyệt Ảnh Bộ nhanh chóng chạy đến, thân mang tàn ảnh, ngăn giữa Phương Hàn Vũ và nam tử đeo mặt nạ.

Thân thể Phương Vọng được bao bọc trong lớp áo trắng, thể cốt đã trưởng thành, thẳng tắp mà anh tuấn, chỉ là mặt mày còn mang nét ngây thơ. Khí phách giữa hai đầu lông mày hắn, thiếu niên bình thường cũng không có.

Ánh mắt nam tử đeo mặt nạ rơi vào vỏ kiếm được cầm trong tay phải Phương Vọng. Hắn híp mắt nói: “Bộ pháp tốt lắm, xem ngươi tuổi nhỏ như thế, quả nhiên là kỳ tài tuyệt thế. So với ngươi, người phía sau ngươi có vẻ cũng không hơn gì thế này.”

Phương Hàn Vũ nghe nói như thế, ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều, hắn chỉ sững sờ nhìn bóng lưng Phương Vọng.

Hắn đương nhiên nhớ kỹ vị đường đệ này, chỉ là nhiều năm không thấy, lại thêm nguy hiểm diệt môn sắp đến. Sau khi trở về, hắn vẫn không tìm được cơ hội ôn chuyện cùng Phương Vọng.

“Bộ pháp vừa rồi kia … Hắn cũng tập võ à?”

Phương Hàn Vũ kinh ngạc nghĩ đến. Sau khi trở về, hắn đã từng hỏi thăm phụ thân về những việc Phương Vọng từng trải qua. Vị đệ đệ này vẫn luôn ở trong Phương phủ, hắn tập được cao minh bộ pháp như thế từ chỗ nào?

Phương Vọng nhìn chằm chằm nam tử đeo mặt nạ, chợt rút ra bảo kiếm trong tay, ánh kiếm vừa ra khỏi vỏ, đôi đồng tử của nam tử đeo mặt nạ bỗng nhiên phóng đại.

Trong đôi mắt của hắn, một thanh kiếm đang biến lớn, hắn vô ý thức nhấc đao.

Phụt --

Máu tươi bắn ra, Phương Vọng xuất hiện sau lưng nam tử đeo mặt nạ, tay phải giơ kiếm, chỉ xéo minh nguyệt. Hắn hơi nâng cằm lên, cũng không quay đầu lại, nói khẽ: “Ngươi ở trước mặt ta cũng chỉ là như thế.”

Bịch!

Nhìn nam tử đeo mặt nạ mang đến tuyệt vọng cho mình ngã trên mặt đất, Phương Hàn Vũ trừng to mắt, khuôn mặt lộ vẻ không thể tin được.

Tốc độ thật nhanh!

Đó là bộ pháp gì?

Dù sao Phương Hàn Vũ cũng là cao thủ nhất lưu, hắn nhìn lại từ phía sau, cũng không thấy rõ bộ pháp của Phương Vọng, thực sự là quá nhanh, tốc độ vung kiếm của Phương Vọng lại càng nhanh hơn.

Vừa ra tay đã đánh chết cao thủ tuyệt đỉnh!

Phương Hàn Vũ chợt hoài nghi bản thân, là hắn quá yếu, hay Phương Vọng quá mạnh?

Chẳng lẽ hắn không phải là cảnh giới nhất lưu sao?

Phương Vọng xoay người, lau lưỡi kiếm vừa đâm đến trên thân nam tử đeo mặt nạ. Đợi sau khi vết máu trên lưỡi kiếm bị lau sạch sẽ, hắn mới thu kiếm vào vỏ.

Hắn giương mắt nhìn về phía Phương Hàn Vũ, nói: “Nếu còn có thể chiến đấu, vậy thì đi giết địch đi, trừ những cao thủ tuyệt đỉnh kia, ngươi vẫn còn rất mạnh.”

Dứt lời, Phương Vọng xoay người rời đi, chân đạp Tuyệt Ảnh Bộ, lướt qua tường viện, tan biến trong bóng đêm.

Phương Hàn Vũ hít sâu một hơi, nắm chặt kiếm trong tay, đi đến một phương hướng khác.

…

Phương phủ loạn, đại loạn!

Mấy ngàn gia đinh đuổi bắt người áo đen thần bí khắp nơi. Những người áo đen kia, từng người mang võ nghệ, người yếu nhất cũng có thể lấy một địch hơn mười gia đinh, chứ đừng nói đến cao thủ tuyệt đỉnh tạo thành to lớn uy hiếp.

Ầm --

Đại bá của Phương Vọng, Phương Thế đang dùng song chưởng đánh nhau cùng một người áo đen. Hai phe so đấu chân khí, áo bào điên cuồng tung bay, phảng phất sắp vỡ nát bất cứ lúc nào. Phiến đá dưới chân đã vỡ vụn, hoa cỏ bị cuốn bay, cái cây già ngoài mười bước cũng bị chấn động đến run rẩy.

“Phương Thế Chí Dương Chưởng, quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ cách nửa bước đã bước vào cảnh giới tuyệt đỉnh, nếu ngươi không phải trưởng tử Phương gia, trình độ võ học của ngươi sẽ cao hơn, đáng tiếc!”

Người áo đen đối chưởng cùng Phương Thế cười lạnh nói. Hắn cũng đeo mặt nạ, là một mặt nạ hí khúc màu trắng, trên mặt nạ phác hoạ kiểu cười nhe răng gian trá, khiến hắn trong đêm khuya trông như yêu ma quỷ quái.

Phương Thế đã tới tráng niên, song chưởng giống như bàn ủi nóng hổi, chân khí chống lại, song chưởng nóng đỏ, khiến cho không gian quanh hắn thoạt nhìn như hơi gợn sóng.

“Đường đường là cao thủ tuyệt đỉnh, lại che mặt, không có chút dũng khí của người tập võ nào, nếu ta là đáng tiếc, thì ngươi chính là buồn cười!”

Phương Thế hừ lạnh nói, hai tay vừa dùng sức, chân khí mạnh mẽ nổ tung, hai người cùng nhau lui lại.

Phương Thế lui lại tám bước, mà đối phương chỉ lui năm bước, cao thấp đã rõ ràng!

Cảnh này khiến lòng Phương Thế càng gấp rút căng thẳng. Làm người có võ công cao nhất Phương phủ, nếu ngay cả người trước mắt này, hắn cũng không bắt được, thì Phương phủ thật sự có thể nghênh đón nguy hiểm diệt môn!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top