Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên (Dịch)
  4. Chương 177: Món quà của Tô Tín

Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên (Dịch)

  • 285 lượt xem
  • 1578 chữ
  • 2022-09-28 20:36:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Bước ra khỏi phòng thí nghiệm, An Lâm và Tô Thiến Vân cùng bước đi với tư thái nhàn nhã. Đạt Nhất và Đạt Nhị đã có một cuộc sống mới, tâm trạng của An Lâm lúc này khá là tốt. Hắn ngâm nga một điệu dân ca, bước chân nhẹ bỗng, ngay cả ánh mặt trời cũng trở nên ấm áp và dễ chịu hơn hẳn.

“Bạn học An Lâm, hắn sẽ rời khỏi nơi này sao?” Tô Thiển Vân nhớ rằng An Lâm đã nói là chỉ cần máy móc đủ năng lượng là sẽ có thể trở lại Thiên Đình.

An Lâm nghe vậy thì gật đầu: “Đúng vậy, chỉ còn vài ngày nữa là khai giảng rồi, tôi phải chuẩn bị trước vài thứ cần thiết.”

Thật ra, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do Tô Thiển Vân bám sát không buông, khiến cho hắn có phần không chịu nổi.

Nếu không, ở hoàng cung sung sướng đến thế, cứ như là nghỉ phép ở thiên đường, đời nào An Lâm lại chịu về sớm.

Sau đó, hắn gặp được một anh chàng đẹp trai trên đường đi.

“Thật khéo quá, An Lâm đạo hữu.” Tô Tín tươi cười vẫy tay chào.

Khóe miệng An Lâm giật giật, sao Tô Tín không chào hỏi Tô Thiển Vân trước mà lại là hắn.

Bỗng dưng hắn có dự cảm không tốt.

“Nghe nói cậu phải về trường học, tôi chưa kịp chuẩn bị gì cả, chỉ có món quà nho nhỏ này thôi.” Tô Tín nói xong liền đưa cho An Lâm một cái hộp gỗ nhỏ.

“Wow, thế mà nhị hoàng huynh lại tặng quà cho An Lâm.” Tô Thiển Vân che miệng sợ hãi than, giống như là đã nhìn thấy chuyện gì đó không thể xảy ra vậy.

Trong lòng An Lâm không yên, nhưng đây là người khác chủ động tặng quà, không nhận thì có hơi…

Nghĩ đến đây, hắn chỉ có thể nhận lấy hộp gỗ rồi cảm ơn.

Tô Tín vỗ vai An Lâm, trong mắt tràn đầy sự cổ vũ.

An Lâm: “……”

Hắn cảm thấy, chắc chắn là trong hộp gỗ này không phải thứ gì tốt!

Nếu có thể, hắn không muốn nhận cái hộp này đâu.

An Lâm cưỡi Đại Bạch, nói lời tạm biệt với Tô Thiển Vân và Tô Tín, sau đó bay về phía không trung.

Trên trời cao, ngắm nhìn cung điện Thanh Mộc dần dần biến mất.

An Lâm lấy hộp gỗ ra từ nhẫn không gian.

Hắn nhìn chiếc hộp tựa như hộp Pandora mà lặng thinh.

Hay là thẳng tay ném nó đi?

Một suy nghĩ hiện lên trong đầu hắn.

Không được…… Lỡ nó là cái gì quan trọng thì sao…...

Cuối cùng, sự tò mò vẫn chiến thắng lý trí.

Hắn chậm rãi mở hộp gỗ ra.

Đập vào mắt hắn là một phong thư thoang thoảng hương thơm.

Thư tình?

An Lâm từ từ mở bức thư ra, câu đầu tiên xuất hiện trước mắt: “Em rể An Lâm, chắc hắn là cậu rất ngạc nhiên khi thấy phong thư này…”

Chỉ mới đọc câu đầu tiên thôi mà tay hắn đã run rẩy đến mức suýt xé phong thư làm đôi.

Tô Tín nói đúng, An Lâm vô cùng kinh ngạc khi nhận được phong thư này, không biết phần sau còn sẽ như thế nào nữa!!

Em rể An Lâm?

Em rể cái con khỉ ý!!

Quả nhiên…

Hắn vẫn nên ném cái hộp gỗ này đi!

An Lâm giơ hộp gỗ lên, sau một lúc, hắn lại chậm rãi hạ xuống.

Thôi…Xem thử anh ta muốn nói gì.

Lý trí của hắn lại bị lòng hiếu kì đánh bại, hắn mở bức thư ra, xem tiếp.

“Đừng quá ngạc nhiên khi thấy tôi gọi cậu là em rể.” (Cũng không ngạc nhiên, mà chỉ thấy đáng sợ thôi!)

“Dù sao thì cậu cũng là chàng trai gần gũi nhất với Vân Nhạc, cũng là người có khả năng vặn ngã Hằng Nga nhất. Nói không chừng sau này cậu sẽ thật sự trở thành em rể của tôi.” (Vặn ngã Hằng Nga, câu này còn đáng sợ hơn cả câu trước luôn.)

“Tôi cảm thấy được rằng tuy hiện tại An Lâm không muốn theo đuổi Vân Nhạc, nhưng tương lai chắc chắn là cậu sẽ rung động, dù sao thì Vân Nhạc chính là người con gái cực kỳ hoàn mỹ, không phải sao?” (Chuyện này không liên quan đến vấy đề hoàn mỹ hay không! Tăng thêm hào quang hoàn mỹ rồi, tiếp theo sẽ đến vấn đề chính chứ?)

An Lâm đoán không sai, tiếp theo, đúng là vấn đề chính.

“Tới lúc cậu muốn theo đuổi Vân Nhạc, thì thân đã ở nơi thiên đình xa xôi. Thân là anh vợ, có lòng mà không đủ sức, thế nên tôi đã viết những dòng này, hy vọng có thể giúp được cậu một phần nào đó.”

“Sinh nhật của Vân Nhạc là…. Loài động vật em ấy thích là.…..Em ấy thích ăn món……… Những việc mà em ấy thích làm vào buổi sáng là……. Những việc mà em ấy thích làm vào buổi trưa là …….Buổi tối em ấy thích luyện kiếm, đừng thấy em ấy dịu dàng thế kia, em ấy cũng là một cô gái mang giấc mộng được trở thành kiếm tiên đó, thế nên em rể có rất nhiều cơ hội đấy………….. Em ấy cũng ghét một vài chuyện, ví dụ như xung quanh quá ồn ào………… Tuy là em ấy không giỏi ăn nói, nhưng cũng là người thích nói chuyện trên trời dưới đất……..”

“… Anh vợ chỉ có thể giúp cậu tới đây thôi, nếu còn không được, chứng tỏ hai người không có duyên phận, tôi cũng không thể can thiệp quá nhiều. Cuối cùng, chúc cậu thuận buồm xuôi gió. ”

An Lâm yên lặng xem hết phong thư, thế rồi lại lặng thinh một lúc lâu.

Không thể không nói, vị anh trai này đã bỏ rất nhiều công sức vì chuyện cưới gả của em gái.

Cảm xúc trong lòng An Lâm rất lộn xộn, hắn cảm thấy hơi sợ hãi.

Hình như hắn biết hơi nhiều rồi…..

Vừa nghĩ đến đây, lòng bàn tay hắn bắt đầu toát ra ngọn lửa hừng hực, hắn đốt cháy hộp gỗ và bức thư không sót một mẩu.

Được rồi…..Vật chứng đã không còn.

Nhưng, nó in sâu trong đầu hắn rồi, hắn phải làm sao bây giờ?

“Haiz….. ” An Lâm có chút bất đắc dĩ lắc đầu, trên gương mặt loáng thoáng sự u buồn.

Có đôi khi, quá thông minh cũng không phải là chuyện tốt.

………….

Truyền tống trận ở Đại học liên hợp tu tiên Thiên Đình.

Ánh sáng trắng lóe lên, bóng dáng của An Lâm dần hiện ra.

Ngoài hắn ra còn có Tiểu Sửu và vài người khác nữa.

An Lâm nhìn quang cảnh quen thuộc xung quanh, nguyên khí vô cùng đậm đặc, hắn không kìm được mà hít sâu một hơi, chỉ cảm thấy toàn thân rất là thoải mái. Mới chỉ một tháng không đến trường mà cảm giác như là đã rất lâu rồi.

“Này, An Lâm! Đại Bạch!” Một giọng nói khá là quen thuộc vang lên.

An Lâm xoay người lại, liền thấy một chàng trai da ngăm đen, có chút mập mạp đang vui vẻ nhìn mình.

“Móa! Lưu Đại Bảo? Sao cậu lại đen thế này!” Hai mắt An Lâm trừng trừng, nhìn chàng trai trước mặt với biểu cảm đầy kinh ngạc.

Ở trong ấn tượng của hắn, Lưu Đại Bảo là một chàng trai trắng trẻo, trông khá là cường tráng, sao mới chỉ một thời gian không gặp, mà đã biến thành ông chú châu Phi nhứ thế này rồi?

“Haiz......Việc này kể ra thì toàn là nước mắt.” Lưu Đại Bảo xoa trán, nói với vẻ mặt đau khổ: “Cha tôi bắt tôi phải luyện cái gì mà Thái dương thần công, mà muốn nhập môn công pháp này ta phải phơi nắng liên tục một tháng.”

“Một tháng được nghỉ này, chuyện gì ta cũng không làm, mỗi ngày đều nằm trên bãi cát như cá mặn, cứ nửa ngày lại trở thân một lần.”

An Lâm nghe đến đó thì “Phụt” một tiếng bật cười.

Hắn cảm giác rằng sau khi Tiểu Hồng quang hợp thành người tỉnh dậy, nếu để Tiểu Hồng làm quen với tên Lưu Đại Bảo này, chắc chắn là hai người sẽ có rất nhiều đề tài chung.

Thế rồi, hắn liền nhìn thấy cảm xúc của Lưu Đại Bảo có vẻ sa sút, mặt như muốn khóc đến nơi, đành áy náy nói: “Ôi xin lỗi, tôi không nhịn được...”

Lưu Đại Bảo ưu thương thở dài một hơi, hỏi lại An Lâm: “Còn cậu, mấy ngày nghỉ này cậu làm gì thế?”

An Lâm ngẫm nghĩ một hồi, sau đó thành thật nói: “Tôi đến Thần Thú tông chơi một chuyến, sau đó là Chu Tước tông, tiếp đó lại đến vực sâu Vạn Ác giết tà ma. Tiếp theo là đi Vạn Linh tiên tông tìm Hiên Viên Thành, còn hóng hớt được chuyện đại tế ti của thánh địa Băng Hàn cướp đàn ông. Cuối cùng, lại đi một chuyến đến hoàng cung Thanh Mộc.”

Lưu Đại Bảo: “........”

An Lâm phát hiện sắc mặt của Lưu Đại Bảo không được tốt cho lắm, bèn thân thiết hỏi: “Ôi chao, cậu làm sao vậy?”

Lưu Đại Bảo ôm ngực lắc đầu: “Không có gì, tôi chỉ cảm thấy hơi khó chịu thôi....”

“Để cho tôi làm một mỹ nam tử yên lặng là được rồi.” Thế rồi hắn khoát tay ý bảo không cần để ý.

An Lâm khẽ gật đầu, sau đó, trên mặt hắn hiện lên biểu cảm khát khao.

Một năm mới sắp đến.........

Trong một năm này, hắn nhất định sẽ tu luyện thật tốt, mỗi ngày đều tiến về phía trước!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top