Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tà Vương Truy Thê (Dịch)
  4. Chương 1: Phản Bội Vô Cùng Đau Đớn

Tà Vương Truy Thê (Dịch)

  • 433 lượt xem
  • 921 chữ
  • 2021-10-05 21:24:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ban đêm, dưới sao trời trên đỉnh núi Vân Lạc, gió lạnh phất phơ, mọi âm thanh đều im lặng.

Trong đáy mắt ôn nhu của Tô Lạc chất chứa một chút ngọt ngào, như đưa tình mà nhìn người đàn ông trước mắt: “Vân Khởi, khi rời khỏi tổ chức rồi, chúng ta định cư ở chỗ này được không?”

Vân Khởi mày kiếm mắt sáng, còn mang theo cả ôn nhu say lòng người nói: “Nàng bé ngốc, muốn rời khỏi đến như vậy sao?”

Tô Lạc xoay người nhìn bầu trời đêm xa xa, khi quay đầu lại thì đáy mắt đã mang theo vẻ đẹp sáng lạn, nàng tươi cười: “Mười mấy năm này không phải huấn luyện thì là đánh đánh giết giết, lúc nào cũng ở trên ranh giới sống chết, không có một giây được bình an. Hiện tại em đã chán ghét cuộc sống như vậy rồi, rất muốn nhanh chóng thoát khỏi nó, chẳng lẽ anh không muốn sao?”

Vừa nói Tô Lạc vừa lấy hộp gấm trong tay ra quơ quơ trước mặt Vân Khởi: “Đoán xem, trong này là cái gì?”

Đôi mắt của Tô Lạc sáng lấp lánh, tràn đầy hạnh phúc.

Đang đắm chìm trong cuộc sống tốt đẹp trong tương lai nên nàng không thấy được đáy mắt của Vân Khởi hiện lên một thứ ánh sáng quỷ quyệt.

“Long Nhẫn? Thì ra em đã lấy được rồi sao? Sao có thể? Khi nào vậy?” Vân Khởi híp mắt lại, bên trong đáy mắt là ôn nhu say lòng người.

“Khi anh đi Âu Mỹ chấp hành nhiệm vụ đó, em may mắn nên mới lấy được thôi. Lần này, anh với em vùng nhau rời khỏi có được không?” Tô Lạc kéo tay Vân Khởi, đôi mắt tràn đầy mong đợi: “Sau khi đưa Long Nhẫn cho tổ chức, chúng ta sẽ định cư ở chỗ này, sống hạnh phúc cùng nhau có được không?”

“Được.” Hắn nhẹ nhàng hôn lên cái trán trơn bóng của Tô Lạc, đôi tay cường tráng ôm chặt nàng vào lòng.

Dựa vào hõm vai chỗ xương quai xanh của Vân Khởi, đáy mắt Tô Lạc tràn đầy hạnh phúc. Bọn họ là thanh mai trúc mã mười mấy năm, cùng nhau nắm tay đi qua mưa bom bão đạn, hắn là người thân quan trọng nhất của nàng, cũng là người nàng tín nhiệm nhất. Hiện tại nàng đã mang thai con của hắn, sau khi rời khỏi tổ chức sẽ… Bỗng nhiên, Tô Lạc cứng đờ cả người, đáy mắt tràn đầy thống khổ, nàng mở to hai mắt, dường như tuyệt vọng đến không thể tin được.

Nàng đẩy Vân Khởi ra, cúi đầu nhìn xuống.

Lúc này, ngực nàng đang cắm một thanh dao sắc bén, máu tươi không ngừng chảy xuống dọc theo thân dao đã nhuộm ướt chiếc váy dài màu trắng. Máu tươi trước ngực giống như một đóa hoa bỉ ngạn đang nở rộ, nóng cháy và quỷ dị.

Thân là sát thủ, con dao của Vân Khởi luôn chính xác không hề có chút sai lầm.

Tô Lạc lảo đảo quỳ rạp xuống mặt đất đầy đất đá hỗn độn, đôi mắt đẹp kia tràn ngập kinh ngạc, tuyệt vọng cùng khó thể tin nổi. Nàng thật sự không thể nghĩ tới người đàn ông mà nàng tín nhiệm nhất, người luôn miệng nói yêu nàng, sẽ tuyệt tình đâm thẳng thanh dao do chính cộ tặng hắn làm quà sinh nhật vào ngực mình!

Lãnh khốc, dứt khoát, không một chút lưu tình.

“Tại sao…” Nàng hơi hé miệng, nhưng vì tuyệt vọng mà không thể phát ra nổi một chút âm thanh.

Vân Khởi lạnh lùng nhìn nàng, khóe miệng gợi lên trào phúng: “Tô Lạc, em thật quá ngu xuẩn. Em biết nhiều bí mật của tổ chức như vậy, em nghĩ tổ chức sẽ bỏ qua cho em sao? Còn muốn rời khỏi nữa chứ, quá ngây thơ ấu trĩ rồi em à! Hơn nữa, sao em lại ngu ngốc cho rằng anh sẽ rời khỏi cùng em?”

“…” Tô Lạc tuyệt vọng cười khổ.

Lời nói như gió bay, nàng quả thực quá ngây thơ ấu trĩ, thực sự tin tưởng hắn có thể cùng nàng rời khỏi tổ chức.

“Kiếp sau, đừng ngu xuẩn như vậy nữa!” Vân Khởi nhặt chiếc hộp gấm nhỏ rơi trên đất, lạnh lùng nhìn thoáng qua Tô Lạc đang vô cùng thống khổ tuyệt vọng, xoay người kiến quyết bỏ đi.

“Vân Khởi, anh cũng ngây thơ không phải sao?” Âm thanh lạnh lùng của Tô Lạc vang lên phía sau hắn.

Thấy Vân Khởi dừng chân, Tô Lạc nở nụ cười: “Anh nghĩ trong hộp gấm đó đang chứa cái gì?”

Vân Khởi mở hộp gấm ra, ngay lập tức sắc mặt của hắn thay đổi.

“Long Nhẫn đâu? Em giấu nó ở đâu?”

Có một khách hàng rất có tiền bỏ ra ba tỷ đô la ủy thác tổ chức tìm chiếc Long Nhẫn này. Nếu cuối cùng không thể tìm thấy, thì không chỉ không lấy được tiền thưởng mà danh dự của tổ chức cũng sẽ bị đả kích thật lớn.

Tô Lạc đứng bên cạnh vách núi, nhìn bóng tối sâu thăm thẳm bên dưới, khóe miệng của nàng nở ra một nụ cười đau khổ, đẹp như hoa quỳnh nở rộ phiêu diệu trong gió: “Vân Khởi, anh vĩnh viễn cũng không thể chiếm được Long Nhẫn, còn nữa, đừng khóc trước mộ của em, sẽ làm ô uế con đường luân hồi của em đấy!”

Nói xong, Tô Lạc thả người nhảy xuống vách núi tối đen. Bên dưới vực sâu là sóng biển vỗ ồ ạt.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top