Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Xuyên không
  3. Tà Vương Truy Thê (Dịch)
  4. Chương 12: Thuận Ta Thì Sống, Nghịch Ta Thì Chết

Tà Vương Truy Thê (Dịch)

  • 388 lượt xem
  • 817 chữ
  • 2021-10-05 22:13:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

“Tấn Vương điện hạ rất lợi hại sao?” Tô Lạc mơ hồ hỏi. Tô Lạc trước đây cũng không biết nhiều lắm về vị Tấn Vương điện hạ này.

“Tấn Vương điện hạ đương nhiên là rất lợi hại. Trên đời này còn có ai có thể so với Tấn Vương điện hạ sao? Nghe nói Tấn Vương điện hạ vượt qua thí nghiệm thiên phú với năng lực đứng đầu toàn đại lục, trong năm ngàn năm qua thì là người thứ hai trong lịch sử. Tiểu thư, người nói xem?”

“...” Là người đứng thứ hai trong lịch sử trong năm ngàn năm qua? Cái này cũng quá khoa trương đi?

“Đương nhiên là không chỉ có như vậy. Nghe nói Tấn Vương điện hạ là pháp sư tam hệ, là tam hệ đó! Có biết bao người tu luyện một hệ còn không được, vậy mà

Tấn Vương điện hạ lại sở hữu cả ba hệ nguyên tố!” Lục La trong mắt lấp lánh hào quang cùng sùng bái nói: “Nghe nói pháp sư tam hệ có rất nhiều cơ hội để tu luyện thành thần. Năm đó cường giả có thiên phú đệ nhất thiên hạ đã sớm tu thành thần vĩnh sinh.”

Tấn Vương Nam Cung Lưu Vân lợi hại vậy sao? Nếu thật là như vậy, thì câu “người thắng làm vua, người thua làm hậu” của hắn quả thực không phải tuỳ tiện nói chơi. Hắn có thiên phú như vậy thì ngôi vị hoàng đế kia hẳn là không khó đoạt lấy mới phải.

Tô Lạc đang nghĩ ngợi, bỗng phát hiện có một gương mặt xuất hiện trước mặt mình.

Đây là khuôn mặt nàng mới gặp qua hồi chiều, hẳn là sẽ không nhận lầm người...

Chẳng lẽ lại là ảo giác?

Tô Lạc định lấy tay dụi mắt thì đã bị bàn tay to lớn của người kia cầm lấy.

Đôi mắt đen lay láy của Nam Cung Lưu Vân mang theo một tia hắc ám, cười như không cười hỏi: “Thế nào, không quen biết bổn vương sao?”

Nam Cung Lưu Vân?

“Trong lòng ngươi quả thực là có bổn vương, nếu không cũng sẽ không gấp gáp như vậy mà điều tra về bổn vương, đúng chứ?” Nam Cung Lưu Vân khẽ cong cánh môi đỏ mỏng.

To Lạc nhìn hắn không chớp mắt, gằn từng chữ một: “Nghe nói Tấn Vương điện hạ lạnh lùng kiêu căng, lãnh khốc tàn bạo, ít khi nói cười, mắc bệnh sạch sẽ. Nếu có người chạm đến tay hắn, mặc kệ là ai cũng sẽ bị băm tay. Nếu có người chạm đến thân thể hắn, mặc kệ là ai cũng sẽ bị băm... Ngươi chính là vị Tấn Vương điện hạ đó sao?”

Tô Lạc giương đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn chằm chằm vào bàn tay to lớn đang nắm chặt lấy bàn tay mềm mại của mình, thanh âm vân đạm phong khinh (1), khoé miệng khẽ cười, không chút để ý.

Nam Cung Lưu Vân lười biếng tuỳ ý nhìn Tô Lạc. Đôi mắt mang theo con ngươi sắc bén, lấp lánh tinh quang, tựa như biển sâu không thấy đáy.

Hắn lúc này không tuỳ tiện, lười biếng như lúc chiều gặp nàng, mà đang nghiêm túc, cẩn thận, chăm chú nhìn nàng.

Lúc này, gió lạnh thổi từng trận từng trận trên nóc nhà, không khí xung quanh như muốn kết thành băng, khiến hô hấp có chút khó khăn.

Sự lạnh lùng của hắn mang đến áp lực, quyến rũ khát máu, toả ra khí phách thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết của cường giả. Tựa hồ chỉ cần hắn dậm chân một cái, cả thành Đông Lăng cũng phải chấn động.

Dưới ánh nhìn hùng hổ doạ người của hắn, đôi mắt xinh đẹp của Tô Lạc vẫn trong sáng, bình lặng như nước, bình tĩnh tựa như biển lớn không bị vài ngọn sóng làm cho kinh động...

Bỗng nhiên, khoé miệng hắn chậm rãi cong lên, cảm giác như thời tiết lập tức thay đổi, gió tuyết mù mịt bỗng biến thành trời quang mây tạnh, băng sương lập tức tan thành nước chảy ào ạt. Nụ cười như những bông hoa rực rỡ.

Nam Cung Lưu Vân khi cười rộ lên đẹp vô cùng.

Bàn tay to lớn, khớp xương rõ ràng nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của nàng, hắn khẽ cười: “Nha đầu, ngươi đang lo lắng cái gì? Bổn vương cũng sẽ không ăn ngươi.”

Ánh mắt hắn và nàng nhìn nhau, dùng khí thế của mình mà đánh giá khí thế của đối phương, vậy mà bọn họ bất phân thắng bại. Đối với kết quả này, Nam Cung

Lưu Vân tuy có chút ngoài ý muốn nhưng lại rất vui mừng. Hắn nghĩ có lẽ trong lúc vô ý đã tìm được viên trân châu bị lấp bởi bụi trần, phỉ thuý trân quý bị vùi trong đất đá.


(1) Vân đạm phong khinh: chỉ sự nhẹ nhàng, nhàn nhạt như gió thoảng mây trôi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top