Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Tàng Nạp Ngọc Châu (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 143: 143

Tàng Nạp Ngọc Châu (Dịch) (Đã Full)

  • 298 lượt xem
  • 2794 chữ
  • 2022-09-26 23:34:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mặc dù cỏ đã trở thành  kim thép, nhưng bị kim châm cũng giống như mật ngọt. 

 

Nghiêu Mộ Dã bực bội chuyện Ngọc Châu không cần thông qua cái gật đầu của hứn đã nói rõ chuyện chiếc vòng tẩm thuốc cho Hoàng thượng biết. Nhưng trong lòng hắn cũng hiểu rõ nàng làm vậy cũng là vì muốn tiêu tan đi việc Hoàng thượng giận cá chém thớt, trách cứ hắn không bảo vệ Tiêu phi kỹ càng. 

 

Mặc dù nhất thời hơi tức giận nhưng cũng không thể hoàn toàn đổ lỗi cho nàng. Huống  hồ trước kia hắn đã từng khoe khoang khoác lác, xúi giục Ngọc Châu bảo rằng cho dù nàng có làm ra những chuyện chọc trời như thế nào đi chăng nữa cũng không sao, hôm nay nữ nhân này cũng xem như đang dùng dao mổ trâu cắt tiết già, thử chọc một cái, nếu như bầu trời thực sự sụp xuống, cũng chỉ có thể gắng gượng chỗng đỡ. 

 

Vì còn phải lâm triều vào sáng sớm, Hoàng thượng ngồi trong phòng Tiêu phi một lúc rồi vội vàng quay lại kinh thành trước bình minh, nhưng  lại cho Nghiêu Mộ Dã nghỉ một ngày, lệnh cho hắn thu xếp ổn thỏa cho Tiêu phi trước. 

 

Nơi đây chỉ là một nông hộ đơn sơ dưới chân núi, khí độc trên núi lại chưa tiêu tán hết, sau khi cân nhắc kỹ lương một phe, Nghiêu Mộ Dã quyết định mang Tiêu phi đến một khách điếm nhỏ dưới chân núi. 

 

Bởi vì ngọn núi rộng lớn này đều là sản nghiệp của Nghiêu gia, lức trước nữ quyến của Nghiêu gia đến đây dâng hương đều nghỉ ngơi trong khách điếm này. Đồ dừng thường ngày cũng không thiếu cái gì. 

 

Chỉ là nhân lực ở nơi này đều không thể tùy tiện dùng như ở trên núi được nữa. Nghiêu Mộ Dã đã cẩn thận sàng lọc kỹ càng một phén, sắp xếp chính tâm phúc của mình, ngay cả thổi lửa nầu cơm cũng theo cấp phẩm mà làm. 

 

Phân phó tất cả mọi chuyện xong một lần, mặc dù hai cung nữ thiếp thân của Tiêu phi vẫn không đổi, nhưng cũng bị Thái úy đại nhân đích thân gặp mặt nói chuyện một phen. 

 

Từ trước đến nay Nghiêu Mộ Dã là người không thích can dự vào những chuyện nhỏ nhặt của đám nữ nhân trong hậu cung, nhưng hôm nay lại liên quan đến Hoàng thượng và Ngọc Châu, hiếm khi phải giải quyết từ việc lớn đến chuyện nhỏ của những chuyện vặt vãnh như thế này, trong lòng hắn rất rất không vui. 

 

Cho nên khi hai cung nữ thiếp thân  kia đến đây, hắm cũng lười phải phải hao tâm tốn sức mà đi điều tra người nào trung thành hay không rung thành, chỉ lời ít ý nhiều quăng quyển sách ghi rõ quê quán bằng hữu thân thích của hai người kia đến trước mặt bọn họ, nói rõ rằng nếu như Tiêu phi có bất cứ mệnh hệ nào, cho dù đó là vô tình, một cái ho làm ảnh hưởng đến long tử, thì tất cả tội trạng ấy sẽ bị quy đến trên người hai nàng, đến lúc đó không cần thẩm vấn hay Hoàng thượng cho phép, hắn sẽ trực tiếp sai người đi giết sách người thân của họ. 

 

Cho đến khi hai cung nữ kia sợ hãi đến mức thiếu chút nữa đã bật khóc, hận không thể lập tức thắt cổ tự tử, miễn cho liên lụy đến người thân của mình, lúc này Nghiêu Mộ Dã mới vẫy tay bảo các nàng lui ra. 

 

Ngọc Châu đứng ở sau sảnh đường nghe rõ tất cả, không hiểu tại sao lại đột nhiên nhớ lại khi hai người mới gặp nhau lần đầu tiên, lúc đó Nghiêu Mộ Dã đã yêu cầu nàng mở khóa trước, nhưng cũng giống như lúc này, sau khi dò hỏi kỹ càng về chuyện riêng tư của nàng thì lại bắt đầu uy hiếp bắt chẹt, lợi dụng khuyết điểm để  gây khó dễ cho nàng. 

 

Bởi vậy có thể thấy được, nam nhân này vẫn giống như năm xưa, chưa bao giờ thay đổi thủ đoạn hăm dọa để bày tỏ sự tức giận của mình. 

 

Nhưng mà so với âm thanh lạnh lẽo dù họa các tiểu cung nữ hoảng sợ lúc này, giọng điệu của hắn lúc hù dọa nàng lúc ấy, thật sự là  một người quân tử dịu dàng nhún nhường tựa như gió xuân tháng ba!   

 

khi Nghiêu Mộ Dã rốt cuộc cũng xử lý xong tất cả những chuyện rề rà rắc rối trong tay, hắn chỉ cảm thấy tính nhẫn nhại của ngày hôm nay xem như hoàn toàn biến mất sạch sẽ, lại khéo léo hạ mình tỏ ra đáng thương, chuẩn bị vào sảnh sau để ôm tiểu tân nương mềm mại của mình. 

 

Đến khi vén rèm đi vào trong, Nghiêu Mộ Dã lại thấy hiếm khi  Ngọc Châu đang ngẩn người. Hắn đi đến, cúi người, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán nàng, hỏi: “Nàng đang suy nghĩ chuyện gì vậy?’’

 

Ngọc Châu đang ngây người thì bị hắn làm cho giật mình bừng tĩnh, thành thật nói: “Đang nghĩ đến chàng…’’

 

Thời khắc này, Nghiêu Mộ Dã chỉ cảm thấy  tất cả những bực bội trong lòng vì những chuyện vụn vặt phiền nhiễu ngày hôm nay lập tức tan thành mây khói, hắn ôm chặt lấy Ngọc Châu, cúi đầu hôn lên mỗi nàng. 

Trước khi quen biết với Nghiêu Mộ Dã, Ngọc Châu chưa bao giờ gần gũi với một nam nhân nào khác, nàng cũng không biết có phải   những cặp phu thê khác lúc không có người ngoài đều ngọt ngào dính nhau như bọn họ bây giờ hay không?

Trong lòng nàng cảm thấy Nghiêu Mộ Dã thực sự là một người rất hình hôm mỗi, không chỉ những nụ hôn triền miên lúc hai người thân mật trên giường nhỏ, mà ngay cả trong ngày thường, chỉ cần hai người bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu, hắn cũng sẽ không nhịn được mà sáp lại gần để hôn. 

Trong mắt Ngọc Châu cái cảm giác đầu lưỡi quấn quýt dây dưa không dứt và trao đổi nước bọt cho nhau này, không hiểu tại sao  càng khiến khiến cho lòng người sinh ra một cảm giác khó chịu hơn cả những lúc triền miên đến rung động trái tim, cho đến tận bây giờ nàng vẫn chưa thể thích ứng với nó được. 

Nhưng trong khoảng thời gian gần đây, Ngọc Chây bị hắn hôn đến mức cảm thấy hơi tức giận. 

 

Bây giờ nàng cũng được xem là người trong kinh thành,  từng tham dự đủ loại tiệc rượu trà yến xa hoa, cũng không ít lần đã nghe được những phu nhân khác bàn luận về những chuyện phong lưu của nam nhân. 

Trong số các quý phụ có xuất thân hào môn thế gia, không ít người  vì trượng phu mất sớm hoặc vì những nguyên nhân khác mà tái giá lần nữa, dẫu sao với xuất thân của họ, ngay cả khi tái giá, cũng có một khối người đến cầu hôn. 

Nhất là những thứ tộc kia, nếu như có thể cưới được một quý nữ trong thế gia chân chính, đừng nói đến tái giá lần hai, nếu như là lần ba lần bốn bọn họ cũng tuyệt đối không để ý. Quan niệm về trinh tiết của nữ nhân, vì những lý do khác nhau mà bớt nặng nề hơn rất nhiều trong kinh thành. 

 

Sau khi Ngọc Châu và Thái úy thành thân,  cũng không có ai xoi mói về thân phận tiểu hương phụ của nàng,  cứ thế quang vinh trang trọng tiến vào giai cấp xa xỉ nhất của triều Ngụy. 

 

Theo như những lời bàn tán bông đùa của mọi người mà nói, những danh sĩ* trong thế gian không thể kiềm chế được mà to gan vượt rào nơi nào chẳng có. Những tin đồn như thế này rõ ràng đã ảnh hưởng rất nhiều đến quan niệm của các quý phụ thế gia ở hậu viện, vậy nên những nữ nhân là tái hôn kia thường có sự so sánh với nhau, lúc gặp gỡ nhân quý phụ đã xuất giá, thậm chí còn có nhiều đề tài nói chuyện hơn những người khác. 

 

(Danh sĩ: Trong thời xưa chỉ những người rất có danh vọng nhưng không làm quan.)

 

Lần đầu tiên Ngọc Châu nghe được có người sôi nổi bàn về  những ưu khuyết điểm của người trượng phu trước và hiện tại trong buổi trà yến của những quý phụ, nàng  chỉ cảm thấy giống như sét đánh ngang tai, những những quý phụ ngày thường thì rụt rè đoan trang tao nhã trước mặt người ngoài lúc này  lại như những thứ dân bình thường, sắc mặt của mỗi người bình thản quen thuộc, tựa như tán gẫu chút chuyện vụn vặt trong nhà vậy. 

 

Có  hiên trúc giam cầm*  như một thứ vỏ bọc kín đáo, ngoại trừ những cô nương chưa lập gia đình, những phu nhân này bầu bạn với nhau tựa như nước chảy róc rách**, ngửi ngửi mùi hương vấn vương tĩnh mịch, mỗi một người đều tựa như một vị phu nhân mẫu mực tạm thời vứt bỏ vẻ ngoại rụt rẻ, thoải mái trao đổi những đề tài cấm kỵ, tận hưỡng những phút giây thư giãn hiếm có. 

 

(*Hiên trúc giam cầm:Quanh quẩn trong nhà.

 

**Nước chảy róc rách: ví với những việc liên tục, nối tiếp nhau không ngừng )  

 

Trong bầu không khí như vậy, những người tham gia ở đây, bất kể là ai đi chăng nữa nếu không nói một điều gì đó chắc nịch và ngứa ngáy, đều bị nghi ngờ là người rãnh rỗi đến đây dự tiệc ăn chùa uống chùa. 

 

Mà Thái úy phu nhân mới nhậm chức này, rõ ràng chính mà người đến ăn chùa uống chùa. 

 

Ngay khi những vị phu nhân đang rối rít trao đổi những tình thú nho nhỏ lạ lẫm trên giường với trượng phu nhà mình trước đám đông, tất cả bọn họ đều mong đợi nhìn về phía Ngọc Châu. 

 

Nhưng đây lại là lần đầu tiên Ngọc Châu tham dự buổi trà yến trao đổi và bổ sung kinh nghiệm về những chuyện khó nói này, không hề chuẩn bị cũng không thể mở miệng thành lời, càng không thể so sánh ưu nhược điểm của trượng phu cũ và hiện tại. Cuối cùng dưới sự truy hỏi của các vị phu nhân, nàng cũng chỉ  qua loa hời hợt trả lời không biết. 

 

Cuối cùng, Thụy Quốc phu nhân cũng không thể nhịn được thở dài nhỏ giọng nói với Ngọc Châu: “Bọn ta cũng biết Thái úy đại nhân là người vĩ đại ngay thẳng, thân làm thê tử như ngươi nhất định yêu thương không thôi, nhưng những người ở đây đều là những phu nhân đã  xuất giá, cũng không thể cướp trượng phu từ tay người được, chỉ nói chuyện phiếm thôi mà, nếu như ngươi chỉ nghe mà không nói, sợ rằng các vị phu nhân khác lại âm thầm nghị luận sau lưng, cứ nhăn nhó giấu diếm như vậy cũng không tốt.’’

 

Kể từ khi vào kinh thành đến nay, Ngọc Châu vẫn luôn cố gắng thích ứng với cuộc sống mới, môi trường mới này, nàng tự cho mình đã tận tâm tận lực đúng chỗ, nhưng không thể ngờ được cuối cùng lại bị đánh bại trong một buổi trà yến bàn luận những chuyện bí mật này. 

 

Nghe nói Lễ bộ đại nhân thích thụ động, Hình bộ đại nhân thích được nha hoàn ở bên cạnh đẩy eo trợ hứng, Ngọc Châu cảm thấy không thể nói ra bất cứ điều gì, thực sự  xin lỗi chư vị phu nhân ở đây, đánh phải nói Thái úy đại nhân thích nhất là hôn môi. 

 

Nhưng không thể ngờ được, nàng vừa dứt lời, các vị phu nhân ở đây đều nảy sinh lòng hâm mộ. 

 

Phải biết rằng tướng mạo của Nhị công tử Nghiêu gia thực sự quá tốt. Ngay cả khi hắn sớm đã không phải là một thiêu niên lang nhẹ nhàng, nhưng càng ngày càng anh tuấn, nhìn dáng người kia, cho dù còn cách một lớp quần áo cũng có thể tưởng tượng ra những đừng nét rắn chắc trên cơ thể, sống mũi cao, hai cánh môi mỏng, dáng dấp hay dung nhan đều thuộc hàng cực phẩm, thường xuyên được một mỹ nam như vậy  hôn lên môi mình, là một cảm giác làm say lòng người thế nào chứ?

 

Mặc dù Ngọc Châu đã nói vô cùng kín đáo và tinh tế, nhưng những suy nghĩ phong phú của các vị phu nhân đã tự mình đền bù khuyết điểm, tưởng tượng đến đôi môi mỏng có sức lan tỏa kia lại lợi dụng tất cả mọi dịp để hôn, thật là say lòng người. 

 

Cứ thế cho đến lúc buổi trà yến kết thúc, trong lòng Ngọc Châu đột nhiên  nảy sinh một chút xấu hổ với Nghiêu Mộ Dã, chỉ cảm thấy đệ nhất quyền thần Đại Ngụy này, trong bầu không khí tràn ngập hương thơm thoang thoảng của lư hương, đã bị chư vị phu nhân ở đây chơi đùa một phen…

 

Nhưng mà, có một câu nói của vị phu nhân nào đó đã in sâu trong đầu của Ngọc Châu – Nàng ấy đã nói thế này, một nam nhân luôn tỏ kiên nhẫn trong việc hôn môi mới là một tay lão luyện trong chuyện tình cảm nam nữ, đến mức những thiếu niên trẻ trung  háo hức khác cũng không thể so sánh được…

  

Không hiểu tại sao Ngọc Châu vẫn luôn canh cánh những lời này trong lòng, cho nên mỗi lần Thái úy thành thục hôn lên đôi môi anh đào của mình, nàng sẽ không thể nhịn được mà  vô thức nghĩ đến những lời kia. 

 

Lần này cũng vậy, nhưng Nghiêu Mộ Dã rõ ràng cảm nhận được nàng đang thất thận, lập tức ngẩng đầu lên hỏi: “Sao vậy?’’

 

Ngọc Châu lắc đầu một cái, nhưng dáng vẻ chán ghét kia lại khiến Thái úy đột nhiên không yên tâm mà đứng lên: “Chẳng lẽ nàng đã bị khói độc trong miếu kia ảnh hưởng đến? Cảm thấy trong người khó chịu ở đâu?’’

 

 Ngọc Châu nói cơ thể mình không có gì đáng ngại, nhưng Thái úy vẫn không yên tâm đứng lên. 

 

Vì thân thể xương cốt của nàng vốn dĩ đã yếu, từ trước đến nay hắn vẫn luôn chú trọng những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống thường ngày của Ngọc Châu, dược tính của khói độc kia thực sự quá mình, nếu như nàng bị ảnh hưởng thì sẽ ra sao nữa?

 

Hắn lập tức lệnh cho Thái y còn đang nấu một ấm thuốc còn chưa tắt lửa, tiếp tục nấu thêm một thang thuốc đậm đặc nữa để cho Ngọc Châu uống một bát, để thanh lọc khí độc trong người. 

 

Ngọc Châu không thể ngờ được mình chỉ thất thần trong chốc lát lại đổi lấy một chén thuộc đặc sệt và đắng ngắt như vậy, vội vàng lắc đầu bảo không uống. 

 

Nhưng những chuyện liên quan đến việc điều dưỡng cơ thể này, xưa nay Thái úy là người nói một không nói hai, đầu tiên là dụ dỗ “Tâm can bảo bối” một lúc, mắt thấy nữ nhân này không nghe theo, lại lạnh mặt dùng dáng vẻ của một trưởng tộc Nghiêu gia mà khiến trách gào thét. 

 

Phương pháp này, nếu như lúc hai người vừa mới quen nhau, có lẽ còn có tác dụng một chút. Đáng tiếc bây giờ Ngọc Châu đã  khá hiểu tính tình của Thái úy, rõ ràng không hề sợ dáng vẻ dữ dằn này của hắn, chỉ ôm lấy eo nam nhân trước mặt, nũng nịu cọ xát nhỏ giọng thì thầm nói rằng nàng không muốn uống thuốc. 

 

Nghiêu Mộ Dã biết rõ những lời  nói nhẹ nhàng mềm nhũn của nàng đã khiến lớp băng lạnh lẽo trên mặt mình tan chảy không còn kiên trì được bao lâu nữa, lập tức mở  miệng nói , nếu như nàng chịu uống hết chén thuốc này, hắn sẽ cho phép nàng được vào xưởng ngọc. 

 

Xem ra câu nói này thực sự còn có tác dụng hơn cả luật lệ cấp tốc của Thái Thượng Lão Quân, Ngọc Châu hơi do dự, cuối cùng hít một hơi, nhăn mặt uống liền một mạch chén thuốc đắng ngắt kia, lỗ mũi xinh xắn nhất thời nhăn nhó thành môt nhúm. 

 

Thái úy ngoài mặt thì vui vẻ nở một nụ cười, nhẹ nhàng lau đi nước thuốc còn đọng lại trên khóe miệng nagf, nhưng trong lòng lại kiên quyết thầm nghĩ:  Sớm muộn cũng có một ngày hắn sẽ phá hủy xưởng ngọc của phụ nhân này!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top