Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Táng Thần Quan (Dịch)
  4. Chương 2: Trần gia, Trần Cửu gia

Táng Thần Quan (Dịch)

  • 132 lượt xem
  • 1804 chữ
  • 2025-04-09 15:01:06

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Khi tiếp xúc với ánh mắt hung ác của Trần Trường An, Liễu Tư Tư tựa như bị hung thú tuyệt thế nhắm vào, khiến lòng nàng lạnh buốt, bất giác trốn ra sau lưng Cố Khuynh Thành.

Danh xưng yêu nghiệt đệ nhất Đại Chu quốc năm xưa... mặc dù chỉ là năm xưa, nhưng vẫn khiến nàng bị chấn nhiếp.

Nhưng rất nhanh nàng liền nhớ lại:

"Hắn ta bây giờ chỉ là một tên phế vật, vì sao mình còn phải sợ hắn? Thật con mẹ nó buồn cười!"

Sắc mặt Cố Khuynh Thành vô cùng khó coi. Nàng nắm chặt thanh kiếm phát ra ánh sáng màu lam trong tay, trên đó truyền đến sóng dao động linh lực cường đại, khiến nàng không thể buông bỏ.

"Trần Trường An, sao ngươi có thể vô sỉ đến thế chứ? Tặng cho ta rồi, còn muốn đòi lại? Ngươi lúc đó đã nói những gì? Ngươi từng nói rằng sẽ yêu ta trọn đời trọn kiếp! Ngươi đã nói rằng vĩnh viễn sẽ không làm ta buồn, sẽ không để ta chịu một chút ủy khuất nào! Giờ người nhìn xem, ngươi đã làm ra những chuyện gì!”

Cố Khuynh Thành vẻ mặt đầy ủy khuất, thấp giọng gào lên.

Nàng không nỡ trả lại những món quà mà Trần Trường An đã tặng, dù sao đó đều là những bảo vật quý giá nhất.

Đặc biệt là Tuyết Cơ kiếm, đối với nàng mà nói, nó còn liên quan đến cuộc tỷ thí học phủ nửa tháng sau.

Đó chính là con đường duy nhất để tiến vào Thánh Địa, và hiển nhiên không thể thiếu sự trợ giúp của thanh Tuyết Cơ Kiếm cấp Thiên giai này được!

Vũ khí cấp Thiên, dù là trong toàn bộ Đại Chu quốc, cũng là thứ khiến các lão tổ Thiên Vương cảnh phải thèm khát.

"Ha ha..."

Trần Trường An lộ ra một nụ cười lạnh nhạt vô cùng, nói:

 "Không phải ngươi nói không muốn có bất kỳ quan hệ gì với ta nữa sao? Những thứ đó đều là của ta, trên đó có ký hiệu của Trần gia ta."

Trần Trường An vừa nói, vừa híp mắt lại, giọng nói băng lãnh:

“Ta không đùa với ngươi, cũng không phải đang thương lượng! Nếu ngươi không trả lại, từ nay về sau, Cố gia ngươi chính là tử địch của Trần gia ta — Không chết... không dừng!”

 Ầm ——

Lời hắn vừa dứt, những người xung quanh lập tức xôn xao.

Từng người, từng người kinh ngạc nhìn về phía Trần Trường An.

“Trời ạ, đây còn là Trần thiếu gia năm xưa khi nói chuyện với Cố Khuynh Thành, ngay cả nói lớn hơn một chút cũng sợ nàng sợ hãi không đó?"

"Tậc tậc, Trần thiếu bây giờ bá đạo thật đấy, không chết không dừng? Xem xem Cố gia có dám đối đầu với Trần gia không?”

“Chỉ với cái Cố gia nhỏ nhoi đó mà đòi đấu? Trần gia chính là đại gia tộc cấp một đấy, thực lực rành rành ra đó!”

“Nhưng mà, đã giải trừ hôn ước rồi, trả lại lễ vật cũng là chuyện hợp tình hợp lý? Không ngờ nha, Cố Khuynh Thành lại chỉ muốn nhận mà không muốn trả lại, cô ta còn biết xấu hổ là gì không vậy?”

.......

Đối mặt với những lời chế giễu của những người xung quanh, sắc mặt Cố Khuynh Thành càng thêm khó coi.

Đồng tử của nàng run rẩy kịch liệt, bàn tay ngọc nắm thật chặt thanh Tuyết Cơ kiếm, cũng hơi trắng bệch.

"Ha ha, Trần Trường An, ngươi giờ đã là kẻ không còn chút tu vi nào, e rằng ngay cả mạng mình cũng khó giữ nổi chứ nói gì đến đòi đồ! Chẳng lẽ ngươi cho rằng, ngươi vẫn còn là thiếu chủ Trần gia sao? Ngươi còn có thể đại diện cho Trần gia sao? Thật là trò cười lớn nhất của thiên hạ!”

Đã xé rách mặt rồi, Cố Khuynh Thành cũng không để ý đến thể diện nữa, cười nhạo nói.

Trong mắt nàng, Trần Trường An không có tu vi gì, tuyệt đối sẽ bị gia tộc tước đoạt vị trí thiếu chủ.

Hơn nữa còn sẽ bị vô số đồng tộc trong sáng ngoài tối tìm cách mưu hại, hãm hại mạng hắn!

Ở thành Trường An, thậm chí trong toàn bộ Đại Chu quốc này, tranh giành vị trí thiếu chủ trong gia tộc, vốn là chuyện thường ngày.

"Lời thiếu chủ nói, chính là thái độ của Trần gia chúng ta!"

Lúc này, một giọng nói lạnh băng đột ngột truyền đến, khiến thân thể Cố Khuynh Thành run lên.

Tất cả mọi người đều lần lượt nhìn theo hướng phát ra âm thanh, liền thấy một người đàn ông trung niên vóc dáng cao lớn, vẻ mặt uy nghiêm, bước nhanh tới.

Theo sau hắn, còn có mấy chục thiếu niên vẻ mặt kích động.

Bọn họ đến trước mặt Trần Trường An, đồng loạt cúi người, cung kính hành lễ.

"Bái kiến thiếu chủ!"

"Bái kiến Thiếu chủ!"

"Bái kiến Thiếu chủ!"

.....

Tiếng hô vang dội của những người này, cùng với khuôn mặt kích động nóng rực của bọn họ, hoàn toàn không phải là giả tạo, khí thế bừng bừng dậy sóng, chấn động khắp bốn phương.

Vô số người vây xem xung quanh liên tục lui lại, trên mặt lộ vẻ kinh hoảng.

Khóe miệng Trần Trường An hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, nhìn người vừa đến, cung kính hành lễ:

“Gặp qua Cửu gia.”

Người đến chính là Trần Cửu gia, một trong chín vị tộc lão của Trần gia.

“Haha haha, Trường An à, cuối cùng cháu cũng trở về rồi! Tốt quá , tốt quá! Ông đây biết ngay rằng thằng nhãi ranh nhà con không dễ chết như vậy!"

Cửu gia vung nắm đấm, vẻ mặt kích động nói,

"Đúng rồi, mẹ nó, một năm qua con biến mất, đã đi đâu vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Trần Trường An cười nói:

"Cửu gia, chuyện này nói ra thì dài lắm, chúng ta về rồi nói sau."

"Ha ha ha ha, Tốt! Tốt! Tốt!"

Cửu gia liên tục nói ba tiếng "tốt", rồi quay sang nhìn Cố Khuynh Thành bên cạnh đang còn sắc mặt khó coi, ánh mắt sắc bén, trầm giọng nói,

"Tiểu nha đầu, đã muốn hủy hôn với Thiếu chủ nhà ta, thì phải trả lại tất cả linh bảo mà nó đã cho ngươi! Đây cũng là lời Trần Cửu ta nói, sao, ngươi không phục sao?!"

Khí thế của Cửu gia cực kỳ đáng sợ, ánh mắt sắc bén khiến Cố Khuynh Thành bước chân lảo đảo, sắc mặt trắng bệch.

"Hừ, đường đường là Cửu tộc lão của Trần gia, một cường giả Thiên Vương cảnh, chẳng lẽ chỉ biết ức hiếp một cô gái nhỏ thôi sao?”

Lúc này, lại có một người phụ nữ trung niên bước nhanh tới, đôi mắt phượng của bà hơi xếch lên, khuôn mặt mang theo sát khí.

"Sư tôn!"

Thấy người này, Cố Khuynh Thành dường như tìm được chỗ dựa, lập tức tiến lên, cung kính hành lễ.

"Mẹ."

Liễu Tư Tư cũng bước tới, áp lực do Trần Cửu gia gây ra trên người nàng cũng lập tức giảm hẳn.

Người đến tên là Liễu Như Mộng, là mẹ của Liễu Tư Tư, cũng là sư tôn của Cố Khuynh Thành.

Thấy người này, Trần Cửu lại không chút khách khí chút nào, khinh bỉ hừ lạnh,

“Chả trách Cố Khuynh Thành lại có cái mặt dày như thế, muốn nhận lấy mà không muốn bỏ ra! Thì ra là có người dạy cho, chậc chậc, đúng là khiến lão Cửu ta mở mang tầm mắt!”

“Ngươi ăn nói cho cẩn thận đấy!”

Liễu Như Mộng trừng mắt nhìn Trần Cửu, lửa giận hừng hực trên mặt.

“Cút! Chuyện này không liên quan gì đến ngươi!”

Trần Cửu gắt lên, chẳng nể nang gì, sau đó lại nhìn về phía Cố Khuynh Thành, ánh mắt âm trầm:

“Đồ của thiếu chủ nhà ta, ngươi trả, hay là không trả? Nếu ngươi còn mặt dày không chịu trả, ta sẽ lập tức trở về, dẫn toàn bộ người của Trần gia, ngay lập tức khai chiến với Cố gia các ngươi!”

Ầm —

Lời nói như một tiếng sét vang trời, khiến tất cả mọi người trong trường bàng hoàng, đầu óc ong ong, hồi lâu chưa thể tỉnh lại.

Trần Trường An nói “không chết không thôi” thì có thể chưa đủ sức rung chuyển, nhưng lời của Trần Cửu gia thì tuyệt đối là một người không thể xem thường!

“Trời ơi, quả nhiên là Cửu gia của Trần gia, tính khí nóng nảy thật đấy.”

“Tậc tậc, ông ta nổi tiếng là nóng nảy, sát khí ngút trời! Đến ngay cả quốc chủ cũng phải nhường ông ta ba phần.”

“Không ngờ nha, đại mỹ nhân số một của nước Đại Chu, lại mặt dày đến thế! Muốn hủy bỏ hôn ước mà những lễ vật được tặng khi đính hôn lại không muốn trả lại!”

“Phải đấy, nhan sắc thì đúng là đẹp thật, nhưng lòng dạ… thì quá là đen tối.”

“Chuẩn luôn, bây giờ cô ta thấy Trần thiếu gia không còn tu vi, e là muốn bám vào công tử thánh địa gì đó? Nhưng lại không nỡ trả lại lễ vật mà Trần thiếu đã tặng, tậc tậc… cái kiểu tâm lý gì thế không biết? Đúng là tụt cảm xúc!”

……

Người xung quanh chỉ trỏ, bàn tán sôi nổi.

Sắc mặt của Cố Khuynh Thành càng lúc càng khó coi, như thể vừa nuốt phải một đống ruồi bọ lớn.

Tình cảnh này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô ta.

Nếu là một năm trước, Trần Trường An nhất định sẽ quỳ xuống cầu xin cô đừng rời đi, còn phải liên tục tặng quà để lấy lòng cô.

Không ngờ… hắn đã thay đổi rồi!

“Hừ! Quả nhiên đàn ông chẳng thằng nào tốt đẹp cả, mẹ nó, ai cũng thay lòng đổi dạ!”

Cố Khuynh Thành phẫn uất nghĩ trong lòng, trên mặt hiện lên vẻ yếu đuối, đáng thương, bất lực, đôi mắt ngấn lệ như sắp khóc.

Nhưng dáng vẻ này không những không khiến người xung quanh đồng cảm, mà trái lại, lại càng khiến người ta chế giễu.

“Trời ơi, các người nhìn xem? Cô ta còn dám tỏ vẻ ấm ức cơ đấy?”

“Trời má, đúng là dáng vẻ sắp khóc thật khiến người ta xót xa, nhưng cái thái độ vô tình lúc trước của cô ta khiến tôi nghĩ lại thấy buồn nôn!”

“Má nó, đúng là làm màu thật! Còn ra vẻ đáng thương, như thể Trần thiếu bắt nạt cô ta vậy!”

“Đúng vậy, Trần thiếu đã nói rồi, hủy hôn thì được, chỉ cần trả lại linh bảo là xong, đơn giản vậy thôi mà?”

“Có khi cô ta muốn vừa muốn làm thánh mẫu, vừa muốn hưởng lợi đấy…”

……

Lời lẽ xung quanh từng chữ như dao cứa vào tim, khiến Cố Khuynh Thành chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống cho xong.

Trong lòng cô ta nghiến răng, cuối cùng đành ném thanh Tuyết Cơ Kiếm trong tay về phía Trần Trường An.

…..

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top