- Thứ tự thi đấu tông môn lần này như sau, hạng nhất thi đấu bài danh thậm chí nắm kỷ lục là người thi đấu tông môn toàn thắng hết tất cả các trận Diệp Chân - chín trận thi đấu bài danh chiến thắng chín, lấy mười tám điểm xếp hạng số một!
Khi Chung trưởng lão tuyên bố Diệp Chân đạt được hạng nhất, tiếng vỗ tay toàn trường như sấm động.
Theo tiếng Chung trưởng lão, ánh sáng Thiên Bảng bên trên Thiên Địa Nhai một hồi biến ảo, Diệp Chân nguyên bản đứng hàng thứ mười Thiên Bảng trực tiếp nhảy lên thứ nhất Thiên Bảng, tên Khuất Chiến Càn lúc đầu thứ nhất Thiên Bảng thuận thế rơi xuống thứ hai.
Đợi tiếng vỗ tay dần dần giảm xuống, Chung trưởng lão tiếp tục tuyên bố.
- Hạng hai, Khuất Chiến Càn, trong chín trận thi đấu bài danh chiến thắng tám, lấy mười sáu điểm đứng hàng thứ hai!
Khuất Chiến Càn lấy được hạng hai lại không có người vỗ tay, vô số âm thanh thổn thức.
Tu vi Hóa Linh cảnh của Khuất Chiến Càn tới tham gia thi đấu tông môn, vốn rước lấy vô số chỉ trích, bên trong trận chiến cuối cùng càng bị Diệp Chân đánh trọng thương, tiền đồ chưa biết, nhân khí càng rớt xuống ngàn trượng.
Nghĩ đến từ nay về sau, trong đệ tử nội ngoại môn, danh xưng Khuất đại sư huynh sẽ một đi không trở lại, sau này Đại sư huynh là Diệp Chân!
- Hạng ba, Cao Hành Liệt, trong thi đấu bài danh chín trận chiến bảy thắng, mười bốn điểm!
Tiếng vỗ tay vang lên, hơi có chút ít hiếm, hết cách rồi, lần này danh tiếng thi đấu tông môn đều bị Diệp Chân chiếm hết.
- Hạng tư, Hàn Thạch, trong thi đấu bài danh chín trận chiến sáu thắng, mười hai điểm!
Hàn Thạch nên tính là một con hắc mã khác của thi đấu bài danh năm nay, lại ngoài ý muốn đánh bại Trưởng Tôn Nhiên nên thanh danh cực lớn.
Cái hạng này làm cho Hàn Thạch hân hoan vui sướng, nhưng khuôn mặt Trưởng Tôn Nhiên lại đen kịt.
Giữa hiện thực và kỳ vọng chênh lệch quá xa, Trưởng Tôn Nhiên vốn nghĩ bảo vệ hạng hai hoặc hạng ba, không ngờ trực tiếp rơi xuống đến hạng năm.
- Hạng năm, Trưởng Tôn Nhiên, chín trận năm thắng, mười điểm, hạng sáu Nhâm Tây Hoa, chín trận chiến bốn thắng, tám điểm. Hạng bảy Ngô Ca, chín trận ba thắng, sáu điểm. Hạng tám Nhạc Tuệ, chín trận hai thắng, bốn điểm. Hạng chín Tào La, chín trận một thắng, hai điểm, hạng mười Mông Tiểu Nguyệt, chín trận không thắng, không điểm!
Sau khi Chung trưởng lão nói xong, ánh sáng trên Thiên bảng lớn nhấp nháy, mười vị trí bài danh đầu Thiên Bảng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Tiếp theo, ban phát ban thưởng!
Vừa nói xong, lỗ tai phần đông đệ tử lập tức dựng lên, mặc dù bọn họ không có phần, nhưng lòng hiếu kỳ lại không giảm.
- Hạng bảy đến hạng mười, ban thưởng mỗi người một trăm viên Hạ phẩm Linh Tinh, một Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai Hạ phẩm! Hạng tư đến hạng sáu, ban thưởng mỗi người ba trăm viên Hạ phẩm Linh Tinh, một Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai Hạ phẩm! Hạng hai và hạng ba được ban thưởng năm trăm viên Hạ phẩm Linh Tinh, một Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai Hạ phẩm!
Nói đến đây, tiếng Chung trưởng lão có chút dừng lại, mới lại mở lời nói tiếp.
- Hạng nhất, ban thưởng một ngàn viên Hạ phẩm Linh Tinh, một Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai trung phẩm, một quyển bí tịch Địa Giai Hạ phẩm!
Xoạt!
Tiếng nghị luận lập tức ong ong ong vang lên liên miên, ánh mắt Diệp Chân nhíu lại, cũng lặng lẽ cười.
Tông môn cho phần ban thưởng đệ nhất này xác thực đủ kinh người, gần như sắp theo kịp một nửa gia sản bây giờ của hắn.
Một ngàn viên Hạ phẩm Linh Tinh, đây chính là đồng tiền mạnh.
Tu vi Diệp Chân đột phá trong ba tháng đến Dẫn Linh cảnh, lúc tu vi vừa mới đột phá, một ngày cũng chỉ tiêu hao tám viên Hạ phẩm Linh Tinh, sau khi tu vi đạt tới Dẫn Linh trung hậu kỳ, lại tu luyện Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công, mỗi ngày lượng Hạ phẩm Linh Tinh tiêu hao trực tiếp gấp bội.
Trong thời gian ba tháng, tu vi Diệp Chân bão táp tiến mạnh đến Dẫn Linh cảnh hậu kỳ, là đan dược, Linh Tinh, Yên Đan, vân vân … nhiều thành quả dưới sự nỗ lực toàn diện nở hoa.
Thời gian không đến ba tháng ngắn ngủi, hắn đã tiêu hao hết một ngàn hai trăm viên Hạ phẩm Linh Tinh, làm cho số lượng Hạ phẩm Linh Tinh của hắn trực tiếp giảm xuống hai ngàn viên.
Bây giờ đã có một ngàn viên Hạ phẩm Linh Tinh ban thưởng, tăng thêm hàng tồn, ít nhất trong vòng nửa năm, Diệp Chân không cần lo lắng về Hạ phẩm Linh Tinh để tu luyện.
Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai trung phẩm, giá trị lại càng không cần phải nói, trong chỗ Hắc Thủy Đan Vương, luyện chế một viên Yêu Linh Đề Nguyên Đan Địa Giai trung phẩm, chỉ riêng phí luyện thôi đã cần hai trăm viên Hạ phẩm Linh Tinh, chớ nói chi giá trị bản thân Yên Đan Địa Giai trung phẩm.
Bí tịch Địa Giai Hạ phẩm, bởi vì Diệp Chân sớm thu được thân phận chuẩn chân truyền, cũng không phải quá hiếm có.
Nhưng, một quyển bí tịch Địa Giai Hạ phẩm, cho dù bên trong Tề Vân Tông, cũng cần mười vạn điểm cống hiến tông môn, giá trị trăm vạn lượng bạc, đây cũng là một món tài sản khổng lồ.
Khi khóe miệng Diệp Chân lặng lẽ cười, đám đệ tử chân truyền Lữ Tín, Mai Nguyên Câu, Ô Minh Đạt lại không hẹn mà cùng chép miệng, bộ dáng trông thấy mà thèm không thôi.
Tu vi bước vào Hóa Linh cảnh lập tức sẽ trở thành đệ tử chân truyền - Khuất Chiến Càn không quan tâm mặt mũi tới tham gia thi đấu tông môn, ngoại trừ muốn thu thập Diệp Chân báo mối thù cụt tay ra, phần ban thưởng này cũng là một trong những nguyên nhân.
Hạ phẩm Linh Tinh trân quý, cho dù đệ tử chân truyền, dưới tình huống bình thường một tháng cũng chỉ có thể từ tông môn nhận lấy năm viên, một năm mới sáu mươi viên.
Bây giờ, một lần ban thưởng, Diệp Chân được một ngàn viên.
Nghe nói, tông môn thi đấu lần này ban thưởng cao như thế, ngoại trừ nguyên nhân vừa gặp kỳ hạn năm năm, Ngũ trưởng lão Hồng Bán Giang cũng xuất lực không ít, dùng lực bải bỏ hết mọi dị nghị trực tiếp ban thưởng gấp bội cho đệ nhất thi đấu tông môn lần này.
Ban đầu, Hồng Bán Giang mưu đồ cho đệ tử của mình Khuất Chiến Càn, cuối cùng lại tiện nghi cho Diệp Chân.
Lúc tất cả mọi người tại đỏ mắt với phần thưởng, giọng nói của Chung trưởng lão cũng không dừng lại.
- Mặt khác, lần này vừa gặp kỳ hạn năm năm, một tháng sau, để cho thứ nhất tông môn năm nay Diệp Chân đại biểu Tề Vân Tông, tham gia đại hội Ngũ Quốc!
- Đại hội Ngũ Quốc?
- Đại hội Ngũ Quốc là cái gì?
- Chúng ta ở trong Hắc Long Vực, không phải chỉ có bốn nước ấy ư, ở đâu ra năm nước?
Trong lúc nhất thời, mọi người nghị luận ầm ĩ, Diệp Chân cũng hiếu kì không thôi.
Có điều, gia chủ các đại gia tộc, tông chủ các môn phái nhỏ nghe được tuyên bố này, đồng thời gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân cũng tràn đầy nóng bỏng.
- Xem ra, chỉ có tu vi cùng địa đạt tới trình độ nhất định mới có thể biết một ít bí văn dị sự.
Ngay sau đó, Diệp Chân cũng không sốt ruột, nếu tông môn đã quyết định để hắn đại biểu Tề Vân Tông tham gia đại hội Ngũ Quốc, như vậy đến lúc đó tự nhiên sẽ để Diệp Chân biết.
Diệp Chân bình tĩnh không thôi, nhưng đệ tử vừa rồi cùng đấu võ mồm với Kim Nguyên Bảo đến cuối cùng thậm chí đánh cược, lại không nói chuyện nổi.
Vừa rồi lực chú ý của bọn họ đều bị ban thưởng trên đài hấp dẫn, còn không có để
ý, này lại nhìn thấy nguyên một đám đặt trữ vật giới chỉ trước mặt Kim Nguyên Bảo, một lòng giống như rơi vào vực sâu không đáy vậy.
Trong trữ vật giới chỉ kia chính là toàn bộ thân gia của bọn hắn.
Thời khắc Diệp Chân quyết chiến với Khuất Chiến Càn, bởi vì Kim Nguyên Bảo cưỡng ép xuất hết toàn bộ gia sản cũng phải đặt cho Diệp Chân, dưới sự kích động, bọn hắn áp lên toàn bộ gia sản của mình.
Ngoại trừ đánh nhau vì thể diện ra, đại đa số mấy người muốn mượn cơ hội này hung hăng hố Kim Nguyên Bảo một phen, dù sao, gia sản Kim Nguyên Bảo cũng không phải trưng cho đẹp, mà lúc ấy, Khuất Chiến Càn căn bản không có bất kỳ khả năng thua, nhưng bây giờ lại hố chính mình.
Nếu như vậy, nửa năm này thậm chí một năm sẽ cố gắng vô ích.
Tu luyện võ đạo, quan trọng nhất là tài nguyên, một khi thua, tổn thất của bọn họ coi như biển đi, kéo xuống, cũng không chỉ là thời gian nửa năm.
- Ha ha, thấy không, ta nói không sai chứ? Diệp Chân thắng!
- Diệp Chân xác định vững chắc sẽ thắng, các ngươi còn không tin, lần này trợn tròn mắt đi!
Nhìn Diệp Chân đứng ở trên đài nhận thưởng, Kim Nguyên Bảo cười ha ha, bộ dáng kia, còn cao hứng hơn so với mình được thứ nhất.
Cười to xong, Kim Nguyên Bảo nhấc lên gần trăm chiếc nhẫn trên bàn nhỏ trước người, tất cả thứ này đều là trữ vật giới chỉ gia sản của không ít đệ tử nội môn, tiền hàng bên trong, khẳng định không thể thiếu.
Nhìn thấy bộ dáng này của Kim Nguyên Bảo, gần trăm đệ tử nội môn lấy hết tài sản ra đặt cược, con mắt trong nháy mắt đỏ lên.
Đây chính là toàn bộ gia sản của bọn hắn.
Nếu có khả năng, bọn hắn thậm chí nghĩ đến việc cướp về.
Thế nhưng, Diệp Chân huynh là đệ tốt của Kim Nguyên Bảo, vừa mới chiếm thứ nhất thi đấu tông môn, còn đứng trên võ đài, bọn hắn dù muốn cướp, cũng không có can đảm đó.
Trong lúc nhất thời, gần trăm đệ tử nội môn, từng con mắt trừng lớn, hàm răng cắn đến sụp đổ, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Kim Nguyên Bảo ôm toàn bộ gia sản bọn hắn!
- Thế nào, có phải rất đau lòng hay không?
- Ha ha, đau lòng là được rồi!
Ngay lúc phần đông đệ tử nội môn bởi vì cái bộ dáng tiện tiện này của Kim Nguyên Bảo lên cơn giận dữ, tay Kim Nguyên Bảo ném đi, gần trăm cái trữ vật giới chỉ liền bị ném đổ đi ra ngoài.
- Ừm, trả lại cho các ngươi!
- Ta và các ngươi cược, không phải vì thắng tài sản của các ngươi, chỉ vì chứng minh, huynh đệ của ta nhất định có thể làm được!
Cười ha ha, Kim Nguyên Bảo chắp tay ngửa mặt lên trời cười to bước đi, lúc gần đi, vẫn không quên vẫy vẫy tay về phía Diệp Chân.
- Lão Diệp, ban đêm uống rượu!
Nghe được xưng hô "Lão Diệp" thế này, Chung trưởng lão còn đang trên đài trong nháy mắt bó tay, tuổi mới lớn bao nhiêu, đã lão Diệp lão Kim...
Đệ tử nội môn đoạt lại trữ vật trữ vật giới chỉ của bản lại ngây người.
....
Thi đấu tông môn Tề Vân Tông kinh động bao nhiêu người, kết thúc như vậy, tiếng động lớn náo loạn vài ngày trong ngoài ba trăm ngọn núi Tề Vân Tông quay về yên tĩnh, thay đổi duy nhất chính là đề tài nói chuyện trà dư tửu hậu của đệ tử nội ngoại môn càng thêm phong phú.
Sau khi chấm dứt thi đấu tông môn, gia chủ các đại gia tộc, tông chủ đại tiểu tông môn, vương công quý tộc Hắc Thủy Quốc đến đây xem riêng phần mình trở về, cái tên Diệp Chân này trong vòng vài ngày sẽ truyền khắp quần thể võ giả Hắc Thủy Quốc.
Nhất là gia chủ gia tộc lớn nhỏ, nhao nhao khuyên bảo đệ tử nhà mình, hành tẩu giang hồ, tuyệt đối không thể đắc tội Diệp Chân, nếu như gặp phải Diệp Chân, nhất định phải lấy lễ để tiếp đón, có thể kết giao tuyệt không buông tha.
Trong lúc nhất thời, thanh danh Diệp Chân truyền khắp trong ngoài Hắc Thủy Quốc, dương danh thiên hạ!
Những việc này, Diệp Chân đứng ở Tề Vân Tông cũng không biết.
Một ngày này, chấp sự Loạn Vân Phong - Hà Miêu đột nhiên bước lên Tiên Nữ Phong, dưới sự dẫn dắt của thị nữ Tiên Nữ Phong, đi tới tĩnh thất Diệp Chân tu luyện.
- Diệp sư huynh, có một phong thư nhà của ngươi, ta cố ý đưa tới cho ngươi.
- Thư nhà, nhanh cho ta xem một chút!
Diệp Chân nghe vậy đại hỉ!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận