- Bí thuật Linh Quang Hóa Ảnh!
Thần niệm dẫn động, sáu chữ to trong nháy mắt từ ngọc phù truyền vào trong đầu Diệp Chân.
- Lại là một loại bí thuật, quá tốt rồi!
Sau khi đại hỉ, Diệp Chân bỗng nhiên lấy ngọc phù ra khỏi trán, thu vào vòng tay trữ vật.
Bí thuật có uy lực cực mạnh, Diệp Chân đã sớm nếm thử qua, trước có Chân Nguyên Kiếm Chỉ, sau có Hàn Băng Sát Khí đều có thể trợ Diệp Chân giết địch chiến thắng.
Giờ lại lấy được Bí thuật Linh Quang Hóa Ảnh này cũng là tuyệt đối sẽ không kém.
Nhưng mà bây giờ thời gian cấp bách, nếu lãng phí mấy hơi thời gian, thì có khả năng bỏ qua là Chiến Hồn Huyết Kỳ, cho nên, Diệp Chân mới có thể dời Chiến Hồn Huyết Kỳ.
- Trung phẩm Hắc Phong Bảo Giáp, Bí thuật Linh Quang Hóa Ảnh... thu hoạch lần này cũng coi phong phú, có điều, so với Mông Xuyên Mông đại hiệp từng trực tiếp gặt hái được một đạo chú mạch thần thông, vẫn kém quá xa....
Không chút khách khí mà nói, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, lấy lượng lớn Ma Hồn Huyết Tinh trong tay, tất cả đại điện ở Ma Hồn Điện tầng thứ tám, Diệp Chân hắn đều có thể thăm dò một lần.
Trong Ma Hồn Điện, tầng số càng cao, số lần bị thăm dò càng ít, bảo bối càng nhiều, có thể khẳng định nếu Diệp Chân hạ quyết tâm, khẳng định còn có thể thu hoạch chút gì.
Nhưng cuối cùng, tín niệm nhanh chóng thu hoạch Chiến Hồn Huyết Kỳ đè xuống tham niệm của Diệp Chân.
Một ngàn Ma Hồn Huyết Tinh ném xuống, thời khắc cửa điện mở rộng, Diệp Chân một bước bước vào kế tiếp đại điện, tìm kiếm đường hầm vận chuyển.
Vận rủi tại thời khắc này lại quang lâm, Diệp Chân bước thứ hai vào Ma Hồn đại điện, lại cũng có người.
Diệp Chân lại càng thêm lo lắng, nhiều người đến tầng thứ tám như vậy, có lẽ tầng thứ chín lập tức sẽ có người đến hay không?
Có điều, một khi Chiến Hồn Huyết Kỳ bị lấy sẽ có dị tượng sinh ra, tạm thời Diệp Chân còn có một chút thời gian.
- Ngươi là Diệp Chân của Hắc Thủy quốc?
Vừa vào cửa, Diệp Chân lộ ra vẻ cảnh giác. Mà tên võ giả đang đứng ở trong đại điện lại đột nhiên lộ ra vui mừng.
- Ta nhận ra ngươi, Diệp sư huynh, ta là Thạch Lượng của Cổ An quốc, lúc đến, chúng ta Hoắc trưởng lão Cổ An quốc tận lực giao phó cho chúng ta, phải tận lực sống chung hòa bình với các sư huynh Hắc Thủy quốc, Kiếm Nguyên quốc và Nam Man bộ. Chúng ta cùng chung địch nhân!
Miệng lưỡi Thạch Lượng rất ngọt, lời nói rất nhiều, hình như nóng lòng biểu đạt quan hệ đồng minh của hắn và Diệp Chân.
- Ừm, trưởng lão chúng ta cũng giao phó cho, yên tâm, ta sẽ không công kích ngươi. Ta lập tức rời đi...
Diệp Chân đề phòng hướng về một cửa đá khác bước đi.
Thạch Lượng lại không vội.
- Diệp sư huynh, không phải, là như vậy, sau khi ta xông đến nơi này, Ma Hồn Huyết Tinh trên người ta đã tiêu hao sạch, Diệp sư huynh có thể giúp đỡ ta một ngàn Ma Hồn Huyết Tinh hay không. Giúp ta rời khỏi nơi này...
- Thật có lỗi, ta đây cũng không nhiều....
Thỉnh cầu này của Thạch Lượng làm Diệp Chân đột nhiên ngây ngốc một chút, Diệp Chân hắn có ngu như vậy sao?
Giúp đỡ ngươi Ma Hồn Huyết Tinh để ngươi tìm vận may, nếu vận khí tốt đến được tầng thứ chín trước, Diệp Chân hắn vậy chẳng phải đầu bị cửa kẹp sao?
Vừa nói, Diệp Chân vừa hướng về một cửa khác đối diện điện bước đi.
- Diệp sư huynh. Cầu xin ngươi, giúp ta một chút đi, không có Ma Hồn Huyết Tinh ta sẽ bị vây chết ở chỗ này....
Thạch Lượng gấp đến độ cơ hồ sắp khóc.
Khổ khổ cầu khẩn, Thạch Lượng thời gian dần tiếp cận Diệp Chân.
- Vây chết ở chỗ này?
Diệp Chân nghe lại muốn cười, đây không phải coi hắn là con nít ba tuổi lừa sao?
Võ giả đến xông điện, làm sao lại bị vây chết ở chỗ này đây? Khi Chiến Hồn Huyết Kỳ bị người lấy đi khi. Những người này liền sẽ tự động thoát khốn.
- Thật có lỗi....
Diệp Chân lần nữa từ chối nhã nhặn, cũng liền vào lúc đó, khoảng cách giữa Thạch Lượng và Diệp Chân đã còn dưới mười mét, trong nháy mắt, Thạch Lượng bộc lộ ra vẻ mặt hung ác!
Song quyền Thạch Lượng giương lên hướng về phía Diệp Chân, một đạo hư ảnh hình hổ đột nhiên từ bên trong song quyền của Thạch Lượng oanh ra!
Hưu!
Kiếm quang tiếng xé gió thê lương vang lên, Diệp Chân bay lên không trở lại, một cái phong vân kiếm cương nhanh như tia chớp đánh ra!
Xoẹt!
Huyết quang băng tán, Thạch Lượng căn bản không ngờ Diệp Chân phản kích lại còn nhanh hơn hắn công kích, xoay mình bị Diệp Chân một kiếm chém thành hai nửa.
- Hừ, đã sớm biết trong lòng ngươi còn có không tốt, thật coi ta là tiểu hài tử ba tuổi?
Nhìn thi thể Thạch Lượng, Diệp Chân cười lạnh.
Mấy năm này xông xáo xuống, Diệp Chân đã sớm không phải tiểu tử mao đầu không rành thế sự, kinh nghiệm lăn lộn giang hồ đã vô cùng phong phú, sao lại đơn giản mắc lừa.
Từ sát na tiến vào điện một kia, tay Diệp Chân đã vô thanh vô tức đặt lên chuôi kiếm, khi miệng của người này càng ngày càng ngọt, lòng đề phòng của Diệp Chân cũng càng ngày càng thịnh.
Đáng tiếc, cuối cùng Thạch Lượng này vẫn xuất thủ.
Nếu hắn không đánh lén Diệp Chân, Diệp Chân có thể sẽ bình yên rời khỏi gian phòng đại điện này, lưu hắn một mạng.
Võ giả tu vi đã đến cấp bậc Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, vòng tay trữ vật hoặc giới chỉ đều sẽ không kém.
Gỡ xuống vòng tay trữ vật của Thạch Lượng xem xét, Diệp Chân lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, trong vòng tay trữ vật của Thạch Lượng còn có một ngàn tám trăm viên Ma Hồn Huyết Tinh.
Có điều, trong một ngàn tám trăm viên Ma Hồn Huyết Tinh này là một viên Ma Hồn Huyết Tinh thiên nhân tướng và tám viên Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng.
Đã có Ma Hồn Huyết Tinh, vì sao còn muốn giả bộ đáng thương thậm chí đánh lén Diệp Chân không tiếc tính mạng từ chỗ Diệp Chân cướp đoạt Ma Hồn Huyết Tinh.
- Có gì đó quái lạ...
Trừ cái đó ra, trong vòng tay trữ vật của Thạch Lượng còn có không ít Hạ phẩm Linh Tinh, đan dược, vàng bạc, nhưng mà lúc này Diệp Chân đã không có thời gian kiểm lại, vừa thu vòng tay trữ vật vào trong ngực, một ngàn Ma Hồn Huyết Tinh đã khuynh tiết mà ra, bước ra một bước.
Lần này, vận khí của Diệp Chân đến rồi.
Mới bước vào trong đại điện, mặc dù không có bất kỳ thu hoạch gì nhưng có đường hầm vận chuyển.
- Tầng thứ chín lập tức đến...
Mang tâm tình kích động, Diệp Chân trực tiếp bước vào đường hầm vận chuyển, huyết quang lóe lên, sau đó xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân cũng không phải cửa điện quen thuộc, mà là một bình đài trống trải.
Trên bình đài, tràn đầy đường cong và minh văn, xem ra là một trận pháp.
Lần này, Diệp Chân mộng.
Trong số đồ vật Chung trưởng lão giao cho bọn hắn căn bản không có cái này.
Vốn Diệp Chân tưởng rằng sau khi tiến vào Ma Hồn Điện tầng thứ chín cũng giống tám tầng trước, có cái cửa, đầu nhập Ma Hồn Huyết Tinh trong rãnh Huyết Tinh là được.
Nhưng cùng tưởng tượng hoàn toàn khác nhau, Diệp Chân có chút há hốc mồm.
Kỳ thật cái này cũng không trách Chung trưởng lão, bởi vì bao năm qua Võ giả Hắc Thủy Quốc chưa từng có người nào xông đến tầng thứ chín, điều này sẽ đưa đến Hắc Thủy quốc căn bản không có kinh nghiệm về phương diện này.
Các quốc gia khác có kinh nghiệm, nhưng từng bên giữ bí mật dị thường, Hắc Thủy quốc không biết cũng rất bình thường.
- Trận pháp, bình thường đều là dùng Linh Tinh thúc giục.
Điểm thường thức ấy Diệp Chân vẫn phải có.
Trận pháp trước mắt này hiện lên cách cục Bát Quái, ở góc trên có tám điểm khảm nạm, trung tâm nhất cũng có một điểm khảm nạm.
Dũng khí nếm thử trên người Diệp Chân chưa bao giờ khuyết thiếu.
Chín viên Linh Tinh lập tức khảm nạm lên phía trên trận pháp, nhưng kỳ quái là không có bất cứ động tĩnh gì.
- Chẳng lẽ cần Ma Hồn Huyết Tinh?
Chín viên Ma Hồn Huyết Tinh theo thứ tự để lên, nhưng vẫn không có bất luận động tĩnh gì, lần này, Diệp Chân trực tiếp phát điên.
Trước mắt chỉ có một trận pháp bình đài. Tứ phương là hư không vô tận, Diệp Chân có thể khẳng định, trận pháp trên bình đài chính là lối đi duy nhất tiến vào tầng thứ chín Ma Hồn Điện.
Nhưng trận pháp này cần phải thế nào mới có thể khởi động?
- Không nên hốt hoảng, không thể sợ, cẩn thận quan sát!
Hít một hơi thật sâu, Diệp Chân bình tâm tĩnh khí, cẩn thận ngẫm nghĩ, nghĩ tới đây, lập tức tìm ra sơ hở.
Mỗi lẫn mở cửa điện của tám tầng trước đều cần một ngàn Ma Hồn Huyết Tinh, vậy muốn khởi động trận pháp này, dựa vào chín viên Ma Hồn Huyết Tinh phổ thông là không thể.
Vừa nghĩ đến đây, chín viên Ma Hồn Huyết Tinh thập nhân tướng theo thứ tự đặt lên, nhưng vẫn không có động tĩnh!
- Bách nhân tướng!
Xoạt!
Khi viên Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng thứ nhất để vào. Huyết quang thật mỏng lập tức bay lên.
- Đúng rồi!
Sau khi chín viên Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng theo thứ tự để vào, Diệp Chân buồn bực, trận pháp hình như vẫn không khởi động.
Viên thứ chín!
Lúc trước, khi đặt tám viên Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng vào đều có huyết quang bay lên, chỉ có nháy mắt đặt viên Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng thứ chín vào là không có bất kỳ biến hóa nào.
- Viên thứ chín là trận nhãn, cần Ma Hồn Huyết Tinh cao cấp hơn à?
Không chút do dự. Một viên Ma Hồn Huyết Tinh thiên nhân tướng đặt vào trận nhãn trận pháp!
Xoạt!
Một đạo huyết quang trụ từ trên trận pháp phun ra, chậm rãi vận chuyển lại.
Lại cần một viên Ma Hồn Huyết Tinh thiên nhân tướng nữa mới có thể hoàn toàn khởi động trận pháp truyền tống.
Trong nháy mắt đấy, Diệp Chân bừng tỉnh đại ngộ!
Vì sao Thạch Lượng kia có Ma Hồn Huyết Tinh không dùng mà muốn cướp, thì ra là giữ lại vì tầng thứ chín!
May mắn, may mắn là Ma Hồn Huyết Tinh trong tay Diệp Chân đủ nhiều, bằng không, coi như Võ giả Hắc Thủy Quốc có thể vào được tầng thứ chín, cũng chỉ có thể là giương mắt nhìn.
Theo Diệp Chân biết, Ma Hồn Huyết Tinh trong tay bọn người Tam hoàng tử, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là Ma Hồn Huyết Tinh bách nhân tướng.
Một bước bước vào trong trận pháp, huyết quang như huyễn, thời khắc quang hoa lưu chuyển, thân hình Diệp Chân lập tức xuất hiện ở giữa đại điện uy nghi.
Lọt vào trong tầm mắt chính là một mặt huyết sắc chiến kỳ thật to được gắn trên vách tường trong đại điện, một chữ "Chiến" trương dương dị thường chính giữa huyết sắc chiến kỳ hiện ra một tư thế hào hùng!
Oanh!
Diệp Chân nhìn một chữ "Chiến" kia, nó trong thời gian ngắn lại phóng đại lên tràn ngập toàn bộ tầm nhìn của Diệp Chân, sau đó hóa thành dòng lũ thiên quân vạn mã công kích về phía hắn.
...
Bên ngoài Ma Hồn chiến trường, chỗ doanh trướng giữa sườn núi Ma Hồn Sơn.
Sau hơn hai mươi ngày chờ đợi, thời hạn một tháng Ma Hồn chiến trường tiếp tục mở ra sắp đến, các quốc gia vẫn như cũ chờ ở chỗ này, các tông dẫn đội cung phụng, các trưởng lão cũng có chút ngồi không yên.
Hiếm thấy, trưởng lão, cung phụng năm nước, bao gồm cả Nam Man bộ ở bên trong đều tụ thành một vòng uống rượu.
Một màn này nếu để cho người bình thường nhìn thấy khẳng định sẽ chấn kinh.
Năm trong nước, bốn nước và Nam Man đều là tử địch, trong bốn nước, Kiếm Nguyên tông và Hắc Thủy quốc là tử địch, Huyễn Thần quốc và Cổ An quốc lại là tử địch, mà bây giờ mấy trưởng lão này lại có thể tụ cùng một chỗ uống rượu.
Kỳ thật, cái này không thể bình thường hơn được.
Những trưởng lão, cung phụng này làm thành tập đoàn vũ lực đứng đầu nhất các quốc gia, qua nhiều năm như thế đều quen biết, thậm chí có vài người còn có quan hệ cá nhân không tệ.
Ngồi cùng một chỗ uống vài chén nhỏ cũng rất bình thường, có điều, đánh võ mồm trong này lại không đơn giản.
Các trưởng lão năm nước tập hợp một chỗ, nghị luận nhiều nhất chính là Chiến Hồn Huyết Kỳ lần này thuộc sở hữu của ai.
- Chung Ly, Ly Thạch, kỳ thật không phải lão phu lắm miệng nói các ngươi, Hắc Thủy quốc các ngươi thật không cần phải tham gia Ngũ Quốc đại hội này nữa, hai mươi lần, hơn một trăm năm, các ngươi lúc nào đoạt đến một lần Chiến Hồn Huyết Kỳ?
- Lão phu đoán, các ngươi ngay cả bí mật mở ra tầng thứ chín cũng không biết?
Trong lúc uống rượu, trưởng lão Trâu Trì của Kiếm Nguyên tông không lưu tình chút nào trào phúng Chung Ly và Ly Thạch.
- Bí mật mở ra tầng thứ chín, chẳng lẽ phương thức tiến vào Ma Hồn Điện tầng thứ chín không giống mấy tầng khác sao?
Thần sắc Chung Ly và Ly Thạch đồng thời trở nên khó coi.
- Đương nhiên! Không phải các ngươi cả điểm ấy cũng không biết chứ?
- Ngay cả điều này cũng không biết, các ngươi còn tới tham gia Ngũ Quốc đại hội, vọng tưởng chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ, quả thực là nằm mơ, ha ha ha ha....
Trưởng lão Kiếm Nguyên tông - Vu Cao Ba uống một ngụm rượu rồi cười lên ha hả.
Sắc mặt Chung Ly và Ly Thạch lại càng thêm khó coi!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận