- Những người khác đâu?
Trưởng lão Kiếm Nguyên tông - Trâu Trì dùng sức chà xát con mắt một chút, ánh mắt nhìn về phía đệ tử duy nhất xuất hiện trước mặt hắn - La Hằng, còn không có ý thức được, cũng không dám nghĩ đến khả năng kia.
Vẻn vẹn thấy được hai tên đệ tử Huyễn Thần tông, rất tự nhiên, trưởng lão Huyễn Thần tông - Bộ Tử Kỳ tựa đầu nhìn về phía thông đạo truyền tống của Ma Hồn chiến trường.
- Chuyện gì xảy ra? Vẫn còn có người không có đi ra?
Trong ý thức của trưởng lão Huyễn Thần tông Bộ Tử Kỳ, nhất định là còn có người không có đi ra, coi như Huyễn Thần tông bọn hắn sẽ có hao tổn, cũng không có khả năng hao tổn đến chỉ còn hai người, đây là chuyện tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
- Tra Hải,. . . . . Những người khác đây. . .
Hoắc trưởng lão Cổ Huyền tông Cổ An quốc, thần sắc lại vô cùng bi thống.
Cánh tay trái nội môn đại đệ tử Nhân Hùng Tra Hải đứt đến khuỷu tay, vai trái càng là máu thịt be bét, bản thân bị trọng thương, năm tên đệ tử khác cũng từng người mang thương.
Tính toán ra, mười hai tên đệ tử tiến vào, chỉ ra sáu người, những người khác. .
..
Kết quả kia, Hoắc trưởng lão không dám nghĩ.
- Trưởng lão, các sư đệ khác đều. . . .
Hán tử thô kệt như Nhân Hùng Tra Hải thế mà phát ra âm thanh có chút run rẩy. . ..
Tổn thất này, thật sự quá thảm trọng!
- Đều. . . Đều. . .
Còn chữ chết cuối cùng, Cổ An quốc Hoắc trưởng lão thủy chung không nói nên lời, nhưng vành mắt đã bắt đầu đỏ lên, kết quả này quá thê thảm đau đớn, nhưng hắn còn có thể chịu được.
Chỉ cần Chiến Hồn Huyết Kỳ không có bị Huyễn Thần đế quốc cướp đi là tốt rồi.
Đây là lần thứ hai võ giả Cổ An quốc tham gia Ngũ Quốc đại hội vậy đau tổn thảm như vậy trong trăm năm qua!
So với tỉnh táo của trưởng lão ba nước Huyễn Thần đế quốc, Kiếm Nguyên quốc, Cổ
An quốc, trưởng lão Nam Man bộ - Ô Duy, ánh mắt rà quét một lượt xong, sắc mặt đột nhiên thảm biến!
Nhanh chóng nhào tới tóm lấy bả vai tên Nam Man Linh giả còn sống duy nhất - Mộc Giáp, dùng sức lắc lư.
- Những người khác đâu?
- Thủy Hỏa Kim Viên đâu?
- Đạt Hải đâu?
Liên tiếp mấy vấn đề cơ hồ là đồng thời phun về phía Mộc Giáp!
- Trưởng lão, đều chết hết! Toàn bộ những người khác đều chết hết! Từ sau khi tiến vào Ma Hồn chiến trường. Chúng ta đều thấy chưa thấy qua Đạt Hải, lại chưa thấy qua Thủy Hỏa Kim Viên. . . . Ô ô. . . .
Một hơi nói xong, một hán tử to con thiết huyết như Mộc Giáp thế mà ngồi xổm trên mặt đất khóc rống lên.
Không phải Mộc Giáp hắn mềm yếu, hơn hai mươi ngày trước, mười hai người bọn hắn cùng một chỗ tiến vào, thanh thế kinh người hạng gì, nhưng bây giờ, chỉ còn lại một mình hắn.
- Không có khả năng, không có khả năng, ngươi nói bậy! Thủy Hỏa Kim Viên không người có thể địch!
- Đây tuyệt đối không có khả năng, coi như không có Thủy Hỏa Kim Viên. Mười người khác ít nhất cũng có bốn mươi đầu yêu thú Địa giai trung phẩm, đủ để quét ngang võ giả hai nước, làm sao có thể toàn quân bị diệt, làm sao có thể?
Trưởng lão Nam Man - Ô Duy rống giận, trong tiếng gầm rống tức giận, hai tay không tự chủ phát lực, vậy mà bóp bả vai của Mộc Giáp rung động răng rắc răng rắc!
Bên Nam Man bộ động tĩnh kinh người. Lại thêm huyết quang đã thu hết mà không còn một tia động tĩnh từ thông đạo Ma Hồn chiến trường để sắc mặt trưởng lão Huyễn Thần tông - Bộ Tử Kỳ và trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trâu Trì thảm biến!
- La Hằng, những người khác đâu, Lữ Tự Hùng đâu, Trịnh Sảng đâu, Hầu Linh đâu?
Dưới tình thế cấp bách, trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trâu Trì hỏi ra một số lớn tên người.
- Giết, bị giết!
- Bị ai giết!
Trâu Trì rống giận.
- Trưởng lão, chúng ta đi ra từ bên trong Ma Hồn điện. Lữ Đại sư huynh đã không thấy tăm hơi, tiến vào Ma Hồn điện mười tên sư huynh đệ, còn sót lại năm người, sau đó, sau đó. . .
- Sau đó làm sao?
La Hằng mang theo tiếng khóc nức nở chỉ về hướng Diệp Chân.
- Sau đó, võ giả Hắc Thủy quốc liền bắt đầu đuổi giết chúng ta! Ngoại trừ ta, bốn vị sư huynh đệ khác còn sống đi ra khỏi Ma Hồn điện đều bị bọn hắn giết!
- Giết toàn bộ? Bị bọn hắn giết toàn bộ?
- Chuyện này. . . Chuyện này. . . .
Con mắt Trưởng lão Kiếm Nguyên tông - Trâu Trì trong nháy mắt đỏ lên, một vòng ôn nhuận lập tức xông lên hốc mắt!
Tất cả đều là tinh anh của Kiếm Nguyên tông, bây giờ. . .
Gân xanh nổi đầy trên trán, lồi ra rất ghê người, trong nháy mắt đấy, Trâu Trì bỗng nhiên quay người rống về hướng Chung Ly cùng Ly Thạch đang tập kết chín tên đệ tử đến cùng một chỗ.
- Các ngươi, các ngươi cũng quá ngoan độc đi? Vậy mà giết sạch đệ tử Kiếm Nguyên tông chúng ta, Chung Vô Mệnh ngươi lão thất phu này, lão phu liều mạng với ngươi!
- Ngoan độc?
Chung Ly cười lạnh.
- Mười năm trước, là ai thừa dịp Nam Man bộ xâm lấn, chôn giết hai trăm ba mươi vạn dân vùng biên giới của chúng ta? Bảy năm trước, là ai bởi vì một chân truyền tử vong mà đồ thành cho hả giận?
- Như ta đã nói, giết còn ít lắm, hẳn là giết sạch toàn bộ mới tốt!
Ly Thạch hừ lạnh.
Đột nhiên, một tia tàn nhẫn hiển hiện trên khóe miệng Thất trưởng lão Chung Ly.
- Vừa rồi, là ai nói võ giả Hắc Thủy quốc chúng ta là dạng không đứng đắn?
- Hắc hắc, người không đứng đắn của Hắc Thủy quốc chúng ta đã có thể đồ sát bọn rác rưởi Kiếm Nguyên tông các ngươi hầu như không còn, có thể tưởng tượng, võ giả Kiếm Nguyên tông các ngươi ngay cả không đứng đắn cũng không xứng, căn bản là rác rưởi!
- Đúng, trưởng lão rác rưởi dạy dỗ đệ tử rác rưởi! Tất cả đều là phế vật không chịu nổi một kích!
Ly Thạch cùng Chung Ly một hát vừa quát, trong nháy mắt mắng cho mặt mo trưởng lão Trâu Trì xanh đen.
Cheng!
Trâu Trì rút trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang trực chỉ Ly Thạch cùng Chung Ly.
- Hai lão tạp toái, lão hổ không phát uy, còn tưởng là mèo bệnh"
- Mèo bệnh, ngươi còn chưa xứng, con mèo chết tiệt thì được?
Chung Ly lần nữa vô tình trào phúng, vụng trộm lại chuẩn bị thủ thế chiến đấu!
- Trâu trưởng lão, đừng xúc động, đừng để trúng trò khiêu khích của tặc tử Hắc Thủy quốc!
Một trưởng lão Kiếm Nguyên tông khác - Vu Cao Ba lên tiếng lại để sắc mặt Trâu Trì đại biến!
Hắn thật không cẩn thận, thiếu chút nữa liền lọt vào hố to do Chung Ly cùng Ly Thạch cho đào hắn.
Nếu hắn bị Chung Ly cùng Ly Thạch chọc giận, vừa ra tay, bọn người Ly Thạch liền có thể thuận thế xử lý bọn hắn!
Dưới tình huống bình thường, ba cặp ba, song phương cũng không thể làm gì được người kia!
Nhưng tăng thêm chín tên đệ tử, vậy không giống với lúc trước, huống chi, lúc này Hắc Thủy quốc có Chiến Hồn Huyết Kỳ trong tay, tăng thêm hai thành chiến lực. Tuyệt đối có thể áp chế Kiếm Nguyên tông gắt gao!
- Chung Ly, Ly Thạch, các ngươi giỏi tính toán, vậy mà muốn diệt cả lão phu, hừ!
Trâu Trì tức giận hừ lạnh.
Chung Ly cùng Ly Thạch nhìn nhau cười một tiếng, tính toán của hai người bị Vu Cao Ba kia khám phá.
Diệp Chân thầm nghĩ đáng tiếc, nếu không có vị Vu trưởng lão kia, Trâu Trì có khả năng liền trúng kế bị lừa, đến lúc đó. Kiếm Nguyên tông sẽ toàn quân bị diệt danh phù kỳ thật.
Lúc này, trưởng lão Huyễn Thần tông Bộ Tử Kỳ nghe được hai tên đệ tử kể lại, sắc mặt lập tức thảm biến, ngay cả tay cũng bắt đầu run rẩy!
- Miêu Tử Minh. Lý Quý, thực sự. . . . Thực sự chỉ còn thừa hai người các ngươi?
- Chỉ có hai người các ngươi còn sống đi ra?
" Trưởng lão, Bộ Trường Hiên cùng Ma Chí hai vị sư huynh, trước khi tiến vào Ma Hồn điện đã không đến tập hợp, hẳn là chết trận! Mười người chúng ta tiến vào Ma Hồn điện, cuối cùng. Vẻn vẹn hai người chúng ta đi ra. . .
- Ngay cả La Kinh Thiên. . . .
Nhìn hai tên đệ tử một chút, nhìn nhìn Ma Hồn Sơn trống trải xung quanh, lòng trưởng lão Huyễn Thần tông Bộ Tử Kỳ chìm xuống đáy cốc.
Hơn một trăm năm, Huyễn Thần tông tham gia hai mươi lần Ngũ Quốc đại hội, chưa từng nhận qua thiệt hại nặng như vậy!
Một lần nghiêm trọng nhất cũng bất quá là tử trận bốn tên đệ tử vài thập niên trước mà thôi!
Hiện tại, vậy mà tử trận mười người!
Đây chính là tinh anh của Huyễn Thần tông bọn hắn a!
Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên tất nhiên không cần phải nói, người giống như Bộ
Trường Hiên, Ma Chí. Hai phần ba võ giả bỏ mình bên trong đều là chuẩn chân truyền của Huyễn Thần tông a!
Trong vòng năm sáu năm tiếp theo, hai phần ba võ giả kia đều sẽ thăng cấp vào Hóa Linh cảnh, trở thành đệ tử chân truyền!
Nhưng bây giờ, chết hết!
Điều này đối với Huyễn Thần tông, tuyệt đối là một sự đả kích nặng nề!
Mặc dù không có đạt tới cấp độ thương cân động cốt, nhưng tương lai mấy năm, tuyệt đối sẽ làm cho thực lực Huyễn Thần tông có một sự lúng túng vì không có người a!
Trọng thương gần như tại toàn quân bị diệt dạng này, Bộ Tử Kỳ thật không biết giao phó thế nào cho tông chủ!
Càng chết là, bỏ ra một cái giá lớn, Chiến Hồn Huyết Kỳ còn không phải thuộc về phía mình.
Ý tưởng giống nhau, cùng hiện lên trong lòng trưởng lão Kiếm Nguyên tông - Trâu Trì, trưởng lão Nam Man bộ - Ô Duy, có điều, tông môn đệ tử chết thảm chỉ còn một người, trong lòng của hai người đã bắt đầu nhỏ máu.
Đối với Huyễn Thần tông gia đại nghiệp đại, mười một đệ tử tinh anh chết thảm đối với Kiếm Nguyên tông mà nói, càng là một đả kích trầm trọng!
Về phần Nam Man bộ, lúc này trưởng lão Ô Duy chỉ muốn nói đến một chữ —— trí mạng a, đả kích trí mạng a!
Mười hai Nam Man Linh giả, toàn bộ đều có yêu phó Địa giai trung phẩm, đây chính là mưu đồ năm năm, thành quả năm năm chuẩn bị của toàn bộ Nam Man bộ!
Tài nguyên trong tộc càng cung cấp toàn lực mới bồi dưỡng được mười hai tên võ giả có được yêu phó Địa giai trung phẩm.
Phải biết, trong Nam Man bộ, ngay cả Nam Man Linh Tôn, yêu phó cũng bất quá chỉ là Địa giai trung phẩm! Về phần Linh Tôn có được yêu phó giống như Thủy Hỏa Kim Viên - Địa giai thượng phẩm dạng này, như lông phượng sừng lân a!
- Chuyện này. . . Ta thế nào giao phó trong tộc đây. . . .
Lặng người nửa ngày, trưởng lão Nam Man bộ Ô Duy đặt mông ngã ngồi xuống đất, ánh mắt nhìn về phía mặt đất gần như tuyệt vọng!
. ..
Mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn.
So với thảm trạng của Huyễn Thần tông, Kiếm Nguyên tông, Nam Man bộ, trong nội tâm Hoắc trưởng lão Cổ An quốc hoàn toàn thăng bằng, tổn thất sáu tên đệ tử thê thảm đau đớn lúc này tựa hồ cũng chẳng phải quá thảm!
Không có qua mấy hơi liền mang theo đệ tử bước lên linh cầm của tông môn, làm đội thứ nhất bước lên con đường về nước!
- Can hệ trọng đại, chúng ta cũng mau trở lại!
Chung Ly cùng Ly Thạch liếc nhau, Ô Vân Phá Phong Chuẩn xuất hiện, thời điểm tất cả võ giả tập hợp, lập tức cất cánh!
Li!
Ô Vân Phá Phong Chuẩn vang lên một tiếng, lập tức trốn vào tầng mây không thấy!
Trên mặt đất, nhìn võ giả Hắc Thủy quốc rời đi, ánh mắt trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trâu Trì mãnh liệt, hai tay lấp lóe linh quang, mấy đạo phù quang lập tức phóng lên trời, bay thẳng về hướng Kiếm Nguyên tông!
. . ..
- Chư vị, chúng ta lần này đoạt được Chiến Hồn Huyết Kỳ, chính là thánh công của cả nước, tạo phúc giang sơn, đến lúc đó. . .
Ô Vân Phá Phong Chuẩn lên không không lâu, Tam hoàng tử Chu Hỗn lập tức ngôn từ cuồn cuộn, thời điểm đang muốn biểu đạt cái gì đó lại bị Ly Thạch đánh gãy.
- Một khắc chúng ta chưa về nước, quyền sở hữu Chiến Hồn Huyết Kỳ còn chưa được xác định!
Khi nói chuyện, ánh mắt Ly Thạch nhìn về phía Chung Ly.
- Chung trưởng lão?
- Ừm, cầu viện đi! Chúng ta đạt được Chiến Hồn Huyết Kỳ, người Kiếm Nguyên tông khẳng định ăn ngủ không yên, nếu bọn hắn không giở trò mới lạ!
- Tốt!
Trong lúc ứng thanh, mấy đạo phù quang phân biệt từ tay Chung Ly cùng Ly Thạch bay ra!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận