Dịch: Hoangforever
Sáng sớm, nắng chiếu vào nhà.
Cả tối hôm qua, Phương Nghị trầm mê trong tu luyện.
Thông qua tu luyện và quan sát cả đêm, hắn phát hiện ra một điều kỳ lạ.
Tốc độ vòng xoáy linh khí sau khi chậm chạp lai, cứ cách một đoạn thời gian ngắn nó lại trở nên nhanh hơn, tình huống này cứ lặp đi lặp lại nhiều lần. Khoảng cách giữa mỗi lần cũng không có giống nhau.
Ngay lập tức Phương Nghị đem những thời gian này ghi chép lại, muốn từ trong đó tìm ra được chút qui luật.
Bởi vì hắn hoài nghi, thứ này rất có thể chính là thời gian thủy triều của cái thế giới này.
Nếu như hắn đoán đúng mà nói, như vậy chỉ cần hắn nắm giữ bảng giờ giấc thời gian thủy triều của cái thế giới này, sau đó hắn tu luyện bí quyết thủy triều kia chắc chắn sẽ là làm ít công to.
Phương Nghị duỗi thẳng người thư giãn một chút, sau đó bước xuống giường.
Sau một đêm nghỉ ngơi, vết thương của hắn đã không còn nghiêm trọng nữa.
Hôm nay hắn muốn tới chỗ tạp vụ (1) để nhận nhiệm vụ.
(1) tạp vụ: công việc vặt vãnh ngoài công việc chuyên môn.
Đệ tử Thái Huyền Tông rất nhiều. Tất cả công việc hằng ngày đều do phía tạp vụ xử lý, đưa xuống cho đệ tử phía dưới làm. Nhưng chỉ cần tu vi đạt tới Linh Hải lục trọng liền miễn trừ làm mấy cái nhiệm vụ lặt vặt như thế này.
Đây cũng là cách tông môn khích lệ đệ tử.
Ra cửa, Phương Nghị trực tiếp đi tới phòng tạp vụ.
Hôm nay, nhiệm vụ của hắn chính là quét dọn phòng truyền thừa.
Đối với căn phòng truyền thừa này, Phương Nghị hắn cũng không xa lạ gì. Hắn từng quét dọn ở đây mấy lần.
Hơn nữa hắn còn biết tam trọng khẩu quyết cuối cùng của bí quyết Thủy triều chính là ở trong căn phòng này.
Khẩu quyết Thủy triều trước Cửu trọng cũng có sách ghi chép lại, nhưng Tam trọng cuối cùng lại là ba bức tranh bằng đá, cũng không có chữ nào, hoàn toàn dựa vào bản thân để lĩnh ngộ.
Đi tới phòng truyền thừa, Phương Nghị bắt đầu quét dọn.
Vốn dựa vào tu vi của hắn, hắn căn bản không có tư cách tiến vào nơi này, nhưng quét dọn lại là chuyện khác.
Chẳng mấy chốc, Phương Nghị đã quét dọn gần xong.
Hắn đi tới trước bức tranh bằng đá kia, thấy tốp năm tốp ba người đang tụ tập ở đó chăm chú quan sát.
Phương Nghị cũng tò mò nhìn bức tranh.
Hắn thấy bức tranh đầu tiên là một vùng biển vô tận, với những con sóng mãnh liệt ập đến như muốn nhấn chìm hắn ở trong đó.
Đây đích thị là hình ảnh thủy triều lên.
Xem ra hắn đoán không có sai, bí quyết Thủy triều thực sự có quan hệ mật thiết tới thủy triều.
Chỉ là Phương Nghị cũng không có nhìn ra bức ảnh này có gì đó đặc biệt. Có lẽ do thực lực của hắn quá yếu chăng?
Bức hình thứ hai là khung cảnh một bầu trời đêm với mặt trăng tròn treo sáng trên cao. Chỉ là mặt trăng này nhìn có vẻ lớn hơn rất là nhiều so với thực tế.
Bức hình này khiến Phương Nghị hơi ngạc nhiên một chút. Chẳng lẽ bức hình này ý muốn nói rằng bí quyết Thủy triều có liên quan tới mặt trăng sao?
Mặc dù Phương Nghị biết nguyên nhân thủy triều là do có quan hệ tới lực hấp dẫn của mặt trăng. Đây là khái niệm cơ bản trên địa cầu. Thế nhưng không ngờ rằng ở cái thế giới không có bất kỳ văn minh khoa học kỹ thuật này lại cũng có người biết.
Nhìn xong hai bức tranh, Phương Nghị cũng không có bất kỳ thu hoạch được gì. Hắn không khỏi nhìn sang bức tranh cuối cùng.
Thế nhưng, bức tranh cuối cùng này lại là trống rỗng, cũngkhông có gì cả. Đây căn bản không thể coi là bức tranh được.
Phương Nghị không khỏi giật mình, ý gì đây?
Hai bức tranh phía trước mặt dù hắn không lĩnh ngộ ra được thứ gì cả, thế nhưng ý tứ ở trong đó, hắn lại hiểu rất là rõ ràng. Thậm chí nói không ngoa không ai trên cái thế giới này có thể hiểu rõ chuyện này hơn hắn được.
E rằng ngay tới cả chủ nhân của bức tranh này mặc dù biết thủy triều và mặt trăng có liên quan tới nhau đấy, thế nhưng nó liên quan tới như thế nào lại không có rõ ràng.
Khái niệm lực hấp dẫn của hành tinh, người của cái thế giới này căn bản không biết một chút gì hết.
Vậy bức tranh cuối cùng đến tột cùng có ý nghĩa như thế nào vậy?
Phương Nghị mang theo vẻ mặt nghi ngờ nhìn lại bức tranh số 1 và số 2 lần nữa.
Những cơn sóng mãnh liệt sôi trào ập đến, lại còn có mặt trăng thật to nữa.
Đúng rồi, trăng càng lớn, thủy triều dâng lên càng cao. Nếu như đem Linh Hải của hắn so sánh với biển rộng kia, vậy mặt trăng của hắn ở đâu?
Trong tích tắc, ánh mắt Phương Nghị liền nhìn về phía bức tranh trống rỗng thứ ba kia.
Ở trên đó, hắn dường như nhìn thấy Linh Hải của mình có một vầng mặt trăng.
Đột nhiên, hình ảnh kia chấn động một cái, vầng mặt trăng kia hóa thành một đạo ánh sáng trắng nhu hòa bắn nhanh mà tới, trực tiếp chui vào trong cơ thể của hắn.
Phương Nghị thất kinh, vội vàng kiểm tra cơ thể mình.
Chỉ thấy bên trong Linh Hải, vầng mặt trăng chậm rãi nhô lên.
Trên mặt biển sinh ra mặt trăng.
Theo mặt trăng xuất hiện, vòng xoáy linh khí giống như bị lực hấp dẫn thật lớn hút lên, xoay tròn thật nhanh, điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí. Tốc độ của nó so với lúc trước nhanh hơn gấp cả trăm lần.
“Chuyện này??”
Phương Nghị không nhịn được mừng như điên.
Hắn cảm nhận thấy vòng xoáy linh khí đang tăng nhanh với một tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Dựa theo tốc độ này, hắn chắc chắn sẽ vượt xa mọi người. Điều này làm cho hắn vui mừng vô cùng.
Cùng lúc đó, trên đỉnh núi cao nhất của Thái Huyền Tông, nơi mây mù mịt mờ, bên trong một tòa cung điện trung tâm khổng lồ, một vị lão giả uy nghiêm giống như cảm ứng được điều gì đó, hai mắt đột nhiên mở ra. Trong ánh mắt hiện ra một tia kinh hãi.
“Làm sao có thể, 12 trọng bí quyết Thủy triều.”
Trên vẻ mặt vị lão giả này hiện ra sự không thể tin nổi. 11 trọng bí quyết Thủy triều không phải là không có người lĩnh ngộ ra được, thế nhưng 12 trọng bí quyết Thủy Triều là ai đã lĩnh ngộ ra vậy? Tại sao hắn lại lĩnh ngộ ra được?
“Nhanh đi điều tra rõ xem ai đã lĩnh ngộ ra 12 trọng bí quyết Thủy triều, mang hắn lại đây cho ta.”
“Vâng! Thưa lão tổ!”
Trong hư không, một âm thanh mơ hồ lĩnh mệnh vang lên.
Một khắc sau, một thanh niên áo lam từ trên trời giáng xuống phòng truyền thừa. Hai mắt như sao băng, khí chất xuất trần.
Thủ hộ đệ tử thấy hắn liền vội vàng thi lễ.
Thanh niên áo lam nhìn như không nhìn, trực tiếp đi thẳng vào trong phòng truyền thừa.
Vừa khéo đúng lúc này Phương Nghị từ trong phòng đi ra ngoài.
Thanh niên áo lam khẽ quét mắt nhìn hắn một cái, sau đó cau mày, đi qua. Có lẽ hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra được, người lĩnh ngộ ra 12 trọng bí quyết Thủy triều lại là một gã đệ tử Linh Hải nhất trọng.
Phương Nghị đương nhiên không biết người hắn vừa mới gặp thoáng qua kia lại là người vì hắn mà tới, càng không biết mình đã kinh động tới cao tầng trong tông môn.
Giờ phút này hắn chỉ muốn nhanh chóng trở về phòng, sau đó hảo hảo nghiên cứu dị biến trong Linh Hải.
Trở lại phòng mình, thấy Mập mạp vẫn đang còn ngáy o o.
Chẳng biết tại sao, cái tên này rất thích ngủ.
Mập mạp từng nói với hắn rằng, nếu như trên đời có loại công pháp có thể tu luyện trong giấc mơ, vậy hắn chính là thiên tài của thiên tài.
Đối với chuyện này, Phương Nghị chỉ có thể cười xòa.
Hắn cũng lười đánh thức Mập mạp dậy mà trực tiếp nhắm mắt tu luyện.
Bên trong Linh Hải, mặt trăng treo trên cao, xoáy nước linh khí điên cuồng xoay tròn giống như một cái hắc động. Thiên địa linh khí ùn ùn kéo vào. Vốn Linh Hải chỉ nhỏ như quả trứng gà, lúc này đã lớn bằng một quả trứng vịt.
Xoáy nước linh khí càng lúc càng lớn hơn, càng lúc càng nồng đậm hơn.
Hắn chỉ tu luyện trong một thời gian ngắn mà đã vượt qua thành quả 3 tháng tu luyện trước đó của hắn. Tiến độ kinh khủng như thế này quả thực nghe mà rợn hết cả người.
“Ha ha ha, trời giúp mình rồi!”
Phương Nghị nội tâm kích động không thôi.
Vốn còn phiền muộn vì cái thân thể này không có thiên phú,nhưng hiện tại, kể cả là thiên tài đi chăng nữa, có lẽ cũng bị hắn dẫm dưới chân.
“Oanh!”
Hai canh giờ sau, Phương Nghị cảm thấy Linh Hải của hắn chấn động.
Vòng xoáy linh khí bành trướng, mở rộng ra kia khẽ run lên, giống như không có cách nào dung nạp thêm linh khí được nữa, đã đạt tới cực hạn.
Két!
Run rẩy. Vòng xoáy linh khí nổ tung , tách ra làm hai.
Linh Hải nhị trọng!
“Đây là đột phá sao?”
Phương Nghị giống như nằm mơ.
Hắn vui mừng quá đỗi.
Nhìn lại Linh Hải, thấy hai cái vòng xoáy linh khí vẫn đang căn nuốt thiên địa linh khí với một tốc độ nhanh vô cùng, giống như không có điểm cuối.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận