Dịch: Hoangforever
Đối với chuyện này, Phương Nghị đương nhiên cũng không biết gì cả.
Thế nhưng cho dù hắn có biết, hắn cũng sẽ không có do dự mà lựa chọn Tuyết Hoa kiếm pháp.
Kiếm ý cực kỳ khó có được. Cho dù chỉ là 1 phần vạn khả năng, hắn cũng nguyện ý muốn thử một lần. Dù sao cũng chỉ là 300 điểm cống hiến thôi mà.
Trở lại nơi ở cũng không thấy Mập mạp ở đâu trong phòng.
Vì sớm tăng nhanh thực lực của mình lên, Phương Nghị quyết định đi vào vùng núi hoang dã một chuyến.
Vốn định chào Mập mạp một tiếng, thế nhưng hắn không ở đây nên thôi.
Vùng núi hoang dã rộng lớn bao la, thú dữ hoành hành khắp nơi, thực lực chẳng thua kém gì võ giả loài người. Thậm chí thực lực của bọn nó còn muốn hơn một chút. Bất quá thú dữ dù sao cũng là thú dữ, cũng không có trí khôn. Cho nên, ở cùng đẳng cấp thực lực, loài người vẫn chiếm thượng phong một chút.
Ngoài trừ thú dữ ra, trong dãy núi còn có các linh dược trân quý, kỳ trân dị quả mà võ giả hằng ao ước kia.
Có thể nói vùng núi hoang dã chính là cơn ác mộng của võ giả nhưng cũng là thiên đường đối với họ.
Một đường đi tới vùng núi hoang dã, Phương Nghị nhanh chóng lao đi.
Hắn bắt đầu sử dụng yếu quyết thân pháp Liễu Thứ để tu luyện, đồng thời vừa di chuyển vừa chú ý tới tình huống xung quanh.
Muốn tăng thực lực lên, trừ tu luyện ra, quan trọng hơn cả vẫn chính là thực chiến. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Phương Nghị lại chọn tiến vào vùng núi hoang dã.
Thay vì bế quan tăng tiến sức mạnh, còn không bằng săn giết một ít thú dữ có thực lực tương đương với mình. Thứ nhất có thể tăng thực lực của mình lên, thứ hai không chừng còn kiếm được một ít linh dược.
Sau khi quen thuộc thân pháp xong, Phương Nghị bắt đầu tìm hiểu Tuyết Hoa Kiếm Pháp.
Tuyết Hoa Kiếm Pháp được chia làm 4 thức, phân biệt là “Tuyết Hoa Phi Vũ”, “Mạn Thiên Hoa Tuyết”, “Tuyết Lạc Vô Ngân”, “Đạp Tuyết Tầm Mai.”
Thế nhưng thức cuối cùng “Đạp Tuyết Tầm Mai” cũng chỉ có tên mà không có ruột.
Điều này làm cho Phương Nghị cảm thấy nghi hoặc vô cùng. Thế nhưng hắn cũng chỉ có thể tạm thời bỏ qua, mang theo sự nghi hoặc của mình bắt đầu tìm hiểu thức thứ nhất.
“Tuyết Hoa Phi Vũ”
Thức thứ nhất là một thức kiếm nhẹ nhàng tao nhã. Kiếm như hoa tuyết rơi xuống, vô thanh vô thức. Ở bên trong vũ kỹ Nhị phẩm nó có lẽ không tính là mạnh, thế nhưng lại làm cho người khác khó lòng phòng bị.
Phương Nghị liền bắt đầu tu luyện.
Phải mất hơn 1 tiếng đồng hồ, Phương Nghị mới mò ra được một chút phương hướng, chỉ là độ thuần thục còn chưa cao.
Hơn nữa, hắn vui mừng phát hiện ra, thức này phối hợp với Liễu Nhứ thân pháp, càng thêm quỷ dị hơn nữa. Cứ như thể nó được sinh ra để ám sát vậy.
Phải mất 10 ngày, thức “Tuyết Hoa Phi Vũ” này rốt cuộc cũng bị Phương Nghị luyện tới đại thành.
Đồng thời tu vi của hắn lúc này cũng đột phá tới Linh Hải tam trọng.
Ngắn ngủn 10 ngày lại một lần nữa đột phá. Chuyện này nếu như đặt ở thời gian trước kia, có lẽ hắn ngay tới nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Nhưng hiện tại, hắn xem như nó là lẽ đương nhiên.
Kể từ khi Linh Hải của hắn dị biến, tu vi của hắn tiến triển cực nhanh.
“Có lẽ nên vào sâu hơn một chút.”
Trong mười ngày này, Phương Nghị vẫn luôn lấy tu luyện làm chủ. Do phần lớn quãng đường đều ở bên ngoài vùng núi hoang dã nên hắn gặp phải đa phần là thú dữ cấp 1.
Hôm nay thực lực của hắn tăng lên làm cho hắn có phần rục rịch.
“Hổ Vằn - thứ dữ cấp 2!”
Càng vào sâu, thú dữ cấp 2 dễ xuất hiện hơn.
Khóe miệng Phương Nghị cười nhẹ một tiếng. Hắn muốn thử kiếm chiêu một chút, vì vậy nhanh chóng nhích lại gần.
Ngao ô!
Con Hổ vằn cũng phát hiện ra Phương Nghị.Nó gầm nhẹ lên một tiếng, sau đó đánh tới.
Một trận cuồng phong cuồn cuộn nổi lên.
Vụt!
Phương Nghị di chuyển thân thể, nhanh như chớp lao tới đón đỡ.
Hưu!
Khoảnh khắc tiếp theo, một thanh trường kiếm trực tiếp đâm vào cổ họng Hổ Vằn, máu tươi nhỏ giọt chảy xuống.
Chết ngay lập tức!
Hồ Vằn còn chưa kịp làm ra phản ứng gì thì đã bị Phương Nghị một kiếm đâm chết.
Một con Hổ Vằn to lớn như vậy cứ thế bị Phương Nghị một kiếm giết chết. Sau khi đột phá Linh Hải tam trọng xong, thực lực của hắn còn muốn sâu hơn trước gấp mấy lần.
Thân thể to lớn nặng nề rơi xuống. Trong ánh mắt mơ hồ lóe lên một tia mờ mịt, có lẽ nó căn bản không nhìn rõ mình chết như thế nào.
Xem ra thú dữ cấp 2 vẫn còn quá yếu.
Phương Nghị hài lòng rút thanh trường kiếm ra, trong lòng có chút tự mãn.
Sau khi tùy tiện dọn dẹp chiến trường xong, hắn lại tiếp tục tiến về phía trước.
Dọc theo đường đi, thú dữ cấp 2 chết ở trong tay hắn ngày lúc càng nhiều. Phần lớn đều là một kiếm chết ngay lập tức. Chuyện này đương nhiên có liên quan tới tu vi của hắn rồi, thế nhưng quan trọng hơn cả vẫn là Tuyết Hoa kiếm pháp.
Thức thứ hai “Mạn Thiên Hoa Vũ”, Phương Nghị cũng đã tìm hiểu được hơn phân nửa.
Thức này có thể xem như là phiên bản nâng cấp của thức thứ nhất. Lĩnh ngộ cũng không khó nhưng để đạt được cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Thức này theo đuổi chính là nhanh.
Yêu cầu ở trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng liên tục đâm ra mấy chục kiếm, đạt tới tình huống tuyết bay đầy trời liền xem như là đại thành.
Thức này không có cực hạn, trong sách có ghi chép lại rằng, người sáng chế ra kiếm pháp Tuyết Hoa này, trong nháy mắt có thể đâm ra mấy trăm kiếm, chân chính tạo thành tuyết bay đầy trời. Nhưng liệu nó có phải là thật hay không, Phương Nghị cũng không biết.
Trong rừng rậm, một cơn gió nhẹ khẽ thổi qua, từng chiếc lá nhẹ nhàng rơi xuống.
Phương Nghị xuất kiếm, vô thanh vô thức, nhanh như thiểm điện, ở trong không khí lưu lại kiếm ảnh đầy trời.
Hưu! Hưu! Hưu!
Gió dừng, lá rơi.
Chỉ thấy mười chiếc lá cắm trên thành trường kiếm.
Thập kiếm, đây cũng là mức độ cực hạn hiện tại của Phương Nghị. Đừng xem thường 10 kiếm này, tốc độ của nó ít nhất cũng nhanh hơn mấy lần so với võ giả cùng cấp.
“Ngũ Thải Nhiếp Hồn Chu - thú dữ cấp 3.”
Rốt cuộc con thú dữ cấp 3 cũng xuất hiện trong tầm mắt Phương Nghị.
Đó là một con nhện bảy sắc cầu vồng, có tám chiếc chân dài to lớn, thân thể to bằng mặt bàn, tơ nhện dày như sợi thép từ trong miệng nó tuôn ra, cuộn lên một cái phóng vút lên trời bắt lấy con quái điểu đang bay, sau đó trong nháy mắt cắn nuốt sạch sẽ.
Hảo gia hỏa!
Phương Nghị thấy vậy liền trợn mắt há hốc mồm lên.
Con nhện hung mãnh như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy.
Hiển nhiên con Nhện Nhiếp Hồn Bảy Sắc Cầu Vồng cũng phát hiện ra Phương Nghị. Tám chân dài của nó đồng thời phát động, thật nhanh phóng về phía hắn.
Phương Nghị thấy thế liền giơ thanh trường kiếm của mình lên đón, vừa định ra tay thì thấy có sợi dây tơ phóng tới.
Mới vừa được chứng kiến đối phương bắt mồi, cho nên Phương Nghị đã sớm đề phòng từ trước. Trường kiếm trong tay xuất thủ, trong nháy mắt chém về phía dây tơ này.
Đinh!
Dây nhện bị cắt đứt, thế nhưng Phương Nghị cảm thấy mình giống như chém vào sợi thép cứng vậy, không khỏi có chút kinh hãi.
Thú dữ cấp 3 quả nhiên càng mạnh mẽ hơn thú thú cấp 2 nhiều. Chỉ là một sợi tơ nhện mà đã mạnh như vậy rồi.
Vụt! Vụt! Vụt!
Con nhện bảy sắc cầu vồng lại phun ra mấy đạo sợi tơ lần nữa, kết thành một cái mạng nhện lớn, bao phủ từ trên xuống dưới.
Nếu như bị bao lại, Phương Nghị chắc chắn bị bắt, trở thành món ăn ngon cho con nhện bảy sắc cầu vồng này.
Thế nhưng, Phương Nghị đâu có dễ dàng bị nó bắt như vậy được.
“Mạn Thiên Hoa Vũ!”
Hưu! Hưu! Hưu!
Từng bóng kiếm bay múa đầy trời, toàn bộ mạng nhện ngay lập tức bị cắt đứt thành từng đoạn nhỏ.
“Súc sinh, nhận lấy cái chết đi này!”
Phương Nghị hừ lạnh một tiếng, xuất ra Tuyết Hoa Phi Vũ.
Kể từ khi lĩnh ngộ thức thứ 2 xong, Tuyết Hoa Phi Vũ càng lúc càng nhanh, hai thức kiếm pháp này hỗ trợ cho nhau.
Hưu!
Thanh trường kiếm của Phương Nghị đâm thẳng vào bụng con nhện bảy sắc cầu vồng. Một cỗ chất lỏng màu vàng xanh từ trong bụng nó chảy ra. Mục tiêu lớn như thế này, không dễ gì mà đâm trượt.
Mặc dù tốc độ của con nhện bảy sắc cầu vồng rất nhanh, thế nhưng vẫn không nhanh bằng thanh kiếm trong tay Phương Nghị.
Nhện bảy sắc cầu vồng bị thương, thân hình vặn vẹo lên. Tám cái chân dài liều mạnh quơ trong tuyệt vọng, hiện ra vẻ đau đớn vô cùng.
Phốc!
Đột nhiên một làn sương đen từ trong miệng nó phun ra, một cỗ mùi hôi thối trong nháy mắt ập tới.
Phương Nghị không để ý, hút vào một hơi, nhất thời cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, thân hình lập tức lui nhanh về phía sau.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận