Dịch: Hoangforever
Chỉ sau khi hắn ra khỏi dải sương mù màu đen, lúc này thân hình hắn mới ổn định lại được.
Quá sơ ý rồi, con thú này thế mà lại có thể phun ra khói độc được, cũng may hắn hút vào không nhiều, bằng không hậu quả khó mà tưởng tượng được.
Phương Nghị âm thầm cảm thấy may mắn ở trong lòng. Đoạn thời gian này, thực lực hắn tăng vọt để cho hắn tự tin có chút thái quá…sau này làm việc có lẽ nên cẩn thận hơn một chút mới được.
Nhện Nhiếp Hồn Bảy Sắc Cầu Vồng sau khi phun khói độc ra xong giống như đã kiệt sức. Cộng thêm với vết thương ở nơi bụng, nó giãy dụa một lúc, không bao lâu sau đó liền tắt thở chết đi.
Phương Nghị thở phào ra một hơi, nhìn tơ nhện vương vãi trên mặt đất, hai mắt hắn sáng lên.
Tơ nhện của Nhện Nhiếp Hồn Bảy Sắc Cầu Vồng là một món đồ tốt, thứ này có thể chế tạo thành Nhuyễn giáp, cũng có thể giao cho môn phái để đổi lấy điểm cống hiến tông môn.
* Nhuyễn giáp: áo giáp mềm
Thế là, hắn vội vàng thu thập lại.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua.
Phương Nghị ở trong sơn mạch vừa tu luyện, vừa săn giết thú dữ không biết mệt mỏi.
Trong một tháng này, thu hoạch của hắn vô cùng phong phú, Linh dược nhất phẩm, nhị phẩm hắn thu được cũng không ít.
Dĩ nhiên, thu hoạch lớn nhất vẫn là tu vi.
Lúc này, hắn đã đạt tới Linh hải, Tam trọng đỉnh phong, tuỳ thời có thể đột phá tới Linh Hải Tứ trọng.
Liễu Nhứ thân pháp cũng có chút thành tựu. Về phần Tuyết Hoa kiếm pháp, hai thức đầu hắn đã thông hiểu, thức thứ 3 cũng đã lĩnh hội hơn một nửa.
“Tuyết Lạc Vô Ngân” ngoài mặt vẫn chú ý tới sự nhanh và nhẹ, kiếm nhanh tới mỗi một kiếm xẹt qua không lưu lại bất kỳ dấu vết gì. Thế nhưng ở trong đó Phương Nghị còn lĩnh hội ra một tầng ý nghĩa thâm sâu khác nữa. Đó chính là chữ “Giấu”, giấu kiếm trong lòng, để cho đối thủ không phát hiện ra được kiếm của ngươi. Xuất kiếm không dấu vết, một kích mất mạng.
Song, lĩnh ngộ thì lĩnh ngộ, muốn làm được cũng không phải là việc một sớm một chiều là có thể làm được, cần phải có sự luyện tập chăm chỉ tháng này qua tháng khác.
Có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao Tuyết Hoa Kiếm pháp không được chào đón.
Bất quá, Phương Nghị lại xem nó như trân như bảo. Hắn mơ hồ cảm thấy, Tuyết Hoa kiếm pháp này còn vượt xa một môn vũ kỹ nhị phẩm thông thường.
Hơi để cho hắn có chút thất vọng có lẽ chính là kiếm ý. Ở bên trong ba thức kiếm pháp này, hắn tìm không thấy một chút bóng dáng kiếm ý nào, có lẽ kiếm ý nằm ở thức cuối cùng chăng? Nhưng thức cuối cùng cũng chỉ có 4 chữ “Đạp Tuyết Tầm Mai”, để cho hắn không có cách nào sờ mó ra được.
“Cũng nên trở về thôi.”
Kỳ hạn một tháng sắp tới, Tuyết Hoa kiếm pháp và Liễu Nhứ thân pháp cần phải được trả lại. Hơn nữa, cũng tới lúc nên tính toán một số nợ nần rồi.
Sau khi quyết định chủ ý, Phương Nghị liền nhanh chóng rời khỏi.
Giờ phút này, thân pháp của hắn so với lúc vừa mới bước vào thì không biết nhanh hơn gấp bao nhiêu lần, phóng đi như một tên bắn vậy.
Oanh!
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền tới một tiếng vang thật lớn, song xung kích rất lớn.
Phương Nghị không khỏi khẽ giật mình, trong lòng có chút tò mò, bước chân không tự chủ được chạy lại gần đó.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy một con rắn lớn có hai chiếc đầu đang lao nhanh tới, lân giáp màu bạc dưới ánh mặt trời sáng rực lên.
*lân giáp: vảy rắn.
Thì ra là “Ngân Lân Song Đầu Mãng, thú dữ cấp 4”
*Mãng: con trăn, con rắn.
Con Ngân Lân Song Đầu Mãng này to như một chiếc thùng nước, dài hàng chục mét. Hai cái đầu khổng lồ ngóc lên cao, khạc ra một chiếc lưỡi thật dài, âm thanh “tê tê” vang lên, làm cho người ta không rét mà run.
Nhất là 4 con mắt lạnh lùng kia, bị nó nhìn thẳng vào phảng phất giống như bị tử thần nhìn chằm chằm vào người vậy.
Phương Nghị không khỏi tim đập nhanh hơn, muốn vọng động chạy trốn.
Thú dữ cấp 4, dựa vào tu vi Linh Hải tam trọng đỉnh phong của hắn cũng không hẳn không thể đánh một trận.
Vào lúc Phương Nghị đang còn suy xét xem có nên xuất thủ hay không, đột nhiên có 3 đạo thân ảnh xuất hiện phía sau con Ngân Lân Song Đầu Mãng này, trong nháy mắt đem con Ngân Lân Song Đầu Mãng này bao vây lại. Hiển nhiên ba thân ảnh này đã đuổi theo con thú dữ này suốt một chặng đường dài.
Phương Nghị vội vàng ẩn núp đi, sau đó quan sát 3 người này.
“Phương Hạo!”
Phương Nghị nhận ra một người trong đó, tên dẫn đội chính là Phương Hạo, một người cùng gia tộc với Phương Nghị, cùng đi với hắn còn có 2 đồng bọn nữa, đó là Trần Cửu và Vương Lâm.
Nhắc tới Phương Hạo, thiên phú của hắn ở Phương gia cũng vô cùng xuất chúng, thực lực đã đạt tới Linh Hải tứ trọng.
Chỉ là cái tên này luôn xem thường Phương Nghị, ngày thường thường hay giễu cợt hắn.
“Ha ha ha, Hạo ca, làm thịt đầu súc sinh này, chúng ta liền phát tài!”
Người vừa nói chuyện chính là Trần Cửu, hắn và Vương Lâm đều có tu vi Linh Hải tam trọng, luôn lấy Phương Hạo làm đầu lĩnh, sai đâu đánh đấy.
“Hai người các ngươi cẩn thận một chút, súc sinh này hung hãn vô cùng.”
Phương Hạo nhắc nhở một câu, sau đó tiên phong tấn công con Ngân Lân Song Đầu Mãng kia.
Cùng lúc đó, hai người Trần Cửu và Vương Lâm cũng đồng loạt tấn công tới.
Oanh!
Cái đuôi to lớn của con Ngân Lân Song Đầu Mãng quét ngang một phát, giống như trường tiên đánh tới, vô số cây đại thụ ngã rạp xuống.
*trường tiên: roi dài.
Đinh! Đinh! Đinh!
Trường kiếm như mưa đánh lên lân giáp màu bạc của con Ngân Lân Song Đầu mãng, giống như đánh phải kim loại vậy, chỉ để lại từng đạo dấu vết nhợt nhạt, căn bản không có làm nó bị tổn thương.
“Đáng chết, súc sinh này lân giáp của nó cứng quá!”
“Ha ha ha…”
Phương Hạo ngược lại thì không quan tâm mà cười phá lên,
“Càng cứng càng tốt, càng có giá trị. Tấn công vào vị dưới thốn 7 cm, đó là nhược điểm của nó.”
Hai người nghe Phương Hạo nói như vậy liền vui mừng khôn xiết.
Phương Nghị ở một bên nghe vậy cũng động tâm vô cùng, nếu như có thể lấy được Lân giáp của con thú dữ này, sau đó chế thành một cái Nhuyễn giáp vậy thì hoàn mỹ rồi.
Ba người phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, Ngân Lân Song Đầu Mãng rơi vào thế hạ phong. Nếu không phải do lân giáp của nó cứng rắn n\ có lẽ nó đã sớm thân một nơi đầu một nẻo rồi.
Bành!
Hiển nhiên Ngân Lân Song Đầu Mãng đã bị chọc cho nổi giận, thân thể to lớn của nó đụng lung tung khắp nơi, cả khu rừng biến thành một mảnh hỗn độn giống như cảnh tượng sau thiên tai vậy.
Ba người cũng không dám khinh thường, tránh đi phong mang, hỗ trợ nhau kiềm chế con thú dữ này.
Kiếm pháp Truy phong, vũ kỹ Nhị phẩm.
Trần Cửu và Vương Lâm gần như cùng một lúc phát động tấn công, ba thanh kiếm đâm thẳng vào chỗ hiểm của con Ngân Lân Song Đầu Mãng.
Phốc! Phốc!
Đột nhiên hai cái đầu to lớn của Ngân Lân Song Đầu Mãng phun ra hai đạo linh khí, giống như hai mũi tên nhanh chóng bắn tới.
Phịch! Phịch!
Trần Cửu và Vương Lâm bị đánh bất ngờ, trực tiếp bị đánh lui lại. Nhưng Phương Hạo thì suôn sẻ hơn, đâm trúng cái đầu của con Ngân Lân Song Đầu Mãng, máu tươi phun trào ra như suối.
Tê tê!
Ngân Lân Song Đầu Mãng bị đau, thân thể điên cuồng lăn lộn.
“Hạo ca, làm tốt lắm!”
Trần Cửu và Vương Lâm bị một kích thế nhưng vết thương cũng không có nặng. Giờ phút này nhìn thấy đầu của con Ngân Lân Song Đầu Mãng bị đâm trúng liền vô cùng phấn khích.
Ba người cũng không có vội vàng xuất thủ mà hả hê nhìn con Ngân Lân Song Đầu Mãng đang không ngừng quằn quại.
Phương Nghị biết, giờ phút này con Ngân Lân Song Đầu Mãng kia cũng chỉ là đang vùng vẫy giãy chết, 3 người kia đang là chờ nó kiệt sức, sau đó thu thập tàn cuộc.
Nhìn Ngân Lân Song Đầu Mãng, Phương Nghị không khỏi có chút tiếc nuối, xem ra hắn không có phần rồi.
Đột nhiên, Phương Nghị phát hiện ra ở chỗ lân giáp của con Ngân Lân Song Đầu Mãng có một tia kim quang từ từ hiển lộ ra.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu bị thương kia cũng nhanh chóng khô héo đi giống như thể máu huyết của nó từ từ bị rút đi vậy.
“Đáng chết! Súc sinh này đang hút lực lượng ở đỉnh đầu, muốn thăng cấp lên làm thú dữ cấp 5, nhanh giết chết nó, bằng không đợi toàn thân lân giáp của nó biến thành màu vàng óng, vậy thì chúng ta đừng mong rời đi được.”
Phương Hạo hiển nhiên phát hiện ra điều không đúng, sắc mặt đại biến, hét lên.
Trần Cửu và Vương Lâm nghe thấy vậy liền sợ hãi vô cùng. Ba người lại một lần nữa tiếp tục công kích tới.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận