Dịch: Hoangforever
Đông Thắng thần châu, Vương Quốc Ngạo Lai!
Bên cạnh bờ biển quốc gia này, có một tòa tiên đảo tên là Hoa Quả Sơn.
Nơi này chính là thủy tổ của Thập Châu, cũng là rồng của ba hòn đảo xung quanh.
Ở nơi này cỏ ngọc lan, hoa không bao giờ tàn phai. Cây tùng, cây bách mãi xanh tươi, trường tồn theo thời gian. Đào tiên thường đơm hoa kết quả, trúc mọc cao thành lũy. Phải nói là Bách Xuyên ở trên trụ Kình Thiên (*), là gốc rễ của vùng đất này, không thể di dời được.
(*) Bách Xuyên trên Kình Thiên Trụ: chỉ một tòa lâu ở trên đỉnh núi thẳng đứng cao chót vót.
Trên đỉnh tòa tiên đảo này có một khối tiên thạch. Khối tiên thạch này cao 365m, đường kính 24m. Chiều cao 365m là dựa theo số ngày trong một năm, đường kính 24m là dựa theo 24 mùa(1). Phía trên có 9 lỗ và 8 khe, tương ứng với Cửu Cung Bát Quái.
(1) 24 mùa: một năm được chia làm 4 mùa, ba tháng xuân, hạ, thu, đông và 2 tiết dương mỗi tháng.
Xung quanh khối tiên thạch này không có cây cối che phủ. Bên trái và bên phải thì có rặng lan.
Từ khi khai tích tới nay, rặng lan này lúc nào cũng ra hoa, Nhật tinh Nguyệt Hoa (2), cảm giác rất xa xưa. Khối đá này giống như linh thông, bên trong dưỡng dục ra tiên bào vậy.
(2) Nhật tinh Nguyệt Hoa: Sự rực rỡ của mặt trời và mặt trăng. Ngọn lửa của mặt trời thường độc đoán, khó tinh luyện và hấp thu, chỉ có tài năng, kỹ thuật đặc biệt mới có thể hấp thu. Ngược lại, sức mạnh của mặt trăng dễ hấp thu hơn nhiều. Hầu hết quái vật đều có thể hấp thu, và điều này cũng đúng với người tu luyện.
“Mình đây là xuyên không thành Tôn Ngộ Không chưa xuất thế sao?”
Ngộ Không bị mắc kẹt trong tảng đá này và hắn đã không còn nhận ra cơ thể của mình đâu nữa. Phải mất một thời gian khá lâu, hắn mới chấp nhận sự thật này.
Là một người hiện đại, mặc dù đã đọc qua rất nhiều cuốn tiểu thuyết, hiểu chuyện xuyên không là như thế nào, thế nhưng lúc hắn nửa đêm dậy đi vệ sinh, đang còn mơ mơ màng màng, thầm mắng thiên đạo vô thường, lại đột nhiên bị xuyên không qua đây, cũng quá là bất ngờ đi.
Hơn nữa hắn còn xuyên không thành Tôn Ngộ Không.
Mặc dù khi còn bé, hắn vô cùng sùng bái Tề Thiên Đại Thánh. Nhưng sau khi lớn lên, hắn hiểu ra một điều rằng, Tôn Ngộ Không bất quá cũng chỉ là một con cờ trên con đường đi về phía Tây mà thôi.
Nói trắng ra, nguyên tác Tây Du Ký là để cho Mĩ Hầu Vương tự do tự tại kia trở thành súc sinh của cái xã hội Phật Giáo mà thôi. Nhờ có Tây Du Ký mà việc quảng bá, truyền tư tưởng phật giáo được trơn tru, mượt mà hơn!
Việc này làm cho Ngộ Không, người vốn luôn phải chịu đựng những sự bất công của xã hội cảm giác thấy đầy mâu thuẫn.
“Tây Du, nếu là mình, mình sẽ làm theo ý trời hay là làm ngược ý trời đây?”
Mặc dù còn chưa ra đời, thế nhưng Ngộ Không đã bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này.
Do tình cờ trở thành Tôn Ngộ Không, cho nên hắn phải suy nghĩ về vấn đề này và nó luôn day dứt trong lòng hắn, không sao mà thoát khỏi nó được.
Nhưng sau khi xem xét tận tình, Ngộ Không hiểu được rằng, với hoàn cảnh hiện tại, tốt hơn hết hắn nên lo lắng cho những việc khác.
“Hệ thống?”
Ngộ Không ngập ngừng hỏi.
“Hệ thống thần cấp bảo rương đang được kích hoạt...”
“Hệ thống kích hoạt thành công!”
Một âm thanh máy móc không có bất kỳ cảm xúc nào vang lên trong đầu Ngộ Không, làm cho khuôn mặt Ngộ Không phấn khởi hẳn lên.
“Quả nhiên có hệ thống!”
Giờ đây, hệ thống đã trở thành thứ bắt buộc, luôn phải có đối với người xuyên không và hắn cũng không quá ngạc nhiên trước việc này.
“Hệ thống, có hay không có người có thể nhận ra ta khác biệt?? Có thể nhận ra thân phận của ta được không?”
So với việc biết chức năng của hệ thống này như thế nào, Ngô Không càng gấp gáp muốn biết chuyện này hơn. Dù sao nơi này cũng là thế giới Tây Du đây, đây là thế giới của mấy vị thánh nhân có thần thông quảng đại, bấm đốt ngón tay là tính ra được hết a.
Mà Tôn Ngộ Không thì lại là một đại kiếp vô cùng quan trọng trong cái thế giới Tây Du này, đương nhiên hắn sẽ bị vô số người để ý tới.
Nếu như họ biết được Ngộ Không đang nuôi con tu hú (3),e rằng họ sẽ ngay lập tức gây ra bất lợi cho hắn à!
(3) Nuôi con tu hú: Tu hú là một loài khá vụng, không biết làm tổ, nó thường gửi nhờ trứng của mình vào tổ chim khác, nhờ chim khác ấp hộ. Chim tu hú ăn rất nhiều, và thường ăn mất phần của chim khác. Sau khi lớn lên, nó cũng không chăm lo cho bố mẹ mà bay đi mất.
Nhưng hệ thống lại mang tới cho hắn một tin vui bất ngờ,
“Hiện tại đang thời điểm đại nạn, thiên cơ lẫn lộn, hệ thống đã giúp ký chủ xóa hết mọi bí mật, ngay cả thánh nhân cũng không nhìn ra được vấn đề!”
Ngộ Không nghe thấy vậy liền thở phào ra nhẹ nhõm,
“May quá!”
Sau đó, hắn mới bắt đầu hỏi chi tiết chức năng của hệ thống này.
Mà sau khi hiểu hết các chức năng của hệ thống thần cấp bảo rương này, mặc dù đã đọc qua vô số tiểu thuyết xuyên không, thế nhưng hắn vẫn không nén được sự vui mừng.
“Tìm bảo rương và mở nó ra. Theo cấp độ bảo rương khác nhau, phần thưởng nhận được cũng khác nhau!”
“Kém nhất thì mở ra được tăng lên lượng lớn tu vi. Cao hơn nữa có thể mở ra được bảo rương cấp truyền thuyết trong đó có chứa bản mô phỏng Tiên Thiên chí bảo. Tiên thiên chí bảo này có 7 phần công hiệu y như bản chính.”
“Bảo rương vượt qua cấp truyền thuyết cũng có. Thậm chí cao cấp hơn cả đó là bảo rương cấp Hồng Hoang. Đó là chí bảo của thiên địa.”
“Điều này... Điều này quả thực quá tuyệt vời đi!”
Nếu hiện tại không phải Ngộ Không còn chưa có xuất thế, vẫn như cũ đang còn là một tảng đá, có lẽ hắn đã nhảy một phát lên tận mây xanh rồi.
Mặc dù xuất thân của Tôn Ngộ Không bất phàm. Là một mảnh nhỏ của viên đá thần bảy màu do Nữ Oa vá trời lưu lại và cũng là một trong 4 con khỉ của thế giới hỗn mang.
Nhưng xem xét tường tận mà nói, cuộc đời của Tôn Ngộ Không đã bị sắp xếp, an bài hết rồi. Bất kể là bản lĩnh hay là kinh nghiệm cuộc sống sau này của hắn, tất cả đều nằm trong sự tính toán của thánh nhân.
Trước khi hệ thống xuất hiện, Ngộ Không cho dù có muốn chống lại số mệnh này, thì đó cũng chỉ là điều vô nghĩa mà thôi.
Chống lại kiểu gì cơ chứ? Làm sao có thể thoát khỏi bàn tay Phật Tổ được đây?
Nhưng với hệ thống thì khác!
Ít nhất hiện tại hắn có thể không lo về cuộc sống hiện tại, và đương nhiên tương lai thì có thể nghĩ tới rồi!
Vừa nghĩ tới đây, tâm trạng Ngộ Không liền hưng phấn hẳn lên.
“Đinh! Ký chủ vừa mới khóa lại hệ thống, có muốn nhận lấy đại lễ bao dành cho tân thủ không?”
“Nhận! Nhận! Nhận!”
Ngộ Không không chút nào do dự nói. Cho không đại lễ bao, có ngu mới không nhận.
“Phần thưởng đang được phân phát, tân thủ lễ bao - bảo rương cấp truyền thuyết bắt đầu được mở....”
“Chúc mừng ký chủ nhận được căn cơ cực phẩm - Hỗn Độn Ma Viên!”
“Xin hỏi, ký chủ có muốn ngay lập tức phủ lên căn cơ hay không?”
“Hỗn Độn Ma Viên?”
Ngộ Không thầm cả kinh trong lòng, giống như kiểu sóng vỗ bờ, thiên lôi cuồn cuộn kia vậy!
Hỗn Độn Ma Viên, hắn là ai vậy?
Trước khi thiên địa được khai thiên, khi Hồng Hoang còn chưa có bóng dáng bất kỳ ai, bên trong Hỗn Độn mênh mông kia, có vô số Ma Thần cùng tồn tại.
Trong hàng ngũ đứng đầu của những Ma Thần này có ít nhất 3000 người có chiến lực siêu việt, và họ được xưng là 3000 Ma Thần.
Những Ma Thần này đều là những người chấp chưởng quy luật Hỗn Độn, có pháp lực vô biên, thần thông quảng đại.
Lực phá thương khung cũng chỉ là tiện, tay cầm nhật nguyệt bẻ vì sao cũng chỉ cần một cái ý niệm là đủ.
Mà Hỗn Độn Ma Viên ở trong 3000 Ma Thần đó lại là một sự tồn tại vô cùng to lớn. Có thể nói đó chính là người cầm cờ đi trước, nắm giữ pháp tắc chiến tranh, sát phạt vô cùng, được xưng là đánh đâu thắng đó, không gì cản được;
Mặc dù không lọt vào top 10 trong 3000 Ma Thần, thế nhưng uy danh cũng đủ để các Ma Thần khác nghe thấy cũng phải sợ vỡ mật!
Thậm chí còn có lời đồn đại rằng, Hỗn Độn Ma Viên từng là người đã thách thức Đại thần Bàn Cổ, người đứng đầu 3000 Ma Thần. Hai người họ đã chiến đấu với nhau trong một khoảng thời gian dài, sau đó Hỗn Độn Ma Viên bị Bàn Cổ đánh bại. Mặc dù thất bại, thế nhưng sau trận chiến đó, tiếng tăm của Hỗn Độn Ma Viên càng thêm lừng lẫy hơn.
Mà Ngộ Không càng hiểu hơn ai hết rằng, trước khi Bàn Cổ khai thiên, Hỗn Độn Ma Viên được chia làm 4 và một trong số đó chính là Linh Minh Thạch Hầu! (6)
(5) Linh minh thạch hầu: linh hồn con khỉ đá.
Nói cách khác, hiện tại Ngộ Không đang chiếm cứ cái thân thể này, nó vốn là một phần của Hỗn Độn Ma Viên diễn hóa mà tới.
Linh Minh Thạch Hầu, thành thạo biến hóa, biết thiên thời, biết địa lợi, dời sao đổi trận.
Bậc này căn cơ ở trong cái thế giới Tây Du này phải nói là nhất đẳng, vcực ít người có thể có vượt qua được căn cơ này của Tôn Ngộ Không.
Đây cũng là lý do vì sao Tôn Ngộ Không lại trở thành một trong số những người đi thỉnh kinh. Suy cho cùng việc đi về phía Tây thỉnh kinh vốn là phát dương Phật pháp, nhân tiện thu Tôn Ngộ Không làm môn hộ.
Nếu tu vi Ngộ Không không mạnh, thiên tư không mạnh, e rằng hắn hắn còn chưa lọt nổi vào mắt hai vị thánh nhân dẫn đường chỉ lối kia!
Mà Hỗn Độn Ma Viên thì lại càng khoa trương hơn nữa!
Trong những ngày đầu Hồng Hoang vô cùng... đông đủ kia. Ở trong đó có hai người vô cùng nổi bật và sau đó họ trở thành những nhân vật chính của thời kỳ đó. Hai người đó tên là Hồng Quân và La Hầu!
Và cũng chính 2 người này là người đã đặt nền móng cho 3000 Ma Thần sau đó.
Một người trở thành Ma Tổ, một người trở thành Đạo Tổ, người sau này trở thành người phát ngôn của Thiên Đạo!
Ấy vậy mà, Hỗn Độn Ma viên lại có thể cùng hai người ngoan độc độc nhất vô nhị này đặt lên nền móng vào trong đó. Có thể nghĩ ra được, món quà mà hệ thống tặng cho hắn trân quý tới dường nào!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận