Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm (Dịch)
  4. Chương 258: Phù Dung Trấn

Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm (Dịch)

  • 222 lượt xem
  • 1502 chữ
  • 2021-11-29 11:12:50

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trở lại trong nhà gỗ nhỏ, Hồn Thí Thiên liền chuẩn bị chặt Hổ Điêu thành tám khối, mà Uyển Nhiên thì tranh thủ đi tìm gia vị để ướp.

 

- Uyển Nhiên, da này có thể may hai cái ngoại bào cho ngươi.

 

Hổ Điêu hình thể khổng lồ, làm cái kiện còn có thừa.

 

- Ta không cần nhiều như vậy, ngươi làm một cái cho mình đi.

 

- Ta? Nói cũng đúng, vậy chúng ta một người một cái.

 

Uyển Nhiên nhu cười nói:

 

- Ừm, một người một cái.

 

Một ngày này, hai người sinh hoạt tựa như vợ chồng bình thường, nam làm việc tốn thể lực, nữ chuẩn bị thức ăn, đây cũng là sinh hoạt của phần lớn người Thái Kinh, mặc dù đơn giản, nhưng rất thỏa mãn.

 

Tối hôm đó, hai người nấu thịt Hổ Điêu ăn.

 

Uyển Nhiên vui vẻ đến không ngậm miệng được, sau khi Hồn Thí Thiên hỏi mới biết được, nguyên lai Uyển Nhiên đã một năm không ăn thịt, không nỡ mua thịt, cũng không có nhiều tiền như vậy để mua thịt.

 

Đương nhiên, đây cũng là lần đầu tiên Uyển Nhiên ăn thịt Hổ Điêu, loại vị đạo này, chỉ sợ cả đời cũng không quên.

 

- Hồn Thí Thiên, xương cốt của Hổ Điêu có thể làm dược liệu bán không?

 

Uống canh vào, Uyển Nhiên tò mò hỏi.

 

- Ừm, xương Hổ Điêu mài thành phấn, có thể cầm máu, hiệu quả rất tốt, bình thường tiệm thuốc thu với giá cao.

 

- Hồn Thí Thiên, ngươi thật có kiến thức.

 

- Đó là đương nhiên.

 

Hồn Thí Thiên vô thức nói ra, bất quá lập tức thầm nghĩ, mình bị một tiểu nha đầu khen, làm sao còn có chút vui sướng.

 

Uyển Nhiên thấy dáng vẻ đắc ý của Hồn Thí Thiên, nhịn không được che miệng khẽ nở nụ cười.

 

Nguyên bản nhà gỗ nhỏ quạnh quẽ, dần dần trở nên ấm áp.

 

Sáng sớm ngày thứ hai, Hồn Thí Thiên liền cùng Uyển Nhiên đi đến tiểu trấn gần nhất.

 

Phù Dung trấn.

 

Đi bộ cũng đã sắp hai canh giờ, trước đó Uyển Nhiên vừa đi vừa về, thật vất vả cho nàng rồi.

 

Nhìn khóe miệng Uyển Nhiên dào dạt nụ cười, Hồn Thí Thiên nhíu thật chặt lông mày, nhìn về phía phương xa.

 

Có lẽ sắp đến tiết Khánh Nguyên, Phù Dung trấn náo nhiệt dị thường, người đông nghìn nghịt.

 

Hồn Thí Thiên không thích nhiều người, mà Uyển Nhiên tương phản, nàng thích náo nhiệt một chút, bởi vì mình quá quạnh quẽ.

 

Phía trước người đông nghìn nghịt, Hồn Thí Thiên nắm tay Uyển Nhiên, sợ nàng lạc mất.

 

Mà Uyển Nhiên hơi sững sờ, khuôn mặt nhỏ có chút đỏ lên, giống như một cô vợ nhỏ vậy.

 

Hai người tới tiệm thuốc bán xương cốt Hổ Điêu, được năm kim tệ.

 

Hồn Thí Thiên đưa hết năm kim tệ cho Uyển Nhiên, đời này Uyển Nhiên chưa thấy qua nhiều kim tệ như vậy, phải nói là chưa từng được cầm qua kim tệ, hiện trong lòng bàn tay lại có năm mai kim tệ, nàng cảm thấy mình giống như đang nằm mơ vậy.

 

- Choáng váng?

 

Uyển Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hồn Thí Thiên, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, nước mắt to như hạt đậu liền xông ra.

 

Nhìn Uyển Nhiên thế mà khóc, Hồn Thí Thiên cười ra tiếng, thật là một nha đầu ngốc, y đưa tay xoa xoa khóe mắt Uyển Nhiên:

 

- Không cần quá cảm động.

 

- Đáng ghét... không để ý tới ngươi.

 

Uyển Nhiên dậm chân, đi ra tiệm thuốc, có lẽ là sợ Hồn Thí Thiên không có đi theo, cho nên liền thả chậm bước chân.

 

Hồn Thí Thiên lắc đầu, rời khỏi tiệm thuốc.

 

- Hồn Thí Thiên, ta mời ngươi đi ăn mì.

 

Uyển Nhiên lôi kéo bàn tay lớn của Hồn Thí Thiên, thật vui vẻ cười nói, ở trong lòng Uyển Nhiên, Hồn Thí Thiên giống ca ca, cũng giống trượng phu.

 

- Được.

 

Hồn Thí Thiên nhẹ gật đầu.

 

Mì sợi, trước kia Uyển Nhiên sẽ không ăn đồ vật đắt như vậy, cảm thấy đó là lãng phí tiền.

 

Nhưng hôm nay có tiền, phải mời Hồn Thí Thiên ăn được, mặc dù tiền này đều là Hồn Thí Thiên kiếm được.

 

Tiệm mì trong tiểu trấn tương đối đơn sơ, chỉ có một tầng, nhưng sinh ý lại rất tốt, đều tới nếm thử, thứ như mì sợi, bình thường trên trấn không có, chỉ có đi huyện thành mới có.

 

Hai tay Uyển Nhiên chống lấy cái cằm, thì thào nói ra:

 

- Lại một cái tiết Khánh Nguyên, Phù Dung trấn vẫn náo nhiệt như vậy, Hồn Thí Thiên, ngươi đến An Khang châu chưa? Nơi đó là nơi như thế nào? Có lớn như Phù Dung trấn không? Nghe ông chủ tiệm thuốc nói, An Khang châu rất là lớn, đi ở bên trong còn có thể bị lạc được, thật có chuyện như vậy sao?

 

- Ừm, quả thật rất lớn, nếu như Uyển Nhiên ngươi đi, khẳng định sẽ bị lạc đường.

 

- Hừ ~ ta mới không bị lạc đường.

 

Uyển Nhiên biểu thị không phục, nhưng lập tức tiếp tục nói:

 

- Tiết Khánh Nguyên ở An Khang châu hẳn rất náo nhiệt đi.

 

- Kỳ thật đều không khác mấy.

 

- Nói giống như ngươi đã đi qua rồi vậy.

 

Uyển Nhiên xảo trá cười nói.

 

Hồn Thí Thiên cười nhẹ một tiếng, cũng không có nói rõ lí do.

 

- Rất muốn đến An Khang châu một lần, nếu như có thể đi Thái Kinh, vậy thì càng tốt hơn, đáng tiếc Thái Kinh cùng An Khang châu cách nơi này quá xa, tiền phi thuyền còn chưa trả nổi.

 

Uyển Nhiên cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng, không dám hy vọng xa vời đi An Khang châu hoặc là Thái Kinh, hình ảnh mỹ hảo kia, chỉ có xuất hiện trong đầu.

 

Hồn Thí Thiên từ tốn nói:

 

- Kỳ thật cũng không có tốt giống như trong tưởng tượng của ngươi.

 

- Hồn Thí Thiên, ngươi là người Thái Kinh, hay là người An Khang châu?

 

Uyển Nhiên không ngốc, Hồn Thí Thiên nói như vậy, rất có thể là người bên kia.

 

Hồn Thí Thiên lắc đầu:

 

- Đều không phải, ta chỉ là một người bình thường.

 

- Ồ.

 

Thấy Hồn Thí Thiên không nói, Uyển Nhiên cũng không truy vấn, là một cô gái rất hiểu chuyện.

 

Lúc này, người xung quanh bắt đầu nghị luận ầm ỉ.

 

- Các ngươi biết không, hôm nay Thánh Nhân hạ ý chỉ, năm nay muốn đến An Khang châu tổ chức tiết Khánh Nguyên, còn có một số ngoại bang cùng tới.

 

- Thật sao? Sao Thánh Nhân không tổ chức ở Thái Kinh như mọi khi? Đến An Khang châu làm gì?

 

- Nghe nói An Khang châu có một người trẻ tuổi ưu tú tên Dạ Côn, Dạ Côn này rất ghê gớm đó, tuổi còn nhỏ đã có thực lực Kiếm Hoàng, trên thân còn có Thần Kiếm, lúc trước đến Kiếm Trủng còn lấy được ba thanh kiếm! Công chúa đều phải gọi hắn một tiếng đại ca, Thái Kinh Dạ gia Dạ Tư Không là gia gia hắn, ngươi nói hắn có ngưu bức hay không?

 

- Ta thảo, đây cũng quá ngưu bức đi, như thế đã có thể xông pha Thái Kinh, còn sợ gì?

 

- Đúng vậy đúng vậy, người ta mở cái học viện chơi, thế mà tùy tiện liền có thể giành được đệ nhất, hỏi thử toàn bộ Thái Kinh có ai làm được.

 

- Thật muốn muốn đến An Khang châu nhìn vị thiếu niên này một chút, chiêm ngưỡng phong thái của hắn, đáng tiếc trong túi không có tiền, lực bất tòng tâm.

 

Mọi người cất tiếng cười to.

 

Uyển Nhiên dĩ nhiên cũng nghe thấy, nhịn không được cảm thán một tiếng:

 

- Vị thiếu niên tên Dạ Côn này thật sự lợi hại, còn trẻ như vậy đã danh dương thiên hạ.

 

Vẻ mặt Hồn Thí Thiên kéo căng, những thứ khác Hồn Thí Thiên không để ý.

 

Thế nhưng nghe thấy Thánh Nhân sắp đến An Khang châu!

 

Đây là cơ hội tuyệt hảo!

 

Giết Thánh Nhân! Vì sư phụ, vì sư huynh đệ, báo thù!

 

Thảm án diệt môn khẳng định là do Thánh Nhân làm, bằng không thì phóng nhãn toàn bộ Thái Kinh, người nào có thể làm được, khẳng định là Thánh Nhân e ngại sư phụ, sợ sư phụ trở thành Kiếm Đế, cho nên mới lệnh người Thiên La Viện đến.

 

Nhất định là như vậy!

 

Hồn Thí Thiên biết Thánh Nhân ở Thái Kinh, nhưng không dám tùy tiện ra tay, dù sao Thiên La Viện cũng tại Thái Kinh.

 

Nhưng lần này người Thiên La Viện bị mình dẫn dắt rời đi, Thánh Nhân còn chủ động rời khỏi Thái Kinh, đây chính là một cơ hội tuyệt vời.

 

Không thể bỏ qua!

 

- Hồn Thí Thiên? Hồn Thí Thiên?

 

Uyển Nhiên đưa tay lung lay trước mắt Hồn Thí Thiên.

 

- Làm sao vậy?

 

Hồn Thí Thiên lấy lại tinh thần hỏi.

 

- Đang suy nghĩ gì thế? Nhập thần như vậy, mau ăn đi, đợi lúc nữa sẽ nguội mất.

 

Hồn Thí Thiên nhẹ gật đầu, không yên lòng ăn mì, Uyển Nhiên cũng cảm thấy Hồn Thí Thiên có tâm sự, trong lòng có chút lo lắng.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top