Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 21: Tư thục Liễu gia

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 13 lượt xem
  • 1198 chữ
  • 2025-12-09 14:57:51

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đợi võ sư lui hết, thiếu đông gia này mới cúi đầu nói với chưởng quỹ đứng bên cạnh: "Ta nghe nói, lần này còn có một tiểu nhị trẻ tuổi cũng bị thương. Là dược sư sao?"

Lão chưởng quỹ cúi đầu, nhẹ giọng đáp: "Vẫn là học đồ, thuật số rất tốt, làm việc cũng chăm chỉ. Trong nhà có một thẩm thẩm bị bệnh nặng, chỉ dựa vào một mình đứa nhỏ này gánh vác gia đình, là một đứa trẻ ngoan."

Thanh niên hơi nhíu mày, bưng chung trà lên, dùng nắp trà gạt lá trà, thản nhiên nói: "Là như vậy sao."

Y suy nghĩ một chút, nói thẳng: "Vậy đuổi đi."

Lão chưởng quỹ dừng một chút, thiếu đông gia dùng đầu ngón út khều ra một lá trà, thờ ơ hất ra: "Triệu chưởng quỹ, ngươi cũng biết rồi, lần này Hồi Xuân Đường tổn thất không nhỏ, phải tiết kiệm chi tiêu.

Tiểu nhị này bị đánh trọng thương, trong vòng ba đến năm tháng không làm được việc nặng, còn phải cho thuốc để dưỡng thương, lỗ vốn.

Ta biết ngươi thiện tâm, nhưng trong đường cũng có nỗi khổ tâm. Nhà chúng ta tuy gia nghiệp lớn, nhưng tiêu xài cũng lớn.

Thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, cũng không phải võ sư có bản lĩnh gì, chỉ là một tiểu nhị mà thôi."

Lão chưởng quỹ cân nhắc một chút, đầu cúi xuống, nhẹ giọng nói: "Thiếu đông gia nói đúng, nhưng mà trong đường nhiều việc, thiếu một người sẽ không xoay sở được..."

Thanh niên này cười phá lên, nói: "Triệu chưởng quỹ hồ đồ rồi. Việc còn lại, để mấy tiểu nhị khác mỗi ngày làm nhiều thêm một chút là được. Có gì khó khăn đâu?"

Y đặt chén trà lên bàn, đứng dậy đi ra ngoài, có hẹn đi uống rượu ở Phồn Hoa Lâu.

Gần trưa, Lý Quan Nhất xắn tay áo lên, ngồi ở cửa, lấy ra một cái bánh nướng, lại cầm một quả trứng gà luộc, những thứ này vốn đủ cho hắn ăn, nhưng hiện tại sức ăn của hắn lớn đến kinh người, ăn ngấu nghiến, tính toán xong, định đi mua chút đồ ăn.

Mà hiện nay nếu không quá phung phí, ở Trần quốc, một người mỗi ngày chỉ cần hơn hai mươi văn tiền là đủ sống.

Nhưng đây là bao gồm cả chi phí ăn mặc, chỗ ở, đi lại.

Đang suy nghĩ đi mua chút bánh nướng lót dạ, phía trước bỗng có một cái bóng phủ xuống.

Lão chưởng quỹ ngăn hắn lại, nói: "Lý Quan Nhất, vết thương của ngươi ra soa rồi?"

Những tiểu nhị khác dừng lại xem náo nhiệt.

Đều là người tinh mắt, vừa rồi khi thiếu đông gia không để ý đến Lý Quan Nhất, trong lòng bọn họ đều đoán được vài phần. Lý Quan Nhất nhìn lão chưởng quỹ, gật đầu: "Cũng ổn."

Lão chưởng quỹ gật đầu: "Hôm nay ta có việc không về, ăn bên ngoài, ngươi đi cùng ta một chút."

Trong lòng Lý Quan Nhất cũng có dự cảm, gật đầu đi theo, hai người một trước một sau đi vào một quán ăn trên đường, trong quán có một chiếc ghế dài, một vò rượu, có phu khuân vác đến đây uống rượu, một văn tiền một chén, chỉ có rượu mạnh, mang theo một miếng thịt kho tới, ăn rất ngon lành.

Hôm nay lại bày cả bàn, lão chưởng quỹ quen thuộc gọi vài món ăn.

Có mặn có chay, lại mang lên hai bát cơm, một chén rượu mạnh một văn tiền, lão chưởng quỹ nhẹ giọng nói: "Lần này ngươi bị thương, xem như là bị Hồi Xuân Đường liên lụy, bữa nay ta mời, ăn nhiều một chút."

Lão nhìn Lý Quan Nhất đang vùi đầu ăn cơm.

"Trong Hồi Xuân Đường bị cướp thuốc, thời thế loạn lạc, không biết có yên ổn hay không, không chừng mấy ngày nữa lại có chuyện, ngươi còn nhỏ tuổi, cứ như vậy cũng không phải là cách hay."

Lý Quan Nhất trước đó đã có dự cảm, lúc này càng thêm rõ ràng.

Mình bị "cắt giảm" rồi.

Lão chưởng quỹ lấy từ trong ngực ra một bức thư, đặt lên bàn, đẩy về phía Lý Quan Nhất: "Ngươi có tài thuật số, ta quen biết quản sự của tư thục Liễu gia ở thành Quan Dực này, ta tự mình viết cho ngươi một bức thư tiến cử, ngươi cầm lấy, thử xem có thể xin được công việc ở đó không. Cũng coi như là tìm một chỗ dựa khác."

Tư thục Liễu gia?

Đó là nơi có danh tiếng lớn hơn Hồi Xuân Đường rất nhiều, được coi là nơi tốt hơn Hồi Xuân Đường.

Lão chưởng quỹ uống cạn rượu, đặt chén lên bàn, nói: "Ngươi cứ ăn đi, ta đi làm việc. Lão Chu, bữa cơm hôm nay của đứa nhỏ này cứ tính vào sổ của ta. Nếu ăn chưa no, cứ gọi thêm."

Lão chưởng quỹ ra ngoài, người mặc trường sam màu xám tro, đầu hơi cúi xuống.

Lý Quan Nhất đặt thư sang một bên, ăn ngấu nghiến, như gió cuốn mây tan, ông chủ quán cơm cười nói: "Ăn thêm chút nữa không? Muốn ăn gì thì cứ việc lấy, lão Triệu nói rồi, muốn ăn gì cứ việc lấy thêm, đừng ngại."

Thiếu niên cười đáp: "Không cần đâu, ta no rồi."

Sau đó, hắn đứng bên cạnh ông chủ, nhìn giá rượu trên quầy, rồi lấy ra mười văn tiền đặt lên bàn.

Chủ quán bật cười: "Tiểu tử, ta ký sổ cho lão Triệu rồi."

"Ừm, lần sau khi nào lão tới, ta mời lão ấy một chén rượu ngon."

Thiếu niên đáp.

Chủ quán sửng sốt một chút, mỉm cười: "Được, ngươi là người hiểu chuyện. Lão Triệu không nhìn lầm người."

Triệu chưởng quỹ bước về Hồi Xuân Đường, lấy sổ sách ra, gạch một cái dưới tên Lý Quan Nhất, Trần lão đại phu hỏi: "Quan Nhất bị đuổi việc rồi?"

Lão chưởng quỹ gật đầu.

Trần lão nhìn dấu hiệu mà lão chưởng quỹ làm phía dưới, nói: "Ngươi còn ứng trước cho nó một quan tiền? Hừ, thiếu đông gia cũng không có lòng tốt như vậy đâu?"

Lão chưởng quỹ thở dài: “Chúng ta làm việc cho đông gia, lời của đông gia là quy củ, phải hết lòng hết sức.

Nhưng mà không thể làm chuyện bất nhân bất nghĩa, đây cũng là quy củ, quy củ trong lòng, quy củ còn lớn hơn trời."

Triệu chưởng quỹ cuộn sổ sách lại, vén rèm cửa đi vào, trên rèm cửa hai bên có câu đối.

Tật Mạc Quá Vu Húy.

Y Tu Hành Dĩ Nhân.

Lão chưởng quỹ ngẩng cao đầu, sống lưng thẳng tắp.

(Có bệnh chớ giấu.

Hành y phải có lòng nhân từ.)

***

Mặt trời đã lên cao, càng lúc càng nóng.

Lý Quan Nhất đã đứng trước cổng tư thục Liễu gia, quả nhiên rất khí thế, con cháu của gần nửa số gia đình giàu có trong thành đều theo học ở đây, phần lớn xe ngựa đều dừng ở bên ngoài.

Hắn đang định bước vào thì có một chiếc xe ngựa chạy tới, Lý Quan Nhất dừng bước, xe ngựa vững vàng dừng lại trước mặt hắn.

Làn gió thơm bay tới, có giọng nói trong trẻo của thiếu nữ vang lên: "Đại tiểu thư, đã đến tư thục Liễu gia rồi."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top