Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 39: Cọp cái

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 12 lượt xem
  • 1288 chữ
  • 2025-12-09 15:03:46

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lý Quan Nhất đến Tiết gia.

Bây giờ vẫn chưa đến giờ dạy thuật số cho Tiết Sương Đào và đệ đệ của nàng, hắn lấy cớ muốn làm quen với Tiết gia, đi dạo một vòng quanh phủ đệ rộng lớn này gần một canh giờ, cuối cùng ngồi xuống ghế đá bên cạnh diễn võ trường.

Hắn nhìn đám người trên diễn võ trường, người thì nâng tạ, kẻ thì múa đao, rèn luyện thân thể.

Hoặc là chia nhóm đấu võ, so tài cao thấp.

Lý Quan Nhất cụp mắt xuống.

Không thấy, tìm khắp nơi cũng không thấy.

Hắn đã đi dạo gần một canh giờ, vẫn không tìm thấy tung tích của pháp tướng Bạch Hổ.

Ngọc dịch trong đỉnh đồng xanh lúc này đã tích tụ được một phần ba, cuộc tiếp xúc ngắn ngủi ngày hôm qua đã bằng mười ngày trước đó.

Nhưng rõ ràng đã ở Tiết gia, lại hoàn toàn không có cơ hội tiếp cận vị lão gia tử kia, ngọc dịch trong đỉnh đồng xanh cứ như vậy mà bị chững lại.

"Ồ, đây chẳng phải là Lý tiên sinh sao? Hôm nay đến sớm vậy?"

Một giọng nói trong trẻo vang lên, là một nữ tử có dung mạo xinh đẹp, thân hình đầy đặn.

Lý Quan Nhất ngẩng đầu, nhận ra là một trong những quản sự của xưởng may, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp xen lẫn ngại ngùng của thiếu niên, đứng dậy nghênh đón: "Là Khúc tỷ tỷ sao. Hôm nay là ngày đầu ta đến giảng bài, nghĩ nên đến sớm một chút."

"Ha ha ha, tiểu tiên sinh thật là chăm chỉ."

Ánh mắt Khúc quản sự sáng lên khi nhìn thiếu niên tuấn tú trước mặt, cũng không vội vàng làm việc, mà ngồi xuống một chiếc ghế đá khác, cười nói: "Vừa rồi tiểu tiên sinh nhìn những người luyện võ kia đến say sưa như vậy, chẳng lẽ cũng muốn thử một chút?"

Lý Quan Nhất ngại ngùng đáp: "Không có, chỉ là đang nghĩ những võ sư này lợi hại như vậy rồi, khách khanh Nhập Cảnh còn lợi hại đến mức nào nữa?"

Khúc quản sự đầy mong ước nói: "Khách khanh à... Chính là có cho mình một biệt viện… Đãi ngộ còn hơn quản sự ngoại viện chúng ta nhiều.

Đáng tiếc, muốn trở thành khách khanh, ít nhất phải là võ phu Nhập Cảnh, võ phu lợi hại nhất ở đây cũng chưa chắc đã đỡ nổi bọn họ vài chiêu. Còn có khách khanh được lão tổ chỉ điểm vài câu, võ công đột nhiên tăng mạnh, càng không phải loại võ giả bình thường có thể so sánh."

Lão tổ...

Lý Quan Nhất nắm bắt được từ khoá mấu chốt này.

Trên mặt mang theo thần sắc tò mò đơn thuần, dò hỏi: "Lão tổ chỉ điểm sao. Khúc tỷ tỷ, làm thế nào mới có cơ hội được lão tổ chỉ điểm võ công?"

Khúc quản sự bật cười: "Tiểu tiên sinh cũng muốn được lão tổ chỉ điểm? Chuyện này nói khó cũng khó, nói dễ cũng dễ.

Khó là ở chỗ Nhập Cảnh làm khách khanh, còn cần có võ công cao cường để lão tổ thưởng thức. Mặt khác, chính là ở chỗ tiên sinh toán kinh như ngươi."

Khúc quản sự cảm thấy thiếu niên này thật ngây thơ đáng yêu, vừa nhìn liền biết là người chưa trải sự đời, dung mạo lại ưa nhìn, nàng cũng vui vẻ trò chuyện nhiều hơn, nói với Lý Quan Nhất rất nhiều chuyện.

Mãi đến khi một nữ tử khác đến thúc giục mới lưu luyến kết thúc, trước khi rời đi còn cười nói: "Lý tiểu tiên sinh, ở Tiết gia này có chuyện gì lớn nhỏ không hiểu đều có thể đến hỏi tỷ tỷ."

Thiếu niên cười ấm áp: "Nhất định sẽ đến quấy rầy."

Khúc quản sự mỉm cười rời đi, dáng người thướt tha đầy đặn khiến đám hán tử ở diễn võ trường phải phân tâm, nhưng khi nhìn về phía thiếu niên ánh mắt lại có chút không tốt.

Lúc này đã có người chuyên môn dẫn Lý Quan Nhất vào nội viện, dẫn hắn đến một chòi nghỉ mát chờ đợi, sau đó lui xuống.

Lý Quan Nhất trầm ngâm.

Muốn được chỉ điểm, muốn nhìn thấy vị lão tổ tông có pháp tướng Bạch Hổ kia, hoặc là mỗi tháng một lần vào kỳ khảo hạch quân tử lục nghệ của đám hậu bối dòng chính trong tộc, giáo tập tiên sinh nào dạy dỗ xuất sắc, lão tổ Tiết gia sẽ đích thân gặp mặt trò chuyện, đồng thời ban thưởng thêm.

Ừm, dạy toán sao...

Lý Quan Nhất nghĩ đến đệ đệ trong miệng Tiết Sương Đào, đứng dậy đi tới đi lui, bỗng nhiên từ đằng xa truyền đến một tiếng gào to: "Ta không muốn học thuật số! Ta! Không! Muốn!"

Lý Quan Nhất ngẩng đầu, nhìn thấy một đứa trẻ chừng bảy tám tuổi, dung mạo khôi ngô tuấn tú, đang cắm đầu chạy như bay về phía này, đâm thẳng vào người hắn.

Nội khí "Phá Trận Khúc" trong cơ thể Lý Quan Nhất lưu chuyển, trực tiếp khiến đứa trẻ kia lùi lại nửa bước. Hắn hỏi: "Ngươi không sao chứ..."

Nhưng đứa trẻ suýt nữa thì ngã sấp mặt kia lại vội vàng phẩy tay, túm lấy tay áo hắn, nói: "Đừng, ta không sao, ngươi... Ngươi có chỗ nào an toàn không, con cọp cái còn đang đuổi theo ta! Nàng muốn ép ta đi gặp lão sư thuật số mới!"

Lý Quan Nhất nhìn đứa trẻ, như có điều suy nghĩ.

Đây chính là đệ đệ của Tiết cô nương sao?

Nói cách khác, nó muốn trốn học, kết quả đụng phải lão sư dạy thay.

Khóe miệng thiếu niên khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười ấm áp: "Được, đến đây, chúng ta cùng trốn."

Hắn đi theo đứa trẻ kia nấp sau một bụi hoa lớn. Bụi hoa cực kỳ rậm rạp, có thể che khuất người.

Đứa trẻ kia ghé vào bụi cỏ nhìn ra ngoài, vẻ mặt vô cùng căng thẳng, Lý Quan Nhất ngồi phía sau, ngược lại tò mò "cọp cái" trong miệng nó là ai, chắc chắn không phải là Tiết Sương Đào dịu dàng như nước kia.

Đứa nhỏ bỗng nhiên căng thẳng: "Tới rồi, nàng ta tới rồi!"

Lý Quan Nhất ngẩng đầu, hơi sững sờ.

Lúc này chừng năm giờ chiều, ánh mặt trời đã dịu đi rất nhiều.

Ánh nắng xuyên qua khe hở của lá cây, chiếu xuống một thân ảnh thiếu nữ mặc quân phục đang bước tới.

Eo nàng đeo thắt lưng da giống như chiến tướng, tay phải đeo găng tay, tay trái cầm một cây trường cung cổ xưa, mái tóc đen nhánh được búi thành đuôi ngựa cao, ánh mắt sắc bén, hoàn toàn khác với vị đại tiểu thư ôn hòa lúc trước.

"Ra đây đi, không bắt ngươi học nữa, ta đã chuẩn bị điểm tâm cho ngươi rồi."

Đứa nhỏ lớn tiếng nói: "Ta không cần, ngươi đang muốn lừa ta ra ngoài học thuật số..."

Lý Quan Nhất liếc mắt, tỏ vẻ thương hại.

Chẳng phải ngươi vẫn bị lừa hay sao?

Ánh mắt Tiết Sương Đào sáng lên, nhanh chân bước tới: "Mau ra đây, đừng nghịch nữa!"

"Ta không muốn, cọp cái, cọp cái!"

Tiết Sương Đào khẽ nhíu mày, quát khẽ: "Tiết Trường Thanh, ra đây!"

Bị gọi cả tên họ, đứa bé kia rõ ràng cứng người.

Cùng lúc đó, Tiết Sương Đào xoay người đá ra một cước. Vốn dĩ nàng chỉ định dọa dẫm đệ đệ, một cước này nhắm vào phía trên người Tiết Trường Thanh, lại không chú ý phía sau còn có người.

Bụi cỏ mềm mại bị đá văng ra, Lý Quan Nhất đang xem kịch hay bỗng cảm thấy một cước sắp giáng lên đầu mình.

Hắn không thể không đưa tay ra, thuận thế ấn xuống, nắm lấy.

Cổ chân của thiếu nữ đã nằm gọn trong tay Lý Quan Nhất.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top