Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 40: Hóa ra cũng là háo sắc

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 11 lượt xem
  • 1274 chữ
  • 2025-12-09 15:03:57

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hoa lá mềm mại rơi xuống.

Thiếu nữ mang vớ trắng, tuy cổ chân bị bao trùm, nhưng Lý Quan Nhất vẫn cảm nhận được sự mát lạnh như ngọc, hắn lập tức phản ứng lại, nhanh chóng buông lỏng tay ra.

Tiết Sương Đào nhanh như chớp lui về phía sau, chân phải vừa mới chạm đất đã như bị điện giật, mất thăng bằng, liên tục lùi về phía sau vài bước.

Sau đó thân thể nghiêng sang một bên, phải dùng chiến cung trong tay để chống đỡ thì mới miễn cưỡng đứng vững.

Đôi mắt hạnh tràn đầy kinh hoảng, trên mặt mơ hồ có chút ửng đỏ.

Tiết Sương Đào nhìn thấy đệ đệ, còn có thiếu niên tuấn tú đang lúng túng kia, hít một hơi thật sâu, giả bộ trấn định nói: "... Lý tiên sinh? Ngươi đã tới rồi sao."

Một cước vừa rồi tới quá nhanh, Lý Quan Nhất đang xem trò vui hoàn toàn không học thân pháp, chỉ có thể đỡ lấy một chút, mà nay lại lúng túng đáp: "Chỉ chơi đùa với tiểu công tử mà thôi."

Vào thời khắc này, Tiết Trường Thanh vừa mới ngẩn người do bị tỷ tỷ chấn nhiếp, lập tức phản ứng lại.

Biết mình là tự chui đầu vào lưới.

Mông như gắn lò xo bật lên, la toáng: "Ngươi ngươi ngươi, ngươi chính là vị tiên sinh kia? Ngươi rõ ràng không lớn hơn ta bao nhiêu hết!"

Thiếu niên phía sau đã dùng hai tay giữ chặt vai nó.

Đúng như hắn suy nghĩ, khóe miệng nhếch lên từng chút một, nhìn vẻ mặt hoảng sợ của đứa nhỏ, ôn hòa nói: "Không sai, ta chính là người ngươi muốn tránh, tiên sinh dạy thuật số mới tới. Nào, vào học thôi."

Tiết Sương Đào nhìn Lý Quan Nhất nửa ôm nửa kéo Tiết Trường Thanh đi về phía đình, nhanh chóng hít sâu mấy lần, để cho mình khôi phục vẻ dịu dàng trang nhã thường ngày, không để ý đến vẻ mặt hoảng sợ của đệ đệ như đang nói "Ngươi là ai, ngươi không phải tỷ tỷ của ta", mời Lý Quan Nhất ngồi xuống đình đài.

"Nơi này là Thính Phong Đình. Con cháu Tiết gia thỉnh thoảng tới đây thưởng ngoạn phong cảnh, ta cùng huynh trưởng, còn có Trường Thanh cũng sẽ mang theo bánh hoa quế tới đây ngắm trăng vào đêm trăng tròn Trung thu.

Hiện tại không có ai quấy rầy, mời tiên sinh dạy Trường Thanh một chút kiến thức cơ bản trước, Trường Thanh, mau tới bái kiến tiên sinh."

"Ta không muốn!"

Ánh mắt Tiết Sương Đào vừa mới khôi phục lại vẻ dịu dàng lập tức trở nên sắc bén.

Tiết Trường Thanh ngoan ngoãn hành lễ: "Trường Thanh ra mắt tiên sinh."

Trong trường hợp lớn lên cùng nhau, tỷ tỷ có quyền uy cực cao trước mặt đệ đệ.

Tiết Sương Đào chậm rãi nói: "Kính xin tiên sinh đợi một chút, ta đi thay một bộ y phục khác, một thân quân trang không phải là bộ dáng có thể tĩnh tâm nghiên cứu toán kinh."

Tiết Sương Đào gật đầu, xoay người rời đi, bước chân ung dung nhẹ nhàng, sau khi đi qua một bụi cây, bước chân lại bỗng nhiên nhanh hơn, cuối cùng chạy vào biệt viện của mình.

Chạy vào phòng, ném chiến cung trong tay lên giường, cởi giày, lột vớ lụa ở chân phải xuống, lộ ra bàn chân trắng như ngọc, sau đó run tay ném chiếc vớ lụa bị vo tròn xuống đất, như ném một nắm tuyết.

Mặt mũi tràn đầy xấu hổ.

Chẳng lẽ lại gặp phải một tên háo sắc!

Có chút bản lĩnh, thì ra cũng là một tên háo sắc!

Nhưng một cước kia lại là do nàng quét ngang qua.

Vị tiên sinh kia nhìn bước chân thì cũng chưa từng học qua thân pháp gì, đang ngồi xếp bằng, tránh cũng không thể tránh, Tiết Sương Đào cảm thấy có chút xấu hổ, lại không biết phải làm sao bây giờ.

Nàng gọi: "Như Vân, Tuyết Mai."

Hai thị nữ hai mươi tuổi vội vàng đáp.

Thiếu nữ nói: "Ta muốn tắm!"

Nữ nhi bị sờ vào cổ chân, hiển nhiên có ba phần xấu hổ, nhưng vừa không thể đánh vị tiên sinh kia một trận, lại không thể làm tổn thương chính mình, do dự một chút, chỉ có thể tức giận nói: "Mang, mang chiếc vớ lụa này đốt đi!"

Hai thị nữ xinh đẹp liếc nhau, tuy không biết nguyên do nhưng vẫn mỉm cười đáp ứng.

Rất nhanh đã chuẩn bị xong đồ tắm rửa, đại tiểu thư Tiết gia là người được yêu chiều nhất, bồn tắm được sử dụng là một chiếc bồn lớn dài bảy thước, rộng ba thước, cao một thước ba tấc, bên ngoài có hình hổ thú, có vòng lớn, hai vị thị nữ đổ nước ấm vừa đủ vào, trong nước có dược liệu để thư giãn gân cốt.

Tiết Sương Đào ngồi trong bồn tắm, nghĩ đến hình ảnh đùa giỡn cùng đệ đệ nhà mình lại bị vị tiên sinh dạy thuật số vừa mới mời tới nhìn thấy, đã phá vỡ hình tượng dịu dàng nhã nhặn của nàng khi ra ngoài, không hiểu sao lại có chút xấu hổ, nhưng chuyện này nghĩ tới nghĩ lui cũng không có cách giải quyết nào tốt.

Nghĩ không ra, Tiết Sương Đào từ bỏ, hai tay ôm đầu gối, chìm mình xuống nước.

Ùng ục ùng ục.

Thị nữ Tuyết Mai cười nói: "Tiểu thư lại suy sụp rồi. Lần trước là lúc con chim sẻ mà tiểu thư nuôi không được cắt lông đuôi bay mất."

Một thị nữ khác là Như Vân cười nói: "Không sao, tắm rửa thư giãn một chút sẽ tốt hơn nhiều."

***

Lý Quan Nhất và Tiết Trường Thanh mắt to trừng mắt nhỏ.

Vừa rồi có thị nữ mang tới một ít điểm tâm, sáu loại quả khô, sáu loại quả tươi, sáu loại bánh ngọt, còn có một ấm trà ngon mới pha, Lý Quan Nhất uống một ngụm trà, hỏi: "Vì sao ngươi không thích học thuật số?"

Tiết Trường Thanh đáp: "Bởi vì vô dụng!"

Nó liếc mắt nhìn, thấy tỷ tỷ chưa tới, giọng non nớt nhưng không khách khí nói: "Ta nói cho ngươi biết, ta không cần học thuật số, ngươi cũng không cần dạy ta, cứ nhận tiền công là được rồi! Chúng ta ở đây nói chuyện phiếm, ăn chút điểm tâm, qua một canh giờ là được!"

Trốn việc nhận lương?

Nếu không có đỉnh đồng xanh, cũng không phải là không thể chấp nhận.

Nhưng Lý Quan Nhất cần phải dạy thuật số cho đứa nhỏ trước mắt này, sau đó mới có thể mượn cớ để gặp lão gia tử kia, để ngọc dịch trong đỉnh đồng xanh tích tụ đầy đủ, đương nhiên là phải từ chối, thản nhiên đáp: "Không được."

Đứa nhỏ chừng bảy tám tuổi này nhìn Lý Quan Nhất, nói: "Có phải ngươi chê ít tiền hay không? Ta thêm tiền cho ngươi!"

Sau bụi hoa, Tiết Sương Đào đã thay y phục khẽ ngẩng đầu, thị lực và thính lực của nàng đều rất tốt, dùng bộ pháp đi chậm lại, khẽ nhíu mày.

Trước kia có rất nhiều tiên sinh bị Tiết Trường Thanh đuổi đi như vậy, con cháu của các đại gia tộc đã thấy qua rất nhiều thứ, tuy còn nhỏ, nhưng ở một số phương diện cũng trưởng thành ngoài dự kiến.

Những vị tiên sinh dạy toán kinh ham chút lợi nhỏ trước mắt trước kia, sau khi bị phát hiện đều bị Tiết gia tống cổ đi.

Tiết Trường Thanh vung tay lên, tự tin nói: "Tỷ tỷ cho ngươi bao nhiêu tiền? Ta trả cho ngươi gấp đôi!"

Lý Quan Nhất cười đáp: "Ta e là ngươi không trả nổi."

Tiết Trường Thanh hào phóng hỏi: "Bao nhiêu?"

"Vô giá."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top