Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 42: Trúng

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 11 lượt xem
  • 1177 chữ
  • 2025-12-09 15:12:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Các thị nữ trong nội viện bước rất vội vã, nhưng lại nhẹ nhàng không gây tiếng động, ôm giấy trắng đến diễn võ trường chuyên dùng để luyện tập bắn cung, sau đó cúi người xuống, trải cuộn giấy trắng dài rộng một thước xuống bên cạnh Lý Quan Nhất, rồi sau đó lại mang tới bút mực giấy nghiên thượng hạng.

Lý Quan Nhất cầm bút lên, mài vào nghiên mực.

Sau đó viết công thức xuống, trước tiên sắp xếp các loại số liệu sang một bên.

Các loại ký hiệu giả thiết vốn có được thay thế bằng các chữ Thiên, Địa, Nhân.

Thư pháp của hắn cũng là do thẩm thẩm dạy, lúc nghèo khó, dùng ngón tay chấm nước viết lên bàn đá, dùng cành cây viết lên cát ướt, miễn là có thể nhìn được, lúc này chữ vừa viết ra, tiếng nói chuyện ồn ào xung quanh lập tức nhỏ lại.

Ồ? Xem ra cũng có chút bản lĩnh.

Xung quanh Lý Quan Nhất có rất nhiều người vây xem.

Một số con cháu Tiết gia hiếu kỳ chạy ra ngoài, gọi những bằng hữu không có ở đây tới xem.

Dùng thuật số để dạy võ nghệ, chuyện này chưa từng thấy bao giờ, hôm nay không biết là được mở rộng tầm mắt hay là xem náo nhiệt cho vui, dù sao cũng không phải là chuyện xấu.

Tiết Sương Đào nhìn Lý Quan Nhất, đôi mắt đẹp hơi chớp chớp, trong lòng không khỏi dâng lên tò mò, không biết Lý Quan Nhất sẽ làm như thế nào.

Chỉ có Tiết Trường Thanh vẫn còn cầm cung, cho dù bắn không trúng, cũng vẫn miệt mài kéo bắn cung tên.

Dù sao nó cũng chỉ mới tám tuổi, cho dù từ nhỏ đã tu hành nội công của Tiết gia, nhưng sức lực kéo cung vẫn chưa đủ, cung thuật cũng chưa đạt, không luyện được chiêu thức Thần Cung của Tiết gia, mũi tên rơi lung tung quanh bia ngắm.

Những người có thể luyện tập bắn cung ở đây đều là con cháu Tiết gia.

Đương nhiên đều biết tình hình của vị tiểu thiếu gia Tiết gia này, thấy vị tiên sinh thuật số kia nói ra những lời mạnh miệng như vậy, bọn họ đều rất tò mò, thậm chí ở sâu trong đáy lòng, ở những nơi mà ngay cả bản thân cũng chưa từng nhận ra, còn mang theo sự không công nhận rõ rệt, thậm chí có chút khinh thường ra mặt.

Loại không công nhận này đến từ kinh nghiệm lâu năm của bọn họ.

Cho nên càng lớn tuổi thì càng bài xích và ác cảm.

Bắn cung là một môn võ đạo cực kỳ thâm sâu!

Muốn bắn trúng, đều cần phải luyện tập hàng trăm hàng ngàn lần, thậm chí là hơn vạn lần.

Bọn họ đều đã trải qua quá trình này.

Làm sao có thể chỉ dựa vào giấy bút mà quyết định được chứ?

Âm thanh xung quanh dần nổi lên, cho dù chỉ là những tiếng xì xào bàn tán nhỏ, nhưng số lượng người đông thì cũng trở nên ồn ào.

Lý Quan Nhất cầm bút, quét mắt xung quanh, nhìn những ánh mắt tò mò đang đánh giá, nhưng cũng không hề tỏ ra nao núng, chỉ đặt bút xuống, mỉm cười nói: "Được rồi, cũng không kém lắm."

Tiết Trường Thanh bắn rất nhiều lần, không trúng một lần nào, có chút buồn bực nói: "Nếu ngươi thắng, ta sẽ ngoan ngoãn theo ngươi về học thuật số. Thậm chí... Thậm chí ta còn có thể cho ngươi thêm một quan tiền mỗi ngày!"

Nó ngẩng đầu lên, ưỡn ngực nói: "Ta thêm tiền! Nhưng nếu ngươi thua thì sao?"

Lý Quan Nhất mỉm cười đáp: "Nếu ta thua thì sẽ không ép ngươi học nữa, thế nào?"

Hai mắt Tiết Trường Thanh rực sáng: "Một lời đã định!"

Sau đó dừng một chút, nó vốn nên hưng phấn và mong chờ việc không cần học thuật số, nhưng vừa nghĩ đến nếu Lý Quan Nhất thắng, chẳng phải có nghĩa là, hắn thật sự có thể dùng thuật số để giúp mình bắn trúng bia ngắm sao? Đó chẳng phải cũng là một chuyện đáng mừng hay sao?

Trong lúc nhất thời, nó không biết nên hy vọng Lý Quan Nhất thắng hay thua.

Mà dưới cảm xúc phức tạp này, Lý Quan Nhất bảo Tiết Trường Thanh giương cung lắp tên, còn mình thì vẫn ngồi tại chỗ, nhìn từ bên cạnh để xác định góc độ và hướng.

Ước lượng một chút, Lý Quan Nhất nói: "Đầu mũi tên hướng lên ba ngón tay, ừm, rồi hơi hướng xuống dưới một chút, được rồi. Kéo căng cung, bắn."

Đơn giản vậy thôi sao?!

Hắn đang đùa ta hay sao vậy?!

Ngón tay Tiết Trường Thanh vô thức buông lỏng.

Mũi tên bay ra ngoài.

Những người còn lại đều cười cợt xem náo nhiệt, lúc bắn tên, trưởng bối dạy dỗ đệ tử đều đứng bên cạnh, giúp ổn định tư thế, góc độ bắn tên dựa vào cảm nhận, làm sao có thể chỉ đứng ngoài quan sát mà làm được?

Quả nhiên không đáng tin cậy, đại tiểu thư cũng vậy, bị kẻ này lừa rồi.

Chỉ là một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa...

"Bụp" một tiếng trầm đục vang lên, các võ giả Tiết gia khựng lại trong giây lát.

Vừa rồi còn có những tiếng nói chuyện khe khẽ, giờ phút này tất cả đồng loạt im lặng.

Loại thay đổi này nhanh đến chóng mặt.

Thậm chí có thể nghe thấy tiếng lông đuôi tên rung nhẹ sau khi mũi tên bắn trúng bia.

Đồng tử Tiết Sương Đào hơi giãn to, nhìn mũi tên đã bắn trúng bia, sau đó lại nhìn về phía thiếu niên bên kia, trong đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc, còn Tiết Trường Thanh thì càng không dám tin vào mũi tên đó, lẩm bẩm: "Ta, ta bắn trúng rồi?! Ta bắn trúng rồi! Tỷ tỷ, trúng rồi!!!"

Đám con cháu Tiết gia bàn tán với nhau, trong mắt có kinh ngạc, có không phục, có người cho rằng chỉ là may mắn, không phải chuyện gì đặc biệt.

Lý Quan Nhất đang định đứng dậy thì động tác hơi khựng lại.

Trong lồng ngực có một luồng hơi ấm truyền đến.

Đỉnh đồng xanh ù ù rung lên, ngọc dịch bắt đầu lặng lẽ gia tăng, điều này có nghĩa là...

Lý Quan Nhất hơi ngẩng đầu, không nhìn thấy lão nhân kia, nhưng bên tai dường như nghe thấy tiếng gầm gừ trầm thấp trong cổ họng của mãnh hổ, một móng vuốt hổ to bằng đầu con sư tử đá ở cổng lớn đặt bên cạnh Lý Quan Nhất.

Có trời mới biết, hắn đã nhìn ra hai loại khí chất vừa tao nhã vừa lười biếng từ động tác đơn giản này như thế nào.

Thiếu niên mặc lam y ngồi xếp bằng, ánh mắt không hề nao núng.

Xung quanh là những tờ giấy trắng trải rộng, trên đó viết những dòng chữ bằng nét bút uyển chuyển mà mạnh mẽ, một con bạch hổ to lớn uy nghiêm đang vờn quanh thiếu niên, đuôi hơi cong lên như một chiếc roi dài, đôi mắt xanh thẳm nhìn chằm chằm vào Lý Quan Nhất.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top