Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Thái Bình Lệnh (Dịch)
  4. Chương 44: Thần binh! (1)

Thái Bình Lệnh (Dịch)

  • 12 lượt xem
  • 1246 chữ
  • 2025-12-09 15:12:53

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiết Trường Thanh không hề để tâm, khoát tay nói: "Ta không đi đâu, mỗi lần gia gia nói chuyện đều rất nhàm chán, ta muốn ở đây tiếp tục luyện bắn cung!"

Nó tràn đầy hứng thú, giống như vừa có được món đồ chơi yêu thích mới, nắm chặt cung tên, nội khí bùng lên.

Lúc nãy sau khi bắn xong mũi tên cuối cùng, tay nó đã hơi run, lúc này vậy mà đã bắt đầu hồi phục, đã có thể giương cung lần nữa.

Lý Quan Nhất nhướng mày, khuyên nhủ: "Cố quá quá cố, cẩn thận đừng làm bị thương bản thân."

Lão giả thấy ánh mắt của Lý Quan Nhất, thản nhiên nói: "Nội công tâm pháp Thần Cung Tâm Quyết được truyền thừa trong Tiết gia ta, về mặt năm giác quan và hai cánh tay, cũng coi như là vượt bậc trong thiên hạ.

Trường Thanh năm tuổi đã luyện khí, cũng có chút thành tựu, tiên sinh không cần phải lo lắng cho nó. Tiểu tử này tính tình ương ngạnh, đã thích luyện công thì cứ để nó luyện, tiểu tiên sinh, mời. Lão phu rất tò mò, có rất nhiều chuyện muốn trò chuyện cùng ngươi."

Lão giả đã xoay người bước đi, ra khỏi đại môn.

Bạch hổ vẫy đuôi, lười biếng đi theo.

Lý Quan Nhất đương nhiên đi theo pháp tướng Bạch Hổ, duy trì phạm vi tích tụ ngọc dịch tốt nhất của đỉnh đồng xanh.

Hắn nghi ngờ khả năng tích tụ và phạm vi hấp thụ của đỉnh đồng xanh có liên quan đến thực lực của bản thân, hiện tại rõ ràng là khả năng hấp thụ đã mạnh hơn so với giai đoạn ở điện Sơn Thần trước đó.

Tiết Sương Đào lại dặn dò đệ đệ Tiết Trường Thanh một hồi, sau đó vội vàng chạy tới, đóng cửa lại, tiếng bắn tên dần dần biến mất, bị ngăn cách ở bên ngoài cửa, có lẽ lúc nãy lão giả đã đứng ở cửa này lặng lẽ nghe.

Tiết Sương Đào tiến lên nắm lấy cánh tay gia gia, tò mò hỏi: "Gia gia, người đến từ khi nào vậy?"

Lão giả vỗ vỗ tóc cháu gái, ôn hòa cười đáp: "À, đến lâu rồi, chỉ sợ ảnh hưởng đến việc Trường Thanh luyện bắn cung, lúc nãy không vào, các ngươi chẳng ai để ý đến ta.

Nhưng mà, thuật số như của tiểu tiên sinh, lão phu cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, nếu như ai cũng có thể làm được như vậy, chẳng phải ai cũng là Thần Xạ Thủ sao? Có thể bách phát bách trúng?"

Gì đây? Có phải là định bắt ta dạy cho tất cả con cháu Tiết gia hay không?

Lý Quan Nhất đáp: "Không thể nào. Vừa rồi có thể thành công, chỉ là bởi vì bắn vào bia cố định, mà Trường Thanh lại có công pháp của Tiết gia, hơn nữa nơi này còn là diễn võ trường mà con cháu Tiết gia luyện tập bắn cung, nếu trời mưa thì sao? Nếu gió nổi lên thì sao?

Hơn nữa, cung tên ở diễn võ trường đều đã được điều chỉnh chuẩn rồi. Mà điều quan trọng là, nếu cầm cung giao đấu với người khác, đối thủ không phải bia ngắm, mà là sẽ luôn di chuyển."

Lão giả có chút hứng thú nói: "Vậy tại sao tiểu tiên sinh lại nói với Trường Thanh rằng, thuật số có thể hỗ trợ võ học."

Lý Quan Nhất trả lời: "Chỉ là dạy theo năng lực mà thôi."

"Giải thích thế nào?"

"Nếu hắn thích võ học, như vậy từ phương hướng võ học dẫn đường cho hắn đi học tập thuật số, đương nhiên có thể làm chơi ăn thật."

Lão giả kinh ngạc cười hỏi: "Dạy theo năng lực, cách nói này quả là mới mẻ, trước đây chưa từng nghe qua. Là tiểu tiên sinh tự nghĩ ra sao?"

"Là trước khi đến đây, tình cờ gặp được một vị lão giả họ Khổng nói."

Lão nhân suy ngẫm về câu này, cuối cùng thán phục: "Bốn chữ này, đã cao hơn không biết bao nhiêu lần so với những kẻ tự xưng là tư học, các phu tử của tư thục ngày nay.

Thiên hạ quả nhiên là rộng lớn, có nhân vật như vậy mà ta chưa từng nghe nói qua. Vậy, thuật số của tiểu tiên sinh là học được từ đâu?"

Lúc nói câu này, lão giả mỉm cười hỏi, pháp tướng Bạch Hổ khẽ nhìn Lý Quan Nhất, dường như hiếu kỳ, nhưng không có ác ý.

Trong lòng Lý Quan Nhất khẽ động, thản nhiên cười đáp: "Vậy dĩ nhiên cũng là do trên đường chạy nạn đến đây, vô tình gặp được một vị lão giả, vị lão giả kia đã truyền thụ và dạy dỗ ta."

Tiết Sương Đào trừng lớn mắt, nhìn thiếu niên nói dối tự nhiên không khác gì việc hít thở kia, dường như nhận thức được một khía cạnh mới của Lý Quan Nhất.

Đao pháp của ngươi là đại thúc trên đường dạy, tư tưởng dạy học là lão giả trên đường dạy.

Ngay cả thuật số cũng vậy?

Cứ liên tục nói như vậy, đến nàng cũng có thể đoán ra được là đang nói bậy cho có lệ.

Gia gia của nàng rất có uy trong Tiết gia, chưa từng có ai dám dùng ngữ khí đó để nói những lời như vậy, nàng không khỏi lo lắng gia gia mình nổi giận, nhưng lại nghe thấy lão giả kia cất tiếng cười to, dường như rất vui vẻ: "Ha ha ha ha! Xem ra tiểu tiên sinh có rất nhiều sư phụ. Vị sư phụ dạy thuật số này, sẽ có một ngày, ta nhất định phải gặp mặt!"

Lý Quan Nhất thầm nghĩ, những vị sư phụ dạy thuật số cho hắn, e rằng bây giờ vẫn còn ở một thế giới khác, trong kỳ thi giữa kỳ và cuối kỳ, bởi vì học sinh nghịch ngợm mà tức giận, cầm theo cốc giữ nhiệt ngâm kỷ tử nói rằng, các em là lứa học sinh kém cỏi nhất mà tôi từng dạy.

Sống một cuộc sống bình dị an yên, có máy tính, có Coca Cola, khiến hắn hiện tại phải hâm mộ.

Làm sao để cho ngươi gặp được vị “sư phụ dạy thuật số” kia?

Trừ phi từ trên trời rơi xuống một vị đại sư thuật số, rơi trúng đầu ta.

Trong lòng thiếu niên nghĩ như vậy, nhưng chỉ mỉm cười đáp: "Nếu có cơ hội, nhất định."

Lão giả cười to, nhưng cũng không để tâm.

Lý Quan Nhất vốn không thể vào nội viện, nhưng hôm nay có lão giả dẫn đường, đương nhiên không có ai dám ngăn cản.

Trên đường đi hắn nhìn thấy từng mảnh sân lớn nhỏ khác nhau, có sân có bình phong ở cổng, cửa ra vào có xe ngựa trang trí tinh xảo được chạm khắc hình long hổ, có cái lại đơn sơ hơn một chút.

Hắn biết đây là nơi ở của các khách khanh.

Khách khanh của Tiết gia có biệt viện, những người khác trong Tiết gia đều hâm mộ.

Nhưng đi vào xem xét, e rằng giữa các khách khanh với nhau cũng có sự khác biệt.

Nội viện có tường cao, ngăn cách bên trong và bên ngoài Tiết gia, phân chia rõ ràng, trên tường có lỗ châu mai giống như tường thành, có gia đinh cầm trường côn, bên hông đeo binh khí, đi lại trên đó, bước chân vững vàng, hẳn là đều có võ công.

Lý Quan Nhất lặng lẽ suy nghĩ.

Không hổ là thế gia vọng tộc một phương.

Không hổ là thiên hạ loạn thế.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top