Dịch: Hoangforever
Tống Nhất Châu đã hơn 7 giờ sống trong một căn nhà đổ nát. Mặc dù căn nhà này rất là không tệ.
Hiện tại mặt trời đã mọc được một lúc rồi thế nhưng tâm trạng hắn vẫn lo âu, thấp thỏm, không dám bước ra khỏi phòng.
Tống Nhất Châu có thể khẳng định một điều rằng tiểu đội hành động đặc biệt đã chết hết toàn bộ rồi!
Hắn tận mắt nhìn thấy những con ác ma kia, cũng từ trong mấy cái bộ đàm nghe ra được âm thanh la thất thanh của những đội viên sắp chết. Bên trong bộ đàm vọng ra 6 âm thanh khác nhau, cũng là số lượng thành viên tham gia hành động lần này.
Về phần hắn, hắn không phải là chiến sĩ, cũng không thuộc về bất kỳ tổ đội chiến đấu nào.
Huống hồ, dựa vào cái thân thủ non nớt này của hắn, hắn còn không có đủ tư cách trở thành một thành viên của “Hậu duệ Hiên Viên”, (một trong số những người có chiến lực cực mạnh còn may mắn sống sót lại) và lại càng không có khả năng trở thành một thành viên của đoàn “Lôi Hỏa”, một trong tứ đại Kỵ sĩ đoàn.
Tống Nhất Châu hắn là một nghiên cứu viên.
Đại sử, Thần học, Thần bí học…những thứ này mới là thế mạnh của hắn.
Những người giống như hắn, công việc thích hợp nhất là cần phải có bàn, có ghế dựa, có một chiếc máy vi tính, có một gian phòng với vô số tài liệu có thể cung cấp cho hắn tài liệu để đọc tham khảo, mà không phải là những nguy hiểm ở trên bề mặt trái đất kia.
Đúng vậy! Bề mặt trái đất lúc này rất là nguy hiểm. Gần 2 năm trước, nơi này đã trở thành hậu hoa viên của Ác ma.
* Hậu hoa viên: sân sau.
“Chết tiệt!”
Nghĩ tới nhiệm vụ lần này, Tống Nhất Châu cảm thấy lồng ngực tưng tức, một cỗ tức giận dâng lên.
“Không phải tất cả mọi người làm công việc nghiên cứu, đạt được thành tích cao trong thời gian ngắn đều là những kẻ quên ăn quên ngủ, những thằng điên vùi đầu vào nghiên cứu, ít nhất ta không phải là người như vậy!”
Những lời này, ban đầu Tống Nhất Châu dự định dùng nó để cự tuyệt lần tham gia tiểu đội hành động lần này. Đáng tiếc là, cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể chôn giấu nó ở trong lòng, không dám nói ra.
Ở trong thời kì không bình thường này, ai cũng vậy, đều phải sống có trách nhiệm, một cái trách nhiệm vô cùng nặng nề. Đối với hắn mà nói, đó chính là nuôi ba miệng cơm ở trong nhà. Trừ khi hắn bỏ đói họ, bằng không, hắn không có cách nào cự tuyệt và cũng sẽ không cự tuyệt được cái nhiệm vụ lần này.
Tống Nhất Châu hi vọng hôm nay sẽ là một ngày nắng đẹp. Ánh mặt trời sẽ chiếu sáng khắp chủng loại kia…Mặc dù hắn biết nguyện vọng của mình có chút xa xỉ, thế nhưng ai mà không có mơ ước xa vời, ảo tưởng không thực tế cơ chứ?
Mơ ước và thực tế luôn khác rất xa.
Xuyên qua khe hở không được tấm rèm che phủ hoàn toàn, Tống Nhất Châu có thể nhìn thấy rõ sắc trời âm u, tối tăm, mơ hồ nhìn thấy tầng mây biến ảo, bồng bềnh bay theo chiều gió, chỉ cần có gió thổi lên liền có nước mưa phun xuống. Dù nó có biến thành dạng nào đi chăng nữa thì cũng sẽ không biến mất.
Đây là những đám mây hỗn loạn được hình thành sau vụ nổ hạt nhân, do hàng loạt bụi bặm kiến tạo mà thành.Tống Nhất Châu hiểu rõ, rất có thể, cả cuộc đời này hắn sẽ không còn nhìn thấy được mặt trời nữa.
Không có ánh mặt trời, đám thây ma, đám ác ma kia càng hoạt động rầm rộ hơn và càng không có một chút nào kiêng kị, sẽ không biết mệt mỏi đi tìm người sống, đem họ giết chết, ăn thịt hoặc là biến họ thành một thành viên của mình.
“Phi! Con mẹ nó chứ, càng ngày càng tù túng!”
Tống Nhất Châu càng thêm lo lắng cho tương lai, vận mệnh của nhân loại. Thế nhưng hiện tại có lẽ nên lo lắng cho số phận của mình, nghĩ xem có cách nào sống sót không đã!
Thế là sự chú ý của hắn dời lại về trên con đường nhỏ ở bên ngoài kia.
Con đường nhỏ này rộng chưa đầy 5 mét, tường nhà đổ nát nối liền hai bên, cao thấp chằng chịt, san sát nối tiếp nhau, gọi là con hẻm nhỏ cũng không sai.
Tống Nhất Châu ngồi đếm, bên trong con đường nhỏ 30 mét này có 7 con cương thi đang lắc lư đi bộ, cũng không phải là đông lắm, dựa vào vũ khí trong tay hắn, hắn tin mình có thể giải quyết được đám ma vật xấu xí, hủ bại đã bị bóng tối ăn mòn này.
Tống Nhất Châu do dự không dám quyết định, bởi vì hắn kiêng kị đám ma vật cao đẳng kia.
Đám ma vật cao đẳng kia có trí khôn không thua kém loài người là bao, vừa âm hiểm, xảo trá, lại ác độc, hung tàn.
Lúc sáng sớm, khi đám ma vật tập kích tiểu đội hành động đặc biệt, có lẽ đám ma vật đã nhận ra sự hiện diện của hắn.Về điểm này, hắn có thể khẳng định, tin chắc chắn. Cái gì mà là há miệng chờ sung, mồi chài…mấy cái thủ đoạn nho nhỏ này, đám ác ma kia cũng biết tới.
Tống Nhất Châu sợ rằng mình có lẽ sẽ lại một lần nữa trở thành tấm gương chứng minh cho sự thật hiển nhiên này.
Mặt khác, mặc dù đám quái vật trong con hẻm nhỏ này không có nhiều bằng con đường chính, thế nhưng vẫn ẩn tàng nguy hiểm. Cho dù đó có là đám thây ma cấp thấp nhất, thế nhưng sẽ là cực kỳ nguy hiểm nếu như bị chúng bao vây. Tống Nhất Châu biết, có không ít người, bị chết như vậy trong cuộc bao vây lén lút của bọn chúng.
Đang chờ cứu viện ư?
Dường như đây cũng không phải là biện pháp.
Thiết bị liên lạc từ xa cũng không có ở trong tay hắn. Có trời mới biết đội lục soát cứu hộ lúc nào mới được phái đi , lại còn chưa kể tới thời gian phải mất bao lâu mới tìm kiếm tới được nơi này nữa.
Ai mà có thể ngờ được rằng, một tiểu đội tinh anh trong tinh anh như thế kia lại có thể bị diệt toàn quân, ngay cả cơ hội cầu cứu trụ sở cũng không có?
Tống Nhất Châu do dự, hắn có cảm giác lúc này hắn chẳng khác gì đang đánh bạc vậy. Bất kể hắn có lựa chọn như thế nào, tỷ lệ thành công cao nhất cũng chỉ là 50:50. Nhưng vấn đề ở đây là, hắn hiện tại đánh cuộc thế nhưng mà lại chính là đánh cược mạng sống của mình a!
Đúng lúc này, Bíp!
Bên trong thiết bị truyền tin kiểu nút tai truyền tới âm thanh nhỏ. Đối với Tống Nhất Châu mà nói, âm thanh nhỏ bé này chẳng khác gì âm thanh của bầu trời vậy.
Đây chính là âm thanh báo động tự động của hệ thống định vị GPS, âm thanh này vang lên có nghĩa rằng ở trong phạm vi 2km xung quanh đây có người khác may mắn sống sót. Hơn nữa, tiếng Bíp khá là to, đây là tiêu chuẩn kiểu cũ!
“Chẳng lẽ là có một thành viên Lôi Hỏa khác đang làm nhiệm vụ gần đây?”
Tống Nhất Châu trước tiên đưa ra phán đoán.
“Alo! Tôi là một thành viên của trụ sở An Thuận, mã số GDL44503. Tôi bị tách ra khi đang thực hiện nhiệm vụ với đội Lôi Hỏa. Tôi cần sự trợ giúp, vui lòng trả lời lại nếu bạn nghe thấy tôi…”
Tống Nhất Châu đè ép giọng nói của mình xuống.
Mặc dù mang theo nón an toàn có kiểu dáng khép kín đặc biệt, thế nhưng hắn vẫn lo lắng âm thanh mình nói ra quá lớn, sẽ kinh động tới đám thây ma ở bên ngoài kia.
Thây ma, lỗ tai của nó còn kém hơn cả người thực vật. Loại này hành động chậm chạp, trí thông minh thấp kém, gần như là chỉ cần cầm cây côn gỗ vót nhọn liền có thể đem bọn nó chọc thủng.
Trên thực tế, cái nhận thức này hoàn toàn là sai lầm.
Ở trong cái thế giới này, thây ma chính là chó săn ác ma. Khứu giác, thính giác của nó vượt xa người thường. Hơn nữa, chỉ cần tứ chi đầy đủ, lực lượng, tốc độ của nó có thể gấp 1,5 người bình thường. Độ cứng rắn thân thể của nó cũng vượt xa so với người thường. Ngay cả IQ, nó cũng là một loài chó thông minh. Chống lại bọn chúng, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút liền nhận phải tổn thất nặng nề.
Tống Nhất Châu kêu cứu, thế nhưng bên kia lại không có bất kỳ âm thanh trả lời lại nào.
Tống Nhất Châu lại gọi lại.
Thế nhưng đối phương vẫn không có trả lời.
“Có nghe thấy lời tôi nói không? Hãy trả lời lại! Tôi cần trợ giúp! Mang tôi thoát khỏi hiểm cảnh này. Bất kể bạn có yêu cầu gì, tôi đều có thể thỏa mãn cho bạn! Tôi đảm bảo sẽ không để bạn thất vọng….”
Tống Nhất Châu tràn đầy cầu xin nói.
“Được rồi! Tôi sẽ thử một lần xem sao! Cái loại thiết bị định vị này, tôi cũng không biết dùng. Tôi cũng nhặt được từ trên một người chết, hắn ta hiện tại đang ở bên cạnh tôi.”
Đối phương rốt cuộc cũng trả lời lại.
Là một người nam. Giọng nói có vẻ hơi trầm thấp, mang theo thiên hướng từ tính, rất là dễ nghe.
“A! Cảm ơn trời đất!”
Tống Nhất Châu phấn khích kêu lên, giọng nói có chút run run.
“Người chết kia có lẽ là một đồng nghiệp của tôi. Tôi đang ở gần bạn. Phạm vi giới hạn của thiết bị định vị cảm ứng này là 2km. Màn hình hiển thị thường được lắp ở cổ tay trái, hi vọng là nó vẫn còn sử dụng được!”
“Ừ, tìm được rồi!”
“Thật tốt quá! Ấn cái nút màu xanh biếc ở tay cầm bên trái, để tôi xác nhận vị trí của bạn, không có chứng thực phân biệt sự sống, chỉ có thể khởi động chức năng định vị bị động.”
Rất nhanh, Tống Nhất Châu thấy được vị trí đối phương.
“Tôi đang ở hướng tây, theo hướng 10 giờ, khoảng cách từ chỗ tôi tới chỗ bạn là 1700 mét!”
Đối phương không có trả lời nữa, thế nhưng, thông qua màn hình hiển thị, Tống Nhất Chân thấy được người nọ đang chạy về phía bên này.
“Phù! (tiếng thở ra)”
“Dường như vận khí không tệ!”
Tống Nhất Chân khẽ bình tĩnh lại.
Đợi chờ luôn luôn là một cảm giác rất dài, giống như đại đa số người khác, Tống Nhất Châu bắt đầu suy nghĩ lung tung giết thời gian.
“Lại không có thiết bị liên lạc hoặc là thiết bị định vị, thế mà dám mạo hiểm ở trên bề mặt trái đất?? Đây là người nào vậy?? Tên may mắn sống sót này có lẽ chưa có được sắp xếp vào bất kỳ trụ sở nào ở trên bề mặt trái đất?? Nếu vậy, người này cũng quá là lợi hại đi! Phải biết rằng, hiện tại đám ác ma kia đã chiếm cứ bề mặt trái đất đã được 22 tháng rồi, dựa vào sức lực của một người, dưới loại tình huống nguy hiểm như thế này, còn sống được trên 2 năm là điều hiếm khi xảy ra! Hoặc là, người này là thú Ma Nhân, tới từ một thành thị xa xôi nào đó? Khả năng này không lớn lắm, nào có Thú Ma nhân nào ngay cả thiết bị cơ bản nhất cũng không có trang bị cơ chứ? Trừ phi cái thành phố kia bị hủy diệt hoàn toàn, chân chính trở lại thời đồ đá hoặc là bị ngăn cách….”
Có thể làm công việc nghiên cứu, Tống Nhất Chân dĩ nhiên không thể nào là người ngu ngốc được. Ngược lại, tư duy sáng suốt, khả năng logic của hắn khá là mạnh, thường thường chỉ cần một ít chi tiết, hắn liền có thể suy đoán ra được rất nhiều thứ. Lấy ví dụ như “vị cứu tinh” đột nhiên xuất hiện này, chỉ thông qua việc hắn không biết sử dụng thiết bị cảm ứng, định vị, không hiểu được mã số định danh thân phận, Tống Nhất Chân liền có thể suy đoán ra được, người này không thuộc về cái thành phố này, thậm chí hai thành thị lân cận cũng không có hồ sơ tài liệu của hắn.
Chỉ một điểm này, liền khiến cho tất cả những người may mắn còn sống sót liền phải cảnh giác.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận